‘Vẻ mặt Vân Lập Tân lộ rõ sự kinh ngạc.
‘Vân Ngọc Hân lại chỉ trích ông ta Ông ta vừa định mở lời thì đột nhiên nhìn thấy Lý Uyển Đồng đang đứng phía sau Vân Ngọc Hân.
Trong vài ngày này, Lý Uyển Đồng sống trong nhà họ Vân, bà ta vẫn luôn ảo tưởng đẹp đề bản thân sẽ được làm vợ cả, cuối cùng cũng bước chân vào nhà họ Vân và có cú trở mình đẹp mất!
Hiện tại, bà ta chỉ chờ đợi Vân Lập Tân và Lâm Tính Anh ly hôn rồi chính thức lên ngôi vợ cả, kết quả lại nghe thấy cuộc nói chuyện của hai cha con, bà ta lập tức ngơ ngác ngay tại chỗ.
‘Vân Ngọc Hân xoay người thì nhìn thấy Lý Uyến Đồng, sắc mặt Lý Uyển Đồng trở nên trắng bệch: “Ngọc Hân, mẹ là mẹ ruột của con… tại sao con có thể như thế… nghĩ về mẹ như thế.
“Tôi nghĩ về bà như thế nào?” Vân Ngọc Hân không hề quan tâm mà hỏi ngược lại bà ta: “Chẳng lẽ đó không phải sự thật sao? Bà làm cái gì không được lại đi làm vũ nữ, thân phận của bà định sẵn là không thể đưa ra ngoài ánh sáng!
Bà muốn tiền, tôi cho bà tiền, bà muốn danh tiếng, muốn lên ngôi bà cả, bây giờ lại liên luy cả nhà họ Văn, bà vừa lòng chưa?”
Lý Uyển Đồng lùi lại vài bước.
Bà ta vốn dĩ nghĩ rắng cuối cùng cũng bước vào nhà họ Vân rồi, cuối cùng cũng được đoàn tụ với Vân Ngọc Hân, nào ngờ trong mắt con gái ruột của mình, bản thân chỉ là một vũng bùn đê tiện!
Lý Uyển Đồng không cam tâm nói: “Con là do mẹ sinh ra! Con là con gái của mẹ, mẹ là mẹ ruột của con! Tất cả những gì hiện giờ con có được đều là do mẹ cho con!”
“Đúng! Là do bà cho tôi, bây giờ tất cả đều bị hủy hoại cả rồi, bà vừa ý chưa?”
‘Vân Ngọc Hân nói: “Thế thì bây giờ tôi trả hết lại cho bà đây, tôi không còn nợ bà cái gì nữa đâu đấy!”
‘Vốn đĩ Vân Ngọc Hân cũng không có tình cảm gì đối với Lý Uyển Đồng Bà ta chỉ là một vũ công.
Thứ mà Vân Ngọc Hân muốn loại bỏ khỏi người nhất chính là cái nhãn mác sinh ra bởi một vũ công này.
Trong bao nhiêu năm qua, bà ta đã dán mác “nuôi dưỡng bởi một vũ công”
lên người Vân Giai Kỳ, Chính vì điều này cho nên Bạc Ngạn Thiên mới chán ghét Lý Uyến Đồng như vậy.
Bây giờ, Vân Lập Tân như bị ma xui quỷ khiến, vậy mà lại đi dây dưa không rõ ràng với Lý Uyến Đồng, nếu như chuyện này lọt đến tai Bạc Ngạn Thiên thì không biết ông ta sẽ nghĩ như thế nào?
Một người đàn ông thành công như Vân Lập Tân như vậy cho dù có tìm hoa hỏi liễu ở bên ngoài thì Bạc Ngạn Thiên cũng sẽ không buồn đoái hoài đến, nhưng với thân phận vũ công đê tiện này thì có thể vào lọt vào mắt ai được?
Đó quả thực là làm mất đi giá trị con người!
‘Vốn dĩ Vân Lập Tân cũng chỉ là muốn vui đùa mà thôi, nhưng ai biết được sẽ dẫn đến mầm mống tai hoạ nghiêm trọng như thế này.
Ông ta cũng tức giận mãi không thôi “Ngọc Hân…”
‘Vân Lập Tân tự trách minh: “Chuyện này là do cha không tốt điều chắc con đối với Tuấn Phong cũng chỉ là tư lợi thôi còn gì! Cậu ta không yêu con, cũng không thích con, Bạc Ngạn Thiên lấy quyền kế thừa nhà họ Bạc uy hiếp rằng ông ta thà không có Bạc Vân còn hơn chứ không thèm cưới con..”
“Như vậy thì có sao?” Vân Ngọc Hân tiếp lời: “Con không quan tâm!”
“Được rồi! Vậy nghe cha nói đây, chuyện này cũng không phải là hoàn toàn không có cách nào xoay chuyển… chỉ cần đợi đến khi Vân Liên khôi phục lại sức sống, lúc đó nếu như con vẫn còn thích Tuấn Phong thì cha sẽ cố gắng…”
Dừng lại một chút, Vân Lập Tân lại nói tiếp: “Nhà họ Bạc đã từng nói rắng người đứng đầu nhà họ Bạc là có thể cưới thêm một cô vợ bé…”
“Vợ bé?” Vân Ngọc Hân trợn to hai mắt lên và nói: “ Cha à, cha nhẫn tâm để con phải đi làm vợ bề à”
Đột nhiên Vân Lập Tân không nói nên lời ‘Vân Ngọc Hân lắc đầu nói: “Con không cần! Con không muốn làm vợ bé!
Làm vợ bé không danh không phận, con không thèm làm vợ bé đâu!”