Lưu Giai bị sợ vỡ mật, vì cái mạng nhỏ của mình, chỉ có thể tạm thời quên đi.
Mặc dù cốt truyện chỉ rải rác vài nét bút, nhưng cũng có thể nói là khi có hoạn nạn mới thấy chân tình.
Cho nên cảm giác của Diệp Vi đối với Lưu Giai cũng không tệ lắm, vào giờ phút này thấy cô ấy khóc có cảm giác thật chân tình như thế liền không nhịn được an ủi cô ấy vài câu. Nào biết được chọc làm cho người ta càng thêm tức giận.
Lưu Giai oán trời oán đất trong chốc lát, lại tỉnh lại: "Chúng ta phải đi đường cong cứu nước, hiện tại trong mắt Thịnh Chí Minh, Vương Nhược Nghiên mới là người tâm phúc, đi, chúng ta đi tìm Vương Nhược Nghiên, để cô ta ở trước mặt Thịnh thiếu nói tốt về em vài câu. Hy vọng cô ta bỏ qua xích mích trước đây, giúp em một phen."
"Lưu tỷ, là chị thì chị sẽ không so đo xích mích trước đây sao? Lúc trước chúng ta làm không thiếu việc xấu với cô ta."
Lưu Giai nghẹn một chút: "... Sẽ không. Nhưng cũng không thể không làm gì? Ngựa chết chữa thành ngựa sống, thử trước một chút rồi lại nói."
"Thôi đi, em không đi cầu cô ta đâu, cho rằng có cái thân phận ân nhân cứu mạng liền ghê gớm lắm sao?"
"Vậy em nói xem phải làm sao bây giờ?"
Diệp Vi: "......"
Không thế nào làm cái việc đó được, cô diễn tốt như vậy, cô ta không cứu thì thật khiến cô thất vọng nha.
Lưu Giai: "......?"
Diệp Vi: "............?"
Lưu Giai: "......? Kỳ quái, sao chị lại cảm thấy bộ dáng của em không sốt ruột dù chỉ một chút??"
... Lưu tỷ là chó hay sao mà nhạy bén như vậy?
Diệp Vi giải thích nói: " Gấp cái gì mà gấp? Yên tâm đi, em dù sao hiện tại cũng là một nữ minh tinh ngàn vạn fans, không có khả năng bị đuổi khỏi giới giải trí, cùng lắm là thiếu một chút lợi ích của Thịnh Chí Minh đem đến mà thôi, hiện tại có nhiều fans bị bệnh hay quên, qua một thời gian ngắn bọn họ sẽ quên những sự việc hiện tại, đến lúc đó lại thuê người để tẩy trắng là được rồi, chứ không làm sao em đi ra ngoài làm việc được? Chị nhìn việc ai đó trước kia làm tiểu tam nháo lớn chuyện bao nhiêu kia kìa, lúc này mới qua bao lâu, giờ đã tẩy trắng thành nữ thần."
Nói như vậy cũng có đạo lý, còn có khoảng thời gian trước có đạo diễn đạo diễn xuất, lúc ấy khiến cho oanh động lớn bao nhiêu, cư dân mạng đều nổ tung chảo, đầu tiên là đạo diễn đi đến nơi nào cũng bị mắng, mắng xong lại đi đến Weibo của vợ ông ta cũng là một nghệ sĩ muốn ly hôn với đạo diễn, nhưng lúc này mới qua bao lâu, người ta không chỉ không có ly hôn, phim điện ảnh của người ta giờ không phải đã hô mưa gọi gió đó sao?
Lưu Giai rốt cuộc đã hiểu, thì ra Diệp Vi không phải không sốt ruột mà là không đầu óc!
"Tình cảnh của em không giống, người em đắc tội chính là Thịnh Chí Minh! Địa vị của giải trí Thịnh Thế ở trong giới em lại không phải không biết, ngay cả khi hắn không tìm em gây phiền toái, nhưng những người sợ đắc tội Thịnh Chí Minh thì sao? Bọn họ còn ai dám dùng em?"
"Em phải biết mấy ngày ngắn ngủn này, chị thu được bao nhiêu tin hủy hợp đồng không? Những kịch bản đó đã định là của em thế mà giờ đều rút về! Còn có nhà phát ngôn cho những nhãn hiệu lớn, lúc này còn tìm chúng ta đòi tiền vi phạm hợp đồng, tiền bồi thường vi phạm hợp đồng em sao có thể chịu được! Hiện thực trong vòng này là như vậy, tình nguyện gièm pha bay đầy trời cũng không nên đắc tội với người không thể đắc tội!"
"Bằng không em cho rằng vì cái gì mà chị lại gấp như vậy, còn không phải là bởi vì người em đắc tội chính là Thịnh đại thiếu hắn sao!"
"Hơn nữa em có biết, 《 hậu cung 》 này là kịch bản của giải trí Thịnh Thế, lúc trước em có thể đánh bại Triệu Thanh bắt lấy kịch bản này, chính là bởi vì em là người được Thịnh thiếu chọn! Triệu Thanh người ta chính là ảnh hậu, lợi hại hơn em em còn không biết? Hiện giờ em đắc tội với Thịnh thiếu, Vương Nhược Nghiên thượng vị, em cảm thấy bọn họ còn sẽ tiếp tục để cho em diễn vai nữ chính? Để ân nhân cứu mạng của Thịnh đại thiếu là Vương Nhược Nghiên là nữ phụ?"
Nguyên cốt truyện chính là như thế, sự nghiệp Diệp Vi xuống dốc không phanh, không chỉ có hợp đồng người phát ngôn và kịch bản điện ảnh toàn bộ bị đổi, sản phẩm của người phát ngôn cũng bị tẩy chay, tạp chí quay chụp doanh số không đủ trăm bản, ngay cả người ở trong vòng lúc trước chơi với Diệp Vi đều sôi nổi tránh cô giống như tránh ôn thần, sợ quan hệ có dính líu tới Diệp Vi sẽ liên lụy tới bản thân.
Lúc này những người không có bỏ đá xuống giếng đều là người tốt.
Đối với những điều này Diệp Vi đương nhiên đều biết, cô cũng không phải thật sự ngốc, Thịnh Chí Minh tâm cao khí ngạo (*) khinh thường việc tìm cô gây phiền toái, nhưng những người sợ đắc tội với Thịnh Chí Minh, người muốn lấy lòng Thịnh Chí Minh thì lại khác.
(*) Tâm cao khí ngạo: kiêu ngạo, thường chỉ tính cách những con người có tài.
Đây cũng là do nguyên chủ tìm Vương Nhược Nghiên gây phiền toái, hoàn toàn bị Thịnh Chí Minh ghét bỏ, thậm chí sau khi bị bôi đen, chỉ có thể đóng vai nha hoàn đứng ở một góc làm chút việc bưng trà đưa nước, hoặc là bị pháo hôi Giáp Ất, Giáp Bính đánh chửi.
Nữ phụ ác độc chết khi làm nền đã đủ.
Thực tốt, bị pháo hôi trong cốt truyện lúc trước giúp hoàn thành nhanh hơn một bước.
......
Diệp Vi vẫn cùng Lưu Giai đi tìm Vương Nhược Nghiên, đáng tiếc chưa thấy được Vương Nhược Nghiên, nam chính 《 hậu cung 》 Chu Gia đã tới rồi.
Độ nổi tiếng của Chu Gia ở trong giới so với Diệp Vi cao hơn rất nhiều, hắn ta đã đạt được giải thưởng Bạch Ngọc Lan, Phi Thiên, Kim Ưng, ba giải thưởng lớn xem như là đã rất thỏa mãn, hắn ta mặc dù không phải người nổi nhờ độ nổi tiếng, sức ảnh hưởng lại không cần đến độ nổi tiếng của mấy minh tinh, hắn ta bắt đầu sự nghiệp nhờ giá trị nhan sắc, cộng với kỹ thuật diễn, còn có nhiều fan tốt trung thành. Cho nên ở trong giới rất có địa vị.
Đồng thời, hắn ta cũng là người phát hiện ra tài năng của nữ chủ.
Nữ chính lúc trước tham gia thử kính 《 hậu cung 》, kỹ thuật diễn linh động của cô ta khiến hắn ta có ấn tượng sâu sắc với cô ta, cũng bởi vì khẳng định của hắn ta mới làm nữ chủ trổ hết tài năng, cuối cùng đạt được nhân vật nữ hai 《 hậu cung 》.
Chu Gia thưởng thức Vương Nhược Nghiên, ở đoàn phim cũng rất chiếu cố cô ta, quan hệ hai người vừa là thầy vừa là bạn, khi ở trước mặt truyền thông phỏng vấn cũng không che dấu được sự thưởng thức đối với Vương Nhược Nghiên, không che dấu sự ca ngợi đối với cô ta một chút nào, thường thường trêu chọc khiến nam chủ ghen tuông quá độ —— không sai, thân phận thật sự của Chu Gia, kỳ thật là chất xúc tác cho tình cảm của nam nữ chủ!
Đương nhiên, địa vị không sánh bằng cô rồi.
Quả nhiên lúc Chu Gia mới xuất hiện, nam chủ cũng mang theo người chậm rãi tới muộn, hắn tự cao tự đại, không thèm cho Diệp Vi một cái ánh mắt, chỉ liếc mắt nhìn Chu Gia một cái.
Chu Gia nói một tiếng: "Thịnh tổng."
"Chu đại minh tinh như thế nào lại có thời gian đến bệnh viện?"
"Tôi tới xem Nhược Nghiên."
Thịnh Chí Minh ý vị không rõ cười một tiếng.
Trợ lý đẩy cửa phòng ra, Thịnh Chí Minh đi vào trước một bước.
Chu Gia theo sát sau đó.
Đãi ngộ như vậy Lưu Giai xem đến mức mí mắt nhảy dựng, nghiến răng nghiến lợi, ghen ghét đến mức không chịu được.
Lôi kéo Diệp Vi đi theo chen vào.
Diệp Vi vỗ vỗ tay Lưu tỷ: Kiềm chế tính khí một chút, đừng tức giận, trò hay còn ở phía sau.
Lưu Giai vỗ vỗ tay cô: Ừm, giết chết con bitch Vương Nhược Nghiên kia đi!
Edit: Lệ Diệp
Beta: Aki Re