Chu Tịch Vũ có cảm giác dường như mình vừa nhìn thấy người yêu cũ.
Nhưng cô cũng không xác định, dù sao ánh sáng ở quán bar lờ mờ như vậy, còn liên tục chớp lóe, cô lại uống khá nhiều.
Nhưng khuôn mặt nhìn nghiêng kia thật sự là quá giống, ánh mắt cô dõi theo một lúc lâu nhưng cũng chỉ có thể nhìn thấy cái ót.
Hôm sau tỉnh ngủ cô phát hiện tối hôm qua mình uống quá nhiều đã dại dột gửi tin nhắn WeChat cho người yêu cũ, đáng tiếc là tin nhắn không được nhận, đối phương đã cho cô vào black list.
Dấu chấm than màu đỏ nhỏ xíu kia giống như cây kim đâm vào lòng cô suốt cả ngày.
Cô chưa bao giờ là người ăn cỏ quay đầu, lần nào chia tay cũng rất tự do thoải mái, huống chi anh bạn trai này còn là bị cô bỏ.
Rất có thể là bởi vì đã hơn một năm nay cô chỉ quen được với hai anh chàng chất lượng quá tệ, hơn nữa cũng chỉ kéo dài chưa đến hai tháng, cho nên cô mới bùi ngùi nhớ tới người kia.
Thực ra thì hắn không phải là người yêu lý tưởng, tuổi còn quá trẻ, không biết nói đạo lý, lại còn hay ghen.
Nhưng hắn lại là bạn tình rất tốt, phương diện kia của bọn họ hòa hợp đến mức bay bổng, đặc biệt là nếu đem đi so sánh với hai người sau này, thì đúng là bị giáng cấp tệ hại.
Chu Tịch Vũ cảm thấy mình nhớ hắn đến lúc ngủ không yên.
Đêm dài trôi qua chậm chạp...
Cô lại đến vũ trường, trong lúc đi toilet cô gặp thoáng qua một anh chàng đẹp trai, anh chàng kia cao ráo trắng trẻo, ngón tay thon dài, cô chỉ nhìn qua một lần lập tức phải nhìn thêm lần nữa.
Trong đầu đã nghĩ đến chuyện phải làm thế nào mới ăn sạch được đối phương, kết quả sau khi nhìn thấy rõ mặt người kia, hai mắt cô lập tức trở nên u ám… chính là bạn trai cũ của cô.
Nhưng mà cô đã đổi kiểu tóc lại đeo khẩu trang, cho nên đối phương cũng không biết nhìn cô một cái, mà đã đi lướt qua thật nhanh.
Trái tim cô nhảy lên loạn xạ, sau khi vào toilet rửa mặt xong, lúc ra ngoài lại cẩn thận nhìn một vòng những người trên ghế dài.
Hắn đẹp trai cao ráo như vậy, tất nhiên là rất dễ thấy, Chu Tịch Vũ vừa ra ngoài đã lập tức nhận ra, lúc này còn có mấy cô gái trẻ thẹn thùng đến mời hắn uống rượu và xin WeChat.
Sau đó cô lại một lần nữa xác định, ngoài kia chính là bạn trai cũ của mình.
Quả nhiên trái tim đã xao xuyến vì một người, làm sao có thể chỉ xao xuyến một lần?!
Lúc trước tán tỉnh hắn cũng đã phải mất rất nhiều công sức, sau này cô lại đá người ta, bây giờ phải làm sao mới có thể theo đuổi trở lại đây?
Chu Tịch Vũ đã gần như có ý định từ bỏ.
Nhưng sau khi quay về lại nhịn không được hỏi bạn mình: Trần Hạc đã về rồi sao?
Bạn cô không trả lời.
Vì thế cô lại đi khắp các mạng xã hội tìm được trang của hắn, tài khoản của hắn đã đổi tên nhưng mà Chu Tịch Vũ rất thông minh tìm kiếm tên con mèo của hắn, quả nhiên đã tìm được một đoạn video do hắn up lên, nhờ vậy tìm ra tài khoản chính.
Trang cá nhân của hắn toàn là mèo, chưa lộ mặt bao giờ, nhưng cũng có vài ngàn fans.
Con mèo kia chính là do Chu Tịch Vũ chọn lựa kỹ càng, phẩm tướng rất tốt, hơn nữa hắn cũng chăm sóc nó rất cẩn thận, trở nên mập mạp đáng yêu, tất nhiên là phải thu hút fans rồi.
Chu Tịch Vũ xem mấy video, liền phát hiện ra manh mối, địa điểm quay video mới nhất đã thay đổi, hơn nữa trên mặt đất còn có rất nhiều thùng hàng.
Có người bình luận hỏi hắn: Ha ha chuyển nhà sao?
Hắn trả lời “Đúng vậy”.
Là chuyển nhà, hay là đã quay về?
Bạn của cô sau khi tìm hiểu tin tức đã trả lời cô: Đúng vậy, thời gian trước anh ta đã từ chức có lẽ quay về rồi đấy.
Từ chức… Sao?!
Tuy rằng lúc trước không ở cùng một thành phố nhưng tốt xấu gì cũng là cùng công ty, cô còn có thể tìm cớ đi quấy rối người ta, bây giờ đã từ chức, tức là một chút liên quan cũng không có.
Bạn cô lại hỏi: Sao thế?
Chu Tịch Vũ: Hôm trước hình như tao mới gặp lại hắn, vẫn còn rất đẹp trai.
Bạn cô rất hiểu ý cô, lập tức hỏi: Có cần tao hẹn giùm mày không?
Chu Tịch Vũ lập tức trả lời: Được đó. Nhưng mà tất cả các buổi tối trong tuần này tao đều không rảnh.
Bạn cô: Tao chỉ nói hẹn ăn cơm thôi.
Chu Tịch Vũ: Tao cũng đang nói bữa cơm tối mà, mày nghĩ đi đâu vậy?
Bạn cô bị sự lật lọng của cô làm cho tức tối, lập tức gửi lại một đống từ ngữ thô tục.
Mắng thì mắng, cô ta vẫn hẹn giúp cô tối thứ sáu.
Bởi vì Trần Hạc vốn là nhân viên trong tổ của bạn cô, mối quan hệ với đồng nghiệp cũng rất tốt, bây giờ hắn đã từ chức quay về đây, tụ hợp một chút cũng không có gì lạ.
Chu Tịch Vũ trang điểm long trọng một phen, nửa năm nay phong cách ăn mặc và trang điểm của cô cũng đã thay đổi rất nhiều, nhưng cô vẫn sử dụng nhãn hiệu nước hoa trước kia.
Vì xây dựng khung cảnh “vô tình gặp lại”, Cho nên cô xuất phát trễ 20 phút, trên đường đi còn nhận được tin nhắn của bạn mình, bảo cô phải chuẩn bị tâm lý thật tốt.
Chuẩn bị tâm lý gì cơ?
Khoảnh khắc kỳ đẩy cửa phòng cô đã sáng tỏ.
Trong phòng có một cô gái xa lạ ngồi ở bên cạnh Trần Hạc, bạn cô nháy mắt ra hiệu… đó là cô gái mà Trần Hạc dẫn theo.
Chu Tịch Vũ không tỏ thái độ gì chỉ chào hỏi các đồng nghiệp sau đó ngồi xuống bên cạnh người bạn mình, hung hăng đưa sang một ánh mắt: Mẹ kiếp. Nếu lúc nãy mày nói rõ thì tao không cần tới!
Bạn cô tránh khỏi ánh mắt sắc như dao của cô.
Bạn cô không nói với hắn cô sẽ tới, nhưng lúc Chu Tịch Vũ đến, lại không nhìn thấy biểu hiện ngạc nhiên gì trên khuôn mặt Trần Hạc, chắc chắn là hắn đã đoán trước, hoặc là không thèm để ý.
Trên thực tế lúc Chu Tịch Vũ đẩy cửa đi vào, Trần Hạc còn đang cúi đầu xem điện thoại di động, nghe thấy động tĩnh mới ngẩng đầu nhìn lên, ánh mắt lạnh lùng xẹt qua khuôn mặt cô, không hề có chút gợn sóng nào.