Âu Thành Nghiêm ra về từ quán bar, dù uống rất nhiều rượu nhưng anh ta cũng giữ được chút bình tĩnh, Phong Diệp lúc này đang đưa anh ta về nhà,
Một lúc sau Phong Diệp cũng đã đưa anh ta về đến nhà, Âu Thành Nghiêm lúc bước xuống xe chỉ có vài người trong nhà là chạy đến đỡ anh, vì trời cũng đã tối, nên người làm trong nhà cũng điều đi nghỉ ngơi hết,
Âu Thành được vài người đến đỡ anh là vì tưởng anh uống say, thế nhưng lại bị anh ta đẩy ra không cần,
Anh ta vừa đi vừa nghĩ đến Cố Ninh Tinh, đột nhiên cơn tức giận lại nổi lên, mà theo phản xạ mà nhanh chóng đi đến nhà phụ của Cố Ninh Tinh,
Cố Ninh Tinh lúc này xem tài liệu cũng xong xuôi, thấy trời cũng đã tối nên muốn đi vào nhà tắm rửa để đi ngủ,
Cô vừa mới vào nhà tắm, thì lúc này Âu Thành Nghiêm cũng hiên ngang đi vào,
Tô Diệp từ bên trong nhìn thay dáng vẻ của Âu Thành Nghiêm nên liền đi đến gần anh ta mà nói, "Thiếu gia, người uống say rồi ạ "
Dù Âu Thành Nghiêm người đầy nồng nặc mùi rượu, nhưng anh ta vẫn rất tỉnh táo, còn nhìn xung quanh tìm kiếm Cố Ninh Tinh, thế nhưng nhìn không thấy anh ta liền hỏi "Phu nhân đâu "
Tô Diệp bảo anh ta ngồi vào ghế, còn mỉm cười trả lời, "Phu nhân đang tắm, người ngồi ở đây chờ phu nhân đi ạ "
Âu Thành Nghiêm nhìn về phía trong, ngay lập tức cau mày lạnh lùng kêu Tô Diệp ra khỏi đây, "Tô Diệp ra ngoài "
Tô Diệp lục này bất ngờ lo lắng, vì mỗi lần Âu Thành Nghiêm đuổi cô ra ngoài, thì Cố Ninh Tinh lại gặp chuyện, "Thiếu gia nhưng... "
Âu Thành Nghiêm tức giận trừng mắt với cô, vì sự bao đồng còn không nghe lời chủ nhân, nên Âu Thành Nghiêm đã quát lớn tiếng, "Ra ngoài "
Tô Diệp bị quát lớn nên khiến cô giật mình một cái, vẫn là phận người làm không thể bảo vệ Cố Ninh Tinh, nên nhanh chóng đi ra ngoài, .
||||| Truyện đề cử: Đan Đại Chí Tôn |||||
Âu Thành Nghiêm lúc này không do dự một chút nào mà đứng lên đi thẳng vào nhà tắm, lúc vào anh ta vừa đi vừa cởi Áo khoác của bộ vest và cà vạt, kể cả thắt lưng cũng cởi ra, mà nhanh chóng mở cửa phòng tắm đi vào,
Lúc này Cố Ninh Tinh đang tắm thì giật mình khi Âu Thành Nghiêm xông vào, mà hoản hốt kêu lên "Âu Thành Nghiêm sao anh lại vào đây "
Âu Thành Nghiêm vẫn hiên ngang đến gần cô với vẻ mặt ham muốn,
"Tôi muốn tắm cùng em "
Cố Ninh Tinh lùi về sau, chộp lấy cái khăn mà che lại thân thể của mình, còn giọng điệu đuổi anh ta ra ngoài,"Anh... Anh mau ra ngoài... Ưm "
Lúc này cô đã lấy được khăn tắm nhưng chưa kịp che được thân thể, thì đã bị Âu Thành Nghiêm ôm lấy cô mà hôn, sau đó là bị áp xuống sàn nhà của phòng tắm,
Thân thể vô thức của cô cố gắng vùng vẫy, nhưng anh ta quá mạnh, tay thì bị anh ta nắm chặt không cách nào thoát được,
Trong phút chốc anh ta đã nhanh chóng chiếm lấy cô, thân thể cô vì những ngày qua tiếp xúc với anh, nên nó hầu như đã bị quen dần cái thứ to lớn của anh ta,
Những cảm xúc, khoái cảm khiến cô không cách nào từ chối mà nhịp theo anh ta, mặc dù bên trong vẫn rất đau, cô bây giờ gương mặt trở nên hai hàng nước mắt mà kêu lên, "Thành... Thành Nghiêm, đau quá "
Âu Thành Nghiêm không quan tâm những lời cô nói, mà chỉ biết ôm lấy eo cô mà bắt nhịp thúc đẩy thật mạnh bạo,
Cố Ninh Tinh cố gắng chịu đựng những cú nhấp của anh ta dù đang phải chịu đau phần bên trong, nên mới ưỡn người lên,
Tiếng rên của Cố Ninh Tinh cộng với tiếng khóc khá lớn, khiến cô lập tức dùng hai tay che lại miệng mình,
Âu Thành Nghiêm lúc này phát hiện cô đã khóc nên dùng tay gạt đi nước mắt cho cô, mà trở nên dịu dàng khẽ nói, " Sao em lại khóc, ngoan đừng khóc nữa "
Nói xong sau đó còn hôn lên trán của cô, mà tiếp tục nhấp,
Cố Ninh Tinh lúc này bỏ tay ra, ôm lấy cổ Âu Thành Nghiêm, cô còn trả đũa anh ta là cắn một phát lên vai anh, khiến máu ứa ra vài giọt,
Sau đó Cố Ninh Tinh mới nhả ra tiếng lên vành tai của anh khẽ nói " Thành Nghiêm, đau quá "
Âu Thành Nghiêm nghe giọng nói của cô ngay lập tức giật mình mà ôm lấy eo cô nhẹ nhàng hạng chế từng nhịp lại, để cô thoải mái một chút, "Tôi sẽ nhẹ lại, em đừng khóc "
Sau đó cả hai làm tình bên trong phòng tắm vẫn còn đang chảy nước từ vòi sen, một lúc lâu sau hơi nước nóng đã làm cho Cố Ninh Tinh gương mặt ửng đỏ, lúc này cô không chịu được nữa mà ngất hẳn đi,
Lúc này hơi nước cũng làm cho Âu Thành Nghiêm tỉnh rượu hẳn hoàng toàn, khi nhận ra Cố Ninh Tinh đã ngất đi, dục vọng cũng được giải quyết, nên anh ta mới chịu ngừng lại mà bế cô ra ngoài, về phòng anh ta đặt cô lên giường, và mặc vào bộ đồ ngủ cho cô,
Kế tiếp anh ta cũng mặc quần áo vào, và sau đó cũng leo lên giường mà ngủ cùng cô, anh ta nhìn cô mà vén những cọng tóc trên mặt cô mà nói,
"Tôi làm hơi quá với em rồi "
Nói xong anh ta mới hôn lên trán cô, rồi mới chịu ôm cô vào lòng thật chặt mà ngủ đêm nay,