Cố Ninh Tinh vừa đi khuôn mặt trở nên ửng đỏ vì tức giận, vừa đến nhà cô liền cởi hết quần áo ra để chuẩn bị đi tắm, thay vào đó Tô Diệp muốn giúp cô, nhưng cô lại không cho,
Tô Diệp nhìn dáng vẻ của cô rất tức giận, không biết là xảy ra chuyện gì với cô, "Kháp Kháp, phu nhân làm sao thế "
"Thì là chuyện về thiếu gia nhà này đó"
"Thiếu gia... " nghe đến điều này, cô sắc mặt của cô hoang mang ngay lập tức, chính vì thế mà lúc nãy cô ngăn cản Cố Ninh Tinh đi ra ngoài,
Cố Ninh Tinh lúc này từ phòng tắm bước ra mặc đồ ngủ thoải mái nhẹ nhàng "Chị đã biết ngay từ đầu rồi có phải hay không "
Tô Diệp cảm thấy có lỗi với cô, nên đã cúi người xuống nhận sai, "Phu nhân, thật sự xin lỗi "
"Thôi được rồi, dù sao cũng không phải chuyện to tác gì, em muốn đi ngủ rồi "
Thật sự dù sao anh ta muốn ngủ với ai cũng không liên quan đến cô, miễn anh ta đừng đụng chạm đến cô là được,
"Vâng phu nhân, giường đã chuẩn bị xong cho người rồi " Tô Diệp liền mỉm cười với cô,
"Kháp Kháp, chúng ta ngủ thôi nào, chị cũng vậy hãy đi nghỉ ngơi đi "
Cố Ninh Tinh ngáp một cái, thật sự rất buồn ngủ, sau đó bảo Kháp Kháp ngủ cùng mình,
"Phu nhân, Kháp Kháp không thể ngủ cùng cô được "
Sau đó đột nhiên Tô Diệp ngăn cản lời cô, bảo là không thể cho Kháp Kháp ngủ cùng cô được,
"Tại sao"
"Phu nhân trước đây thì có thể ngủ cùng em ấy, thế nhưng bây giờ cô đã là người có chồng, Thế nên em ấy không thể ngủ cùng cô được "
"Anh ta sẽ không đến đâu, nên sẽ không sao đâu "Ninh Tinh leo lên giường, cau mày lắc đầu đắc ý với lời nói chắc chắn của mình, tay sau đó còn phẩy phẩy tay bảo Kháp Kháp đến,
Kháp Kháp mỉm cười thản nhiên đi đến gần giường, sau đó lại bị Tô Diệp ngăn lại, nhất quyết không được, "Phu nhân không được đâu ạ "
"Kháp Kháp đi theo chị " Tô Diệp nắm lấy tay em ấy, ra sức lôi Kháp Kháp đi ra ngoài, sau đó dẫn em ấy đến phòng kế bên cùng phòng với Tô Diệp mà ngủ,
Cố Ninh Tinh ngỡ ngàng nhìn Tô Diệp dẫn Kháp Kháp đi, vẫn là không thể làm gì được, nên cô phải ngủ một mình thôi,
...............
Phía bên Âu Thành Nghiêm, từ lúc Cố Ninh Tinh gây chuyện một phen, làm cho cô vợ thứ hai là Lâm Bình Chi, cô ta ngồi trên giường cuộn vào trong chăn giả vờ đến sợ hãi vô cùng,
"Đừng sợ, đi ngủ thôi nào " Âu Thành Nghiêm vỗ về chấn an Lâm Bình Chi, làm cho cô bình tĩnh,
Cô ta gật đầu một cái rồi mỉm cười với hắn, sau đó hắn và cô cùng nhau đi ngủ,
Nữa đêm quả nhiên anh ta chợt tỉnh giấc, đột nhiên nhìn cô gái đang trong lòng mình là Cố Ninh Tinh, anh ta liền giật mình mà dụi mắt, sau đó nhìn lại mới thấy đó là Lâm Bình Chi,
Anh ta liền ngồi mà thở dài một hơi, không hiểu vì sao lại hoa mắt nhìn nhầm người bên cạnh là Cố Ninh Tinh,
Quay lại nhìn dáng người Lâm Bình Chi ngủ say, anh ta liền mặc quần Áo vào, nhanh chóng đi đến nơi ở của Cố Ninh Tinh,
Lúc này Tô Diệp vẫn chưa ngủ, cô đang chuẩn bị dọn dẹp lại những thứ quần Áo của Cố Ninh Tinh dọn đến hôm nay cho vào tủ giúp cô, sau đó đột nhiên giật mình khi thấy Âu Thành Nghiêm đi vào, "Thiếu gia, sao giờ này người vẫn chưa ngủ ạ "
Âu Thành Nghiêm nhìn thấy cô vẫn còn ở đây anh trầm mặc hỏi giọng lạnh lùng, " Thiếu phu nhân đã ngủ chưa "
"Thiếu phu nhân đã ngủ rồi ạ " Tô Diệp gật đầu trả lời anh ta,
Âu Thành nghiêm nghe xong, liền quay đi, nhưng lại bị Tô Diệp ngăn lại, sắc mặt ôn nhu nhưng lại nghiêm túc muốn nói với anh ta một chuyện,
"Thiếu gia, phu nhân vẫn còn nhỏ tuổi, mong người hãy đối xử tốt với phu nhân được không ạ "
Anh ta sắc mặt trở nên cau mày lại, vẫn lạnh lùng với lời nói của mình, duy trì sự khó chịu,
"Cô ta còn nhỏ tuổi, nhưng mồm miệng rất sắt bén đấy, thôi được rồi cô đi nghỉ ngơi đi " nói xong sau đó cho phép cô ta rời đi,
Âu Thành Nghiêm lặng lẽ đi vào phòng ngủ của Cố Ninh Tinh, vóc dáng cao lớn ưu nhã thẳng tắp mày rậm, cao gần 1m90 thân hình cao quý phi phàm bước đi đến gần Cố Ninh Tinh với nét mặt binh thản nhìn cô đang ngủ rất say,
Anh ta đứng nhìn cô thật kỹ, và nét mặt của anh ta đang thích thú vì nét vẻ đẹp nhỏ nhắn của cô đã thu hút ánh nhìn của anh ta,
Quả thật khi lúc ngủ ai ngờ gương mặt kiêu ngạo lời nói đáng ghét, của cô lại hiền lành đáng yêu đến như vậy chứ, nhưng sao lúc tỉnh lại có thể ngang bướng đến như vậy,
Anh ta nhìn cô một lúc rồi mới chịu rời đi, đi về lại chỗ của Lâm Bình Chi,
Ngay lúc này Lâm Bình Chi đột nhiên tỉnh giấc ngồi dậy với mái tóc ngang vai rối loạn, chợt ngỡ ngàng khi không thấy Âu Thành Nghiêm bên cạnh mình nữa,
Lâm Bình Chi liền bước xuống giường mau mau đi tìm kiếm Âu Thành Nghiêm, đến lúc tìm khắp nhà không có lại hét lớn gọi tên cô người giúp việc riêng của cô ta, "Noãn Noãn, Noãn Noãn"
Noãn Noãn đang ngủ bên trong phòng, chợt tỉnh giấc khi nghe tiếng hét lớn của Lâm Bình Chi gọi cô, cô liền nhanh chóng chạy thẳng một mạch đến nơi, "Nhị phu nhân có chuyện gì thế ạ, sao người vẫn chưa ngủ "
"Em có thấy thiếu gia đâu không " Lâm Bình Chi lớn tiếng hỏi Noãn Noãn,
Cô bé ngỡ ngàng khi nghe cô hỏi như thế, không phải cả hai vẫn ngủ bên trong hay sao, "Thiếu gia không ở bên trong với người sao ạ "
"Lúc ta tỉnh lại thì không thấy anh ấy đâu cả " Lâm Bình Chi có chút tức giận khi thấy phản ứng của Noãn Noãn, và điều cô tức giận khi Âu Thành Nghiêm đột nhiên nữa đêm anh ta bỏ đi,
Noãn Noãn nhìn sắc mặt hụt hẫng của cô ta, em ấy liền tìm cách nói lời khiến cô ta yên tâm hơn, "Chắc là thiếu gia có việc gì đó rồi đấy ạ, người đừng lo lắng quá mau đi ngủ đi nha "
"Có chuyện gì mà ồn ào " ngay lúc này Âu Thành Nghiêm từ bên ngoài đi vào, nhìn thấy Lâm Bình Chi và Noãn Noãn đang ở phòng khách ồn ào,
Lâm Bình Chi chợt vui mừng, hớn hở khi nghe tiếng của Âu Thành Nghiêm đi vào, liền chạy đến người anh ta ôm thật chặt,
"Thành Nghiêm, anh đi đâu vậy, lúc thức dậy đã không thấy anh đâu, sao lại bỏ người ta vậy"
"Anh đi có chút việc, ngoan đi ngủ thôi nào " anh ta liền xoa đầu cô, sau đó nói lời ngon ngọt dỗ dành cô ta,
Anh ta cùng Lâm Bình Chi, đi về phòng tiếp tục cùng nhau đi ngủ,
Noãn Noãn cũng thở một hơi, sau đó nhìn cả hai ôm ấp nhau đi lên lầu, tiếp đó cô bé cũng lê thân mình đang buồn ngủ đi vào phòng,
Noãn Noãn là một cô bé tuổi cũng ngang bằng với Kháp Kháp, cô bé trước đây là giúp việc ở nhà chính họ Âu được bà Âu dạy dỗ, giờ đây cô được bà gọi đến để hầu hạ cho Lâm Bình Chi,
Không chỉ riêng Noãn Noãn, còn có Tô Diệp và hầu như tất cả giúp việc được bà dạy dỗ rất kỹ càng,