Thông tin truyện

[Harry Potter Đồng Nhân] – Cứu Vớt Kẻ Được Chọn

[Harry Potter Đồng Nhân] – Cứu Vớt Kẻ Được Chọn

Tác giả:

Nguồn:

Wattpad.com

Trạng thái:

Full
1  2 3 4 5 6 7 8  9 10
Đánh giá: 9.2/10 từ 10890 lượt
Cùng đọc truyện [Harry Potter Đồng Nhân] – Cứu Vớt Kẻ Được Chọn của tác giả Tam Cá Quyển tại Trùm Truyện. Mong bạn có một trải nghiệm tốt tại website.

Tên gốc: Cứu vớt Cứu Thế Chủ
Editor: Hạ Liễu Quân, Đông Phương Điểm Trần
Beta: Hạ Liễu Quân
Thể loại: đam mỹ, đồng nhân, trọng sinh, hơi ngược (chủ yếu hai chương đầu và một chút đoạn giữa), công sủng thụ, HE.

Câu chuyện sẽ thế nào nếu Harry vào giáo sư đã quan hệ với nhau (mặc dù Harry yêu giáo sư nhưng giáo sư chỉ xem Harry là thế thân cho Lily)

Câu chuyện sẽ thế nào nếu vào cái ngày định mệnh ở Liều Hét giáo sư không chết mà đổi lại là Harry vong mạng?

Và sẽ như thế nào nếu giáo sư sau mười năm (sống đau khổ) phát hiện ra mình thật sự yêu Harry?

Và nếu giáo sư được trao cho một cơ hội chuộc lại lỗi lầm của mình, giáo sư sẽ làm gì?

~~~~~

Chuyện bắt đầu sau khi giáo sư mất, và gặp được Merlin, bị Merlin đưa về năm Harry bảy tuổi. Lúc này Harry cũng trọng sinh nhưng không có ký ức kiếp trước, và đang bị một nhóm Muggle (người thường không có pháp thuật) bắt về nghiên cứu, làm những thí nghiệm tàn nhẫn, dã man. Giáo sư đến cứu Harry (ngay khi mảnh hồn trên trán cậu thức tỉnh và Avada cả đám người kia) mang cậu về nhà mình ở Spinner’s End (Đường Bàn Xoay) chăm sóc cậu một tuần lễ mới để cậu quay về nhà dì dượng. Bốn năm sau, Snape và Harry gặp lại nhau. Harry nhập học Hogwarts, phần lớn sự tình vẫn giống nguyên bản (viên đá pháp thuật, mật thất Slytherin, giám ngục, Tam Pháp Thuật,…) nhưng có sự thay đổi về thân phận. Cậu vào nhà Slytherin, kéo theo sự nghi ngờ của Dumbledore (nhưng cuối cùng vẫn không có hắc cụ nhé), sự đối địch của Ron,…

Đây là một trường thiên khá hay mà mình biết. Giáo sư rất ôn nhu, chăm sóc Harry rất chu đáo (mặc dù có nhiều đoạn bác ấy cứ bị Harry xem là ba ba =]]]]]), Harry lúc đầu thật ngây thơ đáng yêu, ngoan ngoãn, lúc sau tuy có tàn nhẫn nhưng theo chiều hướng trưởng thành thực tế hơn nên cũng không quá phản cảm.

Các couple phụ cũng khá là đáng yêu hợp lý: Dumbledore x Grindelwald (cp dễ thương nhất đó!!!!), Hermione x Krum, Draco x Blaise (tuy là cp này sau này có lấy vợ, và cách giải quyết của tác giả đối với hai cô vợ mình không quá hài lòng nhưng vẫn chấp nhận được), Remus x Sirius (cp này tuy ban đầu bên nhau nhưng đến cuối truyện Remus lại kết hôn sinh con, nguyên nhân nằm ở Sirius đấy, kết SE, nhưng không nói các bạn đâu, keke), và ở đây có một bí mật làm Quân bất ngờ vô cùng đó là Lucius lại là người tình (bạn giường) của Voldemort (Quân xém phun cả ly nước vào màn hình khi đọc đoạn này đấy), cái kết này là BE, ngược luyến tàn tâm ạ!

~~~~

“Nhất định là thầy rất muốn được chết, phải không giáo sư?” Thiếu niên vuốt ve khuôn mặt y, “Nhưng mà… Hết lần này tới lần khác, em không để cho thầy đạt được ước nguyện đó, em không thể để cho thầy chết được, em muốn thầy được sống, sống thật tốt, vì thế…” Thiếu niên nhẹ mỉm cười, miệng bắt đầu ngâm xướng câu thượng cổ thần chú nọ.

Trên bầu trời mây đen ùn ùn kéo tới, chớp rạch liên hồi, sấm rền vang dội. Cậu thiếu niên khe khẽ thì thầm bên tai người đàn ông rằng: “Dẫu biết rằng điều này là không thể, bởi dù sao em cũng chỉ là một thế thân. Nhưng em vẫn hi vọng… Rằng biết đâu sau này, thỉnh thoảng thầy sẽ vô tình nhớ tới em, dù chỉ một chút thôi… Có được không hả thầy?”>>


“Giáo sư…”

“Po… Harry…” Snape ngơ ngác đứng ngẩn ra đấy, ngắm nhìn đứa nhỏ đang mỉm cười với mình.

Ảo ảnh vỡ tan.

Cảm giác ướt át lan tràn trên mặt Snape. Nhưng hắn chỉ thì thào gọi tên: “Harry, Harry, Harry…” Từng giọt lệ nóng bỏng không ngừng lăn dài trên gương mặt đầm đìa nước mắt. Vậy mà hắn hoàn toàn không ngờ tới. Hắn đang gọi tên cậu. Ra sức mà gọi. Không ngừng mà gọi. Nhưng người có thể đáp lại tiếng gọi kia, đã không còn trên cõi đời này nữa rồi.

“Cuối cùng thầy cũng chịu gọi tên em rồi sao, giáo sư?”

“Thầy, em thực sự rất yêu thầy mà, giáo sư!” Những lời này đang vang vọng bên tai.

“Harry, Harry… Harry…” Giáo sư Độc Dược cao tuổi cuối cùng cũng bật khóc thành tiếng. Giữa căn phòng học Độc Dược trống vắng, lần đầu tiên anhkhóc thành lời.

Mười năm sau tang lễ của Potter, lần đầu tiên Snape thực sự gọi tên của cậu, Harry… Lần đầu tiên Snape hoàn toàn hiểu ra, bản thân… đã yêu cậu mất rồi. Bản thân đã yêu say đắm Harry Potter tự lúc nào không hay…>>