Edit: Natalie Pham
Beta: bé Ka & Ishtar
"đi Thích Phương cung." Hồng Châu kinh hãi, kêu lên: "Xin chủ tử cân nhắc lại." Kỷ Trà Huyên trong lòng gật đầu, nếu là ngày xưa, Hồng Châu tất nhiên sẽ không nói lời này, nhưng giờ phút này nàng nói ra, hiển nhiên là đã biến mình thành người của Tĩnh An cung.
"Ta tự có chừng mực." Kỷ Trà Huyên nhếch lên khóe miệng.
Hồng Châu giật giật môi, cuối cùng ngậm miệng lại, làm theo mệnh lệnh của Kỷ Trà Huyên. Kỷ Trà Huyên nói: "Hồng Châu đứng lên đi, cùng Tử Châu trang điểm cho ta." Hồng Châu thở dài nhẹ nhõm một hơi, chậm rãi đứng lên, một bên nhìn ngón tay linh hoạt của Tử Châu chải xong búi tóc, một bên chịu khó đưa những đồ cần dùng cho Tử Châu. Sau khi thu thập xong tất cả mọi thứ, Kỷ Trà Huyên đứng lên.
Thân là muội muội ruột của Kỷ Trà Phù, từ lúc tiến cung tới nay, tình cảm của hai người cũng cực kỳ tốt. Tỷ tỷ gặp chuyện, nếu nàng vẫn chẳng quan tâm không khỏi quá mức vô tình. Huống chi, nếu nàng không làm gì, vị kia làm sao có thể ra tay?
một đường đi đến Thích Phương cung, trên đường gặp không ít người của các cung khác, không ít người khi nhìn thấy Kỷ Trà Huyên trong mắt lóe ra tia sáng khác thường. Kỷ Trà Huyên trong lòng hừ lạnh, người trong cung này thật sự là rất vô vị, có chuyện ồn ào, ai cũng muốn xem.
Bên ngoài Thích Phương cung, quả thực nhìn thấy Kỷ Trà Phù đang quỳ gối thẳng tắp ở nơi đó, còn có Chu Lộc bên người Thường phi đứng nhìn ở xa xa. Lại có một nữ nhân đang ngồi xổm nói chuyện với Kỷ Trà Phù, bởi vì cách xa, Kỷ Trà Huyên vẫn chưa nghe được lời nói của nàng ta, nhưng Kỷ Trà Huyên có thể nhìn thấy khuôn mặt tái nhợt của Kỷ Trà Phù, hiển nhiên lời nói của nữ nhân này cũng không xuôi tai.
Đợi nàng đến gần hơn, Chu Lộc hành lễ cúi chào, kêu lên: "Nô tài thỉnh an Kỷ tu hoa."
Tôn tu hoa đứng thẳng dậy, cười nói: "Kỷ muội muội cũng đến rồi, ta còn nghĩ rằng Kỷ muội muội xu lợi tránh hại (ý muốn nói chỉ thấy lợi thì đến gần gặp người khác gặp nạn liền tránh xa), không dám tới." Kỷ Trà Huyên nói trước với Chu Lộc đang đứng xa hơn một chút: "Chu công công, đứng lên đi!" Chu Lộc đứng lên.
Kỷ Trà Huyên không nhìn Kỷ Trà Phù, ngược lại chậm rãi đến gần Tôn tu hoa, Tôn tu hoa bị biểu cảm lạnh lùng của Kỷ Trà Huyên làm cho kinh sợ lui về phía sau một bước. Kỷ Trà Huyên nói: "Ngươi tới làm cái gì?"
Tôn tu hoa nói: "Đương nhiên là đến kết bạn với Dung quý nhân đang được sủng ái." Kỷ Trà Huyên nói: "Vậy làm thân xong rồi?"
Tôn tu hoa lúc này mới cảm giác được bản thân vừa rồi rơi xuống hạ phong (hiểu nôm na là thua một bậc), nàng ta cười lạnh nói: "Còn chưa xong đâu." Kỷ Trà Huyên nói: "Ta cũng muốn kết bạn với Tôn tu hoa.”
Tôn tu hoa quay mặt đi, Kỷ Trà Huyên tự tay kéo Tôn tu hoa. Tôn tu hoa không để ý dùng sức vung tay nàng ra, Kỷ Trà Huyên lảo đảo một chút, mắt thấy sẽ ngã sấp xuống, Tử Châu đứng phía sau nhanh nhẹn đỡ nàng. Tiểu Thuật Tử hiểu ý của Kỷ Trà Huyên, nói: "Tôn chủ tử, chủ tử của ta chẳng qua muốn ôn lại tình nghĩa tỷ muội với ngài, vì sao ngài lại nhẫn tâm đẩy chủ tử nhà ta như thế."
Tôn tu hoa lạnh lùng liếc mắt nhìn Kỷ Trà Huyên một cái, Kỷ Trà Huyên cũng lạnh lùng nhìn nàng ta. Kỷ Trà Phù thầm nghĩ không tốt, không nhịn được kêu lên: "Tứ muội muội!”
Kỷ Trà Huyên dừng chân một chút, hiển nhiên là đang chần chờ. Tôn tu hoa thấy thế, cười nhạo nhìn Kỷ Trà Huyên liếc mắt một cái, Kỷ Trà Huyên trừng mắt nhìn nàng ta, Tôn tu hoa không cam lòng yếu thế, cũng trừng mắt lại. Trong khoảng thời gian ngắn, giữa hai người tràn ngập mùi thuốc súng.
Chu Lộc thấy thế, trong lòng nhịn cười. Chẳng qua cũng không thể để hai vị chủ tử gây gổ ở Thích Phương cung được, lập tức ho khan một tiếng, sau đó đi đến bên cạnh hai người.
"Hai vị chủ tử, Thường phi nương nương có lệnh, không được tranh cãi ầm ĩ ở nơi này, quấy rầy Dung quý nhân quỳ phạt." Kỷ Trà Huyên hung hăng trừng mắt nhìn Tôn tu hoa liếc mắt một cái, Tôn tu hoa cũng trừng mắt nhìn lại nàng, Chu Lộc bất đắc dĩ đi đến phía trước hai người, sau đó làm ra tư thế mời hai người rời đi. Tôn tu hoa thấy thế, đối với Thường phi, nàng ta vẫn cực kỳ kiêng kị, vì thế nàng ta căm giận rời đi.
Kỷ Trà Huyên không nhúc nhích, Kỷ Trà Phù ngẩng đầu, khẽ lắc đầu với nàng. Kỷ Trà Huyên coi như không phát hiện, Kỷ Trà Phù cúi đầu, sau đó âm thầm lôi kéo Thị Cầm đang đứng bên người một chút, Thị Cầm đi theo Kỷ Trà Phù lâu ngày, tự nhiên hiểu rõ ý tứ của chủ tử.
Lúc này, Kỷ Trà Huyên nói với Chu Lộc: "Ta muốn gặp Thường phi nương nương, làm phiền Chu công công thông báo một tiếng."
Chu Lộc cười nói: "Kỷ chủ tử, thật sự là không khéo, nương nương vừa mới ngủ trưa." Ngủ trưa, ai biết có phải thật sự ngủ trưa hay không.
"Làm phiền công công dàn xếp..." Kỷ Trà Huyên còn chưa nói hết, Chu Lộc lập tức nói: "không phải nô tài không muốn hỗ trợ, mà là thật sự không tiện quấy rầy, còn thỉnh Kỷ tu hoa thông cảm chúng ta làm nô tài." Kỷ Trà Huyên nghe xong, cũng biết tên Chu Lộc này dù thế nào cũng sẽ không cho nàng đi vào, vì thế nàng trừng mắt nhìn Chu Lộc một cái.
Chu Lộc thấy thế, hắn cúi đầu. Đồng thời, trong lòng hắn cũng thả lỏng, muội muội của Dung quý nhân quả nhiên dễ đối phó hơn.
"Công công nói như vậy, tức là ta không gặp được Thường phi nương nương?" Kỷ Trà Huyên lạnh lùng nói.
Chu Lộc cười làm lành nói: "Sao có thể chứ, chờ Thường phi nương nương tỉnh dậy, nô tài nhất định thông báo cho tu hoa."
Kỷ Trà Huyên không chỉ không nghe, ngược lại đẩy ra Chu Lộc, chuẩn bị xông qua. Chu Lộc nhíu mày, lúc này Thị Cầm đã đi tới, nàng cúi người hành lễ với Kỷ Trà Huyên. "Thỉnh an chủ tử." Kỷ Trà Huyên dừng bước, nhìn Thị Cầm một cái sau đó nhìn về phía Kỷ Trà Phù, Chu Lộc làm bộ như không phát hiện, nương nương cũng không có ý định gây chuyện với Kỷ tu hoa.
Kỷ Trà Phù khẽ lắc đầu, Kỷ Trà Huyên nhíu mày, ngón tay của Kỷ Trà Phù giật giật, làm ra một ám hiệu. Thị Cầm thừa dịp này nói: "Nô tì thay Dung quý nhân đưa chủ tử về cung.”
Kỷ Trà Huyên nghe xong, trừng mắt nhìn Kỷ Trà Phù liếc một cái, làm như giận nàng không biết cảm kích. Kỷ Trà Phù buông tay, sau đó cúi đầu "Là ta nhiều chuyện, ta sẽ tự về". Chu Lộc nhìn tình huống này, thầm nghĩ đúng như nương nương dự kiến từ trước.
không cần hắn ra tay, Dung quý nhân tự nhiên sẽ khuyên được Kỷ tu hoa quay về.
Kỷ Trà Huyên mới đi được mấy bước, nàng chợt nghe thấy tiếng bước chân dồn dập truyền đến từ đằng xa. Rất nhanh, một nhóm người xuất hiện ở trước mặt mọi người.
"Hoàng hậu nương nương vạn phúc kim an.”
Tất cả mọi người bắt đầu hành lễ, bao gồm cả Kỷ Trà Phù đang quỳ cùng Kỷ Trà Huyên còn chưa rời đi.
"Đều đứng lên đi."
"Tạ ơn Hoàng hậu nương nương.”
Kỷ Trà Huyên đứng lên, mọi người cũng đứng lên, mà Kỷ Trà Phù thì không. Kỷ Trà Huyên trong lòng thở dài, mục đích của nàng đã đạt được rồi. Hành động ngày hôm nay, tuy rằng nhìn như là Kỷ Trà Phù lỗ mãng hoặc là Thường phi ương ngạnh, nhưng trên thực tế là thủ đoạn tìm kiếm người đứng sau của Kỷ Trà Phù, nếu hôm nay Hoàng hậu không đến, ngày thứ hai cũng không có động tác gì, ngày sau Kỷ Trà Phù cũng chỉ có thể nhịn xuống. Nếu như Hoàng hậu đến, hoặc là ngày thứ hai có hành động, chứng tỏ Kỷ Trà Phù là người của Hoàng hậu. Chẳng qua, tỷ tỷ nếu là người của Hoàng hậu, cũng không đại biểu nàng làm muội muội cũng cũng phải đầu quân vào.
Trong lòng Kỷ Trà Phù hoàn toàn buông lỏng. Nàng luôn luôn đặt cược, nàng cược Hoàng hậu cần một quân cờ. Nhìn khắp trên dưới hậu cung, nàng được sủng ái làm quân cờ tốt hơn nhiều so với người khác, hơn nữa, nàng còn có một muội muội. hiện tại Hoàng hậu tới, nàng thắng.
Hoàng hậu đứng ở cửa Thích Phương cung đợi nửa khắc (khoảng 10 phút), vẫn không thấy cửa Thích Phương cung mở ra."Thường phi đâu?" Chu Lộc có chút khó khăn. Hoàng hậu thản nhiên nói: "Thường phi vào cung cũng có không ít năm, chẳng nhẽ ngay cả quy củ cơ bản đều đã quên?" trên người Chu Lộc đã ra mồ hôi lạnh. Hoàng thượng Hoàng hậu giá lâm, thân là phi tử mặc kệ đang làm cái gì đều phải đi ra tiếp giá.
Chu Lộc còn chưa nói chuyện, cửa cung điện lập tức bị mở ra."Hoàng hậu tỷ tỷ nói nghiêm trọng rồi, muội muội cũng phải sửa sang lại dung nhan trước mới có thể tiếp giá, miễn cho thất lễ quấy nhiễu tỷ tỷ." Chưa thấy người đã nghe thấy tiếng nói, dứt lời, mới nhìn đến Thường phi đi ra, nàng ta mỉm cười đi đến bên người Hoàng hậu, nửa cúi người xuống hành lễ: "Thần thiếp gặp qua Hoàng hậu tỷ tỷ."
Hoàng hậu hừ lạnh một tiếng, nàng chỉ biết Thường phi lần này đi ra nhất định chống đối nàng. Liếc mắt về phía người đang quỳ bên kia, tâm tư còn do dự của nàng lập tức trở nên kiên định. Kỷ Trà Phù vẫn đang được sủng ái, kéo nàng qua cũng coi như đánh lại Thường phi một quân, hơn nữa, nàng ta còn rất thân thiết với Kỷ Trà Huyên. Mấy ngày nay, Kỷ Trà Huyên càng được sủng ái ở trước mặt Thái hậu. Lần trước chuyện Thường phi sinh non, Thái hậu đã có chút không hài lòng với nàng, nếu nàng có quan hệ tốt với Kỷ Trà Huyên, Thái hậu tự nhiên hiểu rõ tâm ý của nàng, cũng coi như có ích cho nàng.
"Miễn lễ." Thường phi chậm rãi đứng dậy. Chẳng qua khi nàng ta ngẩng đầu, cũng không còn kính cẩn như trước kia.
"không biết Hoàng hậu tỷ tỷ đến Thích Phương cung là vì chuyện gì?" Thường phi hỏi. Hoàng hậu đi đến bên cạnh Kỷ Trà Phù, nói: "Hôm nay bản cung nghe nói Dung quý nhân va chạm ngươi?" Thường phi cười nói: "thật có chuyện như vậy, muội muội cũng không muốn phạt, chẳng qua Chu Lộc nói đúng một sự kiện, muội muội liền chỉ có thể phạt nàng ta." Hoàng hậu quét qua Chu Lộc một cái, lòng bàn chân Chu Lộc run lên, đã định quỳ xuống, nhưng lập tức bị ánh mắt của Thường phi cảnh cáo, hắn cúi đầu không dám quỳ.
"Dung quý nhân đi ra từ Thích Phương cung, va chạm muội muội thì thôi, nếu như ngày sau va chạm Thái hậu nương nương cùng Hoàng hậu nương nương, muội muội và Dung quý nhân đều không gánh nổi trách nhiệm. Cho nên, muội muội mới nhịn đau phạt nàng, để cho nàng ghi nhớ trong lòng."
Kỷ Trà Huyên trong lòng bội phục, Thường phi cũng thật biết ăn nói, rõ ràng là nàng ta phạt riêng Kỷ Trà Phù, bây giờ nàng ta lại thành người tốt biết suy nghĩ vì người khác. Hoàng hậu liếc sắc mặt Kỷ Trà Phù tái nhợt, trên mặt Kỷ Trà Phù cực kỳ bình tĩnh, nàng dập đầu: "Nương nương dụng tâm lương khổ (muốn tốt cho người khác mà người khác không biết), thần thiếp tạ ơn nương nương."
"Muội muội lo lắng nhiều rồi.”
Thường phi mặt mang tươi cười luôn nói không dám.
Hoàng hậu còn nói thêm: "Mấy ngày trước, Kỳ Ân pháp sư đến Vinh Thọ cung cầu phúc cho mẫu hậu, bản cung lại mời nàng vào Chiêu Phượng cung xem quẻ cho các muội, kết quả dĩ nhiên là muội muội và Dung quý nhân ở đoạn thời gian này có khả năng sẽ va chạm lẫn nhau, hôm nay xem ra, quả thật đúng với quẻ tượng (quẻ bói) của pháp sư. Vì ngày sau để muội muội không bị va chạm đến nữa, bản cung quyết định hạ chỉ đem Dung quý nhân chuyển từ Thích Phương cung tới Đông Uyển của Minh Dật hiên, muội muội có ý kiến gì không?"
Thường phi ánh mắt né tránh, trong lòng cực hận, cứ cho lời nói của Kỳ Ân pháp sư là giả, nàng cũng không thể truy cứu. Ai bảo bà ấy là muội muội ruột thịt của Hoàng Thái hậu.
Cho nên nàng ta vẫn giữ nguyên nụ cười, nhẹ nhàng nói: "Hoàng hậu tỷ tỷ thật sự là hiền lương thục đức, nếu Hoàng hậu tỷ tỷ vì tốt cho muội muội, muội muội tự nhiên sẽ không từ chối, chẳng qua muội muội cùng Dung quý nhân ở cùng nhau tại Thích Phương cung cũng đã ba tháng, làm tỷ tỷ như muội thật là luyến tiếc." nói đến đây, nàng ta dừng một chút, sau đó ảm đạm nói: "Cho nên khẩn cầu Hoàng hậu tỷ tỷ đồng ý cho muội muội tự mình quản lý việc chuyển cung của Dung quý nhân, cũng có thể làm tròn tình nghĩa của muội muội cùng Dung quý nhân." nói xong, nàng ta còn thi lễ với Hoàng hậu.
Hoàng hậu nâng Thường phi dậy: "Muội muội nếu đã có lòng như vậy, bản cung đồng ý."
Thường phi mỉm cười nói: "Tạ ơn Hoàng hậu tỷ tỷ thành toàn.”
Nàng ta quay đầu, nói với Kỷ Trà Phù: "Lần này bỏ qua, muội muội đứng lên đi, bản cung tự mình đưa muội chuyển cung."
Kỷ Trà Phù trong lòng run lên, tuy rằng đã sớm nghĩ tốt kết quả khi hoàn toàn đắc tội với Thường phi, nhưng chuyện tới trước mắt, trong lòng nàng vẫn khẩn trương sợ hãi. Nàng dập đầu: "Thần thiếp tạ ơn Thường phi nương nương đã đối xử thật tốt với thần thiếp.”
Thường phi trong lòng cực kỳ hận, nhưng cũng chỉ có thể bảo trì mỉm cười: "Dung quý nhân yên tâm, suy cho cùng muội đi ra từ Thích Phương cung này, bản cung tự nhiên sẽ không keo kiệt."
Kỷ Trà Phù lại tạ ơn lần nữa.