Hậu Cung Thăng Cấp Ký

Chương 33: Cầu phú quý trong nguy hiểm




Edit: Natalie Pham
Beta: Bé Ka & Ishtar
Buổi thỉnh an ngày thứ hai, có chút náo nhiệt (ồn ào ầm ĩ).
Rất nhiều phi tần nhìn cái bụng chưa nổi lên của Du lương viện, các loại biểu cảm lần lượt hiện ra.
Chắc là vì mẫu tắc cường (khi làm mẹ người mẹ sẽ trở nên mạnh mẽ), Du lương viện thế nhưng không sợ hãi rụt rè giống như trước kia, thậm chí còn chủ động nói chuyện cùng Ninh tiệp dư, Ninh tiệp dư cũng thật hoà thuận đáp lời cùng Du lương viện.
Kỷ Trà Huyên thu liễm (che giấu) biểu cảm, xem ra Du lương viện đã lựa chọn Ninh tiệp dư.
Nếu Hoàng thượng thật sự nguyện ý để Ninh tiệp dư nuôi nấng đứa trẻ của Du lương viện, chỉ sợ Ninh tiệp dư lại được tấn vị.
Tuy rằng lúc này Kỷ Trà Huyên có ý muốn mọi người dời tâm điểm chú ý sang chỗ khác, nhưng nàng cũng không muốn có một đối thủ mạnh mẽ. Tiềm lực của Ninh tiệp dư rất lớn.
Hôm nay thời tiết không tệ, Đan tu hoa đề nghị đi Thanh Nhã viên xem hát kịch.
Mọi người liếc về phía Hoàng hậu, lại nhìn nhìn Đức phi Thường phi.
Hoàng hậu ung dung nói: "Bản cung sẽ không đi, sắp đến ngày lễ vạn thọ (sinh nhật của hoàng đế), còn rất nhiều cung vụ (công việc trong cung), mấy ngày nay bản cung liền miễn thỉnh an buổi sáng của mọi người."
Mọi người vội vàng tạ ơn, đồng thanh nói: "Xin Hoàng hậu nương nương bảo trọng thân thể."
Hoàng hậu mỉm cười gọi mọi người đứng lên.
Ánh mắt của Đức phi cùng Thường phi chợt lóe, Hoàng thượng giao việc xử lý chuyện ngày lễ vạn thọ (sinh nhật của Hoàng thượng) cho Hoàng hậu, lại nói thêm vài câu, cung vụ kia có thể sẽ bị bỏ trống.
Hoàng hậu bảo trì nụ cười thỏa đáng, giống như cái gì đều không biết.
Hoàng hậu lại nhìn về phía Du lương viện, nói: "Lương viện đang có thai, nếu mệt mỏi, các vị tỷ muội cũng không nên bởi vì quá hứng thú mà làm khó muội ấy."
"Thần thiếp tuân chỉ."
Đức phi thấy tình huống như vậy, cũng ho khan một tiếng: "Bản cung còn phải chuẩn bị đồ cho đại hoàng tử, cho nên các vị muội muội hãy đi thôi."
"Dạ."
Hoàng hậu nhìn về phía Thường phi, Thường phi vẫn chưa nói gì.
"Thường phi có phân vị cao nhất, bản cung giao cho ngươi thu xếp cho các vị muội muội."
Thường phi trong lòng nhảy dựng, nhớ tới đứa nhỏ của Du lương viện, nàng vừa hận lại mang theo hi vọng.
Đứa nhỏ này... Chẳng lẽ sẽ xảy ra chuyện?
"Hoàng hậu tỷ tỷ yên tâm, nô tì tất nhiên sẽ thu xếp thật tốt."
Hoàng hậu gật đầu.
Đoàn người ở dưới sự dẫn dắt của Thường phi đi đến Thanh Nhã viên.
Thanh nhã viên là rạp hát, cũng là khu vườn được tổ chức yến hội nhiều nhất trong cung.
Bởi vì lúc này không phải là yến hội, cho nên cũng không đi chính điện (cung điện chính).
Mọi người ngừng lại ở vườn hoa của Thanh Nhã viên.
hiện tại đã bắt đầu mùa đông, trong vườn ít đi một số hoa cỏ, nhưng dù sao cũng là vườn hoa trong hoàng cung, vẫn có rất nhiều những loài hoa khác. Hoa cúc, hoa quế, một chuỗi hoa hồng màu hồng phấn, hoa túy điệp*... Tuy rằng kém hơn vườn hoa vào mùa xuân có nhiều loại hoa đua thắm khoe hồng, nhưng cũng có một nét đẹp riêng.
Kỷ Trà Huyên không tiếng động đứng ở chỗ xa hoa quế nhất.
Mùi hoa quế thật là nồng đậm, hoa quế** lại có công hiệu thông máu, có chút nguy hiểm với phụ nữ có thai.
Đan tu hoa đề nghị đến Thanh Nhã viên, đến cùng là người khác gợi ý hay là chủ ý của bản thân?
"Muội cảm thấy không thoải mái sao?" Kỷ Trà Phù bước chân chậm hơn, lén hỏi.
Kỷ Trà Huyên gật đầu, nói: "Đầu muội hơi choáng váng."
Kỷ Trà Phù đỡ nàng, nói: "Ta đi cùng muội."
Kỷ Trà Huyên gật đầu.
Du lương viện đang nói chuyện cùng Ninh tiệp dư, Thường phi cũng đang trò chuyện cùng Vân tần.
Con ngươi của Kỷ Trà Huyên co rụt lại, vị trí bên cạnh Du lương viện rõ ràng là một chậu cây vạn tuế, cây vạn tuế tuy rằng có ngụ ý vô cùng tốt, nhưng nàng rất rõ ràng, cây vạn tuế này có ảnh hưởng rất lớn với thai nhi.
Là trùng hợp, hay là âm mưu của người khác? Trong lòng Kỷ Trà Huyên càng khẩn trương.
Nhìn về phía sân khấu kịch, Thường phi liên tục chọn mấy màn diễn, lại đưa cho Vân tần. Vân tần cũng biết ý chọn một khúc diễn, lại đưa cho Ninh tiệp dư.
Bên kia, Ninh tiệp dư cũng tiếp nhận danh mục khúc diễn từ tay của cung nữ, nàng lại đưa cho Du lương viện trước.
Du lương viện vội vàng từ chối: "Tỷ tỷ chọn trước đi, muội muội xem cái gì cũng được."
Ninh tiệp dư cười cười, cũng chọn một khúc diễn.
không biết ai đem một quyển vở chọn khúc diễn truyền tới, Kỷ Trà Huyên không thích xem diễn, nhưng ở trong mắt những người ở đây, xem diễn tựa như xem phim. Cho nên, nàng cũng chỉ có thể chọn một khúc, chạm đến bản khúc diễn này, ánh mắt của Kỷ Trà Huyên hơi tránh, nhưng nàng vẫn chọn phải một khúc trong quyển tập này.
Vì thế nàng tùy ý chọn một khúc, nàng không có chú ý, quyển diễn mà nàng chọn vốn không được cung nữ truyền xuống nữa, ngược lại trực tiếp đưa đến bên người Thường phi.
Bởi vì cung nữ đứng ở phía sau, Kỷ Trà Phù đang cầm một bản khúc diễn khác để chọn lựa, cho nên cũng chưa từng phát hiện ra.
Thường phi nhìn những khúc diễn mà mọi người trình lên, cười nói: "Kỷ tu hoa đúng là khác biệt, chọn khúc diễn cũng cực kỳ khác xa so với người thường."
Mọi người sửng sốt, Thường phi mở ra vừa thấy, hóa ra Kỷ Trà Huyên chọn một khúc 《 Định Quân Sơn 》, người khác đều chọn những khúc diễn nhu tình có mỹ nhân có mối nhân duyên tốt, ngược lại Kỷ Trà Huyên, trực tiếp chọn một khúc diễn về chiến tranh.
Vở diễn này, trên quyển diễn có cái có có cái không. Nghe vậy, ánh mắt của không ít người mang theo hứng thú.
Kỷ Trà Huyên nói thẳng: "Từ nhỏ hễ thần thiếp xem diễn liền buồn ngủ, đảo qua một loạt danh sách những khúc diễn này,《 Định Quân Sơn 》 rất có khí thế, đây cũng miễn cho tần thiếp đang xem thì ngủ gục mất."
không ít người bật cười, Thường phi cũng như thế, quả nhiên giống như lời đồn, nàng là người không biết xem diễn.
"Kỷ tu hoa cùng Dung quý nhân là tỷ muội nhưng thật sự không giống nhau, bản cung nhớ được Dung quý nhân thích xem diễn nhất?"
Kỷ Trà Phù vội vàng cúi đầu: "Tạ ơn nương nương nhớ thương thần thiếp."
Thường phi nói: "Ngươi nói một chút, Kỷ tu hoa chọn vở diễn này được hay không?"
Kỷ Trà Huyên nhìn về phía Kỷ Trà Phù.
Trong lòng Kỷ Trà Phù run lên, nếu như nàng nói Kỷ Trà Huyên chọn khúc diễn này rất tốt, khúc diễn này bình thường là khúc diễn nam nhân hay chọn, hơn nữa giảng về chuyện lớn của quốc gia! Nữ tử chọn có đạo lý là có dã tâm lớn, không đạo lý chính là không hiểu quy củ. Quản sự quản lý rạp hát trình khúc diễn này lên, là có ý định làm người ta mắc mưu.
Nếu nói không tốt, việc này có thể phá hư tình cảm của hai tỷ muội.
Chỉ sợ đến lúc đó tất cả phi tần trong cung đều sẽ chê cười Kỷ Trà Huyên, Kỷ Trà Huyên bởi vì chuyện này tất nhiên sẽ cùng nàng sinh ra ngăn cách.
Kỷ Trà Huyên cũng muốn nhìn xem phản ứng của Kỷ Trà Phù, nếu không đúng, cũng có thể lộ ra tin tức nàng có thai, làm Thường phi bị thua nước cờ này.
"Tu hoa từ nhỏ liền ngưỡng mộ những dũng sĩ bảo vệ quốc gia, Khúc Định Quân Sơn này rất có ý vị. Tu hoa không xem qua khúc diễn này mà chọn nó, biểu hiện ra sự chân thành của tu hoa. Cho nên, khúc diễn này không có cái gọi là tốt hay không tốt."
Mọi người ào ào gật đầu, ai dám nói bậy về anh hùng bảo vệ quốc gia, việc vui kia sẽ biến thành chuyện lớn.
Thường phi nói: "Dung quý nhân thực hiểu rõ tu hoa."
Trong lòng Kỷ Trà Huyên cũng thật bội phục, nàng nói với Thường phi: "Thần thiếp cũng rất hiểu quý nhân!"
Nụ cười của Thường phi hơi cứng lại, trên đời này còn có kẻ ngu dốt không có cảnh giác như thế.
Có phi tần xem màn này hiểu rõ cúi đầu, những người không hiểu được thì hâm mộ hai người tỷ muội tình thâm, vào cửa cung sâu như biển, có người tỷ muội ruột thịt nâng đỡ cho nhau vẫn tốt hơn một chút. Huống chi, hai người này cũng đều có được Thánh sủng (sự sủng ái của Hoàng thượng).
trên sân khấu đang chậm rãi diễn kịch, Kỷ Trà Huyên xem trên đài diễn thật sự rất nhàm chán.
Nhàm chán, Kỷ Trà Huyên đưa mắt ngắm những thứ đẹp mắt khác, tỷ như, xem mỹ nhân.
Du lương viện nhíu mày, nàng ôm ngực, giống như đang cố chịu đựng. Kỷ Trà Huyên trong lòng cười cười, nàng sẽ không giúp nàng ta. Tuy rằng nàng cần nàng ta chia sẻ gánh nặng với mình, nhưng nàng cũng không thể tùy ý bại lộ bản thân, không phải sao.
Hai canh giờ sau, không ít phi tần cũng hơi thấy mệt.
Sắc mặt của Du lương viện cũng hơi tái nhợt.
Ninh tiệp dư thấy vậy, vội vàng nói: "Thường phi nương nương, Du lương viện giống như có chút không thoải mái."
Thường phi xoay người, quả nhiên thấy sắc mặt của Du lương viện tái nhợt, nàng ta nhíu mày, sau đó nói: "một khi đã như vậy, Du lương viện trở về đi, Ninh tiệp dư hãy đưa nàng trở về. Chu Lộc, ngươi đi gọi thái y tới Hi Phương hiên."
Chu Lộc vội vàng tuân mệnh.
Du lương viện cảm kích nói: "Tạ ơn ân điển của Thường phi nương nương."
Thường phi nói: "Cảm thấy không thoải mái không cần cố chống đỡ, được rồi, không cần hành lễ, Ninh tiệp dư, ngươi mau đưa Du lương viện về cung nghỉ ngơi."
Ninh tiệp dư vội vàng gật đầu.
Du lương viện vừa đi, mọi người cũng không có lòng dạ nào để ngồi xem diễn.
Lại nghe một khúc, còn chưa tới khúc diễn Định Quân Sơn của Kỷ Trà Huyên.
Thường phi thấy thế, nói: "Hôm nay liền đến đây thôi."
Mọi người đồng loạt đứng dậy.
Kỷ Trà Huyên cùng Kỷ Trà Phù đi ở giữa.
Mọi người rất nhanh phát hiện, Du lương viện cùng Ninh tiệp dư còn chưa rời đi, các nàng đang nghỉ ngơi ở ngôi đình nhỏ phía trước. Sắc mặt của Du lương viện tốt hơn một ít, Ninh tiệp dư thật sự lo lắng.
Hai người thấy mọi người đi ra, đều là sửng sốt.
Hai người đã đi tới.
Lại một lượt hành lễ.
Thường phi nói: "đã cảm thấy không thoải mái, hãy nghỉ ngơi thật nhiều, thân thể của muội bây giờ rất quý giá."
Sắc mặt của Du lương viện tái nhợt, nàng biết Thường phi không hài lòng với nàng. rõ ràng vừa rồi không thoải mái, đánh gãy hứng thú của Thường phi, bây giờ nàng vẫn còn bên ngoài chưa về cung, Thường phi làm chủ cho nàng gọi thái y đương nhiên sẽ thấy không vui.
"Thần thiếp đã tốt hơn nhiều, có thể cùng nương nương về cung."
Thường phi trong lòng hừ lạnh, thật là yếu ớt.
Lập tức, Thường phi tiếp tục đi về phía trước.
đi qua Thanh Nhã viên, mọi người đến Ngự Hoa viên, mấy con đường xuất hiện tại trước mặt mọi người.
Thường phi dẫn đầu rời đi.
Những phi tần còn lại liếc nhau, cũng đồng loạt đi đường về cung của mình.
Tĩnh An cung cùng Hi Phương hiên tạm thời còn trên một con đường.
Mà Minh Dật hiên lại ở một con đường khác.
Vân Tần đi ở phía trước, Ninh tiệp dư cùng Du lương viện đi ở giữa, Kỷ Trà Huyên cùng một ít phi tần đi cùng đường đi cuối.
Qua một chỗ khúc rẽ, tiến vào khu vườn có núi giả, Kỷ Trà Huyên không biết vì sao có một cảm giác hết hồn.
Liếc nhìn hoàn cảnh chung quanh, nhìn đến núi giả thạch bích ở chung quanh, trong lòng nàng càng thêm cảnh giác.
Đột nhiên, một luồng lực lượng thật lớn đẩy nàng từ phía sau. Kỷ Trà Huyên sớm có cảnh giác, nàng vốn dựa vào núi giả, lập tức lấy tay chuẩn bị bắt lấy núi giả ổn định thân hình.
Ai biết, núi giả này đột nhiên rung lên, một hòn đá không lớn không nhỏ ở trên cùng rơi xuống từ phía trên.
Mọi người kinh hô, phương hướng của hòn đá này rõ ràng là Ninh tiệp dư cùng Du lương viện.
âm mưu, hoàn toàn là một âm mưu.
Liều mạng, nàng cũng không muốn làm người bị hiềm nghi, thậm chí tới lúc đó, nếu nàng lộ ra tin tức có thai cũng không đạt được điều mà nàng muốn.
"Cẩn thận." Vừa nói, nàng không tiếp tục bám vào núi giả ổn định thân thể của mình, ngược lại trực tiếp đổ người về phía hai người kia. Thuận tiện trong nháy mắt đổ người nàng dùng sức đem Du lương viện cùng Ninh tiệp dư đổ sang một bên, sau đó nàng lại lăn một vòng trên mặt đất.
"Phanh ", hòn đá ầm ầm rơi xuống.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.