Tần vương phi cười vui vẻ, giống như rất vừa lòng với đám nhi tử đang dập đầu mừng thọ nàng.
Lời chúc không giống nhau, nghe cũng không có gì, nhưng có thể nhận ra ai là thân sinh nhi tử của nàng.
Khương Lộ Dao liếc mắt nhìn lướt qua Tần vương thế tử, ừ, hắn cũng không tính là trưởng tử nguyên phối đáng thương trong tiểu thuyết bị kế phi ức hiếp hoặc là lừa gạt.
Hài tử lớn lên trong vương phủ không có đứa trẻ nào có tư cách thiên chân.
Quỳ gối trước mặt Tần vương phi là một đám thiếu niên tuấn tú, nguyên phối trưởng tử, thứ tử, thân sinh nhi tử....
Bọn họ tồn tại chính là nhắc nhở Tần vương phi, trượng phu nàng còn có nhiều nữ nhân khác!
Tần vương thế tử cùng thứ tử nhắc nhở Tần vương phi phải vì tương lai của thân sinh nhi tử mà an bày con đường sau này.
Hoặc là xử lý Tần vương thế tử, hoặc là tìm một hướng đi khác.
Chả trách nữ nhân cổ đại sống không lâu, nội trạch lục đục với nhau cũng không cần nhắc tới, chỉ cần nhìn người khác cùng trượng phu sinh nhi tử...Đã tổn thọ ba năm rồi!
Thấy Khương Lộ Châu ái mộ nhìn chằm chằm Tần vương thế tử, Khương Lộ Dao thừa dịp tổ mẫu cùng đồng bọn đang nhỏ giọng nói chuyện với nhau, nàng lặng lẽ chuồn ra khỏi đại sảnh.
Có rất nhiều mệnh phụ, tiểu thư tới Tần vương phủ mừng thọ, ở đại sảnh có rất nhiều người.
Nhưng không phải tất cả mọi người đều có tư cách gặp Tần vương phi.
Tần vương phủ mở ra toàn bộ hoa viên, hạ nhân lui tới chiếu cố khách nhân.
Hoa viên trong vương phủ kì trân dị thảo nở rộ, đại sảnh, đình hóng gió tràn đầy y hương tấn cảnh mệnh phụ cùng đám tiểu thư.
(Yul: Y hương tấn cảnh là một thành ngữ, y = y phục, hương = hương thơm, tấn = mái tóc, cảnh = bóng dáng, miêu tả sự lộng lẫy đẹp đẽ của phục sức trên người, cũng có ý ám chỉ phụ nữ hoặc chỉ những thứ hay thấy ở những yến hội xa hoa)
Khương Lộ Dao trà trộn vào đám tiểu thư không thể gặp Tần Vương phi, nghe các nàng trò chuyện, thưởng thức cảnh đẹp trong hoa viên, tâm tình nhẹ nhàng hơn rất nhiều.
Có người tiến lên dò hỏi xuất thân của Khương Lộ Dao, Khương Lộ Dao hợp tình hợp lý nói:
- Phụ thân ta là ngũ phẩm viên ngoại lang!
Mấy vị tiểu thư bị vắng vẻ, không thể chen vào đại sảnh thấy nàng chỉ là chi nữ của tiểu quan cũng vui vẻ tiếp nhận nàng.
Dù sao cũng có rất ít người chú ý đến Khương Lộ Dao ăn mặc mộc mạc, lại có vẻ lạ mặt.
Nàng ngồi ở đình hóng gió, uống nước trà, ăn trái cây, thưởng thức hoa mẫu đơn trong hoa viên....
Ở trong đám kỳ hoa dị thảo, Khương Lộ Dao thích nhất chính là mẫu đơn.
Tần vương phủ gieo trồng mẫu đơn trân quý nhiều chủng loại.
Có rất nhiều loại mà Khương Lộ Dao rất khó nhìn thấy bên ngoài.
Lúc các vị tiểu thư khuê tú nhắc tới hôn ước giữa Vĩnh Ninh hầu phủ cùng Tần vương thế tử.
Trong giọng nói vừa hâm mộ vừa ghen tị tiếc hận, ở Vĩnh Ninh hầu phủ trừ lão phu nhân Gia Mẫn quận chúa ra, thì không có mấy người có năng lực.
Đặc biệt là nhị gia "hồ nháo" cũng coi như nổi tiếng kinh thành, có người bàn luận xem ai có thể kế tục tước vị Vĩnh Ninh hầu.
Cũng ngầm suy đoán xem vị tiểu thư phòng nào tương lai sẽ làm Tần vương thế tử phi.
Khương Thừa Nghĩa bị mọi người loại trừ từ vòng đầu, ai cũng không tin người vô dụng vô tài, đại diện cho nhị hóa như Khương Thừa Nghĩa lại có thể kế thừa tước vị!
Không muốn nghe người khác nhàn thoại về phụ thân của mình, Khương Lộ Dao rời khỏi đình hóng gió.
Đi bộ trong hoa viên, phía trước là một nữ tử đang đi đến, khuôn mặt nàng tuyệt mỹ, giữa ấn đường có nốt ruồi chu sa, nàng mở miệng nói:
- Ngươi là Vĩnh Ninh hầu phủ nhị tiểu thư.
-....
Thấy Khương Lộ Dao kinh ngạc, nàng nói tiếp:
- Mới vừa rồi ở đại sảnh ta đã nhìn thấy ngươi.
- Ngươi cũng từ đại sảnh ra đây?
- Ta không giống ngươi...Nơi đó không có chổ cho ta.
Thiếu nữ cỡ mười lăm, mười sáu tuổi cong môi mỉm cười, vừa nghịch ngợm lại có vài phần tự giễu cười nói:
- Ta chỉ là thân thích phương xa của Quảng Ninh hầu phủ, cùng huynh trưởng đến đây sống nhờ Quảng Ninh hầu, hôm nay cơ duyên xảo hợp mới đến Tần vương phủ.
( Yul: chẹp chẹp spoil 1 chút nàng này độ thông minh cũng không thua kém gì nữ chính, kiếp trước nàng cũng là nhân vật phong vân)
- Nếu là thân thích phương xa của Quảng Ninh hầu, chúng ta...Cũng coi là thân thích rồi, ta khuê danh Lộ Dao.
- Ta họ Tiêu, khuê danh Chước Hoa.
Tiêu Chước Hoa, tên rất hay! Trên người nàng có phong thái rực rỡ hương hoa.
Khương Lộ Dao nhìn thiếu nữ trước mặt có vài phần hảo cảm, cười nói:
- Quảng Ninh hầu thái phu nhân cùng tổ mẫu ta là thân tỷ muội, ta gọi ngươi là Tiêu biểu tỷ được không?
Tuy Khương Lộ Dao đã trải qua hai kiếp làm người, thì nàng vẫn không hề cố kỵ gọi thiếu nữ này là tỷ tỷ.
Tiêu Chước Hoa mỉm cười:
- Như thế ta sẽ không khách khí, Khương biểu muội.
Có người ở chung cả đời cũng không có cách gì thổ lộ tình cảm, có người chỉ gặp mặt một lần lại có thể trở thành tri kỷ.
Hai người các nàng chuồn từ đại sảnh ra hoa viên nhìn ngắm mẫu đơn mà quen biết nhau.
- Tiêu biểu tỷ ở Quảng Ninh hầu phủ?
- Ta cùng huynh trưởng ở kinh thành thuê một tiểu viện, lẽ ra thái phu nhân định lưu chúng ta ở lại hầu phủ, nhưng ca ca ta...Hắn vào kinh không phải nương nhờ họ hàng, mà là tham gia khoa cử thi hội!
- Lệnh huynh là cử tử?
- Huynh trưởng ta ở Giang Nam thi hương đạt giải Nguyên!
Vẻ mặt Tiêu Chước Hoa lộ vài phần kiêu ngạo:
- Nhắc tới thiết hoa ngân câu Tiêu Duệ Hoa, rất ít ai ở Giang Nam mà không biết đến, phụ mẫu ta sớm thệ, hiện giờ ta cùng huynh trưởng sống cùng nhau, huynh trưởng vào kinh dự thi, ta không đành lòng chia lìa với huynh trưởng, liền đi theo, hơn nữa...Ta còn tham gia tuyển tú nữ.
(Yul: thiết hoa ngân câu = vạch sắt móc bạc, ý nói nét chữ cứng cáp, có lực, vạch thẳng như sắt, nét móc như bạc.)
Tú nữ?
Khương Lộ Dao nghĩ tới Đại Minh triều, xác thực có chuyện tuyển tú.
Chỉ là tuyển tú cũng không phải là vì nạp vào hậu cung cho hoàng thượng, mà là tuyển các vị tiểu thư có gia thế trong sạch vào làm thư đồng cho công chúa, quận chúa hoặc là vào cung làm nữ quan.
Đừng xem thường nữ quan, phần lớn nữ quan đều có thể làm trắc phi của hoàng tử, hoặc là phi tần của hoàng đế.
Tiêu Chước Hoa chỉ là họ hàng phương xa, lại có thể cùng Quảng Ninh hầu thái phu nhân tới Tần vương phủ...
Khương Lộ Dao nhịn không được suy đoán lung tung, là vì Tiêu Chước Hoa hay là vì huynh trưởng của nàng?
Có thể ở Giang Nam đậu được giải Nguyên, lại có tên tuổi đứng đầu thiết hoa ngân câu, huynh trưởng nàng nhất định là người tài ba.
( Yul: nam chính đã được mấp mé nhắc tới... Là ai còn lâu mới nói😆😆😆😆)
Dựa theo tình hình mà phân tích, người Giang Nam thi hương đậu giải Nguyên tham gia khoa cử thi hội sẽ có khả năng đậu giải cao nhất.
Người được chọn làm tú nữ đương nhiên có gia thế trong sạch, nhiều thế hệ thư hương...
Khương Lộ Dao nói:
- Tiêu biểu tỷ chuẩn bị vào cung làm nữ quan hay là làm thư đồng cho công chúa?
- Ta cũng không có chí thanh vân(làm quan), cũng không dối gạt Khương biểu muội, ta chỉ ngóng trông có thể lạc tuyển(rớt), lần này có thể nương nhờ họ hàng Quảng Ninh hầu phủ cũng là vì việc này, nữ quan cùng thư đồng không phải là điều ta sở cầu.
- Có Quảng Ninh hầu phủ thái phu nhân ra mặt, Tiêu biểu tỷ nhất định sẽ đạt được mong muốn.
Khương Lộ Dao nghĩ đến ca ca nhà mình đọc sách không được, đã mười tám tuổi đầu còn không có đỗ đạt cái gì, nên hâm mộ nói:
- Lệnh huynh đậu giải Nguyên, không biết lúc dự thi có lưu giữ lại văn chương hay không?
-..... Khương biểu muội muốn...
- Không sợ ngươi chê cười, ta cũng có một bào huynh(anh ruột), nhưng văn chương không thể nào so với lệnh huynh, hôm nay hợp ý với Tiêu biểu tỷ, nên to gan muốn có được văn chương mà lệnh huynh đạt giải Nguyên, muốn lấy cái này cho huynh trưởng tham khảo! Ta không cầu huynh trưởng có thể giống như lệnh huynh giành được giải Nguyên, chỉ cầu hắn có thể đậu được tú tài là tốt rồi.
Khương Thừa Nghĩa là dựa ân mỏng mà có chức quan, Khương Mân Cẩn rất khó có được ân này.
Nếu có được công danh là tú tài, chẳng may sau này hắn gây chuyện bị bắt tới nha môn, thì quan viên nha môn cũng không dám dùng gia hình với hắn, đỗ tú tài là lá bùa hộ mệnh tốt nhất!
Khương Lộ Dao đã hạ yêu cầu rất thấp rồi.
- Lệnh huynh còn chưa thi đỗ tú tài?
- Tiêu biểu tỷ vừa tới kinh thành, nên không biết cũng phải, ca ca ta không hay đọc sách...Cho nên ta muốn dựa vào văn chương của lệnh huynh....
- Lúc huynh trưởng thi hương đậu giải Nguyên văn chương vẫn còn lưu lại, nếu Khương biểu muội muốn, ngày khác ta sai người đưa qua, chỉ là ta cho rằng muốn đỗ tú tài cần có bí quyết...
- Bí quyết gì, tỷ tỷ tốt, mau nói cho ta biết.
Khương Lộ Dao nhiệt tình lung lắc cánh tay Tiêu Chước Hoa, nàng nhiệt tình như vậy khiến Tiêu Chước Hoa không biết phải làm sao.
Nàng chưa bao giờ gặp nữ tử nào giống như Khương Lộ Dao, rõ ràng là người có lý trí, biết được ý tứ, lúc này đột nhiên bộc lộ nhiệt tình?
- Khương biểu muội...... Đừng quá kích động.
- Hôm nay gặp được cao nhân, có làm thế nào thì ta cũng không chịu buông Tiêu biểu tỷ đâu. Biểu tỷ không hiểu, ta cũng chỉ vì ca ca không nên thân không yêu đọc sách, phế đi biết bao tâm tư? Ta cũng không sợ biểu tỷ chê cười, ca ca ta cầm sách vở liền ngủ... Nhị phòng ở hầu phủ vẫn luôn đứng nép qua một bên, dù tổ mẫu có ý muốn dìu dắt chiếu cố ca ca ta, nhưng ca ca ta lại không biết cố gắng, không có chuyện tốt nào chạy tới người hắn, dù tài học của ca ca ta không tốt, nhưng tính tình lại tốt vô cùng, rất hiếu thuận với phụ mẫu, cũng rất yêu thương ta.
Khương Lộ Dao trực tiếp gọi Tiêu Chước Hoa là biểu tỷ, trừ chuyện có vẻ thân cận ra, còn kéo lên quan hệ, Tiêu Chước Hoa không thể không nể mặt mà không hỗ trợ.
Trước kia nàng cũng nghe nói muốn đậu tú tài cũng phải có bí quyết, thậm chí còn nghe nói khảo thí cũng có cách thức.
Tuy Khương Lộ Dao ở hiện đại cũng là nhân vật phong vân, nhưng ở Đại Minh triều, nàng không hiểu bát cổ, cũng không hiểu văn ngôn!
(Yul: Bát cổ là lối văn 8 đoạn, ở những đoạn 4, 5, 6, 7 đều có 2 vế đối nhau, tổng số là 8 vế.
Văn ngôn còn gọi là cổ văn (古文), là một loại ngôn ngữ viết của tiếng Hán dùng trong sách vở, kinh điển truyền thống.)
Tuy nàng muốn tận lực hiểu chi, hồ, giả, dã, thì bát cổ văn ngôn cũng không thể thông tuệ, bắt Khương Mân Cẩn ngâm nga kinh thư sử tập.
Nhưng cũng không có hiệu quả, Khương Mân Cẩn đã thi rớt rất nhiều lần, hiện tại Khương Lộ Dao không còn tin tưởng hắn có thể đỗ đạt.
Hôm nay ở Tần vương phủ ngoài ý muốn gặp được cao nhân, hừ hừ, huynh muội Tiêu gia cũng đừng mơ có thể dễ dàng thoát khỏi nàng.
Cho dù phải đắp da mặt cho dày cũng phải cầu tới cửa, Khương Lộ Dao muốn đem bí tịch khảo thí thu vào tay!
Tiêu Chước Hoa bị nhiệt tình của Khương Lộ Dao khiến nàng không biết phải làm sao, buồn bực hỏi:
- Nói như thế nào thì huynh trưởng ngươi cũng là hầu phủ công tử, cần gì phải một hai đi thi khoa cử?
Cho dù nhị phòng bị vứt sang một bên, thì công tử hầu phủ muốn gia nhập Quốc Tử Giám cũng rất dễ dàng, cần gì phải học theo hàn môn tử sĩ quy củ đi thi khoa cử?
- Huynh trưởng ta không thích hợp gia nhập Quốc Tử Giám....
Không phải Khương Lộ Dao không chịu xuất bạc cho Khương Mân Cẩn.
Nhưng Quốc Tử Giám tế tửu....phụ thân đáng yêu, nhị hóa, vô địch đã từng quánh Quốc Tử Giám tế tửu.
Đem Khương Mân Cẩn đưa đến Quốc Tử Giám, hắn nhất định sẽ chết rất khó coi, ai nói người đọc sách không bụng nhỏ ruột gà?
(Yul: bụng nhỏ ruột gà nghĩa câu này là nhỏ nhen so đo...cũng có thể hiểu là người chỉ nghĩ được việc nhỏ, không lo được đại cục)
Quốc Tử Giám tế tửu đã từng viết thi từ trào phúng, ám chỉ Khương Thừa Nghĩa không học vấn không nghề nghiệp!
Đương nhiên Khương Lộ Dao có thể hiểu được hàm ý trong thi từ của Quốc Tử Giám tế tửu....
Nhưng Khương Thừa Nghĩa lại nhìn không hiểu! Còn không bằng chỉ thẳng vào mặt Khương Thừa Nghĩa mắng hắn một trận đâu.
- Chuyện này cũng không tiện nói ra.
Tiêu Chước Hoa mỉm cười cầm tay Khương Lộ Dao, nàng cũng là muội muội vì huynh trưởng mà trả giá rất nhiều.
Lo lắng cho tiền đồ sau này của huynh trưởng, tuy Khương Lộ Dao quá mức nhiệt liệt, nhưng Tiêu Chước Hoa vẫn có thể lý giải được tâm tình của Khương Lộ Dao, cũng rất thông cảm cho nàng:
- Hai ngày nữa, nếu Khương biểu muội rảnh rỗi, có thể đến tiểu viện của ta, huynh trưởng mới là cao thủ...Hắn ở Giang Nam tự tổng hợp một bộ thủ pháp dự thi, có lẽ lệnh huynh có thể sử dụng được.
- Ngày mai, ngày mai ta rảnh, không biết có thể tới cửa bái phỏng hay không?
Đôi mắt Khương Lộ Dao sáng rực.
-.... Ta ở tiểu viện đợi Khương biểu muội!