Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 366: Nội lực li thể




Triệu Vô Cực mở ra cửa phòng, một người trung niên nam nhân ăn mặc thường thường mang một gương mặt vô cùng đại chúng dáng vẻ tìm tới hắn, vừa nhìn thấy Triệu Vô Cực đối phương vội vàng khom người nhỏ giọng nói ra:
“ Triệu công tử, chúng ta mấy ngày hôm nay liên tục tìm kiếm cùng thu thập tin tức, cuối cùng cũng đã tìm ra người kia. Hắn bây giờ đang ở một tiểu viện ở bên ngoài thành Nam không xa, nơi đó trước đây vốn là một cặp nông phu nhà riêng, sau đó hẳn là đã bị đối phương sát hại, hắn cũng thuận thế lấy đó làm cứ điểm ẩn nấp xuống.
Mỗi ngày một lần vào lúc sáng sớm hắn thường vào thành dạo một vòng tìm hiểu tin tức, sau đó chưa đến buổi trưa liền rời đi.
Hắn lúc nào cũng mặc một bộ rộng vành áo đen che giấu đi khuôn mặt, chúng ta cũng rất khó khăn mới lần ra manh mối của hắn.
Hôm qua chúng ta còn thấy hắn đi vào tiệm thuốc, nhưng cuối cùng lại là tức giận rời đi, có vẻ như hắn đang bị thương!”
Triệu Vô Cực nghe xong lập tức gật đầu, suy nghĩ một chút hỏi:
“ các ngươi theo dõi có nhìn chằm chằm vào hắn hay không? Hắn có biểu hiện gì như là phát hiện ra các ngươi hay không?”
tên kia vội vàng nói:
“ công tử yên tâm, chúng ta lần này là đại sinh ý đơn làm ăn lớn, đường chủ không hề có ý tứ sơ sài, nàng phái ra tất cả những người có kinh nghiệm theo dõi nhất trong tổ chức của chúng ta.
Mỗi lần nhìn chúng ta đều không dám ở trên người đối phương nhìn quá lâu, lúc theo dõi cũng là ngụy trang bản thân thành người bán hàng rong hoặc nông thôn thôn phu, hắn gần đây tính khí cũng có vẻ rất táo bạo bất an, không hề nhận ra cái gì!”
Triệu Vô Cực ánh mắt liếc qua đối phương một chút trong lòng ám đạo:
“ nếu hắn phát hiện ra các ngươi cũng lười để ý. Một là không làm thì thôi, đã làm thì hốt gọn một mẻ. Không thì cũng lười quản các ngươi là vì cái gì lí do theo dõi hắn, các ngươi cũng không thể nào đe dọa được tới hắn, bởi vậy không thèm để ý chút nào.
Nhưng tên Kiếm ma vào tiệm thuốc là thật sự, hắn hẳn đang bị thương! 
Là lúc nào bị thương? Thương nặng hay không? Ai đả thương hắn?”
Triệu Vô Cực trong lòng không rõ ràng đối phương tình trạng cơ thể, nhưng nếu hắn thật sự bị thương, vậy thì là niềm vui ngoài ý muốn.
Nếu hắn không bị thương, Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị cũng nhất định phải trả thù, kế hoạch không có gì thay đổi.
Triệu Vô Cực lại hỏi:
“ đường chủ các ngươi đã chuẩn bị xong thứ ta bảo chưa? Bên các ngươi nhân thủ thế nào?”
Tên kia vội đáp:
“ đã đầy đủ, đường chủ nói nếu ngài hỏi bên này chuyện, có thể nói với ngài đường chủ đã nhận sinh ý của ngài thì sẽ cố gắng hoàn thành một cách mĩ mãn nhất, ngài không cần lo lắng!”
“Tốt lắm, chúng ta tối nay hành động, ngươi trở lại nói cho đường chủ các ngươi chuẩn bị đi!”
“vâng!”
Tên kia trung niên nhân rời đi, Triệu Vô Cực trong ánh mắt lóe lên một tia tàn nhẫn.
Kiếm ma, cho dù ngươi là thật thương hay giả thương, đêm nay chúng ta thù hận cũng phải có một cái chung kết! 
Tiếu Mị Mị liếc mắt nhìn Triệu Vô Cực một cái, nàng không nói gì nhưng cái gì cũng hiểu.
Đêm nay, hoặc là nàng cùng Triệu Vô Cực tử chiến, hoặc là Kiếm ma chiến tử.
.............
Màn đêm nhanh chóng ở Thiên Vân Thành buông xuống, trong ngồi nhà nhỏ cũ nát, Kiếm ma buồn bực ngẩn người.
Từ một năm trước sau khi truy sát hai người kia trở về, hắn vốn tưởng rằng bản thân chỉ là bị thương nhẹ một chút tĩnh dưỡng vài ngày liền khỏi, không ngờ sau đó cho dù hắn có vận công chữa thương bao nhiêu lần, cố gắng đến thế nào đi nữa, vết thương của hắn cũng không có dấu hiệu tốt lên.
Kiếm ma thật không dám tin cũng không hiểu, tên nhất lưu viên mãn cảnh giới rốt cuộc là làm cái gì khiến cho hắn bị thương nặng đến như vậy.
Vết thương của hắn mới đầu không hề có cái gì dấu hiệu nặng đi, nhưng Kiếm ma một thời gian sau liền biết không ổn rồi.
Vết thương cũng không phải không nặng đi liền có thể không có bất kì cái gì đáng lo ngại, mỗi ngày Kiếm ma đều bị nội thương tra tấn đau đớn đến không muốn sống, mỗi lần nội thương phát tác hắn đều cả người trở nên bủn rủn vô lực.
Mặc dù là đỉnh phong hậu kì cảnh giới cao thủ, hắn cũng không chống chọi nổi như vậy giày vò. Kiếm ma bắt đầu muốn tìm tới các loại thiên tài địa bảo cùng dược liệu để chữa trị nội thương, mong muốn mượn dùng ngoại lực giảm bớt của mình thương thế.
Đáng tiếc hắn ăn không ít dược liệu uống không ít thuốc nhưng hiệu quả cũng chỉ là cực kì bé nhỏ không đáng kể.
Kiếm ma cũng không biết, hắn nội thương chính là tu tiên giả linh lực tạo thành, hắn cho dù nội công mạnh mẽ cũng không thể so với La Thiên nguyên anh kì để lại bên trong hộ tâm kính linh lực.
Hắn bị phản hồi sát thương, khiến cho nội thương của hắn không thể dùng nội lực để chữa khỏi, đến lúc hắn nhận ra là phải mượn ngoại lực chữa trị thì đã quá muộn rồi.
Thương thế của hắn lúc đó bắt đầu chuyển biến xấu, không phải vì linh lực phát tác mà là vì cơ thể hắn sức chịu đựng đã bị hao tổn quá nhiều.
Kiếm ma cảnh giới trong một năm này cũng vì thế mà bị ngã xuống tới đỉnh phong cảnh trung kì, khiến cho tâm tình của hắn càng trở nên tồi tệ táo bạo.
“ khốn khiếp! Đôi cẩu nam nữ kia phá hỏng chuyện tốt của ta! Không phải trong người mang thương ta lúc đấy liền có thể từ tay tên ngu ngốc kia đoạt được Nguyệt dạ tam tinh tàn bội sau sau đó an toàn lui thân rồi xuống vực tìm xác của bọn hắn, tập hợp đủ bốn miếng tàn bộ, phá giải bên trong đó bí mật đạt được truyền thừa của tên hòa thượng kia.
Tất cả đều là tại đôi cẩu nam nữ kia, khốn khiếp!”
Kiếm ma không nhịn được trong lòng khó chịu, hắn lúc đầu âm thanh chỉ là lẩm bẩm, nhưng sau đó liền đổi thành rống to lên.
Chỉ có như thế mới có thể giảm bớt trong lòng hắn căm hận để hắn dễ chịu một chút.
Bỗng nhiên Kiếm ma cảm giác không đúng, hắn đỉnh phong cường giả trực giác lập tức nói cho hắn biết, hắn đang gặp phải nguy hiểm.
Sau lưng hắn mồ hôi lạnh bỗng nhiên ứa ra, cả người lông tơ dựng đứng.
Không tốt, có địch tập kích!
Ầm!
Kiếm ma vừa kịp nhận ra là chỗ nào không ổn, từ phía sau hắn vách tường bỗng nhiên tổ tung tóe, một cái bàn tay đã hướng hắn ở bên này vỗ tới, khí thế mạnh mẽ đến khiến cho người ta ngạt thở, không dậy nổi cái gì phản kích tâm tư.
Một bàn tay này hiển nhiên là nội lực li thể của đỉnh phong cảnh giới, người tập kích hắn là đỉnh phong cảnh cao thủ.
Trong lòng Kiếm ma trầm xuống, hắn lúc này thân mang thương, đối thủ lại là đỉnh phong cảnh, thật là rắc rối.
Nếu làm không tốt, hắn có thể sẽ ở chỗ này vẫn lạc.
Dù sao nội thương không chỉ làm cho hắn cảnh giới rơi xuống mà còn là chiến lực giảm mạnh. Bây giờ hắn chỉ cần hành động mạnh một chút liền cảm giác được một cơn khó thở, bởi vậy kiếm pháp cũng không trôi chảy như là lúc trước.
Kiếm ma nhìn về phần cổ tay của thủ chưởng đang hướng hắn đánh tới, bên trên có năm vòng tròn đang xoay tròn, trong đó có một vòng là hơi mờ nhạt.
Hắn cảm giác chưởng này rất quen thuộc, nhưng nhất thời không nhớ ra được là đã gặp qua ở đâu.
Hắn định tránh né nhưng phát hiện xung quanh bản thân giống như tồn tại một tầng tù lao, để cho ngay cả không khí cũng trở nên đặc sền sệt hắn muốn thi triển khinh công thân pháp cũng vô cùng khó khăn.
Cho dù miễn cưỡng thi triển thân pháp, hắn cũng không thể tránh được.
Đã không tránh được, vậy thì ngạnh kháng!
Trên người Kiếm ma lập tức lóe lên màu đen cương khí tràn ngập sự mạnh mẽ sắc bén, hắn một kiếm mang theo bài sơn đảo hải khí thế hướng thủ chưởng chém ra, một đạo kiếm khí màu đen to lớn cũng theo trên thân kiếm của hắn xuất hiện hướng thủ chưởng bay tới.
Ầm!
Một tiếng vang thật lớn, cả hai đoàn nội lực đồng thời nổ tung, Kiếm ma kiếm khí cùng cái kia bàn tay chưởng khí đồng thời tan biến cuốn lên một luồng bụi mù.
Kiếm ma ánh mắt híp lại nhìn về bên kia, thông qua lỗ thủng trên tường, hắn gặp được hai cái thân ảnh mà có lẽ cả đời này hắn cũng không thể quên.
Chính là đôi cẩu nam nữ đã ban tặng cho hắn thương thế vô cùng trầm trọng này, đôi cẩu nam nữ ở vách núi kia.
Một cái trong đó là đối thủ cũ Âm hậu nhị đệ tử, một cái tên gọi là gì kia, giống như là Triệu Vô Cực.
Hắn hướng nóc nhà phi thân một cái, lập tức phá nóc bay lên cao đứng tại đỉnh mái nhà, ánh mắt tràn đầy táo bạo, lửa giận cùng khó hiểu nhìn về hai người.
Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị đang đứng cùng nhau, Tiếu Mị Mị một tay đặt tại trên lưng Triệu Vô Cực.
Vừa rồi hai người chính là triển khai Long Phượng đồng vũ song tu công đòn hợp kích, Triệu Vô Cực dựa vào hắn cùng Tiếu Mị Mị nội lực bộc phát miễn cưỡng đánh ra nội lực li thể một đòn thử nghiệm đánh lén đối phương.
Hiển nhiên, đối phương thực lực không yếu đương nhiên sẽ không chết ở ngay đòn đánh lén đầu tiên này.
Triệu Vô Cực nhìn Kiếm ma đứng ở đó ánh mắt tràn đầy tức giận, hắn vui vẻ nói:
“ đã lâu không gặp, ngạc nhiên không?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.