Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 644: Triệu Vô Cực vs Trịnh Hạo Nhiên (2)




Ba đầu từ nội lực ngưng tụ thành thanh xà nhanh chóng hướng Triệu Vô Cực xông tới.
Triệu Vô Cực dưới chân nhẹ nhàng đạp địa một cái, thân hình hướng môt bên lóe lên, nhanh chóng tránh ra cái này ba đầu thanh xà phạm vị tấn công.
ầm~ ầm ~ ầm!
trên mặt đất bị ba đầu thanh xà nổ ra ba cái hố nhỏ rộng chừng nửa mét, Triệu Vô Cực đối với lực sát thương của Trịnh Hạo Nhiên bắt đầu có sơ bộ nhận biết.
Quả thật lực sát thương rất đủ, kiếm pháp cũng rất dũng mãnh, nhưng đáng tiếc, phải đánh trúng mới là tốt kiếm pháp, đánh không trúng, cho dù lại mạnh, hoa chiêu lại nhiều cũng là vô dụng mà thôi.
Trịnh Hạo Nhiên đối với Triệu Vô Cực thân pháp nhanh nhẹn cũng không lạ gì, lại là thay đổi một cái chiêu thức chém xuống:
“ Thanh Xà khiếu nguyệt kiếm pháp - thanh xà bãi vĩ!”
Hắn trên kiếm kéo ra một đầu như là hỏa tuyến xà vĩ, hướng về Triệu Vô Cực phương hướng di chuyển nhanh như chớp chém xuống.
Triệu Vô Cực ánh mắt híp lại, đối phương đây là dự đoán hướng di chuyển của hắn sao?
Đáng tiếc, bản thân Triệu Vô Cực bây giờ thân pháp vô cùng tùy ý, hắn có thể ở cao tốc di động trạng thái nhanh chóng biến đổi phương hướng, không chút nào bị động năng thúc ép, vô cùng tự nhiên dễ dàng.
Đây cũng là Bát quái đạp tinh bộ sau khi chân chính viên mãn đưa lại cho hắn lợi ích.
Triệu Vô Cực thân hình đang nhanh chóng di chuyển bỗng nhiên ngoặt một cái, không hề hướng ngang tiếp tục xông tới mà đổi thành quay về Trịnh Hạo Nhiên bên này rút ngắn khoảng cách.
Trịnh Hạo Nhiên thấy vậy trong lòng trầm xuống, trên kiếm bỗng nhiên thay đổi quỹ tích huy động.
Đầu kia thanh sắc xà vĩ ở giữa không trung uốn éo một cái, hướng bên hống Triệu Vô Cực chém tới.
Triệu Vô Cực ánh mắt dư quang lóe lên, hắn nhìn thấy một đoạn xà vĩ bởi vì bị Trịnh Hạo Nhiên nhanh chóng thay đổi quỹ tích mà uốn cong vặn vẹo tới cực hạn, tay trái lập tức cong thành trảo nhanh như chớp tóm lấy vị trí này bóp mạnh một cái.
Ầm!
Xà vĩ bỗng nhiên gặp phải Triệu Vô Cực đại lực một trảo, bị hắn mạnh mẽ bóp náp, tan biến thành từng điểm tinh quang.
Mà Triệu Vô Cực tốc độ không hề giảm chút nào, thẳng tắp hướng Trịnh Hạo Nhiên xông tới.
Trịnh Hạo Nhiên trong lòng tràn đầy nặng nề, hắn trên tay kiếm quang hoa đại thịnh, rống to một tiếng đồng thời hướng về hai bên trái phái múa kiếm:
“ Thanh Xà khiếu nguyệt kiếm pháp - song đầu xà!”
Trịnh Hạo Nhiên lập tức đánh ra hai đầu to lớn thanh xà. Thanh xà từ hai bên uốn lượn đan chéo đi vào xông tới, pham vi tấn công vô cùng rộng, không hề bỏ sót bất kì vị trí nào.
Nơi chúng đan xem qua vị trí cũng là chỗ bị công kích nhiều nhất mãnh liệt nhất, mà Triệu Vô Cực vị trí chính là bọn nó phương hướng nhắm tới, toàn lực đan xen giảo sát công kích lấy hắn.
Triệu Vô Cực cũng không chút khách khí, cổ tay trái phải của hắn đồng thời ngưng tụ ra bốn đạo âm dương hoàn, chưởng kình mãnh liệt ngưng tụ.
“Vô Cực bảo điển - Thiên địa biến!”
Ầm~ Ầm!
Hai đạo thanh xà từ hai bên vừa xông tới, lập tức gặp phải Triệu Vô Cực hai đạo chưởng kình, Thiên địa biến cùng song đầu xà của Trịnh Hạo Nhiên va chạm vào nhau, phát ra tiếng nổ đinh tai nhức óc, sóng khí cuồn cuộn tan thành từng điểm từng điểm tinh quang.
Triệu Vô Cực cũng nhân cơ hội này không cho Trịnh Hạo Nhiên tiếp tục ra tay thời gian, hắn dũng mãnh hướng về phía trước lao tới, dưới chân đạp mạnh một cái cả người hướng bầu trời phi thân mà lên, nháy mắt liền cùng Trịnh Hạo Nhiên đối mặt.
Một trảo phá không mạnh mẽ đánh ra, Triệu Vô Cực nhắm thẳng Trịnh Hạo Nhiên cổ họng, nếu có thể đánh trúng, Trịnh Hạo Nhiên chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ.
Trịnh Hạo Nhiên lúc này hoành kiếm trước mặt, nội lực điên cuồng bộc phát, đón đỡ Triệu Vô Cực một trảo này.
Ầm~
Hai người tách ra hai phía, đồng thời rơi xuống mặt đất.
Triệu Vô Cực ánh mắt nhìn chằm chằm lấy Trịnh Hạo Nhiên.
Lúc này trên người hắn nội công so với lúc nãy còn mạnh mấy phần, ánh mắt như là bốc lên lục quang vô cùng đang sợ, cả người quần áo phiêu phiêu bay lượn khí thế cực kì mạnh mẽ.
Hắn đánh giá đối phương một chút sau đó mở miệng dò hỏi:
“ Tịch Diệt Kiếm?”
Trịnh Hạo Nhiên lúc này khàn khàn nở nụ cười quái dị:
“ đúng vậy, ngươi thành công để ta sử dụng Tịch Diệt Kiếm. Nhưng mà như vậy, sinh mạng của ngươi cũng đi tới cuối cùng rồi!”
Triệu Vô Cực cười lạnh:
“ là ai sinh mệnh đi tới cuối cùng, còn phải đánh mới biết!”
Trịnh Hạo Nhiên kích hoạt lên Tịch Diệt Kiếm, tiêu hao tự thân của hắn khí huyết cùng sinh mệnh đổi lấy chiến lực.
Chính là muốn cùng Triệu Vô Cực một trận tử chiến a.
Triệu Vô Cực cũng lên hứng khởi, sắc mặt nghiêm túc, trên người nội lực mạnh mẽ sáng lên:
“ vậy được, để ta xem ngươi có bao nhiêu cân lượng!”
Nói xong, hắn trong miệng khẽ nói ra mấy cái âm tiết cực kì nhỏ bé:
“ Ngũ Quỷ mật tịch - ngũ quỷ dạ hành!”
tốc độ của hắn trong nháy mắt đạt đến một cái khó tin trình độ, Triệu Vô Cực thân hình vừa lóe lên liền đã xông tới trước mặt Trịnh Hạo Nhiên, vừa ra tay chính là một trảo vừa nhanh vừa mạnh như lôi đình vạn quân.
Trịnh Hạo Nhiên sử dụng lên Tịch Diệt Kiếm, bất kể là sức mạnh hay tốc độ của hắn đều trên diện rộng gia tăng, khiến cho hắn đối với Triệu Vô Cực tập kích có thể kịp thời phản ứng chống đỡ cùng phản công.
Keng!
Một tiếng kim thiết va chạm vang lên, hỏa hoa bắn tung tóe.
Triệu Vô Cực ánh mắt sáng lên, vừa rồi một trảo, hắn dùng cương khí bọc lên Ẩm huyết thủ sáo, cùng đối phương Tịch Diệt Kiếm va chạm vậy mà cũng không hề cảm giác được từ trên Ẩm huyết thủ sáo truyền tới bao nhiêu áp lực.
Trước đây hắn thường né tránh cùng đối phương kiếm trực tiếp va chạm, là vì bản thân hắn nghĩ Ẩm huyết thủ sáo dù sao cũng không thể đọ cùng với độ sắc bén được như kiếm của đối phương, dùng không cẩn thận sẽ bị phá hư.
Bởi vậy hắn thường xuyên né tránh công kích, dùng tốc độ bù trừ.
Nhưng bây giờ Ẩm huyết thủ sáo cũng không phải là lúc trước Ẩm huyết thủ sáo, nó sau khi thôn phệ Khí linh của Huyết ma kiếm cùng Thị huyết ma đao, từ bên trong biến đổi, khiến cho chính bản thân nó độ cứng cũng có biến đổi theo.
Đặc biệt chính là khả tăng cường khả năng vận chuyển nội lực, khiến cho cương khí của Triệu Vô Cực càng dễ dàng ngưng tụ, tăng cường khả năng trực diện va chạm cùng các loại sắc bén vũ khí khác.
Thế là Triệu Vô Cực cũng ở lúc này nhận ra, hắn trảo công đã hoàn toàn không sợ chính diện va chạm, cho dù đối phương có là Thần Điện ngũ đại chí bảo một trong, cũng chi đến như vậy mà thôi.
Có thể cắt vỡ được Triệu Vô Cực cương khí, đã là lớn nhất thành tựu của đối phương, sau khi tiêu hao hết thế công lại muốn cắt vỡ Ẩm huyết thủ sáo quả thực là chuyện không thể nào.
Mà cương khí của Triệu Vô Cực bị cắt ra, rất nhanh lại bị hắn dùng nội lực điều khiển khép lại, hoặc là lập tức đền bù chỗ trống vá lại, lại có thể cùng đối phương trực tiếp va chạm chiến đấu.
Thế là Triệu Vô Cực trên tay trảo pháp càng đánh càng thoải mái, càng đánh càng khiến cho hắn nhiệt huyết dâng trào.
Keng ~ keng ~ keng ~ keng!
Âm thanh kim thiết va chạm không ngừng vang lên, Triệu Vô Cực cùng Trịnh Hạo Nhiên trong nháy mắt liền va chạm hơn trăm lần, mỗi lần đều là hơi động vào liền tách ra, cả hai tốc độ đều đạt tới một cái vô cùng đáng sợ tốc độ, thủ trảo cùng kiếm ảnh hoàn toàn đã biến thành tàn ảnh.
Triệu Vô Cực một chưởng đánh ra, trảo công cương mãnh, nhưng lại hiện ra cực nhỏ rung động lắc lư, giống như là một cái sát na sau hắn liền có thể lóe lên bên trái hoặc là bên phải, trực tiếp thay đổi quỹ tích trảo công, biến hóa ngàn vạn khó lường vậy.
Mà Trịnh Hạo Nhiên thân hình cũng là giống như thế lắc lư không ngừng, hắn trái tránh phải né, trên tay kiếm ở giữa không trung không ngừng bay múa, ở trên cơ thể Triệu Vô Cực vạch ra mấy đạo vết thương.
Triệu Vô Cực cũng là tương tự thành công ở trên người hắn để lại mấy đạo huyết trảo, nhưng muốn ở vị trí hiểm yếu của hắn tấn công, lại chưa hề thành công một lần.
Cả hai người đối với vị trí hiểm yếu của bản thân mình đều là cao độ tập trung bảo vệ, không chút nào lơ là.
Trịnh Hạo Nhiên gặp phải Triệu Vô Cực như là vũ bão công kích mà phòng thủ lại như một đầu rùa đen đồng dạng khó chơi, cuối cùng là tức giận không chịu nổi, một kiếm ngang trảm nhắm tới eo của hắn chém ngang mà tới.
Triệu Vô Cực trên tay cương khí đại thịnh, một chưởng cũng theo đó vỗ ra, lập tức cùng kiếm của đối phương đối công.
Ầm!
Sóng khí nổ tung, Triệu Vô Cực cùng Trịnh Hạo Nhiên đều bay ngược mà ra.
Triệu Vô Cực ở giữa không trung đảo người một cái, lập tức hai chân chạm đất, quỳ một gối trên đất, nôn ra một ngụm máu tươi.
Mà Trịnh Hạo Nhiên bên kia cũng không tốt hơn chút nào, cả người quần áo rách tung tóe, huyết trảo ẩn hiện, máu tươi đang không ngừng chảy ra.
Hắn bị Triệu Vô Cực đánh cho ở trên mặt đất cày ra một đạo dài đến mười mét dấu chân trượt về phía sau mới dừng lại được, khóe miệng máu tươi ứa ra, trong ngực một mảnh khí huyết cuồn cuộn sôi trào.
Cho dù đã sử dụng dến Tịch Diệt Kiếm sức mạnh, hắn vậy mà cũng chỉ mới đánh được ngang tay với Triệu Vô Cực.
Triệu Vô Cực không biết là từ đâu học được kĩ xảo phát lực cùng biến chiêu vô cùng xuất thần nhập hóa, khiến cho hắn cái này Kiếm các các chủ vốn am hiểu biến chiêu cũng không thể hoàn toàn tránh né đối phương công kích mà bị thương nhiều chỗ.
Trịnh Hạo Nhiên cắn răng tức giận nộ hống:
“ Triệu Vô Cực, đi chết đi!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.