Hệ Thống: Tìm Chồng & Hảo Cảm Ân Ái

Chương 37: Thế giới 4




Thu Nhã ngồi xếp bằng hấp thụ linh khí bảy ngày thì đã lên được Luyện Khí tầng ba. Lại ngồi thêm bảy ngày nữa nhưng lại chẳng lên được miếng nào. Tính không tu luyện nũa nhưng khi quay đầu lại vẫn thấy Khánh Tường đứng đó với vẻ mặt nghiêm nghị. Thấy sợ hãi quá thôi tiếp tục ngồi tiếp vậy.
Khánh Tường lần này xuyên vào ông sư tôn này tuy đã hơn ngàn tuổi nhưng bề ngoài vẫn trẻ trung như chàng trai hai mươi vậy, cũng rất đẹp trai. Tuy nhiên, nét mặt lại rất nghiêm nghị, nhăn nhó như ai thiếu nợ không trả vậy, cho nên nhìn vào liền khiến người ta sợ hãi, không dám lại gần, càng không dám làm trái ý. Hơn nữa, Độ Kiếp ở thế giới này đã là cường giả tuyệt đối rồi, cũng chẳng ai dám chống đối. Lỡ chọc giận phải thì chỉ cần uy áp thôi cũng đủ khiến người ta hồn lìa khỏi xác. Thu Nhã cũng không ngoại lệ, cô chỉ mới có Luyện Khí tầng ba thôi nha. Trong mắt nhân vật như vậy thì đâu có khác con kiến. Lỡ làm sư tôn phật ý thì chỉ cần ngài ấy vun tay áo lên thôi, cô cũng khỏi hoàn thành nhiệm vụ nữa.
Nghĩ vậy nên Thu Nhã vẫn ngoan ngoãn cố gắng tu luyện. Chỉ là dù cho cô có cố gắng cách mấy thì tu vi cũng dừng lại ở đó không lên tẹo nào. Cô buồn bực quay đầu lại.
- Ơ… ơ… ớ…ờ… ơ…
Thu Nhã muốn nói nhưng âm thanh phát ra lại chỉ là ơ ơ, làm cho cô cũng ba chấm. Thôi nín mẹ cho rồi! Bèn dùng tay để thể hiện điều mình muốn nói.
Nhưng Khánh Tường thì thật sự mù màu, chẳng hiểu cô đang nói gì. Nhưng anh có thể nhìn ra tu vi của cô chỉ tăng lên một tầng rồi lại chết lặng ở đó không tăng lên nữa. Nhưng mà lượng linh khí ở đây đối với một người Luyện Khí như cô thì phải tăng lên đến tầng thứ chín luôn mới đúng, đàng này lại chỉ tăng có một tầng thế là nghĩa làm sao? Điều này không hợp lý.
Cho nên, sau khi Thu Nhã vừa múa một trận mà Khánh Tường chẳng hiểu gì thì anh đã tiến lên bắt lấy cổ tay của cô và đưa linh lực vào kiểm tra. Chỉ là khi linh lực đi tới đan điền của Thu Nhã thì lại hoàn toàn bị mất hút không còn gì cả. Mà linh lực vốn có trong cơ thể Thu Nhã vẫn không hề tăng thêm. Điều này cũng làm Thu Nhã vô cùng ngạc nhiên. Vừa rồi Thu Nhã có thể cảm nhận được linh lực của Khánh Tường đưa vào kiểm tra thân thể mình nhưng khi đến đan điền thì đột nhiên mất tăm, cô liền biết có gì đó không ổn.
Cô gọi Miêu Linh dậy và hỏi thì Miêu Linh ở trong không gian hệ thống mở ra màn hình dữ liệu, xem xét một hồi rồi nói:
- Ký chủ, nguyên chủ là người có thể chất thuần âm, chú định lớn lên sẽ phải trở thành lô đỉnh. Cho nên cha mẹ nàng đã phong ấn đan điền của nàng lại, khiến nàng không thể tu luyện. Chỉ cần không có tu vi thì sẽ không thể trở thành lô đỉnh được.
Nhưng Thu Nhã lại thắc mắc.
- Vậy tại sao nguyên chủ lại có thể đạt đến luyện khí tầng hai và bao ngày qua tu luyện cũng có thể lên thêm một tầng nữa đó?
Miêu Linh đáp:
- Đó là vì một nguyên nhân nào đó mà phong ấn vô tình bị phá vỡ một chút. Tuy nhiên, bây giờ thì nó đã khóa kín lại rồi. Vì vậy mà hiện tại không thể tăng lên tu vi được.
Thu Nhã: "..."
- Vậy thì sao thực hiện nhiệm vụ đây?
Miêu Linh thản nhiên đáp:
- Thì tìm cách phá vỡ phong ấn thôi.
- Nhưng cái vấn đề là phá vỡ phong ấn bằng cách nào?
Miêu Linh lại quẹt quẹt màn hình. Sau đó đáp:
- Vị sư tôn này có thể giúp ký chủ phá vỡ phong ấn. Nhưng mà….
Miêu Linh đột nhiên dừng lại làm cho Thu Nhã cũng sốt ruột.
- Nhưng mà làm sao?
Miêu Linh ho khan vài tiếng rồi đáp:
- Khụ… khụ… phải ngủ với ông ta…
Thu Nhã: "..."
Có cảm giác nhiệm vụ lần này không thể hoàn thành rồi.
Vị sư tôn này đã là Độ Kiếp, còn cô chỉ là Luyện Khí thôi. Ngủ với ông ta? Đảm bảo cô chưa kịp sướng đã banh xác rồi, chứ đừng nói chi đến giải trừ được phong ấn. Hơn nữa, cho dù không bị nổ banh xác mà chết thì cô cũng không sống nổi với miệng lưỡi miệt thị trong thiên hạ. Thế giới này, sư đồ luyến được xem như ngang ngửa tội loạn luân, nặng còn có thể bị đưa lên giàn hoả thiêu chết. Với lại, ngủ với ông ta rồi thì sao cô có thể tìm chồng được đây? Mà cho dù cô có bất chấp tất cả thì liệu ông ta có chịu ngủ với cô không mới là vấn đề. Thu Nhã nghiến răng hỏi:
- Bộ không còn cách nào khác sao?
Miêu Linh nhún vai.
- Hệ thống chỉ đưa ra cách như thế! Phong ấn này chỉ có thể ngủ với người có tu vi Độ Kiếp trở lên mới có thể phá giải.
Mà hiện tại chỉ có vị sự tôn trước mặt Thu Nhã là Độ Kiếp chứ đâu còn ai.
Thu Nhã ngẫm nghĩ, hệ thống sẽ không đưa ra cách mà có thể làm cô chết được. Cho nên chắc chắn thân thể này cho dù ngủ với người có tu vi Độ Kiếp cũng sẽ không bị nổ tung mà chết. Thu Nhã chợt hỏi lại:
- Có phải là chỉ cần ngủ với người có tu vi Độ Kiếp, chứ không nhất thiết là vị sư tôn này đúng không?
Miêu Linh đáp:
- Theo lý đúng là như vậy! Nhưng mà ký chủ à! Thế giới này người có tu vi Độ Kiếp chính là đếm trên đầu ngón tay. Mà mấy nhân vật như vậy cũng không dễ gì gặp được. Cho nên ngoại trừ vị sư tôn trước mặt này ra ký chủ cũng không còn lựa chọn nào khác đâu.
Thu Nhã vội nói:
- Nhưng mà ông ta là sư tôn của tao đó. Thế giới này không cho phép sư đồ làm chuyện đó nha. Hơn nữa mày nhìn mặt ông ta xem. Vừa nhìn đã biết là người khó khăn rồi. Muốn ngủ với ông ta còn khó hơn lên trời.
Miêu Linh nhún vai.
- Cái này thì hệ thống không giúp được. Hệ thống chỉ đưa ra nhiệm vụ mà thôi. Còn việc ký chủ làm sao để hoàn thành nó đó là việc của ký chủ. Thất bại thì bị trừng phạt vậy thôi.
Thu Nhã cũng không thể phản bác được điều gì. Bởi vì Miêu Linh nói cũng đâu có sai đâu. Hệ thống chỉ đưa ra nhiệm vụ, còn cô dùng cách nào để hoàn thành chính là việc của cô. Nó đã đưa ra hướng giải quyết khi gặp vấn đề chướng ngại đã là tốt lắm rồi. Thu Nhã chỉ có thể mặt ủ mày ê mà suy nghĩ xem có cách nào khác để giải quyết hay không.
Còn Khánh Tường, đương nhiên anh cũng hỏi hệ thống của mình và cách hệ thống của anh đưa ra cũng giống như là của hệ thống của Thu Nhã. Tuy nhiên, Hắc Miêu lại mở mất ra bổ sung thêm:
- Nhưng ký chủ hãy nhớ bản thân ký chủ chính là Độ Kiếp còn đối tượng cũng chỉ Luyện Khí tầng ba thôi. Nếu không muốn đối tượng nổ tung thì ký chủ không được bắn vào. Nhưng mà ký chủ nên biết thể thuần âm chính là vưu vật của thế gian, không người đàn ông nào có thể cưỡng lại được. Như vậy thì phải xem trình độ chịu đựng của ký chủ rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.