Hai người kéo nhau vào quán cà phê gần đó. Khánh Tường vờ khóc lóc kể lể, nào là câu lạc bộ do Kiến Tường giới thiệu hoá ra là một động đĩ trá hình. Chúng chẳng những ép Thùy Nhã làm kiểm tra biến thái mà còn hại cha Thùy Nhã hiện đang ở trong tù. Khánh Tường kể tới kể lui, kể xuôi kể ngược đến cuối cùng mới chốt lại một câu:
- Tổng giám đốc! Hiện tại chỉ có anh mới giúp được cho tôi thôi. Xin hãy cho tôi mượn 500 triệu để bảo lãnh cha tôi ra. Chỉ cần cả cha mẹ tôi được an toàn rồi tôi nhất định sẽ làm trâu làm ngựa trả cho anh.
Năm trăm triệu đối với một người nghèo như Thùy Nhã thì đúng là một con số lớn nhưng Khánh Tường biết, đối với một Tổng giám đốc giàu có như Nguyễn Kiến Tường thì chẳng là cái gì. Và không ngoài dự đoán của anh, Nguyễn Kiến Tường sẵn sàng đồng ý cho anh mượn, thậm chí nói:
- Cô không cần trả lại đâu. Đây cũng do lỗi của tôi, không xem xét kỷ đã giới thiệu cô đến đó. Đây xem như là tôi bồi thường cho cô vậy.
Khánh Tường đương nhiên không từ chối. Có điều ngoài miệng vẫn phải khách sáo một vài câu.
Sau khi có được tiền, Khánh Tường ngay lập tức đến đồn cảnh sát bảo lãnh cha Thùy Nhã ra. Thật ra, số tiền bồi thường cũng chỉ có hơn 200 triệu thôi. Nhưng vì anh muốn phòng hờ bất trắc nên đã thêm gần ba trăm triệu nữa. Bây giờ việc còn lại của anh chính là đưa cha mẹ của Thùy Nhã đến nơi thật an toàn. Chỉ cần anh không còn vướng bận gì thì sẽ dễ dàng thực hiện kế hoạch tiếp theo.
Vì để tránh tai mắt của người ở câu lạc bộ, sau khi bảo lãnh cha Thùy Nhã ra, anh đã đưa ông vào khách sạn gần đó tắm rửa sạch sẽ. Sau đó lại hoá trang cho ông ấy và bản thân. Cho nên, lúc vào là một ông già và một thanh niên, nhưng lúc ra lại là hai ông bà già. Mặt của cha Thùy Nhã cũng khác hắn nên cũng khó ai nhìn ra. Hơn nữa anh chọn lúc nhân viên tiếp tân đã thay ca mới đi ra trả phòng. Như vậy mới càng không ai nhận ra. Sau đó, Khánh Tường đón taxi đến khách sạn chỗ mẹ Thùy Nhã ở. Sau khi cả nhà đoàn tụ, anh lại sắp xếp đưa họ đến một thành phố khác. Tạm thời thuê tạm một căn nhà để ở, chờ anh dẹp hết đám khốn kiếp kia sẽ trở lại đón họ về.
Sau khi đã đâu vào đó, anh lại trở về thành phố X. Bây giờ cũng đã là ngày thứ ba, bọn người của câu lạc bộ chắc hẳn cũng sắp gọi điện thoại cho anh rồi. Vừa nhắc Tào Tháo thì Tào Tháo đã đến, chuông điện thoại của anh bắt đầu reo lên liên hồi. Anh vừa bắt máy thì bên trong đã có một giọng nói hăm dọa:
- Cô Nhã à! Thời hạn đã tới rồi. Nếu cô không đến phỏng vấn thì cô tự gánh lấy hậu quả nhé. Nên nhớ video của cô đang nằm trong tay chúng tôi đấy. Tôi sẽ rất tiếc nếu nó được lan truyền khắp thành phố.
Khánh Tường chỉ nhẹ nhàng trả lời:
- Tôi sẽ đến ngay!
Đương nhiên, anh cũng đã ghi âm lại cuộc trò chuyện. Có điều bao nhiêu đó cũng chưa đủ để đưa họ vào tù. Anh cần phải tìm nhiều bằng chứng hơn và tìm đúng người để đưa. Bởi vì, những kẻ dám làm những trò này thì sau lưng chúng luôn luôn có một viên chức cấp cao bảo hộ. Câu lạc bộ này, anh tạm thời chưa thể hạ gục được. Nhưng mà… cái vị chủ tịch biến thái kia… thì anh có thể làm được.
Trong mắt Khánh Tường hiện lên một tia sát ý.
………
Còn Thu Nhã, hiện tại lại đang bối rối, không biết làm sao để hoàn thành nhiệm vụ. Bởi vì, cô hiện tại đang ở trong thân thể một người đàn ông. Mà người này lại đã có vợ. Tuy nhiên, đối tượng cô phải lấy hảo cảm ân ái lại chính là một cô gái khác. Tên là Thùy Nhã, là trợ lý cũ của nguyên chủ.
Vâng! Nói đến đây chắc ai cũng hiểu Thu Nhã hiện tại đang xuyên vào ai rồi! Đó không ai khác chính là Nguyễn Kiến Tường. Đương nhiên, là cô cũng biết những chuyện của cái gia đình loạn luân do ông cha già biến thái của nguyên chủ gây ra.
Vì để đường đường chính chính quan hệ với con dâu, mà ông ta đã dùng mấy loại thuốc dạy dỗ lên người vợ mình. Bây giờ bà ta muốn có được khoái cảm thì phải cần đến dâm dịch của con dâu, xoa vào âm vật, bà ta mới có thể có cảm giác. Mà cô con dâu, từ đầu cơ thể đã bị lãnh cảm, cho nên tình cảm vợ chồng với nguyên chủ cũng có hơi trúc trắc.
Tuy nhiên, cô con dâu lại rất mực yêu nguyên chủ và không muốn xa rời nguyên chủ. Nắm được điều này cho nên ông cha biến thái của nguyên chủ đã chủ động đưa ra yêu cầu giúp cô ta. Có điều, cô ta phải chấp nhận quan hệ với ông ta, cô ta mới có thể hết bệnh, mới có thể giữ chân được chồng. Ban đầu cô con dâu cũng hơi phân vân nhưng vì muốn có được khoái cảm của một người phụ nữ bình thường nên cô ta đã đồng ý. Và đúng như những gì ông cha già biến thái đã hứa. Mỗi lần quan hệ với ông ta xong, thì cô ta quan hệ với chồng mới có thể đạt được khoái cảm tột độ. Bởi vì ông ta cũng đã dùng thuốc đặc chế lên người cô ta mà. Chính vì thế, trước khi cô ta quan hệ với chồng thì đều chạy đến quan hệ với ông ta trước. Nguyên chủ nào biết nào hay cái gì, cũng nhờ vậy mà quan hệ vợ chồng cũng đã tốt lên. Cô con dâu càng tin tưởng tuyệt đối vào cha chồng và cũng dần biến thành nô lệ tình dục của ông ta. Ngay cả mẹ của nguyên chủ cũng thế. Có đôi khi họ còn chơi cả trò 3B nữa.
Thu Nhã nghe Hắc Miêu nói mà vô cùng kinh tởm. Thật đáng thương cho nguyên chủ bị cha và vợ cắm sừng mà không hay. Tuy nói rằng mẹ và vợ nguyên chủ cũng là nạn nhân nhưng nếu không phải họ quá dâm cũng quá ngốc thì cũng đâu bị biến thành nô lệ tình dục của ông ta như bây giờ.
Cho nên, ngay khi nhận được điện thoại của Thùy Nhã, cô đã sẵn sàng nhận lời đi ra ngoài. Cô cũng biết mọi chuyện của Thùy Nhã, tất cả đều do ông cha biến thái của nguyên chủ làm hại. Chủ yếu là ông ta muốn lấy đi trinh tiết của cô ấy, biến cô ấy thành nô lệ tình dục tiếp theo của ông ta mà thôi. Vì thế mà Thu Nhã sẵn sàng bỏ 500 triệu ra để giúp đỡ Thùy Nhã. Cô chỉ đơn thuần là giúp đỡ chứ không hề có ý định làm ơn để dễ dàng tiếp cận lấy hảo cảm ân ái. Đơn giản là vì Thu Nhã cũng là nữ mà, tuy bây giờ là đàn ông nhưng suy nghĩ của cô vẫn là nữ. Mấy ngày nay, khó khăn lắm cô mới biết cách điều khiển cậu em của nguyên chủ một chút. Chứ mới đến cô thật bối rối vô cùng, ngay cả tiểu cũng không biết làm sao. Cũng may là có Hắc Miêu hướng dẫn tận tình chứ nếu không cô thật muốn từ bỏ nhiệm vụ cho rồi, bắt đầu làm lại từ đầu cũng được.
Tuy nhiên, mấy vấn đề sinh lý thông thường thì cô đã hoàn toàn làm quen được, nhưng, vấn đề sinh lý tình dục cô hoàn toàn không biết làm sao. Bởi thế mấy ngày nay cô đều ngủ lại công ty không có về nhà. Rủi vợ của nguyên chủ đòi hỏi thì không biết phải làm thế nào đây. Chính vì vậy mà cô cũng không biết làm sao để lấy hảo cảm ân ái của Thùy Nhã.
Trong lúc Thu Nhã đang phát sầu thì Thùy Nhã gọi điện đến và nói muốn hẹn cô tối nay đi ăn tối. Thu Nhã đương nhiên không từ chối rồi. Ừ thì… hiện tại cô có thể xem Thùy Nhã là bạn cũng được. Còn chuyện hảo cảm gì đó từ từ tính sau đi.