Hắn nhếch mép, có A Tả ở đây thì bọn chúng có thể làm hại hắn và Lan Nhi sao? Nhưng chỉ là hai ngày nay hắn không nhìn thấy nàng nên mới nhìn nàng lâu hơn một chút. Chỉ là không để ý tới có mũi tên đang phóng về phía mình.
Hắn là không phản ứng kịp nhưng kỳ lạ là tại sao không cảm thấy đau?
Hắn nhìn nữ nhân đang ngã xuống trước mắt mình máu thấm đỏ cả y phục của nàng. Nàng mấp máy môi:
- Chúng ta bây giờ không ai nợ ai.
Không, hắn không muốn A Tả rời xa hắn, không, không muốn, hắn chạy thật nhanh về phía nàng. Nhưng chỉ là một có một nam nhân vô cùng tiêu soái chạy đến bên nàng, bế nàng chạy đi. Miệng luôn gọi:
- Tiểu Tuyền Nhi, Tuyền Nhi, nàng không được có chuyện gì xảy ra đâu đấy.
- Tiểu Tuyền Nhi, ta không cho phép phải khó khăn lắm, ta mới gặp lại nàng, nàng làm ơn đừng bỏ ta một lần nữa. Làm ơn.
Hắn cứ bế cô vào trong phủ hắn gặp thái y. Mọi người có biết người này là ai không?Người này là Long Bình Dực đó.
Còn Mộ Dung Viêm thì sao? Hắn đang thần người ra, mọi chuyện diễn ra quá nhanh. Bây giờ hắn đang rất rối, thực sự rất rối. Hắn không biết bây giờ phải không biết phải làm gì bây giờ cả.
A Tả của hắn sẽ không sao chứ, sẽ không sao đúng chứ. Trong lúc suy nghĩ đang rối bời thì KBL lên tiếng:
- Chúng ta cử hành hôn lễ tiếp thôi.
Hắn quả thật có hơi lúng túng. Bây giờ phải làm gì? KBL nhìn hắn thấy sự ado dự trong lòng trong mắt hắn. Tâm tình nàng ta có hơi căng thẳng. Sự thật nàng ta nghĩ Mộ Dung Viêm là của nàng ta, mãi mãi là của nàng ta. Nàng ta dùng đôi mắt đỏ ửng, hơi ngập nước nhìn MDV hỏi:
- Chàng còn yêu ta không?
- Yêu, ta yêu nàng.
Phải nói hắn là vô tình hay là người không có trái tim đi. Một người vừa đỡ một mũi tên cho hắn. Người này đang ở giữa bờ sống chết. Vậy mà hắn lại liền có thể kết hôn với người khác được.
Khương Bích Lan nghe thấy câu trả lời như ý, thì mỉm cười liền nói:
- Vậy chúng ta tổ chức hôn lễ thôi
Hắn cũng bắt đầu định hình lại tâm trạng hoang thành nghi lễ. Hôn lễ của bọn họ diễn ra trong ba ngày. KBL chính thức lên làm hoàng hậu.
Hôn lễ được tổ chức trong ba ngày. Hắn cũng thật vô tình đi, một người ở bên cạnh hắn vào sinh ra tử. Đỡ cho hắn một mũi tên chí mạng. Chẳng nhẽ hắn lại không biết trong mũi tên đó có độc?.