Long Bình Dực nhìn thấy nụ cười của cô dành cho mình thì sẽ ngẩn người. Đây là lần đầu tiên cô mỉm cười thật lòng với hắn ta đó nha. Nghe câu nói của cô, hắn cũng nhẹ nhàng trả lời:
- Ta biết.
Cô nhẹ nhàng hôn vào trán hắn ta, nhẹ giọng nói:
- Tiểu Kỳ, hãy từ bỏ đi. Ta không thể đáp lại tình cảm của huynh được đâu.
- Muội yêu Từ Mặc.
Cô nhẹ lắc đầu mỉm cười tà mị nói:
- Trên thế giới này không ai có thể làm cho ta yêu người ấy thật lòng cả.
Hắn ta nghe câu nói này của cô thì chỉ ngạc nhiên một lúc sau đó hỏi:
- Vậy muội không yêu Từ Mặc?
- Đúng vậy. Ta có thể ở bên cạnh một người đến hết kiếp, cũng có thể vì người đấy mà không tiếc hi sinh mạng sống của mình. Nhưng nếu muốn tình yêu của ta thì điều đấy là không thể.
- Cũng như Từ Mặc, ta có thể ở bên cạnh huynh ấy hết kiếp đấy. Nhưng ta vẫn không yêu huynh ấy.
- Cậu ta có biết không?
- Ta không biết, có thể là có hoặc không. Nhưng ta biết một điều là huynh ấy nguyện ở bên cạnh ta và không bao giờ phản bội ta.
- Vậy muội có thể ở bên cạnh ta hết kiếp này được không? Ta cũng có thể làm như được như hắn ta.
- Nhưng huynh phải hứa với ta hết kiếp này đừng bao giờ đi theo ta nữa. Linh hồn của huynh đang rất yếu.
- Được, ta hứa.
Hắn ta nhìn cô nhẹ nhàng ôm lấy cô, tham lam hít mùi hương trên cơ thể cô. Lúc trước hắn ta rất ghen tị với Từ Mặc vì có thể được ở bên cạnh, gần gũi với cô như vậy. Bây giờ hắn ta cũng được như vậy rồi. Trong lòng hắn ta kinh hỉ không thôi. Hắn ta thật sự trước kia vô cùng ghen tị với tên Từ Mặc đó. Nhưng giờ thì cô lại ở bên cạnh hắn ta rồi. Cô mỉm cười không nói gì cứ để nguyên cho hắn ta ôm.
Một lúc sau thì cô mới nhẹ nhàng cất lời nói:
- Mai muội xe sẽ đi du ngạn, huynh có muốn đi cùng muội không?
- Đương nhiên là muốn chứ.
- Ừ.
- Vậy bao giờ giờ trở về?
- Dịp Tết nguyên đán.
Sau đó cô trở về phòng
[ Chủ nhân chỉ số ngược tâm của Mộ Dung Viêm lên đến 50% ]
( ừ)
[ chủ nhân cô người vừa ra khỏi hệ thống một ngày, hôm sau liền đi du ngạn, cô có vẻ rất hưởng thụ quá nhỉ? ]
( Thì sao ngươi ý kiến?)
[ Ta đâu dám. ]
( Vậy mới ngoan chứ.)
[ Chủ nhân sao người lại biết linh hồn của Lãnh Kỳ kia rất yếu? ]
( Ta có thể nhìn thấy được màu sắc của linh hồn mà.)
[ Chủ nhân cô có thật nhiều bí mật nha. ]
Cô chỉ mỉm cười không nói gì cả.
Hôm sau cô cùng Long Bình Dực rời đi. Trong khoảng thời gian đó, hai người sống với nhau vô cùng vui vẻ.
Nhưng trái lại với họ thì Mộ Dung Viêm ở lại như tên điên. Hắn không ngờ được cô lại ở cùng với tên Long Bình Dực đó.
Chỉ cần nhớ đến cảnh đấy là tất cả mọi người đều rùng mình. Tại sao? Rất dễ hiểu là Mộ Dung Viêm của chúng ta ghen rồi. Hôm ấy hắn dậy thật sớm đến Thanh Nam điện. Nhưng một điều rất tiếc rằng Tả Lam Tuyền đã đi rồi. Hắn đến đấy thì nghe được tin cô đi cùng Long Bình Dực kia thì gầm lên giận dữ. Tại sao chứ? Tại sao người đi cùng cô lại là hắn ta mà không phải là hắn? Cô rời bỏ hắn rồi! Cô yêu tên Long Bình Dực kia rồi. Cô không còn yêu hắn nữa rồi.
Chap này Khả tặng cho Yako- chan nha. Cảm ơn bạn đã ủng hộ truyện của Khả trong thời gian vừa qua.
Mong bạn sẽ tiếp tục ủng hộ truyện cho mình trong thời gian sắp tới nha.
Yêu Yêu bạn.