- Tử Thần à, mi đừng tưởng ta không biết ngươi đang nghĩ gì.
Con thỏ đang ngồi trước màn hình, tay cầm miếng khoai Tây chiên giật mình, liền cười gượng xen lẫn bộ dạng chột dạ nói
[ Haha, ta đâu có nghĩ gì đâu ]
Cô đang đánh máy tính, đột nhiên thở dài than thở nói
- Chú, cháu đột nhiên thèm thịt thỏ ghê.
Hắn mỉm cười xoa đầu cô nói:
- Tối chúng ta đi ăn.
[... ] Huhu, chủ nhân tôi biết lỗi rồi mà. Cô không cần phải như vậy đâu.
Cô mỉm cười nham hiểm đáp lại lời hắn:
- Được. Chú, cháu muốn một cốc cà phê.
- Được.
Cô tiếp tục làm việc, hắn cầm điện thoại gọi:
- Thư kí Lăng, đem vào cho tôi hai cốc cà phê.
- Dạ. ( đầu dây bên kia nói)
Hắn đặt điện thoại xuống bàn, vẫn tiếp tục tư thế đấy.
Một lúc sau thì Lăng Khê mở cửa vào. Bước vào nhìn thấy tư thế của hắn và cô, cô ta nghiến răng ken két, ánh mắt xoẹt qua tia nguy hiểm, tay nắm chắt khẩu nước.
" Lãnh Lam Tuyền, ngươi cứ chờ đó ".
[ Tinh, nữ chính hắc hoá ]
" Ồ, nhanh đấy " - Cô nghĩ.
Cô ta đặt nước lên nói:
- Chủ tịch nước của ngài đây.
- Ừm.
Nhìn thấy hắn không có phản ứng gì, vẫn giữ nguyên tư thế ấy. Cô ta nhìn cô với ánh mắt hận thù
" Lục Lam Tuyền con tiện nhân, mày cứ đợi đấy, ta sẽ hủy hoại mày ".
Hắn thấy ánh mắt của ả ta thì nhíu mày lại.
[ Tinh, độ hảo cảm của nam chính đối với nữ chính giảm 20 % ]
Cô ngước lên mỉm cười với Lăng Khê nói
- Cảm ơn.
Cô ta cũng nở nụ cười hết sức giả tạo nói:
- Không có gì thưa Lãnh tiểu thư.
Cô đưa cho cô ta tập tài liệu dự án thu hoạch mảnh đất phía nam.
- Cô cầm lấy dự án này đi, dự án này do cô đảm nhận, hãy thử sức mình.
- Dạ, cảm ơn cô.
Cô ta cầm lấy tài liệu, rất rất 'vô tình' làm cà phê đổ vào tay cô.
- Áaaa
Hắn thấy cà phê đổ lên tay cô liền ôm cô quay lại phía hắn, cầm tay cô nói
- Bảo bối có sao không?
Hắn đổ cốc nước lạnh vào tay cô:
- Bảo bối, có phải đau lắm không?
Cô mỉm cười lắc đầu:
- Không sao đâu.
Hắn quay lại nhìn cô ta tức giận quát:
- Cô làm gì thế hả? Cô muốn chết?
Cô ta run rẩy, nói
- Tổng.... tổng giám đốc tôi không cố ý.
- Cô cút ra, cút, đừng bao giờ xuất hiện trước mặt tôi. Hay là cô muốn vào tầng 6 của Bạch Lao hử?
Cô ta sợ quá vội vã chạy ta khỏi phòng.
- -----------
Vì được nghỉ thêm hai tuần nữa truyện đều đặn, mỗi ngày một Chap nha.