Anh nũng nịu nói tiếp.
- Ồ, hay là mình về cất đồ trước nha rồi về Lãnh Gia sau, nha nha.
- Được.
Anh nắm tay cô kéo cô đi
- Vậy đi thôi.
Cô khẽ mỉm cười đi theo anh. Anh nhìn thấy cô cười " đẹp quá ", mặt thoáng chốc đỏ bừng lên.
{ t/g: ta sẽ đổi kí hiệu mà Lam Tuyền nói chuyện với hệ thống nha }
( tên này cũng thú vị đó, nhìn hắn cũng dễ thương đó chứ.)
[ Chủ nhân, cô ưng hắn sao? ]
( hắn cũng được, hợp ý ta)
[ Ồ, theo như tư liệu tôi có thì hầu như tất cả bạn trai hồi cô còn đi học lúc còn sống đều thuộc kiểu như hắn. ]
( ừ, dù sao thì có hắn bồi ta chơi hết thế giới vườn trường này cũng không tệ)
[ Chủ nhân, cô muốn tôi tra độ hảo cảm của hắn ta cho cô không? ]
( Ừ, được đó)
[ Độ hảo cảm của Từ Mặc đối với cô là 100 % ]
- Mức độ hảo cảm của hắn đầy từ bao giờ?
[ Chủ nhân, là nửa năm trước. ]
- Được, ta biết rồi.
[ Chủ nhân, cô không có ngạc nhiên sao? ]
( Không)
[ Tại sao? ]
( Nhìn biểu cảm của hắn là ta biết rồi)
[ ồ ] Nói chuyện với cô như tảng băng vậy, ta off.
Cô với anh về biệt thự A.
Bước vào trong cô nói
- Cho anh 10 phút.
Anh mỉm cười nói:
- Được.
Cô xoa đầu anh
- Ngoan.
Sau đó cô xách Pa - li lên phòng, anh cũng nhanh lên phòng của mình.
Biệt thự Lãnh Gia
Quản gia thấy cô về liền tươi cười chào hỏi:
- Tiểu thư, cô về rồi sao?
Cô mỉm cười đáp lại
- Vâng.
Cô cùng anh đi vào thì gặp ba cô đang ngồi bàn công việc với Lãnh Kỳ. Cô nở nụ cười nói:
- Ba, con về rồi đây.
Ông mỉm cười trả lời:
- Ừ, con gái về rồi sao?
- Vâng.
Cô quay sang nhìn Lãnh Kỳ, chỉ lạnh lùng chào hỏi một tiếng. Khác hẳn với giọng nói vui vẻ vừa nãy:
- Chào anh.
Từ Mặc đứng bên cạnh cô cũng không có gì ngạc nhiên cho lắm. Nếu người ngoài nhìn vào thì tưởng người vừa nãy là một người khác. Nhưng anh thì biết đó chính là cô, bên cạnh người mình không thích hoặc không thân thiết cô vẫn luôn tỏ ra như vậy, chuyện này cũng không có gì lạ cả. Anh chỉ cưng chiều xoa đầu cô. Cô quay sang trừng mắt với anh nói với giọng đe dọa
- Anh muốn chết hả.?
Anh mỉm cười cợt nhả nói:
- Trời ơi, Tuyền Nhi tha cho anh đi mà, nha nha.
Nghe giọng nũng nịu của anh, thật sự cô cũng chỉ biết lắc đầu với đứa trẻ con này.