Hi Du Hoa Tùng

Chương 471: Bị Bạch Khiết hút lấy




"Ha ha, tiểu oan gia, ngươi thua rồi."
Thường quý phi cười một tràng dài, Lưu Phong liền cảm giác được hấp lực dưới hạ thể của nàng đã hoàn toàn vượt qua sức hút của mình, Nguyên Anh lực trong cơ thể bắt đầu mất đi sự khống chế, tiến vào trong thân thể của nàng.
"Tiểu tình nhân, cẩn thận. ta giúp ngươi." Ngay khi nguy cơ xuất hiện thì thanh âm Bạch Khiết vang lên, một cỗ linh lực nhanh chóng khuếch tán xung quanh thân thể Lưu Phong.
Lực lượng trong cơ thể Lưu Phong nhất thời tăng lên, Song Tu pháp quyết cũng sinh ra lực hút mạnh mẽ hơn trước.
Rất nhanh chóng tình thế đảo ngược, Lưu Phong từ chỗ bị hút, chuyển thành người hút.
Thường quý phi sắc mặt kinh hãi, nàng thật sự không thể tưởng tượng được trong thân thể Lưu Phong lại đột nhiên sinh ra lực lượng cường đại như vậy? Nàng thậm chí cảm thấy hối hận, vì lòng tham mà chủ động câu dẫn nam nhân này đến, bây giờ quả thật đã nguy hiểm.
"Tiểu tình nhân, nhanh lên một chút, thừa dịp này sấn tới, mau tiến hành song tu như bình thường."
"Ngươi không lầm đấy chứ? Muốn ta song tu với ma quỷ?" Lưu Phong hoài nghi, hỏi.
"Không cần nghi ngờ, chính là song tu, nhanh lên, không nên bỏ lỡ cơ hội trời cho này." Bạch Khiết hối thúc.
Lưu Phong biết Bạch Khiết tuyệt không hại hắn, vội vàng tiến vào trạng thái song tu, không hề như trước, chỉ dùng song tu pháp quyết để hút lấy nguyên âm nữa.
Dục ma trong nháy mắt bị Lưu Phong chiếm thượng phong, tới khi tỉnh ngộ lại thì mười phần nguyên âm đã bị Lưu Phong hút đi ba, bốn phần.
Thời khắc này có Bạch Khiết hỗ trợ, Dục ma phản công cũng không có tác dụng gì.
Trong lúc tuyệt vọng, đột nhiên nàng nhận thấy Lưu Phong đột nhiên đình chỉ hút nguyên âm mà ngược lại dùng một phương pháp kỳ lạ, truyền Nguyên Anh lực, thông qua cửa mình, tiến vào thân thể nàng.
Dục ma mừng rỡ, vội vàng hấp thu nhưng lại phát hiện ra Nguyên Anh lực được một lực lượng kỳ lạ bảo vệ, không cách nào hấp thu được.
Ngay khi còn đang kinh hãi thì nàng lại phát hiện ra Nguyên Anh lực của Lưu Phong khiêu dẫn, dung hợp lại với Nguyên âm lực của mình.
"Song tu?"
Dục ma lập tức hiểu được chuyện gì đã xảy ra, tên tiểu tử thúi này quả nhiên là thâm độc, biết song tu pháp quyết.
Ngay khi lực lượng song phương dung hợp lại trong cơ thể Dục ma thì Lưu Phong lại dùng song tu pháp quyết, bắt đầu hấp thu lực lượng này.
Cứ thế hình thành một vòng tuần hoàn, Lưu Phong một mặt hấp thu lực lượng đã được dung hợp từ cơ thể Dục ma, một mặt không ngừng truyền Nguyên Anh lực vào người Dục ma.
Đột nhiên lúc này xảy ra kỳ biến, lực lượng truyền vào người Dục ma hoàn toàn bị một lực lượng mạnh mẽ khác thường thôn phệ hết.
Lưu Phong nhất thời cũng không biết chuyện gì đã xảy ra.
Hắn như trước, vận chuyển song tu pháp quyết, cố gắng chuyển Nguyên Anh lực vào thân thể Dục ma để dung hòa với Nguyên âm lực. Cứ thế vận hành từng vòng chi thiên.
Chỉ là hắn không hề biết mỗi lần hắn đưa lực lượng vào thân thể Dục ma thì lực lượng này hoàn toàn biến mất. Vốn song tu là hai người cùng có lợi nhưng Dục ma lúc này chỉ có cho mà không nhận được gì cả.
Lưu Phong không ngừng hấp thu lực lượng của Dục ma vào thân thể, nguyên âm của Dục ma đã hao tổn số lượng lớn. Cơ thể Lưu Phong lúc này dưới tác dụng của nguồn năng lượng mới, không ngừng thay gân hoán cốt, tạp chất trong cơ thể liên tục được bài trừ ra ngoài. Ngay cả tiểu nguyên anh trong đan điền cũng trở nên cực kỳ hưng phấn, tham lam hấp thu lấy lực lượng từ thân thể Dục ma truyền sang, quanh thân tiểu nguyên anh chậm rãi phát ra quang huy, hai mắt nhỏ xíu cũng trở nên sáng ngời.
Dục ma lúc này tràn ngập kinh hãi, cỗ lực lượng từ Lưu Phong truyền sang, nàng chưa kịp hấp thu thì ngay lập tức bị biến mất, cứ như là kẻ khác đang song tu với Lưu Phong vậy.
Quá trình kéo dài, lực lượng do song tu dung hợp lại càng ngày càng trở nên cường đại, từ vô sắc biến thành bạch sắc, sau đó biến thành kim sắc.
Lưu Phong không hề biết nhờ lần song tu này mà tạp chất ẩn dấu trong cơ thể hoàn toàn được bài trừ, Nguyên Anh lực càng thêm tinh thuần.
Song tu tiến hành đến giai đoạn này, Lưu Phong và Thường quý phi đã tiến tới cảnh giới thân tâm (thân thể-tinh thần) hợp nhất. Thân thể hai người hợp làm một, thần thức cũng hợp làm một.
"Tiểu tình nhân, là ta." Ngay lúc này Lưu Phong cảm nhận được thần thức mình đã dung nhập với thần thức người khác. Nhưng không phải là thần thức của Dục ma mà là của Bạch Khiết.
"Tiểu tình nhân, ngươi không cần kinh hoàng, ngươi và ta bây giờ đang hợp nhất, trong ngươi có ta, trong ta có ngươi. Ngươi sẽ nhanh chóng hiểu chuyện gì xảy ra." Bạch Khiết thấy Lưu Phong kinh ngạc, vội dùng thần thức đáp lại.
Hai người tiến đến trạng thái này hoàn toàn có thể dùng thần thức để trao đổi.
Tình huống này chính là song tu đạt đến trạng thái chung cực. Thần thức của hai người đắm chìm, tìm hiểu lẫn nhau.
Lưu Phong bất giác trở nên dở khóc dở cười. Vốn là hắn chơi Thường quý phi, ai biết được trong thân thể Thường quý phi lại có Dục ma. Song tu với Dục ma, cuối cùng lại thành ra tâm thần hợp nhất với Bạch Khiết. Ngày hôm nay quả thật là đầy thú vị.
Bất quá Bạch Khiết quả nhiên là ra tay quá lợi hại, đem nguyên thần ẩn dấu trong kinh mạch Thường quý phi, nương theo song tu pháp quyết của Lưu Phong, chiếm đoạt hết lực lượng mà đáng ra Dục ma phải được hưởng.
Trong ba người thì Lưu Phong chính là người chiếm được nhiều lợi ích nhất, hắn hấp thụ được nguyên âm lực của Dục ma, hơn nữa lại có thể hợp nhất với tâm thần của Bạch Khiết. Đương nhiên là tinh thần lực tăng lên rất nhiều.
Bạch Khiết vốn thần thức là Thiên Nhân kỳ cảnh giới. Lưu Phong bây giờ thần thức cũng đạt đến cảnh giới này.
Cũng không biết trải qua bao lâu, Lưu Phong bắt đầu cảm thấy tâm thần của mình và Bạch Khiết bắt đầu tách rời nhau.
Mở mắt ra, thu hồi tâm thần, trong đầu hắn vang lên thanh âm của Bạch Khiết: "Tiểu tình nhân, bây giờ ngươi có thể tận tình hưởng thụ thân thể của Thường quý phi, ta về khỏa Tam Phân Quy Nguyên Đan trước.
Lưu Phong nhìn thoáng qua Thường quý phi, chỉ thấy nàng hàm hồ rên rỉ, cũng không biết là khoái trá hay thống khổ nữa.
"
Tiểu oan gia, ngươi hay lắm!"
Dục ma hoàn toàn không thể nhận ra Bạch Khiết, nàng hoàn toàn đổ hết cho Lưu Phong, trong lòng tràn đầy cừu hận. Thông qua song tu, nguyên âm lực đã bị Lưu Phong hút hết bảy, tám phần. Ngay cả linh hồn của Thường quý phi vốn sắp biến mất cũng đã trỗi dậy. Dục ma thậm chí không biết làm cách nào có thể thoát khỏi thân thể của Thường quý phi, chỉ còn biết cách im lặng hưởng thụ khoái cảm nhục dục do Lưu Phong mang đến.
"
Dục ma, ngươi đã làm nhiều chuyện xấu, hôm nay cũng là báo ứng của ngươi." Lưu Phong tuyệt không cảm thấy thương xót cho Dục ma. Hắn biết Dục ma có thực lực như hôm nay thì đã có không biết bao nhiêu nam nhân, nữ tử bị nàng thảm sát. Hôm nay chính là báo ứng.
Dục ma không cam lòng nhưng lúc này lực bất tòng tâm, không thể làm gì khác được. Vốn đã có thể nghĩ đến chuyện ngưng thần nhưng bây giờ lại thành ra công cốc.
"
Chẳng lẽ là báo ứng thật sao?" Dục ma hung ác nhìn Lưu Phong. Nếu có thể thì nàng sẽ làm cho Lưu Phong muốn sống không được, muốn chết không xong.
Lưu Phong một mặt chuyển động bổng bổng, một mặt triển khai thần thức bay lên không trung. Trong đầu hắn hiện rõ bầu trời trong xanh, ánh trăng tỏa ra ánh sáng vàng nhạt, cảnh vật trong trời đêm yên tĩnh một cách kỳ lạ.
Tâm thần niệm của Lưu Phong chậm rãi khuếch tán, Thái Âm Thất Tinh Huyền trong cơ thể tự nhiên vận hành, thân thể có cảm giác như hòa lẫn với thiên địa. Một cỗ thiên địa linh khí tinh thuần nhất thời hướng thân thể của hắn vọt tới, trùng nhập vào Bách Hội, dung nhập vào cơ thể.
Trên bầu trời, Bắc đẩu thất tinh sáng lóe, bảy đạo nguyên khí hướng ngay vị trí của Lưu Phong chiếu xuống. Lưu Phong bất giác chìm vào vô ngã, hoàn toàn hòa lẫn vào thiên địa. Linh lực trong cơ thể điên cuồng gia tăng, các tế bào toàn thân cũng trở nên căng phồng, tràn ngập thiên địa linh khí.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.