Trên giường lớn trong Đông Cung, Hứa Từ đang mặc quần áo ngủ say sưa.
Vẫy lui thái giám cung nữ hầu hạ phía sau, Lý Hạo Sâm đẩy cửa vào.
Lý Hạo Sâm vốn đang khẩn cấp tới hỏi đáp án, nhìn thấy Hứa Từ thụy nhan im lặng trầm ổn như vậy, không tự chủ được thả nhẹ bước chân.
Ai, vẫn là không đành lòng quấy rầy tiểu gia hỏa này ngủ.
Huống hồ cậu bây giờ đang say rượu, tỉnh lại chỉ sợ cũng là nói đến loạn thất bát tao, không biết nói gì.
Hắn ngày mai hỏi lại cũng không muộn, bất quá chỉ đợi một đêm thôi, hắn mấy tháng cũng chờ được, còn sợ đêm nay sao?
Lòng Lý Hạo Sâm vốn vội vàng xao động bỗng dưng không vội vàng nữa, hắn cởi giày, treo quần áo lên trên giá áo, lúc này mới về lại trên giường.
Trên người mặc quần áo ngủ rất không thoải mái, Lý Hạo Sâm làm một hộ thê cuồng ma, sao có thể dễ dàng tha thứ loại chuyện này phát sinh.
Hắn tự nhiên là cẩn thận cởi hết mấy bộ quần áo chướng mắt vướng bận trên người tiểu Từ, một lần nữa xuống giường treo lên giá áo.
Có thể làm phiền người đường đường là thái tử điện hạ của Đại Diệu quốc động tay, trong thiên hạ, trừ Hứa Từ, chỉ sợ tìm không ra người thứ hai!
Làm xong, Lý Hạo Sâm mới cảm thấy mỹ mãn nằm cạnh Hứa Từ, kéo chăn lên liền bao hai người lại cùng một chỗ.
Lúc trước ở Dương Châu, hắn luôn muốn loay hoay với Hứa Từ. Lúc ấy khi cùng ngủ một cái giường, hắn luôn kiềm chế không được, điểm huyệt ngủ của cậu muốn làm gì thì làm cậu.
Nhưng hôm nay nghe được Hứa Từ trả lời mập mờ cái nào cũng được, tâm cảnh của hắn thế nhưng rất khác biệt với khi đó.
Khi đó luôn nhịn không được sinh ra dục vọng với tiểu Từ, hiện tại lại cảm thấy, chỉ cần như vậy khẽ ôm cậu, lẳng lặng nhìn cậu, liền là chuyện đẹp nhất thế gian.
Hắn không cầu cùng Tiểu Từ có tình yêu rực rỡ sáng lạn bao nhiêu, hắn chỉ cầu có thể cùng Tiểu Từ bình bình thản thản, đi qua một đời, đầu bạc đến già.
Đột nhiên, Lý Hạo Sâm vậy mà lại cảm thấy trong mũi chua chát, ánh mắt phình to. Rõ ràng là mấy tháng trước mới phát hiện mình thích Tiểu Từ, vì sao lúc này lại cảm thấy tâm tư mình chờ đợi để có được cậu lại phảng phất như qua mấy chục năm.
Có tan nát cõi lòng, có ngọt ngào như thế.
Thái tử điện hạ ôm ôm Tiểu Từ vào lòng mình, chậm rãi nhắm mắt lại tĩnh tâm, loại cảm giác chờ đợi mấy chục năm này thật là làm hắn khó có thể tin tưởng.
Ngày kế, Hứa Từ bị nước tiểu nghẹn
Cậu “phịch” một cái ngồi dậy, thẳng tắp chạy đến cái bô, một lát sau, một phun ngàn dặm.
Hứa Từ ngưỡng miệng thở sâu một hơi, than lớn một tiếng, “Thích!”
Giải quyết đi tiểu cấp bách Hứa Từ lúc này mới hậu tri hậu giác nhớ tới khi mình xuống giường tựa hồ là bắt ngang qua người nào đó mới tới được, ách, chẳng lẽ là thái tử điện hạ?
Hứa Từ rùng mình, xấu hổ quay đầu lại nhìn.
Chỉ thấy trên giường thật lớn, một nam tử tuấn mỹ vô song đang nghiêng đầu chống giường, vẻ mặt sủng nịch cười, ý hiệp xúc trong mắt như tuôn ra, khiến Hứa Từ muốn xem nhẹ cũng không thể xem nhẹ.
“Ách…” Hứa Từ sững sờ tại chỗ, dừng hồi lâu, mới hồi phục tinh thần lại, “Thái tử điện hạ, sớm a.”
Thái tử điện hạ một tay chống đầu, nằm nghiêng liếc xéo Hứa Từ.
Cẩm bị từ hắn trên người trượt xuống, áo lót nửa lộ, lộ ra mảnh lớn màu mật ong tinh tráng.
Chất lỏng ấm áp từ mũi chảy xuống, Hứa Từ đưa tay sờ, rõ ràng phát hiện lại có máu mũi chảy xuống.
Hứa Từ 囧, đang muốn dùng tay áo lau.
Thái tử điện hạ tự nhiên cũng thấy được, hắn thấp giọng buồn cười ‘ha ha’ vài tiếng, thấy Tiểu Từ liền muốn tùy tiện dùng tay áo lau, vội chặn lại cậu, “Khoan đã, ở đây có khăn, cẩn thận bẩn quần áo.”
Xuống giường cầm lấy tấm khăn đặt cạnh bàn, thái tử điện hạ từ từ đi đến trước mặt Hứa Từ.
Cúi xuống eo, ngón trỏ thái tử điện hạ kháp cổ Hứa Từ nâng đầu Tiểu Từ lên, liền bắt đầu cúi đầu cẩn thận lau máu mũi cho cậu.
Tiểu Từ đại quẫn, tư thế này, rõ ràng là một bộ dáng mình bị đùa giỡn a.
Nhưng vì sao mình còn cảm chịu như vậy, quả nhiên là quá càn rỡ! Hứa Từ bụm mặt.
Mặt căng đến đỏ bừng, tầm mắt Hứa Từ không tự chủ được chống lại thái tử điện hạ. Nóng cháy trong mắt thái tử điện hạ cơ hồ muốn thiêu đốt cậu hầu như không còn, mặt vốn đỏ lúc này đã đỏ như nhỏ máu.
Hứa Từ bị ánh mắt nóng cháy của thái tử điện hạ làm cho xấu hổ dời tầm mắt, dư quang khóe mắt lại không cẩn thận nhìn quét đến trước ngực rộng mở thoáng mát của thái tử điện hạ.
Da thịt màu mật ong bọc cơ nhục tinh tráng căng chặt, cũng không phải cảm giác cơ nhục cuồn cuộn, xác thực tràn ngập lực lượng. Ngoài phòng ánh mặt trời xuyên qua cửa sổ hơi hơi chiếu xạ vào, chiếu lên da thịt màu mật ong của thái tử điện hạ, phản xạ ra ánh sáng óng ánh.
“Ngô”, Hứa Từ vội vàng ngẩng đầu lên, nắm lấy tay thái tử điện hạ đang bóp chặt cằm mình nghẹn ngào nói, “Thái tử điện hạ, lại, lại chảy máu mũi.”
Mỹ sắc trước mặt, quả thực đừng quá ngược mình.
Thái tử điện hạ nghe vậy cười, “Thấy rồi, thấy rồi. Đừng nóng vội, sẽ lau cho ngươi.”
Hứa Từ bây giờ cảm thấy, khi ánh mắt không còn chỗ đặt. Cậu hiện tại nghĩ mình dứt khoát còn đang say, hoặc là trực tiếp hôn mê thì tốt.
Như vậy liền có thể không cần lấy tư thái dọa người như vậy đối mặt với thái tử điện hạ hắn rồi.
Rốt cuộc ngưng máu, thái tử điện hạ cũng không lấy tay nắm cằm Tiểu Từ ra, hắn mượn tư thế này kéo mặt Hứa Từ qua phía mình, ép Hứa Từ đang xấu hổ nhìn mình.
“Tiểu Từ, ngươi còn nhớ rõ lời đêm qua không?” Con ngươi như hai hồ sâu của thái tử điện hạ nhìn đôi mắt trắng đen rõ ràng của Hứa Từ, phảng phất như có thể xuyên thấu qua ánh mắt cậu đâm thẳng đến sâu trong nội tâm cậu.
Hứa Từ bị thái tử điện hạ nhìn như vậy, cả người liền phảng phất như ăn xuân dược, đánh cái run rẩy, lỗ chân lông đều toàn bộ thư giãn ra.
Tuy là thẹn thùng, nhưng cậu đường đường là nam nhi bảy thước, tự nhiên là dám làm dám chịu. Hứa Từ gật gật đầu, “Nhớ rõ.”
Màu đen trong mắt Lý Hạo Sâm càng nồng đậm, “Tất cả đều nhớ rõ?”
Hứa Từ xấu hổ đỏ mặt, lại vẫn gật gật đầu.
“Vậy Tiểu Từ lại nói với cô một lần nữa được không?”
“Ách, ” Trong mắt Hứa Từ cơ hồ muốn xấu hổ rơi lệ, “Hôm qua mượn rượu kình nói, nhưng hôm nay sau khi thanh tỉnh, lại bảo ta nói, cảm thấy thật xấu hổ cùng xấu hổ a, thái tử điện hạ.”
“Tiểu Từ, ngươi hôm qua nói với cô nụ hôn của ngươi, thân thể của ngươi, trái tim của ngươi, tất cả của ngươi đều thuộc về cô. Ngươi nói ngươi yêu ta!” Lý Hạo Sâm ôm Tiểu Từ, giam cậu đến góc tường, tay còn nắm cằm cậu ép cậu nhìn mình, không được trốn tránh.
Hứa Từ gật gật đầu, trên mặt như nhỏ máu, “Đúng, ta có nói qua, đều là ta nói. Thái tử điện hạ, ta thật sự yêu ngươi, không phải tình yêu huynh đệ, cũng không phải tình cảm quân thần, ta là tràn ngập tình yêu giữa người yêu với ngươi a.”
Bị ép đến không thể lui, Hứa Từ đột nhiên bùng nổ, nói ra tiếng lòng của mình.
Thái tử điện hạ rốt cuộc chiếm được đáp án mình chờ đợi hồi lâu, lại thấp thỏm hồi lâu, hắn vừa mới có được đáp án, liền rốt cuộc không thể khống chế bản thân, cúi đầu mạnh mẽ bắt giữ môi Hứa Từ.
Trời biết hắn vừa rồi dùng bao nhiêu nhẫn nại mới có thể giúp Tiểu Từ lau xong máu mũi rồi lập tức tử hình cậu ngay tại chỗ? Hắn dùng rất nhiều lực ý chí mới bức bách bản thân nhất định phải hỏi được đáp án mình muốn biết mới bỏ qua.
Mình năm đó khi chống cự ý muốn giết người, cũng không dùng đến nghị lực cùng nhẫn nại mạnh mẽ như thế.
Nụ hôn của thái tử điện hạ nóng cháy mà lại mãnh liệt, như mưa rền gió dữ ép Hứa Từ tới không thể thở nổi.
Hứa Từ mở miệng, tiếp nhận thái tử điện hạ thăm dò tiến vào. Đầu lưỡi ôn hậu cuộn lên đầu lưỡi nhẵn nhụi mềm mại, cọ xát qua lại trong miệng Hứa Từ.
Hồi lâu, thái tử điện hạ mới buông ra Hứa Từ, “Tiểu Từ, Tiểu Từ, Tiểu Từ của ta. Ngươi phải biết, ta cũng thích ngươi thật lâu.”
Cúi người nhìn cậu đỏ mặt, thái tử điện hạ đột nhiên liền cười.
Nhất thời, không khí khẩn trương ngọt ngấy ầm ầm tiêu tán, “Ta thấy mặt ngươi hôm nay giống như mông khỉ không thể lui xuống nhan sắc.”
Hứa Từ nghe vậy liếc xéo thái tử điện hạ một cái, giận dữ nói, “Còn chê cười ta, nếu không phải thái tử điện hạ, ta sao lại dọa người như vậy, hừ.”
Thái tử điện hạ tuy là có tâm cùng Hứa Từ ngốc một lát, nhưng tỷ thí hôm nay lập tức liền phải bắt đầu, hắn không thể chậm trễ canh giờ.
Hứa Từ say rượu, còn có chút đau đầu, nếu trong hoàng cung có thái tử điện hạ áp trận, cậu cũng không sợ hãi gì nữa, huống hồ cậu còn có chuyện khác muốn làm.
Trước khi đi, Hứa Từ đột nhiên kéo cổ thái tử điện hạ xuống lại cho thái tử điện hạ một cái hôn thật to, hôn xong, Hứa Từ thở hồng hộc dặn dò, “Thái tử điện hạ, ngươi đừng nên coi trọng công chúa Tuyết Sanh của Tuyết quốc đó.”
Nghĩ nghĩ, Hứa Từ sửa miệng, “Không, không chỉ công chúa Tuyết Sanh, ngươi một công chúa cũng không thể nhìn. Ngươi bây giờ nếu xác định quan hệ với ta, liền phải toàn tâm toàn ý nghĩ về ta, nhờ về ta. Thái tử điện hạ, ta là một người xấu keo kiệt, lòng ghen tị lại cao!”
Sớm liền biết dục độc chiếm của Hứa Từ, Lý Hạo Sâm ha ha gật đầu, bây giờ Hứa Từ nói cái gì hắn cũng đáp ứng, đừng nói không nhìn mấy công chúa kia, dù cho tìm cái cớ đuổi hết mấy công chúa đi hắn cũng nguyện ý.
Hắn vốn liền không tính cưới công chúa gì cả, “Tiểu Từ, mấy công chúa đó đều là bị phụ hoàng gọi tới. Ngươi phải biết, ngày mà phụ hoàng nói với ta, ta liền từ chối phụ hoàng, tỏ vẻ bản thân tuyệt đối sẽ không cưới bất cứ một ai trong các nàng. Trừ phi gặp gỡ người tâm nghi, mà người tâm nghi trong miệng ta, chính là Tiểu Từ ngươi.”
Thái tử điện hạ tuy bình thường nói chuyện lạnh nhạt, có thể nói lời tâm tình đến thế cũng không nên dây dưa nha!
Hứa Từ bụm mặt, trong lòng âm thầm oán thầm.
Sau khi hai người thổ lộ nhiệt liệt như lửa cháy, liền phải chia lìa một đoạn thời gian.
Tiểu Từ ở ngoài cung, thái tử điện hạ ở hoàng cung ứng phó mấy công việc bận rộn kia.
Chuyện thịnh yến tuy rằng vô cùng bận rộn, thái tử điện hạ vẫn như cũ rút ra thời gian vào buổi tối trộm đến quý phủ của Thái công lén gặp Hứa Từ.
Thái tử điện hạ không thể ở lâu, nhưng khi hai tình nếu là lâu dài, há lại sớm sớm chiều chiều ở bên. Thái tử có thể về với cậu Hứa Từ đã vô cùng kích động, sao có thể cầu nhiều hơn, ngược lại lỡ chuyện của thái tử điện hạ.
Liền như vậy qua năm ngày, nước bạn đến triều chấm dứt tốt đẹp. Trong lúc đó Nữ Đế cũng từng đến muốn tới tìm Hứa Từ, nhưng lại bị Lý Hạo Sâm phái Công Tôn Ngự đi ngăn cản khắp nơi.
Nữ Đế năm ngày này không tìm được cơ hội, nhưng cũng không nóng nảy. Nàng dù sao cũng là Nữ Đế của một nước lớn, còn là khi □□ nghiền áp một đám nam nhân vinh quang bước lên đế vị, quyết đoán cùng thực lực nhất định là không tầm thường.
Công Tôn Ngự tuổi tuy nói lớn chút, nhưng hắn nếu được xưng là tướng quân phong lưu, tự nhiên là diện mạo không tầm thường.
Chỉ riêng mị nhãn đào hoa cùng môi mỏng gợi cảm của hắn liền có thể bắt được vô số giai nhân.
Nữ Đế không thể đi tìm Tiểu Từ, nhiều ngày lại rãnh rỗi đến vô sự, liền bắt đầu trêu đùa hồ ly tự đưa mình lên cửa này.
Nhưng hồ ly dù sao cũng là hồ ly, hai người tán tỉnh cùng đùa giỡn nhau cư nhiên lại ngang sức.
Chỉ riêng một điểm ngưu tầm ngưu, mã tầm mã này, hai người dần dà, cư nhiên qua lại hợp ý nhau.