Họa Phố

Chương 23: Con mèo của schrödinger (23):Sáu điểm




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Kha Tầm phát “bài tập về nhà qua mạng” cho các thành viên trong nhóm, sau đó thu về được đủ kiểu đáp án.
Dù sao kia là mười bốn điểm tọa độ rải rác khắp nơi, có thể dùng bút nối lại với nhau vô số kiểu.
Toàn bộ thành viên của nhóm [Luận vào tranh] rơi vào cơn hoang mang trước nay chưa từng có.
Thiệu Lăng Tập đoàn Văn Tâm: Bây giờ nhìn lại thấy manh mối càng lúc càng hỗn loạn, cứ như vậy mãi không được, chúng ta cần tìm ra một chỗ đột phá mới.
Corgi : Thiệu tổng, hoạt động yêu cầu viết bài của trang web văn học bên anh tiến hành tới đâu rồi, có phát hiện được gì ở bên trong không?
Thiệu Lăng Tập đoàn Văn Tâm : Số lượng bài dự thi rất khổng lồ, còn cần thời gian sàng lọc, tạm thời chưa phát hiện được tin tức nào có liên quan cả.
Corgi : Tần ca, phía anh thế nào?
Kiếm Đảm Tần Tâm : Tôi có nhờ mấy người bạn học cũ rồi, bảo bọn họ bình thường giúp tôi hỏi thăm một ít, cơ mà trước mắt chưa thấy ai trả lời cả.
Mooney : @Kiếm Đảm Tần Tâm, nếu anh có bạn học nào làm việc ở bệnh viện tâm thần, có thể thử nhờ người đó tìm hiểu xem sao
Kiếm Đảm Tần Tâm : Oke, tôi có quen, để đi gọi nhờ luôn.
Corgi : Hạo Văn Nhi, Đông Tử, hai người tìm trên mạng tới đâu rồi?
ZHW : Không được lạc quan lắm, tin tức trên mạng thật giả lẫn lộn, hơn nữa số lượng lại khổng lồ, nhưng tôi đã gửi các chủ đề hỏi thăm trên Tieba và mấy diễn đàn lớn rồi, phịa ra mấy câu chuyện hao hao như vậy, hi vọng là có thể kiếm được chút tin tức nào đó từ những người trả lời.
Vệ Phong · Manh : Mấy ngày nay tao vẫn lăn lộn trong Tieba với mấy diễn đàn chuyên bàn mấy chuyện ma quái, mịa bà làm phong cách đì-zai hình cho khách của tao cũng té về hướng quái dị luôn, mày không biết chứ thậm chí có một ông chủ nhà hàng chuyên về chủ đề kinh dị còn liên lạc với tao mời tao đi qua đó làm nữa 
Corgi : …
Corgi : @Chú cá Phỉ biển sâu @Tây Môn Vô Sầu @Củ Cải nhỏ bứng chú thỏ trắng @Khúc nhạc trên hồ sen, các chị đẹp ơi ra đây nào, nói nghe xem quanh mấy chị quen biết quan hệ như nào, đặng còn biết đường mà tận dụng
Củ Cải nhỏ bứng chú thỏ trắng : Anh, tui là con choai mờ! Anh nhìn đây nè!! [ Selfie.jpg ]
Corgi : …
Tây Môn Vô Ưu : …
Vệ Phong · Manh : …
Vệ Phong · Manh : Củ Cải, cho chú 3 giây lập tức từ Lamborghini lăn xuống cho anh.
Củ Cải nhỏ bứng chú thỏ trắng : Này là ảnh chụp hồi tháng trước rồi, tui của ngày hôm nay đã cực kỳ khiêm tốn đổi sang bé G (*) dòi á, để hôm nao tui lái nó chạy đến tìm mọi người hen ~
Corgi : …
Tây Môn Vô Ưu : …
Vệ Phong · Manh : …
Vệ Phong · Manh : Chủ xị đâu rồi? Đề nghị kick cái tên vô liêm sỉ chỉ biết khoe tiền này ra khỏi nhóm ngay lập tức! 
Cá Phỉ biển sâu : Mấy người quen của tôi đa phần đều là thành viên trong câu lạc bộ lặn, cũng rất ít khi liên hệ với mấy người bạn thời còn đi học, xin lỗi, về mặt này chắc là không giúp gì được rồi
Khúc nhạc trên hồ sen : Band nhạc của tôi cũng thường diễn lưu động khắp cả nước, nếu muốn tôi có thể tranh thủ hỏi thăm một chút ở các nơi, nhưng mà… lần lưu diễn tiếp theo của band tôi đến tận năm mới lận, chỉ sợ là sau lần vào tranh tiếp theo tui không còn cơ hội hỏi thăm nữa…
Tây Môn Vô Ưu : Nếu dựa theo lời mọi người nói, chuyện vào tranh này chúng ta không thể nói với người khác, như vậy có muốn nghe ngóng tìm hiểu gì cũng rất có hạn
Thiệu Lăng Tập đoàn Văn Tâm : Chúng ta không thể dùng kiểu mò kim đáy bể này đi tìm manh mối được, nhất định phải nghĩ cách tóm lấy một điểm đột phá, Mục, cậu có ý tưởng hay là đầu mối mới gì không?
Mooney : Tôi với Kha Tầm hai hôm nay có thương lượng sắp xếp một chú ý tưởng, bao gồm những điểm đáng nghi mà chúng ta từng thảo luận trước đó, chủ yếu có mấy điều sau đây:
Thứ nhất: dù là bất cứ việc gì đi nữa cũng phải có một cái điểm khởi đầu, vậy sự kiện vào tranh này bắt đầu từ lúc nào?
Thứ hai: Bức tranh đầu tiên mà tôi và Tần bác sĩ vào, toàn bộ mười ba người khi ấy đều là người mới. Như vậy bức tranh ấy có phải là điểm khởi đầu của toàn bộ sự kiện này không? Hay là nói trước đó còn có những bức tranh khác nữa, chỉ là toàn bộ nhóm mười ba người trước đó đều đã tử vong, thế cho nên ‘tranh’ mới một lần nữa tụ họp mười ba người mới để tiếp tục việc vào tranh?
Thứ ba: hiện tại chúng ta đã phát hiện ra được, sức mạnh đứng đằng sau việc này có thể gây ảnh hưởng ở một mức nào đó đối với thế giới sự thật của chúng ta, chẳng hạn như nó sẽ chế tạo ra các loại nguyên nhân để xây dựng nhà trưng bày mỹ thuật ở những nơi nó cần, hơn nữa còn có thể bằng đủ các kiểu lý do để thay các bức tranh vốn được trưng bày ở nơi ấy thành bức tranh mà chúng ta phải tiến vào.
Nơi này liền xuất hiện vấn đề, tại sao nhất định phải thành lập nhà trưng bày ở những địa điểm kia? Tại sao chỉ có thể là những bức tranh kia mà không phải là những bức tranh khác?
Thứ tư: Tập họp mười ba người vào tranh như vậy nhằm mục đích gì? Vốn tôi cứ tưởng con số 13 này mang ý nghĩa điềm xấu tựa như các nước phương Tây vậy, cũng từng suy đoán sự kiện vào tranh này phải chăng sẽ chỉ diễn ra trong 13 bức tranh mà thôi, nhưng hiện tại đã không phải là con số 13 nữa rồi, bức tranh thứ 13 của tôi và Tần bác sĩ chính là bức 《 Con mèo của Schrödinger 》, sau khi ra ngoài chúng tôi vẫn như cũ nhận được một tấm vé vào cửa, chứng tỏ việc này vẫn tiếp tục diễn ra đối với hai chúng tôi, hoàn toàn không có quan hệ gì với con số 13 bị xem như không may mắn kia.
Vậy, mục đích của việc bắt chúng ta liên tục không ngừng nghỉ vào sinh ra tử ở thế giới trong tranh là gì? Chỉ bởi vì muốn đùa bỡn mạng người thôi sao? Nhưng nếu như chỉ đơn thuần là vì muốn đùa bỡn mạng người, vậy tại sao lại phải cố ý khiến cho các nhà trưng bày được xây dựng ở những nơi vốn dĩ được dự tính dùng để xây nên các kiến trúc khác? Như vậy xem ra, tọa độ của những nơi này là cực kỳ trọng yếu.
Thế, mục đích của việc bắt chúng ta vào tranh, liệu có mối liên hệ mật thiết nào với tọa độ của nhà trưng bày hay không?
Thứ năm: Nếu như tọa độ không phải phân bố một cách ngẫu nhiên, như vậy nó nhất định có mang một ý nghĩa biểu trưng nào đó. Mà những dấu hiệu mang ý nghĩa biểu trưng, ngoại trừ chữ viết ra còn lại chính là ký hiệu hình vẽ. Đề nghị mọi người tiếp tục phát tán tư duy của bản thân, dùng những điểm tọa độ này nối thành các hình vẽ có ý nghĩa thực tế.
Thứ sáu: Đây là điểm mà tôi cho rằng kỳ lạ nhất nhất. Từ bức tranh đầu tiên tôi cùng Tần bác sĩ vào cho đến hiện tại, tựa hồ như những người mới trong mỗi lần vào tranh đều ít nhất có một người có mối liên hệ hoặc nhiều hoặc ít đối với bức tranh ấy, hay có thể nói như, người nọ có được khả năng phá giải những nan đề trong bức tranh ấy.
Ví dụ như bức tranh đầu tiên mà tôi vào, cần sử dụng một ít những kiến thức về điều tra tội phạm, mà trùng hợp là trong số những người vào tranh lần đầu tiên ấy, có một người là cảnh sát, đáng tiếc là ông ấy không thể tiến vào bức tranh thứ hai được.
Mà bức tranh thứ hai lại cần sử dụng đến những kiến thức y khoa nhất định, may mắn nhờ có Tần bác sĩ, mới giúp đỡ nhóm chúng tôi khi ấy an toàn sống sót.
Còn về bức tranh thứ ba 《 Bạch Sự 》, tuy không có nhắc đến những kiến thức chuyên môn trong lĩnh vực nào đó, nhưng Vệ Đông là một designer bị kéo vào tranh.
Đến bức tranh thứ tư 《 Tín Ngưỡng 》lại có nhắc tới một ít tri thức về tôn giáo, mà đúng lúc Sa Liễu lại hiểu biết về nó một chút ít.
Còn về sau đó vài bức tranh, chúng ta không có đào sâu tìm hiểu về người mới, rất có thể trong số bọn họ có người nào đó sở hữu kiến thức có liên quan.
Trong số đó, sự trùng hợp đến mức lạ thường này thể hiện rõ ràng nhất ở những bức tranh sau, bao gồm《 Ảnh 》,《 Nhân Học 》,《 Hải Thượng Nhiên Tê Đồ 》,《 Nghịch Lữ 》.
Trong tốp người mới của bức tranh《 Ảnh 》 lần đó có một nhóm học sinh chuyên ngành mỹ thuật, bọn họ cung cấp cho chúng ta rất nhiều kiến thức về màu sắc. Vào《 Nhân Học 》thì lại có Kỳ Cường, nếu không phải hắn biết mở khóa, khi ấy có lẽ chúng ta phải tốn rất nhiều thời gian công sức nếu muốn đi xuống khu thực nghiệm ngầm. Rồi đến 《 Hải Thượng Nhiên Tê Đồ 》lại có Phương Phỉ cùng Vu Long biết lặn xuống nước, mà cuối cùng chúng ta quả thực cũng cần xuống biển mới tìm ra được chữ ký. Sau cùng là nhóm nhiếp ảnh gia cùng chúng ta đi vào《 Nghịch Lữ 》, vai trò của bọn họ trong tranh chắc không cần phải nhiều lời nữa.
Thậm chí đến ngay cả 《 Con mèo của Schrödinger 》mà chúng ta vừa trải qua, trong đó có nhắc đến rất nhiều kiến thức chuyên ngành về ngôn ngữ văn học, rồi âm nhạc thể dục cùng lĩnh vực vật lý, nếu như nói Hạo Văn vốn tương đối am hiểu vật lý là thành viên cũ trong nhóm chúng ta nên không thể nêu làm ví dụ, như vậy trong các người mới vào tranh lúc ấy, Tề Mộ Hoan và Đổng Dao đều là diễn viên, nếu không phải bởi do kiến thức chuyên môn của bọn họ quá yếu kém thì, một người diễn viên với năng lực kịch bản vững vàng, muốn vượt qua ải thứ nhất là thế giới ngôn ngữ cũng không phải chuyện khó gì.
Song song đó còn có Hà Đường, một trong số các ải ở thế giới quy tắc chính là khảo nghiệm về kiến thức âm nhạc, mà Hà Đường đúng lúc xuất thân từ chuyên ngành âm nhạc, đã cung cấp rất nhiều trợ giúp lúc ấy.
Tổng hợp lại những điều trên đây, có thể thấy dường như có một hiện tượng kỳ lạ xuất hiện.
Sức mạnh đứng ở sau tranh đang không ngừng dùng cách thức lôi kéo người vào tranh để sát hại họ, mang những cảm xúc tiêu cực vốn tồn tại trong tranh khuếch đại tô đậm lên một cách khoa trương thái quá, hay thậm chí là sáng tác lại, ác ý mà nó thể hiện vô cùng rõ ràng.
Nhưng rồi đồng thời, nó giống như lại cố ý hấp thụ một vài người có thể giúp đỡ phá giải nan đề để những người vào tranh có thể tiếp tục sống sót, như vậy xem ra có vẻ cực kỳ mâu thuẫn.
“Tranh” vừa mang đầy ác ý thu gặt mạng người, rồi lại cùng lúc nghĩ mọi cách để chúng ta có được một con đường sống.
Vì sao nói là nó “nghĩ mọi cách”, bởi vì những người mới trong mỗi lần vào tranh cũng chưa hẳn toàn là đúng chuyên môn, hoặc có năng lực nào đó có tác dụng hỗ trợ trong việc phá giải nan đề, mà thậm chí có  đôi khi trong một đám người mới chỉ xuất hiện một hoặc hai người miễn cưỡng có một chút gì đó dính líu tới lĩnh vực mà bức tranh đề cập đến.
Việc này khiến cho chúng ta cảm giác, hình như cái sức mạnh cố gắng tìm “đường sống” cho chúng ta có chút đuối sức, năng lực của nó không đủ lớn đến nỗi để toàn bộ những người mới bị kéo vào tranh lần đầu có thể phát huy được vai trò của mình ở trong đó, nhưng có thể xác định một điều, hiện tượng những người vào tranh vốn là những người có năng lực chuyên môn, tuyệt đối không phải trùng hợp. Nếu chỉ một lần hai lần còn có thể xem như trùng hợp, nhưng qua vô số lần như vậy, trùng hợp xuất hiện quá nhiều lần như vậy, đã có thể coi như quy luật rồi.
Tóm lại, tôi cho rằng sáu điều trên đây chính là những điểm mấu chốt để chúng ta tìm ra bước đột phát, trong thời gian sắp tới chúng ta có tập trung thăm dò cùng thảo luận các vấn đề này.

Lời Mục Dịch Nhiên đã chấm dứt, nhưng mà suốt năm sáu phút gì đó, chẳng thấy có ma nào lên tiếng.
Mooney :?
Vệ Phong · Manh : … 
Củ Cải nhỏ bứng chú thỏ trắng : …
Tây Môn Vô Ưu : … 
Corgi : 
ZHW : …
Kiếm Đảm Tần Tâm : …Tiểu Mục, tuy rằng trải qua lâu như vậy, cũng đã biến thành chuyện không có gì lạ rồi, cơ mà tôi vẫn có một câu cần phải nói, cậu quả thật là thanh niên ưu tú xuất sắc nhất mà tôi từng gặp 
Corgi : Lão Tần na, lời này của anh nói thật sự không được đủ lắm đâu nha, Dịch Nhiên nhà tôi sao có thể là thanh niên ưu tú xuất sắc nhất, anh ấy rõ ràng là người ưu tú xuất sắc nhất trong đám thanh niên mới đúng ~ 
Kiếm Đảm Tần Tâm : …
Thiệu Lăng Tập đoàn Văn Tâm : Tôi nghĩ phân tích cùng phán đoán của Mục đã cực kỳ chính xác tường tận rồi, như vậy về sau chúng ta cứ dựa theo sáu điểm nêu trên mà tiến hành phân tích cùng bàn bạc. La Bộ, Phương Phỉ, Ngô Du, Hà Đường, bốn người các cô cậu nếu như không có quan hệ quen biết gì có thể giúp đỡ điều tra các sự kiện này, tôi đề nghị bốn người có thể trợ giúp Tiểu Chu cùng Vệ Đông điều tra manh mối thông qua internet. Mọi người, vui lòng giữ Wechat ở trạng thái online mọi lúc mọi nơi, để khi nghĩ ra được điều gì lập tức nhắn lên đây, cho dù ý nghĩ đó có lạ lùng quái đản hay hoang đường tới cỡ nào đi nữa, cũng không cần vứt bỏ.
Mọi người đều thay phiên lên tiếng đồng ý.
Kha Tầm đặt di động xuống, ưỡn người duỗi lưng một cái hết cỡ trên ghế sofa lười, sau đó cứ thế mà nằm bẹt trên ghế giống như một con chó già lười biếng, mắt nhìn trần nhà đến xuất thần.
Mục Dịch Nhiên tay cầm một tách trà từ trong phòng sách đi ra, ngồi xuống cái ghế sofa đàng hoàng đúng nghĩa mới mua ở bên cạnh, hơi nghiêng đầu nhìn sang “Em đang nghĩ cái gì?”
“Đang nghĩ bức tranh đầu tiên mà anh cùng lão Tần đi vào, rốt cuộc là điểm khởi đầu của toàn bộ sự kiện này, hay là trước đó còn có một nhóm người khác cũng từ vào tranh,” Kha Tầm vươn cái chân dài ngoằn gác lên đùi Mục Dịch Nhiên, nhịp nhịp mấy cái “Nếu bức tranh kia là điểm khởi đầu của toàn bộ mọi việc, em nghĩ có lẽ chúng ta nên trở lại nơi đó xem thử một cái, nói không chừng có thể lần ra dấu vết nào đó. Mà, nếu như trước đó cũng từng có một nhóm người khác vào tranh, vậy theo anh, bức tranh đầu tiên mà anh vào là bức tranh cuối cùng khiến nhóm bọn họ bị tiêu diệt toàn bộ, hay là bức tranh mới được bắt đầu lại?”
_______________
Chú thích
(*) Bé G của La Bộ là viết tắt của dòng G-Class thuộc hãng xe Mercedes-Benz

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.