Hóa Ra Anh Là Chàng Trai Năm Ấy

Chương 132: Tửu lượng bình thường




“Cô ta sẽ như một con chó cái nằm sấp trước mặt cậu chủ, cậu chủ muốn làm gì cô ta cũng được”.
Tô Phương Hoa nở nụ cười dâm loạn: “Có loại phụ nữ nào mà tôi chưa từng chơi đùa chứ?”
“Hứa Mộc Tình này mặt ngoài thì giả vờ ngây thơ trong sáng, thực ra cũng chỉ là thứ đê tiện thôi”.
“Mọi thứ cô ta có bây giờ đều là Lưu Đức Luân kia cho còn gì”.
“Tối nay, bản công tử muốn xem xem rốt cuộc cô ta ở trên giường dâm đãng đến mức nào”.
Nói xong, Tô Phương Hoa nhìn thư ký hỏi: “Đúng rồi, trong phòng đã lắp camera hết chưa?”
“Theo lời dặn của cậu chủ, đã lắp camera ghi hình rõ nhất ở tất cả các góc rồi ạ”.
“Lúc cậu chủ chơi đùa với Hứa Mộc Tình, chúng tôi sẽ quay lại cả quá trình”.
“Có đoạn phim này rồi, cậu chủ sẽ có thể khống chế người phụ nữ kia một cách dễ dàng”.
“Đến lúc đó, chắc chắn tập đoàn Lăng Tiêu có thể rơi vào tay cậu chủ”.
Tô Phương Hoa cười lạnh: “Một tập đoàn Lăng Tiêu nho nhỏ, bản công tử cũng chẳng quan tâm”.
“Chỉ là người phụ nữ Hứa Mộc Tình này dám cả gan từ chối bản công tử, tôi sẽ khiến cô ta phải nằm sấp trước mặt tôi giống như một con chó”.
“Còn nữa, hai cao thủ tôi kêu anh mời đã đến chưa”.
Thư ký gật đầu: “Hai cao thủ đó đã đến rồi ạ”.
“Tôi đã dặn dò bọn họ phải đánh gãy tay chân của tên chó chết Lý Phong kia”.
“Sau đó để Lý Phong quỳ rạp trước mặt cậu chủ, trơ mắt nhìn cậu chủ chơi vợ anh ta”.
Tô Phương Hoa như tưởng tượng đến một hình ảnh vô cùng tuyệt vời, cất tiếng cười to.
“Ha ha ha, ha ha ha ha… Tối nay chắc chắn sẽ là một đêm tuyệt vời đây!”
Trong một căn phòng tổng thống khác của khách sạn.
Miêu Lạc gọi mấy người mình sắp xếp ở Đông Hải vào phòng.
“Đã làm xong chuyện tôi kêu các người chưa?”
Bọn họ đều gật đầu.
Một người trong đó nói: “Cậu chủ cứ yên tâm, Điền Minh Cường bị thương khá nặng, đang chữa trị ở bệnh viện”.
“Tối nay bên cạnh Diêu Nhược Nam cũng chỉ có hai tay sai thôi”.
“Đến lúc đó, mấy anh em chúng tôi sẽ dụ hai tên kia rời đi”.
Miêu Lạc hài lòng gật đầu.
Lấy chai thuốc đặc chế từ trong ngực ra.
Miêu Lạc nhìn chai thuốc này, trong mắt tràn ngập dục vọng.
Đêm nay, anh ta sẽ lợi dụng thứ này điên loan đảo phượng với Diêu Nhược Nam.
Dùng thân hình cường tráng của mình ở trên giường dốc sức chinh phục người phụ nữ khó thuần như con ngựa hoang này.
Sau đó, Miêu Lạc còn sẽ quay clip lại.
Như vậy anh ta có thể khống chế người phụ nữ này trong tay.
Chỉ cần anh ta trở thành cháu rể của Đao Gia, cả cái tỉnh to lớn đều sẽ của nhà họ Miêu bọn họ.
Miêu Lạc bắt đầu tưởng tượng đến hình ảnh vô cùng kích thích nào đó.
Anh ta cất tiếng cười to: “Ha ha ha! Ha ha ha… Tối nay chắc chắn sẽ là một đêm mê người đây!”
Khách khứa đi lại trên buổi tiệc như thoi đưa.
Bây giờ, đương nhiên tập đoàn Lăng Tiêu đã trở thành ngôi sao đang lên của thành phố Đông Hải.
Trên buổi tiệc, hai bố con Hứa Hiếu Dương thân là chủ tịch và tổng giám đốc đương nhiên sẽ được mọi người chú ý.
Không ít nhân vật trong giới thượng lưu chủ động đến bắt chuyện, làm thân với bọn họ.
Nãy giờ, Hứa Mộc Tình đã cụng ly với không ít người, thỉnh thoảng uống một ngụm nhỏ.
Tửu lượng của Hứa Mộc Tình rất bình thường.
Vì thế cô luôn bưng một ly rượu nho có nồng độ cồn rất thấp.
Uống một hồi, ly của Hứa Mộc Tình đã hết rượu.
Lúc này, cô đúng lúc nhìn thấy một nữ phục vụ đẩy xe phục vụ đi ngang qua.
Trên xe phục vụ để không ít rượu, Hứa Mộc Tình gọi một ly rượu nho.
Lúc nữ phục vụ rót rượu nho cho Hứa Mộc Tình còn lén lút thả một viên thuốc màu đỏ nằm trong ống tay áo vào trong ly.
Chẳng mấy chốc, trong ly rượu nho sủi lên không ít bọt khí.
Đợi bọt khí hoàn toàn biến mất, nữ phục vụ mới cung kính đưa ly cho Hứa Mộc Tình.
Hứa Mộc Tình nói cảm ơn, xoay người tiếp tục trò chuyện với mấy người của giới thượng lưu.
Lúc này, sau khi Tô Phương Hoa thấy Hứa Mộc Tình đã uống mấy ngụm rượu nho, sắc mặt hơi ửng đỏ.
Khoé miệng anh ta cong lên, cười nham hiểm.
Thành công!
Tô Phương Hoa kích động, cũng cầm lấy một ly rượu nho từ trong xe của nữ phục vụ.
Sau đó vui vẻ uống cạn rượu trong ly.
Nghĩ đến tối nay có thể hưởng thụ một thân thể tuyệt vời như thế, anh ta lập tức thấy cả người khô nóng!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.