Hứa Mộc Tình vẫn chưa kịp lên tiếng, thì Lý Phong đã dửng dưng nói: “Nếu như bọn họ đã có lời mời, vậy thì hai người chúng ta cùng nhau đi”.
Hứa Hạo Nhiên lập tức giơ ngón cái về phía Lý Phong.
Âu Dương Diểu Diểu cười khổ nói: “Chúng tôi cũng muốn đi lắm”.
“Nhưng trên thiệp mời người ta gửi đến chỉ mời duy nhất giám đốc đến tham gia thôi”.
Hứa Mộc Tình nhìn Lý Phong, vẻ mặt bất lực nói: “Người ta đã có lời mời, vậy thì em nhất định phải đi rồi”.
“Rất nhiều dự án của tập đoàn chúng ta đều do Heres đầu tư”.
“Về tình về lý thì giám đốc như em bắt buộc phải đi”.
Trong khi Hứa Mộc Tình nói, ánh mắt nhìn Lý Phong lộ ra vẻ hối lỗi.
Lý Phong khẽ nhún vai, cười nói: “Không sao, để anh đưa em đi”.
Trong khi Hứa Mộc Tình và Âu Dương Diểu Diểu đi chuẩn bị, Lý Phong lấy điện thoại di động ra, gọi một cuộc điện thoại ra nước ngoài.
Đối phương nhận được cuộc gọi của Lý Phong đang rất kích động.
Lý Phong bình thản nói.
“Thomas, anh có biết một công ty đầu tư tên Heres không không?”
Thomas ở đầu dây bên kia điện thoại ngừng lại hai ba giây rồi nói: “Vừa mới điều tra, đó là một công ty nhỏ với giá trị trên thị trường khoảng hai trăm tỷ”.
Lông mày Lý Phong khẽ động.
“Mua lại”.
“Tuân lệnh!”
Đơn giản!
Nhanh chóng!
Không hề do dự!
Kiên quyết thực hiện!
Mệnh lệnh tối cao của chiến thần là trên hết.
Đừng nói là mua một công ty nhỏ trị giá hai trăm tỷ!
Cho dù là mua một hòn đảo cũng chỉ trong vòng mấy phút.
Địa điểm tổ chức bữa tiệc của Heres không phải là khách sạn năm sao.
Mà là một câu lạc bộ tư nhân.
Đây là một tòa nhà nhỏ có bảy tầng.
Tối nay Andre ăn mặc rất chỉnh tề.
Anh ta mặc một bộ vest được thiết kế riêng của Pháp.
Anh ta đeo một chiếc đồng hồ Rolex vàng phiên bản giới hạn trên tay.
Anh ta đi giữa đám đông, lập tức thu hút sự chú ý của tất cả mọi người.
có vô số phụ nữ ăn mặc gợi cảm luôn miệng xuýt xoa, khen ngợi anh ta.
Liên tục nháy mắt với anh ta.
Nhưng đêm nay, mục tiêu của Andre đã được định sẵn.
Đối với anh ta, phụ nữ trên đất nước này, bất cứ khi nào anh ta muốn.
Chỉ cần ngoắc ngón tay, tất cả bọn họ sẽ ngoan ngoãn chổng mông lên.
Hôm nay, anh ta phải đi làm một viếc rất vĩ đại.
Chỉ cần chinh phục được Hứa Mộc Tình.
Anh ta có thể gặp được Nữ hoàng phố Wall trong truyền thuyết.
Hẹn gặp Nữ hoàng phố Wall không chỉ đơn thuần làm quen và nhận được một số lợi ích từ cô ta.
Andre có ý nghĩ của riêng mình.
Anh ta cho rằng, mình có một cơ thể cường tráng.
Khả năng trong lĩnh vực đó cũng rất mạnh mẽ.
Anh ta từng chơi năm người phụ nữ trong cùng một đêm.
Nhìn những người phụ nữ đó lần lượt kêu rên sung sướng dưới thân mình khiến Andre cảm thấy rất tự hào.
Vì sao Andre lại đến đất nước này?
Bởi vì anh ta biết Nữ hoàng phố Wall cũng là người Hoa Hạ.
Anh ta không hiểu rõ về văn hóa của quốc gia này.
Tuy nhiên, số lượng phụ nữ ở đất nước này mà anh ta đã chơi là không thể đếm xuể!
Anh ta biết rất rõ những người phụ nữ này muốn gì.
Anh ta cảm thấy anh ta nhất định có thể lấp đầy khoảng trống của Nữ hoàng phố Wall.
Nếu như có thể trở thành bạn trai của nữ hoàng, với những thủ đoạn của mình, anh ta có thể kiểm soát toàn bộ xã hội thượng lưu!
Đến lúc đó, anh ta sẽ trở thành vua!
Khi nghĩ đến đây, trái tim của Andre như thắt chặt lại.
Anh ta nhìn bốn xung quanh.
Tình cờ thấy John đi từ góc đến bên cạnh anh ta.
“John, cậu làm sao mà mồ hôi đầm đìa vậy”.
Sắc mặt của John vô cùng lạ.
John đưa tay lau mồ hôi lạnh trên trán, cười nói: “Tôi vừa nhận được điện thoại ở nhà, bố tôi lại tái phát bệnh cũ rồi”.
Nghe vậy, Andre đưa tay ra vỗ vai John.
“Vậy thì phải chúc mừng cậu rồi”.
“Bố cậu là huân tước của nước Anh”.
“Ông ấy chết rồi, tất cả tài sản đều thuộc về cậu”.
John ngại ngùng nhếch khóe miệng, cười.
Lúc này, Andre trầm giọng hỏi: “Thuốc tôi nhờ cậu mua, đã mua được chưa?”
John gật đầu.
Anh ta run rẩy lấy trong túi ra một cái lọ nhỏ và nhanh chóng đưa nó cho Andre.
Andre thậm chí còn không buồn nhìn, ném thẳng vào trong túi của mình.
Anh ta tuyệt đối tin tưởng John.
Bởi vì hai người giống nhau.
Đều không phải thứ tốt đẹp gì.
Cá mè một lứa!
Cấu kết với nhau!
Andre vỗ vai John, nói: “Cậu mau đi thu xếp phòng đi”.
“Lát nữa tôi sẽ đưa Hứa Mộc Tình vào đấy”.
Vừa nghe xong câu này, khóe miệng John khẽ nhếch lên, hơi mở ra.
Nhưng rất nhanh sau đó lại ngậm lại.
Anh ta quay người không nói lời nào, bước nhanh ra khỏi sảnh tiệc.
Khi John rời sảnh tiệc, anh ta không lên lầu.
Mà đi đến sảnh đợi ở tầng một.
Lúc này, Hứa Mộc Tình và Lý Phong tình cờ đi từ ngoài cửa vào.
John vội vã đến đón.
Anh ta cười tươi nói với Hứa Mộc Tình: “Cô Hứa, rất vui vì cô đã nhận lời mởi của chúng tôi”.
“Bữa tiệc sắp bắt đầu rồi, bây giờ mời cô đi theo tôi”.
John đưa Lý Phong và Hứa Mộc Tình vào thang máy.
Đại sảnh tổ chức tiệc rõ ràng ở tầng ba.
Nhưng John lại đưa Lý Phong và Hứa Mộc Tình lên tầng năm.
John đưa bọn họ đến một căn phòng lớn hơn.
Lúc này, trong phòng cũng có một nhóm nam nữ đang nói chuyện rôm rả.
Khi Lý Phong và Hứa Mộc Tình được John đưa vào giữa phòng.
Đèn chợt tắt.
Hứa Mộc Tình bị dọa sợ.
Cô theo bản năng dang rộng hai tay, ôm chặt lấy Lý Phong, cả người thu vào trong vòng tay Lý Phong.
Sau đó, một âm thanh lạ phát ra từ xung quanh.
Nhưng rất nhanh sau đó, những giọng nói này dần biến mất.
Cả căn phòng chìm vào im lặng.
Im lặng đến đáng sợ!
Hứa Mộc Tình chỉ có thể ôm chặt lấy Lý Phong.
“Xảy ra chuyện gì vậy?”
Trong bóng tối, giọng nói của Hứa Mộc Tình khẽ run lên.
Lý Phong nói; “Không sao, em chỉ cần ôm chặt anh, anh sẽ bảo vệ em”.
“Nhưng, nhưng tối quá, hay là chúng ta ra hành lang xem đi”.
“Thì ra em sợ bóng tối à, không sao, anh làm ảo thuật cho em nhé”.
Nói xong, Lý Phong búng tay.
“Pặc!”
Kèm theo đó là âm thanh sắc nét.
Trong bóng tối, một ngọn nến đột nhiên sáng lên.
Ánh nến màu cam nhẹ nhàng cháy tí tách trong bóng tối, trông đặc biệt chói mắt.
Ngay sau đó, từng ngọn nến ở bên cạnh Hứa Mộc Tình lần lượt sáng lên.
Ánh sáng rực rỡ và ấm áp ngay lập tức bao quanh Lý Phong và Hứa Mộc Tình.
Khi Hứa Mộc Tình phản ứng lại, cô thấy đám đông trong phòng đã giải tán.
Chỉ còn một cái bàn trong căn phòng lớn.
Mà thức ăn trên bàn đều là những món Hứa Mộc Tình thích ăn.
Bữa tối dưới ánh nến.
Hứa Mộc Tình chưa bao giờ nghĩ rằng Lý Phong sẽ tổ chức một bữa tối dưới ánh nến đặc biệt như vậy ở đây.
Lý Phong kéo ghế.
Hứa Mộc Tình vừa ngồi xuống, cô lại lập tức đứng lên, nói với Lý Phong: “Không được, chúng ta phải đi tham dự bữa tiệc mà”.
Lý Phong nhìn thẳng vào Hứa Mộc Tình.
Ánh nến mờ ảo chiếu sáng khuôn mặt tuấn tú của Lý Phong.
Trong mắt anh hiện lên một tia sáng màu vàng.
Lý Phong nhìn chằm chằm Hứa Mộc Tình: “Em có nghe lời anh không?”