Hóa Ra Anh Là Chàng Trai Năm Ấy

Chương 700: Giết gà dọa khỉ




Ngay sau đó, nhìn thấy một người đàn ông như một tảng băng, đứng ở ngoài cửa.
Người đàn ông này tràn đầy sát khí! Trong phòng mổ có rất nhiều nhân viên y tế, nhưng không ai dám nhìn thẳng vào người đàn ông.
Nếu anh ta là một con sư tử từ thảo nguyên.
Thế thì, nhân viên y tế chỉ là con kiến trước mặt sư tử thôi! Người đến không phải ai khác, chính là Long Chiến mà Lý Thiên Sách và Lý Hán Chí đã nói đến! Long Chiến đã sai cấp dưới của mình đưa Long Áo Quang lên máy bay riêng.
Bước thứ hai anh ta muốn làm là bẻ cổ Lý Phong và đem đầu của anh về gia tộc.
Tiếp theo, gia tộc họ Long sẽ bắt đầu diệt sát Lý Tấn và toàn bộ gia tộc họ Lý ở thủ đô! Cái gọi là diệt sát chả khác nào tru di cửu tộc.
Tất cả những nhân vật có liên quan đến nhà họ Lý ở thủ đô đều phải chết! Nhà họ Long uy nghiêm bất khả xâm phạm! Nhất định phải giết gà dọa khỉ! Lúc này, Long Chiến đứng ở cửa phòng phẫu thuật.
Anh ta giống như một sát thần, khí thế cuồn cuộn! Mà ngay lúc Long Chiến vừa nhấc chân bước vào phòng phẫu thuật.
Lý Phong đưa dao mổ cho y tá bên cạnh.
Tay trái trắng hơn cả bạch ngọc của anh.
Đột nhiên tự động tuột ra khỏi găng tay.
Sau đó, bàn tay của Lý Phong khẽ rung lên trong không khí.
Khi Long Chiến nhìn thấy đôi tay trong suốt như pha lê của Lý Phong, đồng tử của anh ta liền giãn ra! "Không ổn rồi!" Một cảm giác nguy hiểm chưa từng có ập đến toàn thân Long Chiến! Long Chiến lập tức tỏa ra tất cả khí tức của mình! Dùng toàn lực để chống lại! Nhưng mọi thứ đã quá muộn! Tay trái Lý Phong vỗ nhẹ trên không trung.
"Rắc!!" Thân thể Long Chiến đột nhiên bị một thứ mà mắt thường không thể phân biệt được đập mạnh vào người! Ngay lúc đó, cơ thể Long Chiến lập tức bay ngược lại phía sau! "Rầm!" Anh ta xuyên thủng bức tường phía sau. 𝙏ruyệ𝒏 hay? 𝙏ì𝐦 𝒏gay 𝑡ra𝒏g chí𝒏h || 𝑡rù 𝐦𝑡ruyệ𝒏.V𝒏 ||
"Rầm!" Anh ta đập nát sàn nhà dưới chân.
"Rầm!" Anh ta bay ra khỏi cả tòa nhà.
"Rầm!" Anh ta đập bẹp một chiếc xe tải lớn đang đậu trên mặt đất thành một cái đĩa!! "Rầm!" Anh ta tạo thành một lỗ lớn trên mặt đất! Ba giờ sau, tại khu VIP.
Hứa Mộc Tình nằm yên lặng trên giường bệnh.
Sắc mặt nhợt nhạt, Lý Phong đưa tay ra, nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt thanh tú hoàn mỹ của Hứa Mộc Tình.
Trong mắt anh mang theo cảm giác tội lỗi sâu sắc.
Và sâu hơn đó là lửa giận hừng hực.
Lý Phong không nhớ đã bao lâu rồi anh chưa tức giận như bây giờ.
Đã từ lâu, tuy rằng anh rất ghét quý tộc thế gia.
Nhưng cơn giận chưa bao giờ bùng cháy như lúc này.
Lý Tấn và Lý Na lặng lẽ đứng bên cạnh Lý Phong.
Đặc biệt là Lý Tấn, trên mặt tràn đầy xót xa.
Là một người cha, ông ta cũng rất thích và ngưỡng mộ cô con dâu này.
Lý Tấn trước giờ chưa từng để tâm đến dòng dõi.
Ông ta và vợ trước đây cũng đã phá bỏ những quy tắc của dòng họ, cuối cùng cũng đến được với nhau.
Kể từ khi Lý Phong đưa Hứa Mộc Tình ra khỏi phòng phẫu thuật, anh vẫn chưa nói tiếng nào.
Tất cả mọi người đều không rõ về tình hình hiện tại của Hứa Mộc Tình.
Lý Na đứng ở bên cạnh nhịn không được, cuối cùng thấp giọng hỏi: "Tình Tình thế nào rồi?" Lý Phong hít sâu một hơi, sau đó nói.
"Em đã cứu trái tim cô ấy.
Tuy nhiên, trái tim cô ấy vẫn chưa hồi phục".
Lý Phong không nói thêm lời nào.
Vì với anh, nói thêm cũng chẳng có ý nghĩa gì.
Hứa Mộc Tình bị sốc và chấn động tâm lý nặng nề trước mặt đám đông! Long Áo Quang khác với lũ con cháu thế gia thông thường.
Anh ta có một khả năng đặc biệt trong người.
Có khả năng điều khiển người khác thông qua năng lực tinh thần.
Trong quá trình đối đầu với Long Áo Quang, Hứa Mộc Tình cũng bị tra tấn tinh thần rất nhiều.
Trái tim của Hứa Mộc Tình, mặc dù bây giờ vẫn đập bình thường.
Nhưng vì cô bị chấn thương tâm lý.
Ngay cả Lý Phong cũng không biết khi nào Hứa Mộc Tình mới có thể tỉnh lại.
Sau khi hít một hơi thật sâu, Lý Tấn hỏi Lý Phong: "Tiếp theo con định làm gì?" Lý Phong không lên tiếng, bởi vì lúc này có tiếng gõ cửa truyền đến.
Đối phương gõ cửa với một tần số đặc biệt, như thể đó là một loại tín hiệu bí mật nào đó.
"Vào đi".
Khi câu nói lạnh nhạt của Lý Phong vừa truyền ra, cánh cửa được mở ra.
Điều khiến Lý Tấn và Lý Na ngạc nhiên là người bước vào là một phụ nữ nước ngoài với mái tóc đỏ rực.
Da của người phụ nữ có màu hơi nâu nhạt.
Cơ thể của cô ấy rất xinh đẹp và gợi cảm.
Đôi mắt ấy dường như có thể cuốn tâm trí người ta đi.
Người phụ nữ ở ngoài cửa thì đi giày cao gót.
Nhưng khi cô ấy vừa nhấc chân vào phòng thì đôi giày đã bị bỏ lại bên ngoài.
Cô ấy đi chân trần tới sau lưng Lý Phong.
Sau đó kính cẩn chào Lý Phong.
"Ông chủ".
"Suzaku, hãy bảo vệ sự an toàn của cô ấy 24/24 kể từ bây giờ".
"Nếu có ai dám quấy nhiễu cô ấy".
"Giết!" "Vâng".
Suzaku đáp lại, mặc dù cô ấy không nói to, nhưng âm thanh rất vang.
Người bình thường không thể cảm nhận được thực lực cực kỳ mạnh mẽ từ cơ thể Suzaku.
Nếu là trước đây, Lý Tấn nhiều nhất cũng chỉ coi người trước mặt mình là một người phụ nữ xinh đẹp động lòng người thôi.
Tuy nhiên, với thực lực đã tăng từ Chiến Vương lên đến Chiến Hoàng.
Lý Tấn lúc này nhìn Suzaku với ánh mắt kinh ngạc.
Bởi vì người phụ nữ xinh đẹp trước mặt này có thực lực vô cùng mạnh.
Lý Tấn bây giờ đang ở Chiến Hoàng sơ kì, nhưng thực lực của người phụ nữ trước mặt còn vượt xa ông ta.
Lý Tấn thậm chí không biết phụ nữ này mạnh đến thế nào! Dù biết con trai mình là thần Hồng Hải.
Nhưng Lý Tấn không biết dưới trướng Lý Phong có bao nhiêu người có năng lực.
Vốn dĩ, Lý Phong không có ý định đem sức mạnh ở nước ngoài về Hoa Hạ.
Nhưng chấn thương lần này của Hứa Mộc Tình đã hoàn toàn thổi bùng lên cơn tức giận của Lý Phong.
Sự xuất hiện của Suzaku cũng đồng nghĩa với việc Lý Phong sắp bắt đầu một cuộc diệt sát vô cùng bi thảm!! Lý Phong từ từ ngồi dậy khỏi ghế.
Anh hôn trên trán Hứa Mộc Tình một cái, sau đó thì thầm.
"Bà xã, em cứ yên tâm ngủ đi.
Anh ra ngoài rồi sẽ về sớm thôi".
Nói xong, Lý Phong mang theo Lý Tấn cùng Lý Na rời đi.
Chỉ còn lại Suzaku trong phòng.
Cùng lúc đó, Vương Tiểu Thất và Thang Chiêu Đệ, những người đang đứng ngoài cửa, trên mặt đầy vẻ tội lỗi.
Lý Phong giao người quan trọng nhất cho hai người bọn họ bảo vệ.
Nhưng bọn họ chỉ có thể trơ mắt nhìn Hứa Mộc Tình ngất đi trước mặt.
Cảm giác bất lực khiến họ cảm thấy vô cùng áy náy.
Lý Phong vươn tay đặt lên vai Vương Tiểu Thất, vỗ vỗ hai cái, nhẹ nói.
"Hai người không cần phải tự trách".
"Lần này là do tôi suy nghĩ chưa thấu đáo".
"Tuy nhiên, nếu hai người vẫn muốn trở nên mạnh mẽ hơn, thì đừng đứng chết dí ở đây nữa".
"Tiếp theo, sự an toàn của chị dâu tôi sẽ giao cho hai người".
"Mấy câu thừa thãi tôi sẽ không nói nữa".
Lời nói của Lý Phong đã khích lệ hai người họ rất nhiều.
Cảm giác tội lỗi trong mắt họ được che giấu đi.
Thay vào đó, là sự kiên cường.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.