Hóa Ra Anh Là Chàng Trai Năm Ấy

Chương 74: Không thể đứng nhìn




Hứa Hải Phong quát lên.
“Hứa Hiếu Dương! Chắc chắn mọi chuyện là do Hứa Hiếu Dương làm!”
“Hứa Hiếu Dương, cái đồ con hoang này, sớm biết vậy lúc trước ông đây nên tông chết mày!”
Viện trưởng của bệnh viện ngồi bên cạnh nhận ra mình nghe thấy lời nào đó không nên nghe, vội vàng đứng lên đi ra khỏi phòng bao của nhà hàng.
“Reng reng reng…”
Đúng lúc này, điện thoại của Hứa Hải Phong đột nhiên reo lên.
Tiếng chuông đột ngột vang lên lại khiến Hứa Hải Phong sợ tới mức nhảy dựng khỏi ghế.
Thông báo hiển thị là bệnh viện gọi đến.
Hứa Hải Phong vội cầm lấy điện thoại.
Nghe mấy câu đối phương nói xong.
Hứa Hải Phong lập tức kéo Hứa Thiên Tứ chạy ra ngoài.
“Bố, chúng ta đi đâu thế?”
“Ông nội con tỉnh rồi, chúng ta mau đến bệnh viện đi!”
Mười phút sau, trong phòng bệnh VIP.
Hai người Hứa Hải Phong và Hứa Thiên Tứ phịch một tiếng.
Hai bố con đều quỳ gối xuống trước mặt Hứa An Thái vừa mới tỉnh lại.
“Bố, nhà chúng ta sắp xong rồi!”
“Bố, Hứa Hiếu Dương là muốn ép nhà chúng ta đến bước đường cùng mà!”
Sắc mặt Hứa An Thái vẫn chưa hoàn toàn hồi phục.
Lúc này ông ta đang dựa lưng vào giường bệnh, lạnh lùng nhìn chằm chằm Hứa Hải Phong, khàn giọng hỏi.
“Cuối cùng đã xảy ra chuyện gì?”
“Dưới sự giúp đỡ của Lưu Đức Luân, thằng hai và đồ đê tiện Hứa Mộc Tình kia thành lập tập đoàn Lăng Tiêu”.
“Hai nhà bọn họ hợp tác lại chèn ép tập đoàn của chúng ta khắp nơi”.
“Ngay khi nãy, Hứa Hiếu Dương còn bày mưu tính kế đưa chủ nhiệm Lâm vào tù nữa”.
“Chủ nhiệm Lâm bị bắt rồi?”, Hứa An Thái hỏi.
“Đúng vậy, tất cả chuyện này đều là thằng hai và đồ đê tiện Hứa Mộc Tình kia làm!”
Hứa Hải Phong khóc lóc kể lể, Hứa Thiên Tứ còn ở bên cạnh thêm mắm dặm muối.
“Còn nữa, sau khi cô biết ông bị chú hai làm ngất xỉu còn đi tìm mấy người chú hai để lý luận”.
“Kết quả tên điên Lý Hùng kia đánh cô, hơn nữa…”
“Hơn nữa cái gì?”
Khi nghe thấy con gái mình bị đánh, trên mặt Hứa An Thái cũng không có bao nhiêu cảm xúc, dường như ông ta chẳng có bao nhiêu cảm tình với em gái.
“Hơn nữa trên đường cô trở về đột nhiên mất tích rồi”.
“Cháu nghi ngờ chuyện này có liên quan với chú hai”.
“Nghe nói trước kia Lưu Đức Luân là xã hội đen”.
Bố con Hứa Hải Phong liên tục vu oan giá hoạ cho Hứa Hải Phong.
Nói một hồi, Hứa An Thái đột nhiên nâng tay lên: “Đừng nói nữa, hai đứa mau nói bố biết cuối cùng bây giờ tập đoàn của chúng ta đang bị làm sao?”
“Bố, tập đoàn của chúng ta đang đứng giữa sống chết rồi!”
“Ngay hôm nay, không biết Hứa Hiếu Dương sử dụng thủ đoạn gì mời một chuyên gia chỉnh hình rất lợi hại ở nước ngoài về”.
“Lúc bác sĩ chữa chân cho cậu Hoàng còn làm phẫu thuật chuyển giới cho cậu Hoàng nữa!”
“Bây giờ Hoàng Chấn đang bất chấp tất cả, muốn huỷ diệt gia tộc của chúng ta!”
Nghe thấy thế, Hứa An Thái chợt vén chăn lên.
Ông ta rút cả kim trên tay mình.
“Bố, bố đừng nghĩ quẩn nhé”.
Hứa Hải Phong tiến lên muốn ngăn cản.
Hứa An Thái đẩy ngã Hứa Hải Phong, hung hăng nói: “Ngay cả hai thằng vô dụng mà mày còn đấu không lại, bố còn có thể trông cậy vào mày cái gì?”
“Mau chuẩn bị xe, chúng ta đến nhà họ Tô trên tỉnh”.
Trong tỉnh có sáu gia tộc vô cùng lâu đời.
Lần lượt là Tô, Từ, Vương, Lâm, Hoàng, Miêu.
Nhà họ Tô chính là gia tộc đứng đầu tỉnh!
Người ta vẫn luôn đồn đãi rằng nhà họ Tô này là một nhánh phụ của bốn gia tộc lớn ở thủ đô.
Giang Châu, phòng khách của biệt thự nhà họ Tô.
Hứa An Thái người người kính ngưỡng, có địa vị cao ở Đông Hải lúc này đang căng thẳng ngồi cùng con trai và cháu trai.
Trên sofa gỗ lim trước mặt ông ta là một ông lão tóc bạc.
Lão là chủ nhà hiện tại của nhà họ Tô – Tô Chính Quốc.
“Tôi đã hiểu sơ qua tình hình của mọi người bây giờ rồi, với quan hệ nhiều năm của hai chúng ta, chuyện của ông tôi cũng không thể đứng nhìn được”.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.