Khi Sandy nghĩ rằng mình chắc chắn sẽ chết, thì cô ta đã gặp được người đàn ông mà mình mơ ước một cách thần kỳ.
Điều này khiến trái tim đã chết của cô ta đột nhiên sống lại.
Sandy biết rằng trên thế giới này, không một người nào, kể cả một tổ chức nào có thể ngăn cản anh tiến về phía trước.
Không ai dám kiêu ngạo trước mặt anh.
Bởi vì tất cả những kẻ kiêu ngạo trước mặt anh, sẽ giống như tên râu quai nón kia, chết rồi.
Tự làm tự chịu!
Nhưng cùng lúc đó, Sandy cũng nhìn Hứa Mộc Tình.
Bởi vì cô ta đã nghe những gì Cố Ngôn Hi nói vừa rồi.
Theo lời của Cố Ngôn Hi, Sandy biết rằng người phụ nữ phương Đông xinh đẹp đang đỡ mình chính là vợ của người đàn ông trước mặt.
Không biết có bao nhiêu phụ nữ xuất sắc trên thế giới muốn trở thành bạn đời của người đàn ông này.
Tuy nhiên, từ công chúa, đến thường dân.
Tất cả những người ôm loại hi vọng xa vời này đều đã thất bại.
Bất kể họ sử dụng cách nào.
Cho dù cơ thể của họ có mê hoặc đến đâu.
Hay khuôn mặt của họ có thanh tú đến cỡ nào.
Thậm chí có người còn cho rằng vị thần này không thích phụ nữ.
Cho đến một ngày, một công chúa của một quốc gia nào đó có thân phận phi phàm, cũng là người có khả năng trở thành vợ anh nhất, đã nhận được một câu trả lời chắc nịch.
Mới biết rằng có một người con gái luôn ở trong lòng anh suốt thời gian qua.
Bây giờ Sandy cuối cùng đã nhìn thấy người con gái trong truyền thuyết ấy rồi.
Thành thật mà nói, nếu không trải qua chuyện vừa rồi.
Nhìn từ bề ngoài, Sandy sẽ nghĩ rằng Hứa Mộc Tình không đủ tốt với Lý Phong.
Bởi vì Lý Phong quá giỏi.
Anh như thể không phải người ở thế giới này.
Anh là một vị thần cao quý, đứng trên cao quan sát cả thế giới.
Trên đời này, chỉ có nữ thần mới có thể sánh ngang với anh!
Hứa Mộc Tình thì không phải thần.
Cô chỉ là một cô gái có vẻ ngoài bình thường.
Nhưng ở cô, Sandy nhìn thấy một sự tốt bụng và hồn nhiên hiếm có.
Mặc dù thời gian tiếp xúc ngắn nhưng Sandy có thể nhìn ra được.
Sự xuất hiện của Lý Phong đã mang đến cho đám người Hứa Mộc Tình một bước ngoặt lớn.
Thậm chí có thể nói nó đã trực tiếp đảo ngược toàn bộ tình thế.
Cái chết của tên râu quai nón ngay lập tức khiến tất cả những người được trang bị vũ khí đầy đủ phẫn nộ.
Ngay lập tức, có người phát lệnh nổ súng.
Tất cả những người cầm súng gây mê được tùy ý bắn về phía Lý Phong!
Tuy nhiên, khi họ nhắm nòng súng vào Lý Phong, Lý Phong đã biến mất.
Tất cả những người nhắm súng gây mê vào Lý Phong lần lượt bị hạ gục hết.
Đến khi đám người Hứa Mộc Tình phản ứng kịp, Lý Phong đã đứng ở vị trí ban đầu.
Ngoài mấy người các cô, không có ai còn đứng vững cả.
Ngay trên đầu, có hai chiếc trực thăng đang bay lượn.
Cố Ngôn Hi chỉ vào chiếc trực thăng phía trên và nói với Lý Phong: "Bắn rơi hai cái đó đi".
Lý Phong giận dữ lườm Cố Ngôn Hi.
"Bắn rơi chúng không vấn đề".
"Nhưng khi chúng rơi xuống, nếu chúng phát nổ trong rừng, hòn đảo rậm rạp này sẽ bị thiêu rụi trong vòng chưa đầy vài giờ".
"Khi đó, chúng ta sẽ trở thành ‘xiên thịt người', không thể chạy thoát được".
Lúc này Lý Phong đã đi tới trước mặt Hứa Mộc Tình.
Trong ánh mắt anh nhìn Hứa Mộc Tình, tràn ngập sự dịu dàng vô hạn.
Hỏi Hứa Mộc Tình: "Sao rồi, có chỗ nào không thoải mái không?"
Hứa Mộc Tình lắc đầu cười nói: "Không sao, chỉ là lúc đầu em hơi sợ thôi".
Lý Phong nắm lấy tay Hứa Mộc Tình, nói: "Nơi này không an toàn. Chúng ta rời khỏi đây trước đi".
Nói xong, Lý Phong đưa tay ra vác cả người Hứa Mộc Tình lên vai.
Sandy thì được Trần Quả dìu đi.
Sau đó, Lý Phong quay đầu lại và nói với Cố Ngôn Hi: "Cô muốn tôi khiêng, dìu hay kéo đi?"
Cố Ngôn Hi tự nhủ: Giá như bế kiểu công chúa thì tốt.
Kết quả là ngay sau khi cô ấy thầm nhủ, Lý Phong đã dùng cách thô bạo nhất, vác Cố Ngôn Hi trên vai trái thô lỗ như một tên cướp.
Theo cách này, cả cô ấy và Hứa Mộc Tình đều được Lý Phong đối xử như nhau.
Mà không đợi Cố Ngôn Hi cảm nhận được sức mạnh của đôi vai Lý Phong.
Đột nhiên, cô ấy cảm thấy môi trường xung quanh đã có những thay đổi to lớn.
Ngay lúc đó, mắt cô ấy mờ đi!
Cảm giác như một chiếc xe thể thao phóng nhanh trên đường cao tốc.
Cây cối hai bên đường quốc lộ cứ thế lùi dần.
Mắt thường không phân biệt được rõ ràng.
Khi Cố Ngôn Hi kịp phản ứng, họ đã ở trong hang động bên biển.
Cố Ngôn Hi thậm chí còn không có thời gian để cảm nhận sự va chạm của lần đầu tiên tiếp xúc thân thể với Lý Phong.
Như thể chỉ cần vài cái chớp mắt, cuộc hành trình này đã kết thúc.
Lý Phong yêu cầu Trần Quả đặt Sandy nằm phẳng trên tảng đá, sau đó Lý Phong nói với Sandy.
"Cô nhắm mắt lại trước đi, liều lượng thuốc mê trong người cô hơi lớn".
"Tôi muốn tống thuốc mê ra khỏi cơ thể cô trong thời gian ngắn nhất".
"Quá trình này có thể hơi đau đớn, cố chịu chút nhé".
Mặc dù bây giờ Sandy rất buồn ngủ nhưng cô ấy vẫn miễn cưỡng chống đỡ.
Gật đầu nói với Lý Phong: "Tôi tin anh, trên đời này không có việc gì là anh không làm được".
Lý Phong thờ ơ gật đầu.
Sau đó, anh duỗi một ngón tay ra và nhẹ nhàng đặt nó lên cổ tay trái của Sandy.
Không biết Lý Phong đã làm gì, Sandy vốn cảm thấy cơ thể rất nặng nề, thậm chí không mở được cả mí mắt, bất ngờ run rẩy dữ dội.
Rồi cô ta sùi bọt mép.
Trong khoảng mười giây, Sandy ở trong trạng thái rất điên cuồng.
Khi Lý Phong bỏ ngón tay ra, Sandy đột nhiên lật người nôn ra bên cạnh tảng đá.
Hứa Mộc Tình đưa quả dừa đã chuẩn bị trước đó tới.
Sandy nôn được kha khá rồi súc miệng bằng nước dừa do Hứa Mộc Tình chuẩn bị.
Đỡ lấy cơ thể mình có phần mệt lả của mình, nhìn Hứa Mộc Tình bằng ánh mắt biết ơn.
Nhận định ban đầu về Hứa Mộc Tình là đúng.
Hứa Mộc Tình quả thực là một người phụ nữ rất dịu dàng và tốt bụng.
Trong số rất nhiều người mà Sandy quen biết, không ai có thể so sánh với Hứa Mộc Tình.
Cho dù là cô công chúa cao quý kia cũng vậy.
Sandy đột nhiên phát hiện ra rằng người bạn đời tốt nhất của thần thực ra không phải là nữ thần.
Mà là một cô gái dễ gần ở nhân gian.
Chỉ bằng cách này, mới làm con người ta cảm thấy ấm áp hơn.
Thấy Sandy đã dần hồi phục.
Lúc này, Cố Ngôn Hi, người cũng đã uống hết nước dừa, đột nhiên ợ một cái.
Vào lúc này, cô ấy đã ném hết cái gọi là thục nữ đi rồi.
Cô ấy giống như một cô gái bình thường.
Hai chân dang rộng, hai tay chống nạnh, nhìn Lý Phong bằng ánh mắt kỳ quái.