Hóa Ra Anh Là Chàng Trai Năm Ấy

Chương 806: Thay đổi lớn




Sau nhiều lần lặp lại, Trương Ái Quốc cuối cùng đã lĩnh ngộ ra một kỹ năng hoàn toàn mới.
Tất cả những gì ông ấy cần làm là thở ra một hơi như thở dài.
Hơi thở lúc này sẽ rất nóng.
Nó giống như khí nóng thổi ra từ lò hơi!
Phải mất vài phút để châm một viên than.
Điều này thật tuyệt, Trương Ái Quốc chỉ cần thở hai hơi là được!
Cùng lúc đó, Liễu Ngọc Phân trở về biệt thự với một rổ rau.
Mặc dù bây giờ Liễu Ngọc Phân đã có cấp bậc đầu bếp rất cao.
Nhưng bà ấy không ở lại thủ đô để tiếp tục kinh doanh nhà hàng.
Đối với bà ấy, người nhà mới là quan trọng nhất.
Hơn nữa Liễu Ngọc Phân đã quen với việc làm nội trợ.
Nhất là sau khi trở về biệt thự ở Ninh Châu, có rất nhiều việc đang chờ bà ấy ở nhà.
Bởi vì không thuê người giúp việc, Liễu Ngọc Phân hầu như ngày nào cũng bận rộn, luôn chân luôn tay.
Mấy biệt thự lớn như biệt thự mà cả nhà Liễu Ngọc Phân ở, nhiều người thuê hai người giúp việc cũng không có cách nào để dọn dẹp toàn bộ biệt thự chỉ trong một ngày.
Nhưng Liễu Ngọc Phân lại có khả năng này.
Bởi vì bà ấy lên kế hoạch cho từng việc.
Mà động tác của bà ấy trước giờ đều rất dứt khoát.
Liễu Ngọc Phân rửa sạch tất cả các loại rau.
Buổi trưa hôm nay, bà ấy dự định sẽ nấu một số món nhắm mà cả Lý Phong và Hứa Mộc Tình đều thích ăn.
Liễu Ngọc Phân theo thói quen gọt bỏ vỏ của khoai tây, sau đó cắt nhỏ chúng ra.
"Cạch".
"Cạch".
"Cạch".
"Cạch".
"Cạch cạch cạch…"
Đối với Liễu Ngọc Phân, cắt khoai tây bằng dao làm bếp từ sớm đã trở thành thói quen hàng ngày.
Nhưng khi Liễu Ngọc Phân phản ứng kịp, bà ấy phát hiện ra rằng tất cả sáu củ khoai tây trên thớt đều đã được cắt thành từng miếng nhỏ!
Liễu Ngọc Phân kinh hãi nhìn kiệt tác của mình.
Bà ấy chớp mắt, không thể tin được những gì đang xảy ra trước mắt mình.
Bởi vì những củ khoai tây này hôm nay đã được cắt chỉ trong vài giây!?
Liễu Ngọc Phân cau mày.
Bà ấy nhất thời không phản ứng kịp.
Một lúc sau, Liễu Ngọc Phân bất an nói: "Kỳ quái, chả nhẽ mình bị phân tâm rồi sao?"
"Hừ, chắc mình bị phân tâm rồi, nếu không, làm sao có thể cắt những củ khoai tây này nhanh như vậy?"
Liễu Ngọc Phân thu dọn và bắt đầu cắt cần tây.
Kết quả là ‘cạch cạch cạch’ vài cái đã cắt xong cần tây!
Lần này, Liễu Ngọc Phân không bị phân tâm!
Sau khi bị choáng một hoặc hai phút.
Liễu Ngọc Phân hành động!
Không đến năm phút đồng hồ, Liễu Ngọc Phân đã làm xong tất cả các món ăn cần chuẩn bị vào buổi trưa hôm nay.
Đồng thời, nhân tiện bà ấy cũng làm sạch bồn rửa mặt.
Sàn nhà bếp cũng được lau sạch sẽ.
Liễu Ngọc Phân nhìn sàn bếp sáng bóng mà không nhịn được cười!
Ngay khi Liễu Ngọc Phân đang bật ra tiếng cười vô cùng sảng khoái.
Đầu tên trộm Hứa Hạo Nhiên đã ló ra sau cánh cửa.
"Mẹ, mẹ cười cái gì vậy?"
Hứa Hạo Nhiên từ trên lầu đi xuống, nghe thấy tiếng cười nghe rợn người từ trong bếp ở một khoảng cách xa.
Vào lúc này, Liễu Ngọc Phân đột nhiên quay đầu lại.
Hứa Hạo Nhiên sửng sốt.
Cùng lúc đó, Hứa Hạo Nhiên đột nhiên nhận ra Liễu Ngọc Phân đang đứng ở đầu bếp bên kia.
Gần như trong nháy mắt, đã vọt tới trước mặt cậu ta.
"Má ơi!"
Hứa Hạo Nhiên sợ hãi xoay người bỏ chạy.
Kết quả là bị người đằng sau túm lấy cổ áo.
Lúc này, Hứa Hạo Nhiên nghe thấy giọng nói của mẹ.
"Con ngày hôm qua lại chạy tới ga xe lửa ông ổng hát đúng không".
"Mẹ đã nói với con bao nhiêu lần rồi".
"Cho dù không muốn làm việc ở nhà, thì vẫn phải tìm một công việc tử tế!"
Đột nhiên, Hứa Hạo Nhiên cảm thấy tiếng nói của mẹ mình bên tai.
Có tốc độ rất nhanh, nghe như có ai đó đã nhấn tua nhanh trên cuộn băng vậy!
Liễu Ngọc Phân nói rất nhanh!
Nghe xong, Hứa Hạo Nhiên nhanh chóng đưa tay bịt tai và hét lên một tiếng.
"Mẹ, đừng nói nữa mà!"
Với tiếng hét của Hứa Hạo Nhiên.
Cửa sổ phòng khách đối diện đột nhiên nứt toác ra!
"Rắc!"
Sau đó, cửa sổ kính lớn trong phòng khách của biệt thự vỡ tung ngay lập tức.
Chiếc kính cường lực trị giá hàng chục nghìn tệ đã vỡ tan tành!
Lúc này, hai mẹ con Liễu Ngọc Phân và Hứa Hạo Nhiên đều thẫn thờ nhìn mọi thứ trước mặt.
Hai mẹ con nhìn nhau.
"Mẹ, có chuyện gì vậy?"
Hứa Hạo Nhiên vừa nói, Liễu Ngọc Phân lập tức vươn tay che miệng cậu ta lại.
"Đừng nói gì".
"Vừa rồi con rú lên, kính trong nhà chúng ta đã vỡ nát!"
Hứa Hạo Nhiên nuốt nước bọt và nói nhỏ với Liễu Ngọc Phân: "Mẹ, vậy con sẽ nói nhỏ chút".
"Nhưng mà, tốc độ nói lúc nãy của mẹ nhanh thật đấy".
Liễu Ngọc Phân gật đầu: "Ừ".
Hai mẹ con cùng nhau đứng trước cửa phòng ăn.
Nói chuyện nhỏ nhẹ, lén lút, lén lút.
Không lâu sau, có tiếng bước chân trên lầu.
Hứa Hiếu Dương đã mặc một bộ vest chỉnh tề, chậm rãi bước xuống.
Nhìn thấy hai mẹ con lén lút như mấy tên trộm, Hứa Hiếu Dương liền cười nói: "Hai người làm sao vậy?"
Liễu Ngọc Phân kéo Hứa Hạo Nhiên lại thì thầm với cậu ta: "Đừng nói với bố của con về chuyện này".
Hứa Hạo Nhiên gật đầu: "Mẹ, mẹ yên tâm".
"Con sẽ không nói bất cứ điều gì cho đến khi con hiểu được tình hình".
"Nhưng, có nói cho anh rể biết không?"
Trong khi Liễu Ngọc Phân đang do dự, một cánh cửa khác của nhà bếp đột nhiên được mở ra.
Sau đó là giọng nói của Lý Phong: "Em muốn nói gì với anh?"
Hai mẹ con bị sốc!
Bếp của họ thông với vườn nên có hai cửa ra vào.
Lúc này, Lý Phong mỉm cười đứng ở cửa.
Anh nhìn vẻ mặt có tật giật mình của mẹ vợ và em vợ mà không nhịn được cười.
Trên thực tế, toàn bộ Ninh Châu đang trải qua những thay đổi kinh thiên động địa.
Những thay đổi này, Lý Phong đều có thể thấy được.
Lý Phong trước tiên là đưa Hứa Hiếu Dương đi khỏi, chủ tịch Hứa Hiếu Dương bây giờ rất bận.
Khi bố vợ đi khỏi, Lý Phong gọi mẹ vợ và em vợ đến phòng ăn.
Ba người ngồi xuống quanh bàn ăn.
Hứa Hạo Nhiên không nhịn được, vội hỏi Lý Phong.
"Anh rể, cái kính cường lực em vừa hét lên đã vỡ tan tành rồi. Anh nói xem này là sao vậy?"
"Ngoài ra, tốc độ mà mẹ nói vừa rồi còn nhanh hơn cả đoạn băng được tua nữa".
Trên thực tế, Lý Phong đã nhìn thấy tất cả những gì Liễu Ngọc Phân làm trong nhà bếp.
Anh cười và giải thích cho hai người thân thiết nhất với anh.
"Đây là sự thay đổi do trận mưa sao băng cách đây một thời gian mang lại cho chúng ta".
Theo giải thích của Lý Phong, Liễu Ngọc Phân và Hứa Hạo Nhiên mới ý thức được.
Hóa ra là có rất nhiều người xung quanh họ, cũng đã trải qua những thay đổi to lớn giống như họ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.