Tiếng hét của Hứa Hạo Nhiên không kéo dài lâu.
Ngay sau đó, cậu ta nhận thấy rằng mặc dù cơ thể của mình đã rơi xuống, nhưng cảm giác khi rơi không còn nữa.
Cậu ta cảm thấy cơ thể như đang lơ lửng, như người đang lơ lửng trên mây, cảm giác rất lạ.
Từ từ, mấy người bọn họ đặt chân xuống đất.
Lúc này, những gì xuất hiện xung quanh họ hóa ra là một không gian có kích thước như một lớp học.
Bằng mắt thường có thể thấy không có gì ở đây, sau đó Lý Phong nói với Hứa Mộc Tình.
"Mỗi người đều có tiềm năng rất đặc biệt".
"Có thể nói, sức mạnh ẩn chứa ở mỗi người là khác nhau".
"Mấy ngày nay anh cũng phát hiện trong cơ thể em quả thật là có một sức mạnh rất đặc biệt".
"Chỉ là chính em cũng không cảm nhận được, huống chi là phát động nó".
"Tiếp theo, chúng ta sẽ sử dụng một phương pháp rất đơn giản để thử nghiệm".
Vừa nói, Lý Phong lập tức búng tay.
Chỉ nghe thấy một tiếng "bốp", Hứa Mộc Tình vốn đang đứng trên mặt đất đột nhiên cảm thấy vai của mình dường như trở nên nặng nề hơn, có cảm giác như đang mặc một bộ quần áo rất nặng.
Lý Phong nói với Hứa Mộc Tình: "Trọng lực mà em đang chịu bây giờ là khoảng một nửa cơ thể của em".
"Nếu trước đây em là năm mươi cân, thì bây giờ là bảy lăm cân".
Lý Phong vừa dứt lời, anh đã nghe thấy Hứa Mộc Tình cáu kỉnh nói: "Em còn lâu mới năm mươi cân".
Kết quả là Tina ở bên cạnh cười nói bổ sung: "Chị dâu, đừng có mà điêu nhé!"
"Hôm qua em rõ ràng đã phát hiện ra chị lén lút cân. Chị nặng năm mốt cân đó".
Vừa nói, hai tay của Tina vừa đặt lên thân hình đầy đặn của Hứa Mộc Tình: "Hơn nữa, vóc dáng của chị cong như vậy. Ngay cả chị có sáu mươi cân cũng không phải là quá béo đâu".
"Đừng lo, cho dù chị có nặng hơn, anh trai của em vẫn sẽ rất thích chị".
Hứa Mộc Tình lườm Tina một cái.
Dù hai người ở bên nhau chưa lâu nhưng giữa họ đã hình thành một sự thấu hiểu mơ hồ, chẳng khác gì chị em tốt đã quen nhau nhiều năm.
"Khi cơ thể của mọi người đến giới hạn, sức mạnh rất đặc biệt này sẽ từ từ phát triển".
"Vì vậy, tiếp theo, mọi người hãy cảm nhận giới hạn của chính mình đi".
Sau đó, hai tay của Lý Phong đột nhiên mở ra, tất cả mọi người kể cả Hứa Hạo Nhiên đều cảm thấy một trọng lực hoàn toàn khác!
Những gì đám Lý Nhị Ngưu phải chịu là trọng lực do các dụng cụ đặc biệt mang lại.
Mà những gì đám Hứa Mộc Tình đang phải chịu đựng bây giờ là sức ép từ Lý Phong!
Đây là ước mơ của tất cả các cao thủ trên thế giới!
Kể cả Tina, biểu cảm và cử động của mọi người đều khác nhau khi họ chịu một áp lực nhẹ do Lý Phong phát ra.
Mà thời gian họ chịu đựng cũng khác, người ngã xuống đầu tiên là Hứa Mộc Tình.
Sau đó, từng người một, tất cả đều mềm nhũn gục xuống đất.
Tuy nhiên, Lý Phong hơi ngạc nhiên vì Hứa Hạo Nhiên vẫn đứng đó suốt.
Nói một cách logic, Hứa Hạo Nhiên là người yếu nhất trong bốn người, còn có tiềm năng yếu nhất nữa.
Lý Phong ngay từ đầu đã nhìn thấu điểm này.
Điều kỳ lạ là Hứa Hạo Nhiên vẫn có thể kiên trì cho đến cuối cùng.
Kết quả là, Lý Phong cố ý tăng thêm một ít lực ép nữa.
Kết quả là Hứa Hạo Nhiên quả nhiên toàn thân đổ mồ hôi.
Sau đó, Lý Phong nhìn thấy một tia sáng vàng lấp lánh giữa lông mày Hứa Hạo Nhiên.
Lúc này, Hứa Hạo Nhiên ngã xuống đất như một vũng bùn.
Lý Phong khẽ cau mày, giống như phát hiện ra một lục địa mới, trên mặt dần dần lộ ra nụ cười.
Vốn dĩ là lần này, chủ yếu là để Hứa Mộc Tình luyện tập.
Mục tiêu là đào tạo Hứa Mộc Tình, Lý Phong cũng đã đạt được, nhưng Hứa Hạo Nhiên có thể được cho là một sự bất ngờ đáng mừng.
Khi Hứa Mộc Tình và Tina thức dậy nhẹ nhàng trên giường, hai siêu mỹ nhân bất giác vươn vai.
Mặc dù chỉ phải chịu một chút áp lực nhẹ do Lý Phong phát ra, nhưng cơ thể họ cũng sẽ rất mỏi.
Nhưng khi tất cả những điều này kết thúc, cơ thể sẽ có một cảm giác rất dễ chịu và thoải mái.
Loại cảm giác đó, không miêu tả rõ ràng được, có chút giống với loại quan hệ nam nữ mập mờ.
Hứa Mộc Tình đã nếm trải cảm giác đó với Lý Phong rồi, sắc mặt đã đỏ bừng rồi.
"A, thật thoải mái!"
Tina nằm dài ra một bên, dáng người duyên dáng của cô ấy được phô bày hoàn toàn trước mặt Hứa Mộc Tình.
Nhất thời làm Hứa Mộc Tình hơi ngẩn ra.
Là phụ nữ, cô ấy cũng phải thừa nhận rằng Tina có vẻ đẹp quyến rũ mà người bình thường không có được, không có gì lạ khi cô ấy được săn đón bởi đàn ông trên toàn thế giới.
Sau đó Tina nói một câu khiến Hứa Mộc Tình đỏ mặt.
"Này, tại sao hai người chúng ta lại ở trên giường? Ai ôm chúng ta về vậy?"
Tất nhiên Tina cố ý hỏi, để kích thích Hứa Mộc Tình, cô ấy còn nói thêm một câu phía sau.
"Ôi, chắc chắn là anh trai ôm về rồi, nếu lúc đó mà em tỉnh lại thì chắc chắn sẽ thấy được cảnh đẹp lắm đây".
"Nằm trong vòng tay anh ấy, được ôm trở về nhà như một nàng công chúa, ai da! Ngại quá đi à".
Ngay khi Tina vừa dứt lời, giọng nói của Lý Phong từ khu vườn dưới lầu truyền đến.
Giọng của Lý Phong không lớn lắm, nhưng mỗi lời anh thốt ra sẽ cô đọng lại thành giống như sợi tóc, truyền thẳng đến tai của Hứa Mộc Tình và Tina.
Chỉ nghe Lý Phong nói: "Em suy nghĩ nhiều quá. Ngày hôm qua anh chỉ vác hai người lên vai như vác bao tải rồi đem về thôi".
Lý Phong nói như vậy, làm sự tưởng tượng của Tina tan thành mây khói.
Tina lầm bầm cái miệng gợi cảm của mình, vỗ nhẹ lên tấm ván giường.
"Đáng ghét chết đi được, để người ta tưởng tượng tí thì chết à?"
Tina vừa dứt lời, giọng nói cực kỳ phấn khích của Hứa Hạo Nhiên vang lên từ sân trong.
"Anh rể, em thành công rồi, em thành công rồi!"
Tina và Hứa Mộc Tình nhanh chóng đứng dậy, khi họ bước ra ban công và nhìn về phía sân bên dưới, họ thấy Hứa Hạo Nhiên đã tỉnh lại.
Lúc này cậu ta đang mặc một chiếc quần hoa, thân trên để trần, lộ ra thân hình không béo cũng không gầy, nhưng dường như cũng có múi đấy.
Điều khiến Tina và Hứa Mộc Tình tò mò và ngạc nhiên là một mảnh giấy màu vàng lơ lửng giữa Lý Phong và Hứa Hạo Nhiên.
Tina hỏi Hứa Mộc Tình: "Tại sao tờ giấy vàng đó lại bay lơ lửng trong không trung vậy nhỉ?"
Hứa Mộc Tình nhìn kỹ hơn và phát hiện ra rằng tờ giấy màu vàng này hóa ra là một tấm bùa.