Hóa Ra Anh Là Chàng Trai Năm Ấy

Chương 847: Có khách này




Chẳng mấy chốc, họ đã đến trước ngôi nhà gỗ.
Lúc này trời đã nhá nhem tối.
Khung cảnh xung quanh tối mờ, chỉ có ánh sáng từ căn nhà gỗ trước mặt đặc biệt chói mắt, thu hút đám người Hứa Hạo Nhiên rảo bước tiến vào.
Vừa bước tới căn nhà gỗ, đã thấy một người phụ nữ trung niên đang phơi quần áo mới giặt ngoài sân.
Hứa Hạo Nhiên nhìn thấy thì không khỏi tò mò nói: "Thật kỳ lạ, bây giờ trời đã tối hẳn rồi, sao cô này lại phơi quần áo vào lúc này?"
"Ở quê không phải có phong tục không được phơi quần áo buổi tối sao?"
Tina hỏi Hứa Hạo Nhiên: "Tại sao không thể phơi quần áo vào buổi tối?"
Hứa Hạo Nhiên vươn tay gãi gãi sau đầu: "Thật ra thì tôi cũng không biết rõ lắm, chỉ biết có quy tắc thế thôi".
"Về phần nguyên nhân cụ thể, cô phải tự mình suy nghĩ đi, dù sao buổi tối cũng không có mặt trời, phơi quần áo giờ đó chả nhẽ để phơi ánh trăng à?"
Cuộc trò chuyện giữa Hứa Hạo Nhiên và Tina bị người phụ nữ trung niên đang phơi quần áo nghe thấy.
Người phụ nữ trung niên quay đầu lại, cười nói với Lý Phong: “Gió bên này về đêm tương đối mạnh, quần áo phơi ngoài sân, chỉ cần gió thổi qua là sẽ khô, như vậy, ngày mai là có thể mặc rồi".
Tina nhìn Hứa Hạo Nhiên, Hứa Hạo Nhiên nhún vai: "Ừ thì, tôi thừa nhận rằng đó chỉ là truyền thuyết, hoặc cũng có thể là lời đồn thôi".
Nhưng mà Hứa Mộc Tình lúc này mới trầm giọng nói: "Kỳ quái, căn nhà này không lớn, quần áo trên mắc áo sao lại lộn xộn như vậy?"
Hứa Hạo Nhiên và Tina không nghe thấy những lời của Hứa Mộc Tình.
Chỉ có Lý Phong vẫn giữ nụ cười nhàn nhạt, nói với Hứa Mộc Tình: "Vậy em hãy nghĩ kĩ xem, tại sao?"
Trên thực tế, nhìn từ góc độ của Lý Phong bây giờ, có thể nhìn thấy mấy bộ quần áo được treo dưới ánh nến.
Những bộ quần áo này có của nam, có cả của nữ, kích cỡ không giống nhau, cứ như thể mỗi bộ quần áo dành cho một người vậy.
Nếu thật sự đếm quần áo trên cọc tre, tính ra, trong nhà gỗ có tới bảy tám người.
Chẳng mấy chốc, dưới sự tiếp đãi nồng hậu của người phụ nữ trung niên, năm người Lý Phong bước vào căn nhà gỗ.
Căn nhà này có diện tích tương đương một phòng học, tuy không rộng lắm nhưng việc phân chia các khu vực rất hợp lý.
Người phụ nữ trung niên dắt đám Lý Phong ngồi trên ghế gỗ trong phòng khách.
Người phụ nữ trung niên vỗ vỗ tay, hướng về phía phòng bếp nói: "Tiểu Hồng ơi! Có khách này!"
Không lâu sau, một giọng nói rất hay từ trong bếp vang lên: "Mẹ, con ra ngay đây".
Ngay sau đó, nhìn thấy một cô gái trông khá bình thường bước ra ngoài.
Cô ta ăn mặc rất bình thường, nhưng khuôn mặt còn kiểu diễm hơn những người nổi tiếng, dáng người thì càng không nói nên lời.
Khi bước đi, đôi mắt của Hứa Hạo Nhiên như muốn lồi ra.
Hứa Mộc Tình hiển nhiên không bị ảnh hưởng bởi cô gái này, thấy Hứa Hạo Nhiên sững sờ, cô lập tức đưa tay ra vỗ vỗ vai Hứa Hạo Nhiên.
Hứa Hạo Nhiên giật mình, cảm giác như vừa hoàn hồn.
Cậu ta nhìn Hứa Mộc Tình bằng ánh mắt ngạc nhiên và nói: "Chị, sao chị lại đánh em?"
"Em có thể khách sao một chút không, cứ nhìn người ta chằm chằm vậy thì người ta sẽ dễ chịu à?"
Khi Hứa Mộc Tình nói điều này, Hứa Hạo Nhiên chỉ vào Tina bên cạnh và nói: "Công chúa còn bị thu hút hơn em đấy".
Hứa Mộc Tình quay đầu nhìn sang, thấy Tina hóa ra lại giống như một người đàn ông, ngây người nhìn cô gái trước mặt, đồng thời, đôi mắt của cô ấy cũng có chút trống rỗng.
Ngay khi Hứa Mộc Tình định vươn tay ra để chạm vào vai Tina, Lý Phong đã nhanh hơn Hứa Mộc Tình một bước và trực tiếp búng búng tay một cái trên không trung.
Lập tức, Tina, người đứng đó sững sờ nhìn cô gái trẻ, cuối cùng cũng tỉnh táo lại.
Cô ấy hoang mang nhìn xung quanh, hỏi Hứa Mộc Tình: "Chuyện gì đã xảy ra vậy?"
Hứa Mộc Tình lắc đầu nói: "Không. Không có chuyện gì".
Tina và Hứa Hạo Nhiên nhìn nhau.
Vừa rồi, họ cảm thấy như thể bị thu hút bởi một thứ gì đó đặc biệt.
Ngay lúc đó, khi họ nhìn thấy cô gái trẻ từ trong bếp bước ra, cảm giác như một tiên nữ giáng trần, có một mùi rất đặc biệt khắp cơ thể cô ta, cả nam và nữ đều sẽ bị cô ta hấp dẫn và không thể nào tự kiềm chế được.
Nhưng bây giờ nhìn vào, chỉ cảm thấy cô ta khá là đẹp thôi.
Mà nếu so sánh, Hứa Mộc Tình và Tina hoàn toàn đẹp hơn cô ta.
Đối với Hứa Hạo Nhiên, người lớn lên bên cạnh Hứa Mộc Tình, trình độ thẩm mỹ của cậu ta đã được chị gái nâng lên rất cao.
Nếu không, Hứa Hạo Nhiên cũng không đến nỗi đến giờ vẫn chưa tìm được bạn gái.
Chủ yếu là vì chị gái của cậu ta quá xinh đẹp, làm cậu ta không nuốt nổi những cô gái bình thường.
Khi cô gái bước ra khỏi bếp nhận thấy Hứa Mộc Tình và Tina không bị thu hút bởi cô ta, một ánh mắt ngạc nhiên lóe lên trong mắt cô ta.
Nhưng ngay sau đó, cô ta đã tiến đến với nụ cười rạng rỡ: "Xin chào!"
Cô ta nói với một chất giọng rất hay, giống như đang hát, tiết tấu cũng rất đặc biệt, rất dễ khiến toàn bộ tâm trí của mọi người rơi vào trong đó, không thể tự mình thoát ra được.
Nhưng với cái búng tay của Lý Phong vừa rồi, cho dù cô gái có bày ra tư thế gì đi nữa, cũng không cách nào khiến Tina và Hứa Hạo Nhiên đắm chìm vào trong đó nữa.
Tất cả đều nhìn người phụ nữ xinh đẹp trước mặt với ánh mắt không mấy thiện cảm.
Sau khi giới thiệu sơ qua, Hứa Mộc Tình và những người khác biết tên người trước mặt là Tiểu Hồng, người phụ nữ trung niên đang phơi quần áo ngoài cửa chính là mẹ của cô ta.
Hai mẹ con sống nương tựa nhau trên núi, vốn cũng là người trong thôn, sau đó, bố của Tiểu Hồng nợ nhiều tiền vì cờ bạc nên định bán cả hai đi.
Vì vậy, mẹ con họ chạy suốt đêm lên núi rồi cứ vậy sống ở đó được vài năm rồi.
Nghe vậy, Hứa Hạo Nhiên lập tức nổi giận: "Làm sao có chuyện như vậy được? Bây giờ đã là thế kỉ nào rồi mà còn có loại cặn bã như vậy!"
Hứa Hạo Nhiên vươn tay vỗ ngực "bồm bộp", sau đó nói: "Đừng lo, chuyện này chờ sau khi tôi xuống núi sẽ giải quyết cho hai người".
Tiểu Hồng cười ngọt ngào với Hứa Hạo Nhiên, cố ý lùi lại hai bước về phía Hứa Hạo Nhiên.
Nhưng ngay khi cô ta đến gần bên cạnh Hứa Hạo Nhiên, Hứa Hạo Nhiên hiển nhiên cảm thấy một mùi thơm rất đặc biệt lưu lại.
Khi ngửi thấy loại hơi thở này, toàn thân sẽ có cảm giác khác lạ, như có thứ gì đó sắp nhảy ra khỏi cơ thể.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.