Chợt rút tay về, Hương Diệp xoay người lại đưa lưng về phía hắn, nhắm chặt hai mắt, nhìn như bình tĩnh, bên trong cũng là gió nổi mây vần, sóng to cuồn cuộn khiến cô hốt hoảng, cô thực sự cho là mình đã nghe lầm, nhưng mà cố tình, cặp mắt này của cô luôn dễ dàng đọc được lời trong mắt hắn.
Nhưng cho dù hiểu được ánh mắt hắn, cô vẫn không tài nào hiểu nổi trái tim hắn, một năm qua, hắn chỉ có vào lúc đặc biệt mới đi tìm Hinh phi, người trong cung đều nói, trừ Hoàng hậu, Hinh phi chính là người thứ hai được sủng ái.
Cô vẫn cho là, trái tim của hắn hẳn phải đặt trên người Hinh phi, nếu không, tại sao hết lần này tới lần khác đi tìm Hinh phi….
Đêm nay, thực sự là khó hiểu, chẳng hiểu sao, tâm tư bị nhiễu loạn.
Hôm sau, ngoài cung truyền đến tin tức Tần Khê chiêu mộ vũ kỹ danh nghệ, nguyên nhân là….
“Ngày sinh của Thái hậu nương nương là vào cuối tháng, Hoàng thượng phân phó vi thần chiêu nạp mấy người giỏi ca vũ, chọn lựa thích hợp, vốn nghĩ đến sẽ mang cho Thái hậu một kinh hỉ, nhưng Thái hậu đã hỏi, vi thần cũng không thể không nói~” Tần Khê vẻ mặt vô tội, nhìn Ngọc Sanh Hàn như là áy náy lắm buồn kêu, “Hoàng thượng, người ngàn vạn đừng có trách tội vi thần nha~”
Nhiễm Thái hậu ngồi trên cao nghe vậy cũng cười đến là vui mừng, “Để chúc thọ cho ai gia, sao có thể coi là có tội, ai gia thay Hoàng thượng thứ tội cho ngươi!”
Ngọc Sanh Hàn thực ra hoàn toàn chẳng biết gì cả, Tần Khê này làm gì cũng không báo trước một tiếng, quả thực là tìm chết!
“Hầu gia, vậy chọn lựa người thì chọn thế nào?” Xảo phi đột nhiên mở miệng hỏi, Tần Khê chỉ nói, “Cái này, Hoàng thượng nếu đã giao phó cho vi thần, tại hạ đương nhiên là phải đích thân sàng lọc, tin tức đã tung ra, ngày mai chính là ngày tuyển chọn, đầu tiên đương nhiên là phải xem biểu diễn tài nghệ gì đó…”
“Ngày mai biểu diễn?!” Mắt Xảo phi lập tức sáng lên, nắm trọng điểm rất tốt, khuôn mặt xinh xắn như rất mong chờ nhìn sang Thái hậu, cẩn thận hỏi, “Mẫu hậu, thần thiếp có thể đi xem biểu diễn được không? Thuận đường, còn có thể chọn lựa cùng Hầu gia ~”
“Mẫu hậu, nhi thần cũng rất có hứng thú, quốc cữu gia chiêu mộ nghệ nhân, nói vậy có thể có rất nhiều kỳ nhân dị sĩ tới.” Hinh phi luôn luôn đoan trang, hiếm khi lại nói mấy lời này, Thái hậu nhìn Hương Diệp thần sắc hơi ngẩn ngơ đang ngồi bên cạnh Ngọc Sanh Hàn, hỏi, “Ý Hoàng hậu thế nào?”
Đáng thương cho Hương Diệp hôm qua bị Ngọc Sanh Hàn làm cho sợ đến mất ngủ cả đêm, mới vừa thất thần, căn bản không nghe rõ nội dung câu chuyện, ngượng ngùng phụ họa, “Thần thiếp cũng rất có hứng thú.”
Sắc mặt Thái hậu tươi tỉnh, cười đến cực kỳ vui mừng, “Đã như vậy, không bằng để cho Hoàng hậu cùng tứ phi cùng với Ngọc Khê Hầu gia cùng đi xem những nghệ nhân kia, bất quá phải cẩn thận hầu hạ, nếu thấy mệt thì cứ về trước.”
“Cẩn tuân ý chỉ Thái hậu.”
Hương Diệp đang trong trạng thái mơ màng, chuyện này đã được định, vậy nên hôm sau, Hoàng hậu cùng toàn bộ tứ phí đích thân tới hiện trường phỏng vấn, nhưng không ai biết, mấy người ẩn mình sau trướng, lẳng lặng nhìn tình hình bên ngoài, ánh mắt Bình Phi thỉnh thoảng chuyển qua nhìn bụng Hương Diệp, trong lòng cực kỳ buồn bực, hoàn toàn không có tâm trạng xem diễn chọn người.
Cầm Phi vẫn lẳng lặng, chẳng qua chỉ là đi theo mà thôi.
Phỏng vấn bắt đầu, người đầu tiên tiến vào, mắt trong mặt ngọc, môi hồng răng trắng, mở miệng nói chuyện, giọng nói cực kỳ thanh mỹ, “Tiểu nữ tử Lam Điền, tham kiến Ngọc Khê hầu cùng chư vị đại nhân.”
“Lam Điền Nhật Noãn, tên rất hay~” Tần Khê bật thốt lên, người thứ nhất đã đẹp như vậy, khiến cho hắn đối với tương lại tràn đầy hy vọng, Hương Diệp xuyên qua mành sa, mặc dù không thấy rõ bộ dáng của nàng kia, nhưng từ cử chỉ tư thái, đã thấy ưu nhã phi phàm, thanh âm kia thanh mỹ động lòng người, có lẽ là một mỹ nhân.