Hoàng Hậu Đa Kiều Như Vậy

Chương 33:




Tiêu Lương Thần run rẩy, không ngừng đè bụng dùng sức xuống phía dưới. Y tuyệt vọng nằm ở nơi đó. “Lăng ca ca… Làm sao bây giờ a… Ta sinh không xuống…”
Công Tử Lăng nhẹ nhàng lau đi mồ hôi của y, ôn nhu cầm lấy tay của Tiêu Lương Thần. “Thần Thần của chúng ta là giỏi nhất, làm sao sẽ sinh không xuống được, Thần ngoan, không vội, ngươi nghỉ ngơi một chút, dùng một chút lực, cục cưng liền đi ra.”
Lý thái y nhìn Công Tử Lăng rõ ràng cả người run, sợ muốn chết, vẫn còn phải an ủi Tiêu Lương Thần, ngực đột nhiên chua xót kỳ cục.
“Nương nương, quỳ xuống sinh sẽ dễ hơn.” Công Tử Lăng vội vàng đỡ Tiêu Lương Thần dậy, Lương Thần quỵ ở trên giường, hai tay khoát lên Công Tử Lăng Công Tử Lăng, Công Tử Lăng đỡ hông của y.
“Hắc ách — ừ a! Hắc a a a! Ách a –!! Thật trụy a! Ách a! Thắt lưng!! Ách a a! Hắc a! Không được! A a a! Đau quá!”
Công Tử Lăng không còn tay để lau nước mắt cho Tiêu Lương Thần, chỉ có thể một chút xíu hôn y, không ngừng xoa thắt lưng cho y.
“Ách a a a a a a a –!!! Hắc a a a a a a!! Ách a! Hắc… Hắc… Hắc…”
“Tốt! Nương nương! Dùng sức! Vai đi ra!”
Tiêu Lương Thần thống khổ siết vai Công Tử Lăng, khàn giọng thét chói tai.
“Ách a! Ách a a a a! Aha a a a a a!”
Cả người Tiêu Lương Thần run, Công Tử Lăng nhìn mặt không có chút huyết sắc nào của thiên hạ,, đau khóc thành tiếng.
“Được rồi được rồi Thần Thần, lập tức, lập tức…”
“Ách a! Hắc a a a a a! Ừ a!” Tiêu Lương Thần phát ra tiếng kêu tê tâm liệt phế, thét lên ngã vào trong lòng Công Tử Lăng.
“Hài tử sinh ra đi! Là một tiểu công chúa xinh đẹp!”
Công Tử Lăng nhìn cũng không nhìn hài tử liếc mắt, ôm lão bà nhà mình liền khóc.
“Ách –!!” Cả người Tiêu Lương Thần cứng đờ, còn chưa kịp dỗ Công Tử Lăng.
“Hình như… Còn có một cái…”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.