Hoàng Tộc Đại Chu

Chương 886: Chiến Ma Tông Chủ




Kình địch, tuyệt đối là kình địch.
Cảm giác mà người này tạo cho Tu La võ tướng so với Ma tộc chiến thần A Lạp Cổ Ba Nhĩ còn đáng sợ hơn nhiều.
Ở trên người người này tràn đầy một cỗ lệ khí của võ đạo. Hắn đứng ở đó mà giống như là một thanh chiến kiếm được thiên chuy bách luyện, cắm xuống đất, tán phát ra một cỗ cảm giác phong mang tất lộ, không gì địch nổi.
"Chiến Ma tông chủ!" Ánh mắt của Tu La võ tướng lấp lánh, đăm chiêu nói: "Là tông phái thượng khổ phải không?"
Phương Vân đã từng nhắc hiện trạng của tông phái Cửu châu, trong tông phái cận cổ không tồn tại tông phái Chiến Ma tông này.
"Ầm ầm!"
Đúng vào sát na này, Chiến Ma tông chủ lập tức xuất thủ. Thanh chiến kiếm cổ xưa màu trắng xám khổng lồ đó đột nhiên rời khỏi bao, giống như là một thanh chiến phủ khổng lồ, mạnh mẽ bổ ra. Chỉ nghe thấy ầm một tiếng, một kích này thạch phá kinh thiên, cả đại địa đều rung chuyển.
Một kích này vừa xuất thủ, Tu La võ tướng lập tức cảm thấy đứng ở trước người mình không còn là một võ giả mà là một ma thần cổ xưa cường đại. Loại khí tức thương mang, cổ xưa, bách chiến lịch luyện đó khiến trời long đất lở, không thể địch lại.
Trong thiên địa không còn bất kỳ sự tồn tại nào có thể ngăn cản được bước chân của tên chiến ma này, gặp thần giết thần, gặp phật giết phệt. Cỗ khí thế đó kinh thiên động địa, không thể chống đỡ, thiên hạ vô song!
Chỉ điểm này thôi thì Man tộc chiến thần A Lạp Cổ Ba Nhĩ đã không thể sánh bằng rồi. Nhưng chỉ loại khí thế đó, nếu như không phải là võ giả có ý chí võ đạo cực kỳ kiên định, cùng đẳng cấp với Chiến Ma tông chủ thì vừa gặp mặt thôi ý chí đã sụp đổ, càng đừng nói chi tới xuất thủ! nguồn truyện t u n g h o a n h. c o m
Có điều, Tu La võ tướng rõ ràng không phải là võ giả bình thường. ý chí của lão tuy không sát phát, thảm liệt bằng Chiến Ma tông chủ, nhưng ý trí được luyện ra từ trong Vô Lượng ma vực tuyệt đối cùng một đẳng cấp, cách biệt không quá xa.
"Võ tướng tu la quyền!"
Tu La võ tướng gào lên một tiếng, đột nhiên xuất thủ, hư ảnh Tu La ma đế khổng lồ lại xuất hiện ở phía sau, chính là lần này, hình tượng tu la đơn thuần đã làm lộ ra khí tức cường liệt của Tu La võ tướng.
"Ầm ầm!"
Tu La võ tướng giống như bị sét đánh, thân hình run lên, đột nhiên bay ra.
"Lực lượng đáng sợ quá!"
Thân hình của Tu La võ tướng trước khi bay ra, trong đầu lóe lên một ý nghĩa: "Đây tuyệt đối không phải là lực lượng mà võ giả cấp Truyền Kỳ sở hữu."
Cảnh giới tương đồng, lực lượng tương đồng, nhưng cảm giác mà vị Chiến Ma tông chủ mang tới cho Tu La võ tướng, và so với lão vẫn cao hơn một bậc. Lực lượng của hắn rõ ràng là Truyền Kỳ cảnh, nhưng sự lĩnh ngộ đối với quyền kình và võ đạo rõ ràng là cao hơn một bậc.
"Địa Hồn rồi!"
Tu La võ tướng lẩm bẩm trong miệng, rồi lập tức ầm một tiếng, va vào một tòa núi ở bên ngoài mấy vạn dặm.
Chiến ma tông chủ một kích đánh bay Tu La võ tướng, không thèm liếc lấy một cái, thân thể co lại rồi lập tức bay về phía Phương Vân. Ánh mắt của hắn quét một cái, liếc qua từng bóng người, sau cùng chiếu lên người Kim Đồng chiến ma trong đại quân khôi lỗi của Phương Vân.
Trên khuôn mặt cương nghị, lãnh tuấn như nham thạch của Chiến Ma tông chủ, cuối cùng cũng có một tia biểu thị. Hàng lông mày giống như sâu róm nhăn lại, nói: "Không ai có thể vũ nhục Chiến Ma tông của ta! Càng không ai được luyện trưởng lão của Chiến Ma tông ta thành khôi lỗi, tùy ý chà đạp. Càng không có ai sau khi làm ra chuyện như vậy mà không phải trả giá đắt. nghiệt chướng, chịu chết đi!"
Thanh âm giống như là sấm sét, vang vọng khắp nơi. Mà Chiến Ma tông chủ thì đã biến mất ở giữa đường, cả người hỏa thành một đạo thiểm điện bắn về phía Phương Vân.
Trong hư không, tràn đầy một cỗ phẫn ý giống như là liệt hỏa. Kim Đồng chiến ma, vị trưởng lão của Chiến Ma tông này đột nhiên biến mất từ mấy tháng trướng. Tất cả những người của Chiến Ma tông được phái ra ngoài đều chết hết.
Trưởng lão tông phái cấp mệnh hồn cứ vậy biến mất. Điều này đối với Chiến Ma tông sau mấy vạn năm thực lực bị tổn hao mạnh mà nói là một vết thương lớn.
Chiến Ma tông chủ vốn cho rằng, Kim Đồng chiến ma đã bị người ta luyện hóa tinh huyết, biến thành tro bụi rồi. Không ngờ, Phương Vân khi trùng kích Mệnh Tinh cảnh đã triệu hoán tất cả khôi lỗi ra. Cũng triệu hoán ra cả Kim Đồng chiến ma.
Khi khí tức của Kim Đồng chiến ma xuất hiện ở hư không vận mệnh, giúp Phương Vân chống đỡ sự phá quấy của những người khác. Chiến Ma tông chủ trong nháy mắt đã hiểu ra tất cả. Sự phẫn nộ khôn tả tràn ngập trong lòng, khuôn mặt của Chiến Ma tông chủ cũng trở nên vặn vẹo.Không có một ai có thể luyện hóa trưởng lão của Chiến Ma tông thành khôi lỗi, còn không chút cố ký đem ra sử dụng như vậy. Đây là một cái tát vào giữa mặt Chiến Ma tông.
Sỉ nhục!
Phẫn nộ cường liệt khiến cho khí tức của Chiến Ma tông chủ bạo trướng thêm, khí thế điên cuồng, ngay cả hư không cũng phải vặn vẹo. Phương Vân cho dù là đã giết Kim Đồng chiến ma cũng không khiến hắn cảm thấy tức giận như vậy. Nhưng hắn lại luyện vị trưởng lão này thành khôi lỗi, hơn nữa còn sai khiến như chó.
Sự tự tôn của võ giảm khiến Chiến Ma tong chủ cảm thấy thời khắc đó người bị sai khiến như chó chính là bản thân mình.
Chiến Ma tông chủ không lựa chọn đi hủy diệt mệnh tinh của Phương Vân. Hắn nhìn ra từng đạo khí tức bá liệt bay lên trời công kích về phía Phương Vân.
Trong những người đó, có đạo cũng có ma, nơi chân khí phát ra phân bố khắp Cửu châu. Chiến Ma tông chủ không cho rằng mình lợi hại hơn những người đó. Cho nên hắn lựa chọn một con đường đảm bảo hơn, nhục thân vượt qua không gian, chấn nát nhục thân của Phương Vân, khiến hắn hồn phi phách tán.
Không giống như Phệ Ma tông chủ, Chiến Ma tông chủ có đầy đủ lý do để đối địch với Phương Vân, khác với những người muốn cướp đoạt mệnh tinh của Phương Vân, Chiến Ma tông chủ căn bản không có dục nhiệm muốn thông qua mệnh tinh để áp chế hắn.
Hắn chỉ có một mục đích, đó là giết chết Phương Vân.
Người vũ nhục Chiến Ma tông phải chết.
"Chịu chết đi!"
Ma khí bá liệt, trời long đất lở, đào núi lấp biển, đánh về phía Phương Vân. Nhân lúc ý thức của Phương Vân còn chưa phụ thể, triệt để hủy diệt thân thể của hắn. Không có thân thể, Phương Vân dù là Mệnh Tinh cảnh cũng chỉ có đường chết.
"Gừ!"
Một tiếng hét kinh thiên, Vạn Cổ tà đế một mực bảo vệ ở bên cạnh Phương Vân đột nhiên gầm lên một tiếng, di hình hoán vị, đột nhiên cản ở trước mặt Chiến Ma tông chủ. Thân hình khẽ động, trong hư không vang lên ngàn vạn tiếng khóc lóc gào thét của oán linh hung phách.
"Ầm ầm!"
Ý thức sơ cấp do phù tiến hóa thành không chút do dự sử ra Vạn Cổ tà đế quân lâm thuật. Chỉ thấy quang mang lóe lên, pho Vạn cổ tà đế khổng lồ cao tới mấy trăm trượng vắt ngang giữa Chiến Ma tông chủ và Phương Vân, hàng ngàn hàng vạn bạch cốt yêu linh và bạch cốt võ tướng vây ở bên cạnh y, cấu thành một bức tranh thảm liệt và chết chóc.
"Chết đi!"
Vẻ mặt của Chiến Ma tông chủ lạnh lẽo, mắt lóe sáng, bắn ra quang mang giống như đao kiếm, trực tiếp một chưởng kích xuyên pho Vạn Cổ tà đế này. Ma khí cường đại khiến Vạn Cổ tà đế cả người nổ tung.
"Hả?"
Chiến Ma tông chủ đột nhiên thân hình khựng lại, một cỗ lực lượng phản chấn cường đại từ trong cơ thể của Vạn Cổ tà đế chấn cho thân hình của hắn dừng lại trên không trung. Vạn Cổ tà đế dẫu sao cũng là công pháp khoáng thế của thượng cổ, hơn nữa ở trong Vô Lượng ma vực còn hấp thu con số linh hồn khiến người ta cảm thấy kinh hãi, đạt tới cảnh giới đại thành.
Nếu như không phải là vì cảnh giới của Phương Vân hạn chế uy lực của y. Chiến Ma tông chủ căn bản không thể nào dẫn dàng một chiêu đánh tan y như vậy. Song, cho dù là vậy, cỗ lực lượng phản chấn đó vẫn khiến cho khí thế như bẻ gẫy nghiền nát, không ai cản được của Chiến Ma tông chủ bị ngăn trở. Chính nhờ sự ngăn trở này mà sự việc lập tức có biến hóa khác hẳn.
"Hả? Không ngờ lại có người có ý đồ với nhục thân của ta! Hừ!"
Ngoài ba mươi vạn dặm, trong lòng Phương Vân lập tức dấy lấy cảm ứng, cảm ứng được nguy cơ ở bên cạnh. Nhìn xung quanh, lần oanh kích mệnh tinh này chỉ còn lại có mấy mảnh vỡ lẻ tẻ bay ra ngoài. Những chỗ còn lại đều đã bị hắn thu hồi. Chỉ hơi nghĩ ngợi một chút, Phương Vân lại không chút do dự, lập tức có động tác.
"Ầm ầm!"
Trên chín tầng trời, cột sáng chói mắt đó từ trên trời giáng xuống, nháy mắt xuyên qua không gian hơn ba mươi vạn dặm, đánh xuống. Từ trên Bạch hội huyệt ở đỉnh đầu của Trương Dương mà trút vào. Cả thân hình của hắn đều tắm mình trong cột sáng chói mắt này.
"Ầm!"
Quang hoa tắt hết, linh hồn phụ thể, thân hình của Phương Vân đột nhiên hóa thành một đạo thiểm điện, bay thẳng lên cao.
"Muốn chạy à? Chậm rồi!"
Giọng nói lạnh lùng vang lên, thân hình của Chiến Ma tông chủ lập tức bắn ra. Hư không kịch chiến, phát ra tiếng xé rách kịch liệt, một đạo kiếm khí màu đen, khói đen mịt mù dùng khí thế khai thiên phách địa chém về phía thân hình đang lướt đi của Phương Vân.
"Ong!"
Đúng vào sát na này, hai cỗ lực lượng cường đại đột nhiên từ trong cơ thể Phương Vân bạo phát ra. Thân hình vốn nhanh nhẹn vô cùng Phương Vân đột nhiên khựng lại, lập tức lộ ra trong hư không.
"Ha ha ha, Phương Vân, ngươi hủy tông phái của ta, diệt đạo thống của ta, lại phong ấn hồn phách của ta. Hiện tại là lúc ngươi trả giá, chết đi, ha ha ha!"
“Không ngờ ngươi lại chết vào thời khắc vừa trùng phá mệnh tinh, lúc ở vào trạng thái đỉnh phong. Ha ha ha, không sai, chúng ta không hủy được ngươi, nhưng thế giới của ngươi có người có thể hủy diệt được ngươi. Chúng ta tiềm phục lâu như vậy, chính là để đợi ngày này. Hiện giờ cuối cùng cũng tới rồi. Ha ha ha, ngươi muốn luyện hóa hồn phách của chúng ta, cướp đoạt pháp tắc của chúng ta, ngươi quá tự đại, hiện giờ chính là lúc ngươi tự chuốc lấy diệt vong.”
Giọng nói của chưởng môn Cửu Tử Thi ma tông Cửu U Thi Hoàng và chưởng môn Chư Thiên Thương Sinh phái Chư Thiên Sinh vang lên trong hư không. Khoái cảm vui sướng đến điên cuồng vì trả được thù tràn ngập trong long hai người này.
Lúc Phương Vân trùng kích mệnh tinh, bọn họ không quấy phá, khi Phương Vân thu thập mãnh vở mệnh tinh, bọn họ không quấy phá. Bởi vì lúc đó, bọn họ cảm giác được rõ rằng, có những đạo chân khí cường đại đang bảo vệ Phương Vân.
Bọn họ không nắm chắc rằng lúc đó có thể tiêu diệt được Phương Vân. Nhưng hiện tại, Phương Vân đã kích phát ra hình thái cuối cùng của Vô Câu đế cung, vì cướp đoạt lại mãnh vỡ mệnh tinh của mình, hắn đã tiêu hao năng lượng khổng lồ của Vô Câu đế cung. Nhưng cũng là trong lúc vô ý thả lỏng sự trói buộc linh hồn của hai người.
Vào thời khắc Chiến Ma tông chủ xuất hiện, hai người lập tức biết rằng, hiện tại chính là thời khắc để trả thù. Phương Vân linh hồn nhập thể, giữa linh hồn khổng lồ và thân thể nguyên bản còn có sự yếu ớt trong thoáng chốc, mà tên võ giả ở thế giới thiên ngoại này lại có đủ lực lượng để hủy diệt Phương Vân.
Khi Phương Vân tung người bay lên không. Hai người này cuối cùng cũng ra tay đánh lén. Hai tên võ đạo cự bá này đã đánh ra một chiêu phản kích sau cùng.
"Ha ha ha, chết đi!"
Ở lưng chừng không, thân thể của Phương Vân khựng lại. Ở bên dưới, Chiến Ma tông chủ tuy mặt mày mê hoặc, không biết rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhưng bản năng của võ giả lại bảo hắn lựa chọn không chút do dự vung kiếm lên.
"Ầm ầm!"
Kiếm khí bá liệt, trong nháy mắt đuổi theo thân thể của Phương Vân.
Chỉ nghe thấy ầm ầm một tiếng, thân hình của Phương Vân nổ tan tành.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.