Hoàng Tử Vịt

Chương 13: Cuộc Thi Tài Năng




###
Sáng hôm sau, sau khi đã phục hồi sức khỏe từ cuộc hành trình trở về quá khứ, nhóm bạn quyết định nghỉ ngơi tại một ngôi làng nhỏ bên bờ sông. Vào ngày hôm đó, làng tổ chức một lễ hội tài năng hàng năm và mời gọi mọi người tham gia. Khắp nơi tràn ngập không khí vui tươi, đầy màu sắc với các gian hàng, trò chơi và biểu diễn đường phố.
"Lễ hội tài năng à? Nghe thú vị đấy!" Thomas nói, mắt sáng lên khi nhìn thấy biển quảng cáo.
Edward vỗ cánh phấn khích. "Tôi sẽ tham gia cuộc thi này. Dù trong hình dạng vịt, tôi vẫn có thể làm mọi người ngạc nhiên."
Lily cười lớn. "Edward, cậu sẽ tham gia phần thi nào? Thi vịt kêu to à?"
Bruno nghe vậy cũng cười theo. "Nếu cần sức mạnh, tôi cũng có thể tham gia."
Cả nhóm quyết định tham gia cuộc thi với tâm trạng thoải mái và vui vẻ. Thomas đăng ký vào phần thi hài hước, Lily chọn phần thi trí tuệ, Edward quyết định tham gia phần thi tài năng âm nhạc với khả năng kêu vịt của mình, còn Bruno thì tham gia phần thi sức mạnh.
Cuộc thi bắt đầu với phần thi hài hước. Thomas bước lên sân khấu, mang theo một túi lớn chứa đầy các đạo cụ ngộ nghĩnh. Anh bắt đầu bằng việc kể một loạt các câu chuyện hài hước về hành trình của mình và Edward, với nhiều tình huống dở khóc dở cười. Khán giả cười nghiêng ngả khi Thomas diễn xuất sinh động, đặc biệt là khi anh giả vờ làm Edward kêu vịt.
"Lần đó, tôi và Edward phải trốn trong đống rơm. Edward bị ngứa và kêu lên, 'Quác quác! Ai đó cứu tôi!'". Thomas diễn lại cảnh này khiến cả khán giả cười lớn, còn Edward đứng dưới sân khấu cà khịa lại bằng cách vỗ cánh kêu to, "Quác quác, tôi không ngứa như vậy đâu!"
Sau phần thi hài hước là đến phần thi trí tuệ của Lily. Cô phải giải một loạt các câu đố phức tạp trong thời gian ngắn. Với sự thông minh và nhanh nhẹn của mình, Lily giải quyết các câu đố một cách dễ dàng. Khán giả vỗ tay tán thưởng, và Thomas cùng Edward không ngừng trêu chọc cô về sự thông minh vượt trội của mình.
Phần thi tài năng âm nhạc của Edward là phần thi được mong chờ nhất. Edward bước lên sân khấu, tự tin và bắt đầu biểu diễn màn kêu vịt đầy nghệ thuật. Ban đầu, khán giả ngỡ ngàng nhưng sau đó bắt đầu cười nghiêng ngả khi Edward thể hiện khả năng kêu vịt của mình một cách hài hước và độc đáo. Lily không bỏ lỡ cơ hội để trêu chọc Edward từ dưới sân khấu, "Đúng là tài năng độc nhất vô nhị!"
Cuối cùng là phần thi sức mạnh của Bruno. Anh phải thực hiện một loạt các bài tập kiểm tra sức mạnh như nâng tạ, kéo xe, và bẻ gãy các thanh sắt. Bruno thể hiện sức mạnh vượt trội của mình nhưng cũng gây ra không ít tình huống hài hước do sự vụng về. Khi anh cố gắng kéo một chiếc xe lớn, bánh xe bị trượt và Bruno ngã lăn ra đất. Khán giả cười lớn và Bruno cũng không ngần ngại cười theo, thể hiện sự vui vẻ và thân thiện của mình.
Sau các phần thi, ban giám khảo công bố kết quả. Dù không ai trong nhóm giành được giải thưởng cao nhất, nhưng họ đều nhận được sự yêu mến và khen ngợi từ khán giả. Thomas được công nhận là người kể chuyện hài hước nhất, Lily được vinh danh vì trí tuệ sắc bén, Edward nhận giải cho màn biểu diễn độc đáo nhất, và Bruno được khen ngợi vì sức mạnh đáng kinh ngạc.
Trên đường về, cả nhóm tiếp tục trêu chọc nhau về những màn biểu diễn vừa rồi. Edward không ngừng cà khịa Thomas về màn diễn hài hước, "Cậu đã mô tả mình khá là buồn cười đấy."
Thomas cười đáp, "Thế còn cậu, màn kêu vịt của cậu cũng không kém phần nghệ thuật."
Lily chen vào, "Nhưng mà, Edward, tôi nghĩ cậu nên phát triển thêm tài năng này. Biết đâu sau khi phá bỏ lời nguyền, cậu có thể trở thành một nghệ sĩ biểu diễn."
Bruno bật cười lớn, "Nếu vậy, tôi sẽ trở thành người bảo vệ sân khấu của cậu."
Không khí vui vẻ, tiếng cười và những lời trêu chọc tiếp tục vang lên trên con đường họ đi. Cuộc thi tài năng không chỉ là một cơ hội để thư giãn, mà còn giúp nhóm bạn gắn kết với nhau hơn, hiểu thêm về những điểm mạnh và yếu của từng người.
Khi hoàng hôn buông xuống, họ dừng chân tại một quán trọ nhỏ bên bờ sông. Thomas, Edward, Lily và Bruno ngồi quây quần bên nhau, thưởng thức bữa tối và nhắc lại những kỷ niệm vui vẻ trong ngày. Thomas nhìn cả nhóm, cảm thấy hài lòng và ấm áp. Cuộc hành trình còn dài, nhưng với sự đoàn kết và tinh thần vui vẻ này, họ sẽ vượt qua mọi thử thách.
Đêm đó, dưới ánh trăng sáng, cả nhóm chìm vào giấc ngủ với những giấc mơ tươi đẹp. Những tiếng cười, những trò đùa và sự đoàn kết sẽ là hành trang quý báu trên con đường họ tiếp tục khám phá và phá bỏ lời nguyền cho Edward.
Chương tiếp theo sẽ đưa họ đến những vùng đất mới, đối mặt với những thử thách mới, nhưng họ đã sẵn sàng với tinh thần lạc quan và đoàn kết. Hành trình của Thomas và Hoàng tử Vịt vẫn tiếp tục, với những câu chuyện hài hước và đầy ý nghĩa đang chờ đón.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.