Hôm Nay Thiên Kim Lại Đi Vả Mặt

Chương 357:




Tay của nhà sản xuất Lý run lên, cốc giữ nhiệt đập thẳng xuống đất.
Vẻ mặt anh ta sững sờ, như thể nghi ngờ bản thân đã ng3he nhầm: “Cậu nói ai? Điện thoại của ai?” Tần Linh Du là
một ẩn số trong giới giải trí, cô ấy không có công ty, cũng không có ngư1ời quản lý.
Ngoài đợt mới bắt đầu về nước, concert khắp ba mươi thành phố trên cả nước của cô ấy là do Truyền thông Sơn
Q9uang trợ giúp liên hệ thuê mặt bằng.
Từ đó về sau, tất cả mọi hoạt động của Tần Linh Du đều là cô ấy thích gì thì sẽ tự m3ình đi liên hệ.
Tần Linh Du rất lười biếng, nếu có thể nghỉ là nghỉ ngay, hơn nữa cô ấy còn nói với người hâm mộ của mình8 phải
biết tự kiếm cái mà high, đừng có bắt cô ấy phải đích thân tương tác.
Trạng thái này đặt trong giới giải trí là rất tiêu cực.
Bởi vì sức nóng nhất thời sẽ không tồn tại mãi mãi.
Những trường hợp của Tần Linh Du lại rất thần kỳ, cô ấy lúc nào cũng có thể duy trì được nhiệt độ.
Cho dù là như vậy, người hâm mộ của Tần Linh Du cũng chỉ thêm chứ không bớt.
Bởi vì kỹ năng chơi game của cô ấy rất cao, nếu tâm trạng tốt, Tần Linh Du sẽ lên app Cá Mập livestream chơi
game, gánh người hâm mộ làm nhiệm vụ, còn nạp tiền cho người hâm mộ mua trang bị.
Tính từ đợt hoạt động lần trước, Tần Linh Du đã đóng cửa không tiếp khách nguyên ba tháng trời, nhưng vẫn có
không ít hạng mục xếp hàng đợi cô ấy gọi điện đến.
Thậm chí vì để có thể đợi được cô ấy, không ít đơn vị chế tác còn cam tâm tình nguyện đẩy lùi thời gian thực hiện
hạng mục. Những người trong giới như nhà sản xuất Lý và các đạo diễn đều hiểu rất rõ thói quen này của Tần Linh
Du.
Cho nên bọn họ đều không mong chờ có thể mời được Tần Linh Du đến.
Thế nhưng bây giờ?!
Nhà sản xuất Lý lập tức nhảy dựng lên, lại một lần nữa cướp điện thoại từ trong tay đạo diễn.
Giọng của anh ta đã run đến không rõ tiếng: “A lô, xin chào.”
“Chào anh, tôi là Tần Linh Du” Đầu dây bên kia vang lên giọng phụ nữ biếng nhác mang theo ý cười: “Có phải các
anh đang thiếu một người khởi xướng cho nhóm nam không? Vừa hay tôi đang rảnh, muốn chọn cho một tên thiểu
năng trí tuệ tức chơi, anh thấy tôi có được không?”
“Được! Được quá ấy chứ lị!” Nhà sản xuất Lý cổ đè nén sự mừng rỡ trong lòng: “Chỉ cần có đến, cô muốn chọc bao
nhiêu tên thiểu năng trí tuệ cũng được, bọn tôi giúp cô!”. Truyện Mạt Thế
Tần Linh Du: “… Cái đó thì không cần.” Cô và Tần Linh Yến hạnh họe nhau đã thành thói quen, kiểu gì cũng phải
trên cơ nhau mới chịu, không ai mong muốn bị đối phương vặc lại.
“Cô Tần, lúc nào thì cô có thời gian?” Nhà sản xuất Lý hỏi: “Tôi đi tìm cô ký hợp đồng.”
“Hôm nay được nè.” Tần Linh Du khai một lon bia: “Làm xong trước bảy giờ, tôi muốn đi ăn đồ nướng.”
“Nhất định nhất định.” Nhà sản xuất Lý đồng ý rối rít.
Cuộc gọi kết thúc, anh ta thở ra một hơi thật dài, một lần nữa mệt mỏi ngồi phịch xuống ghế tựa.
Nhưng chưa được mấy giây, anh ta đã lại nhảy dựng lên.
“Mau! Mau nhéo tôi một cái đi.” Nhà sản xuất Lý sôi sục: “Mau nhéo tôi đi, nói với tôi đây không phải là mơ!”
Đạo diễn do dự một hồi, giơ tay lên, vỗ “bốc” một cái lên mặt nhà sản xuất Lý.
Để lại một dấu tay đỏ chót.
“Ha ha ha ha, không phải là mơ!” Bị ăn một cái bạt tai, nhưng nhà sản xuất Lý lại mừng rỡ hơn bao giờ hết: “Là
thật! Là thật!” Anh ta thật sự có thể hợp tác với Tần Linh Du rồi!
“Anh Lý, không đúng, tình hình không đúng!” Đạo diễn đột nhiên ý thức tới một vấn đề nghiêm trọng: “Ban nãy
chúng ta đã tiếp xúc với bên phía ảnh hậu Tạ rồi, bây giờ anh lại đồng ý với cô Tần, hai người cùng lúc thế này phải
giải quyết sao?”
Một bên là ảnh hậu quốc tế, một bên là thần tượng số một, không thể đắc tội bên nào. Hơn nữa, thứ tự lên hình
cũng là cả một vấn đề, nếu không xử lý khéo, thì người hâm mộ của hai bên rất có thể sẽ xé tổ sản xuất chương
trình tan tác.
“Mẹ nó, ai bảo là người khởi xướng chỉ có thể là một người? Ai nói hả? Tôi có nói không? Cậu có nói không?” Nhà
sản xuất Lý đã hoàn toàn đánh mất lý trí, anh ta bắt đầu khua tay múa chân, chống nạnh cười sằng sặc: “Chúng ta
lấy cả hai, ha ha ha ha ha, mẹ nó!”
Đạo diễn đứng ở bên cạnh, trong lòng thầm tính không biết có nên cho nhà sản xuất Lý thêm một cái bạt tai nữa để
anh ta tỉnh táo lại hay không.
Nhưng thực tế, nội tâm của đạo diễn cũng đang bùng cháy dữ dội.
Vị thể trong giới của Tạ Mạn Vũ, có thể nâng “Thanh Xuân 202” lên hắn một tầm cao mới.
Lại thêm Tần Linh Du thì càng khủng bổ hơn nữa.
Hai người đều có lượng fan nước ngoài đông đảo, đủ để khiến chương trình bùng nổ trên thị trường quốc tế.
Từ thời khắc này trở đi, “Thanh Xuân 202” đã không còn chỉ là một chương trình tuyển chọn thần tượng đơn thuần
nữa.
Bọn họ lăn lộn trong giới giải trí bao nhiêu năm, chưa từng nhìn thấy một tổ hợp thần tiên như thế này.
“Mau, mau bảo người đi chuẩn bị đi.” Nhà sản xuất Lý nhảy múa một hồi, cuối cùng cũng phản ứng lại, tất nhiên
anh ta sẽ không quên chuyện quan trọng nhất: “Tôi sẽ tự mình chuẩn bị hợp đồng, đi mời cô Tạ và cô Tần đến đây,
ký hợp đồng!”
“Đợi ký xong, chúng ta sẽ đăng bài lên mạng, ha ha ha ha! Để ông đây tát sưng mặt Diệp Hi và lũ fan ngu ngốc của
cô ta lên nào!”
Không đợi đạo diễn kịp phản ứng, nhà sản xuất Lý đã điên cuồng xông ra khỏi phòng.
Đúng lúc này thì phó đạo diễn định bước vào, lập tức bị cánh cửa đập cho dính lên tường. Cậu ta ôm mũi bước vào
trong, vô cùng băn khoăn: “Đạo diễn, anh Lý làm sao thế? Em thấy trên mặt anh ấy còn có dấu tay đỏ, bị chị dâu
đánh à?”
Đạo diễn vẫn còn thấy run tay, anh ta châm một điếu thuốc, hít sâu một hơi. Sau khi miễn cưỡng bình ổn tâm trạng
đang xao động của mình, anh ta mới u ám thốt lên một câu: “Không phải, anh ấy điên rồi.”
“Điên rồi?” Phó đạo diễn đùa: “Sao điên? Lẽ nào là Tạ Mạn Vũ đồng ý đến?”
Nghe thấy vậy, đạo diễn dừng động tác hút thuốc, quay sang nhìn phó đạo diễn đăm đăm. Phó đạo diễn bị ánh mắt
của anh ta làm cho rằng cả mình, không kìm được túm chặt lấy áo: “Đạo diễn, anh nhìn em như vậy làm gì?”
“Thằng ranh này có tiền đồ đấy.” Đạo diễn bước qua, vỗ lên vai cậu ta, dáng vẻ rất tự hào: “Cậu xem, sau này tôi
bấm máy không đi bái sơn thần nữa, cũng khỏi mời đại sự phong thủy, bái nhà tiên tri như cậu nhé được không?”
Phó đạo diễn: “???”
***
Với tư cách là một công ty giải trí đứng đầu nước Hoa có thu nhập dồi dào, từ lúc đầu tư vào “Thanh Xuân 202”,
Truyền thông Sơ Quang đã chuẩn bị sẵn không ít phương án dự phòng rủi ro, chính là để ứng phó với những
chuyện bất ngờ như thế này.
Ngay sau khi Diệp Hi đăng bài viết kia lên, Truyền thông Sơ Quang đã khởi động phương án dự phòng, sắp xếp
cho một nữ diễn viên dưới trướng tham gia.
Tuy nữ diễn viên này không tính là thần tượng hot, nhưng độ phổ biến quốc dân lại rất cao, duyên người qua
đường cũng rất tốt, làm bạn với không ít ngôi sao, trùng hợp làm sao lại là một trong những đối tượng mà fan hâm
mộ của Diệp Hi không dám chửi.
Sợ chửi rồi thì sau này sẽ không còn ai hợp tác với Diệp Hi nữa. Cuối cùng đến Truyền thông Sơ Quang cũng
không ngờ rằng, chương trình “Thanh Xuân 202” ấy thể lại mời được cả Tạ Mạn Vũ và Tần Linh Du.
Doanh Tử Khâm vừa về đến trại huấn luyện ISC, liền nhận được điện thoại của nữ thư ký: “Sếp, đỉnh đấy, con gái
tôi và nữ thần của tôi sắp đứng chung sân khấu rồi!”
Doanh Tử Khâm: “..”
Cô thật sự không nhìn ra, thư ký nhà mình cũng là một người đu idol cuồng nhiệt.
Đu idol, đu ra cả gia phả, đỡ phải kết hôn sinh con luôn rồi.
Doanh Tử Khâm mở máy tính lên: “Con gái cô?”
“Yêu tinh nhân gian Tần Linh Du đó!” Nữ thư ký vẫn còn đang gào rú: “Á á á tôi chết mất, sếp ơi, sếp có thể dùng
đặc quyền kiểm cho tôi cái ghế hàng đầu tiên khu cán bộ được không?”
“Được, trừ vào tiền lương của cô.”
Nữ thư ký rưng rưng nước mắt đi làm việc.
Doanh Tử Khâm liếc nhìn bức ảnh của Tân Linh Du mà nữ thư ký gửi đến, cảm giác có phần quen mắt.
Cô mở một khung chat ra, liên lạc với Tần Linh Yến.
[Mặt búp bê, có phải anh còn có người thân nào khác không?] Tần Linh Yến lúc này vẫn còn đang bực bội, nhìn
thấy tin nhắn này thì chỉ muốn nổi khùng. [Có, mà chết lâu rồi!]
[Tần Linh Du là em gái anh.]
Tần Linh Yển nhìn dòng chữ, giật mình đánh thót.
[Đại lão, sao cô biết?] Tuy tên của hai người vừa nhìn đã biết có quan hệ, nhưng trên đời này có không ít người
cùng họ cùng tên, càng đừng nói đến việc tên từa tựa nhau. Mà Tần Linh Du và anh ta thật sự khác hẳn nhau, một
bên mặt ngầu lòi, một bên mặt non choẹt.
[Đoán thôi, mắt của cô ấy khá giống anh.]
[Giống cái con khỉ, tôi đẹp hơn nó nhiều, cô nhìn bộ dạng của nó xem, ra ngoài tôi cũng ngại bảo nó là em tôi.]
Nghe thấy vậy, Doanh Tử Khâm nhướng mày. Cô mở bảng xếp hạng nữ thần quốc dân được bình chọn trên Weibo
năm ngoài ra,
Tần Linh Du xếp hạng nhất.
Tổng cộng cô ấy có được hơn 50 triệu phiếu, đứng thứ hai là Diệp Hi, chỉ có hơn 9 triệu.
Cùng là thần tượng hàng đầu, không có so sánh thì không có đau thương. Tấm ảnh dùng để đăng lên bảng xếp
hạng, là một tấm hình cosplay của Tần Linh Du, cô ấy cosplay một nhân vật trong game điện thoại mobi hot nhất
khi ấy.
Hoa Mộc Lan.
Toàn thân khối giáp cũng khó che giấu được thân hình bốc lửa của cô ấy, đúng là xứng với danh hiệu yêu tinh nhân
gian.
Doanh Tử Khâm tùy tiện gõ một đoạn code lên máy tính, sau đó nhét tấm ảnh này vào.
Chỉ trong mấy giây ngắn ngủi, độ phân giải của tấm ảnh đã được kéo lên mức cao nhất, thậm chí có thể đếm được
từng sợi lông mi.
Doanh Tử Khâm phóng to bức ảnh, nhìn thấy rất rõ vết chai trên tay Tần Linh Du,
Người bình thường sẽ không có vết chai này.
Cô ngẫm nghĩ một lát, từ tốn gõ một tin nhắn.
[Một sát thủ như em gái anh tiến vào giới giải trí làm ngôi sao, đúng là một các che giấu rất tốt, không dễ bị phát hiện.]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.