Hôm Nay Thiên Kim Lại Đi Vả Mặt

Chương 467:




Hãy ủng hộ tụi mình qua Momo/ZaloPay/ViettelPay/ShopeePay 0977361819 để tụi mình có động lực up chương nhanh nhất!
*********************************
Đũng là năm nay Đại học Để đổ mở một lớp thí nghiệm mới, do khoa Sinh học và khoa Hóa học cùng nhau thực
hiện, nhưng lại không thuộ3c quyền quản lý của hai khoa này, mà được xem như một dự án đặc biệt độc lập của
Đại học Đế Đô.
Cuộc thi vào lớp thí nghiệ1m mới được tổ chức vào tháng trước.
Chỉ có thông qua cuộc thi mới có tư cách vào lớp thí nghiệm.
Hiện giờ vẫn đang9 trong quá trình nộp hồ sơ, cho nên học sinh mới không hề biết đến sự tồn tại của lớp thí
nghiệm, thành viên của lớp thí nghiệm đề3u là học sinh năm hai năm ba.
Lớp thí nghiệm này có mức đầu tư gấp mười lần lớp thí nghiệm thông thường.
“Chị họ e8m học hóa sinh” Doanh Tử Khâm vỗ vai Kỷ Ly: “Em muốn xin thầy cho chị ấy một suất tham dự thi.”
“Suất tham dự thi thì được.” Trần Tuần Tiên nhìn Kỷ Ly, gật đầu: “Nhưng nếu không thông qua, thì vẫn sẽ không
vào được lớp thí nghiệm đầu”
“Em biết.” Doanh Tử Khâm đồng ý: “Nhất định sẽ bảo đảm công chính liêm minh”
Đợi đến năm sau lớp thí nghiệm mở lại, Kỷ Ly chắc chắn vẫn có thể vào.
Chỉ là vấn đề thời gian.
Hơn nữa Kỷ Nhất Hàng vẫn luôn thực hiện các thí nghiệm hóa sinh, Kỷ Ly mắt thấy tai nghe, về phương diện làm
nghiên cứu giỏi hơn nhiều so với các bạn đồng trang
lứa.
“Tôi bảo người mang một bộ đề thi đến đây.” Trần Tuấn Tiên gật đầu, nhấc điện thoại bàn lên gọi: “Thi luôn ở đây
đi”
Chẳng mấy chốc đã có người đưa đề thi đến.
Trong phòng hiệu trưởng có một phòng đọc sách, Trần Tuấn Tiên để Kỷ Ly ngồi trong đó làm bài.
Lúc này Kỷ Ly đã bình tĩnh trở lại.
Đây là cơ hội Doanh Tử Khâm cho cô ấy, cô ấy tuyệt đối không thể bỏ lỡ.
Sau khi Kỷ Ly rời đi, Trần Tuấn Tiên nhìn sang cô gái, suy ngẫm một lúc rồi lên tiếng: “Trò Doanh, tôi nghe giáo sư
Tả nói, trò muốn nghiên cứu khói độc DEATH?”
“Vâng” Doanh Tử Khâm không hề có ý giấu giếm, vẻ mặt hơi cứng lại: “Thầy hiệu trưởng, thầy cũng biết đó, thứ
này có thể gây nguy hại đến toàn nhân loại, không ai là ngoại lệ”
Chất độc DEATH không nằm trên bảng xếp hạng thuốc độc.
Thể lực dùng đầu lâu đen làm biểu tượng có lẽ còn sở hữu nhiều thứ tương tự như vậy hơn.
Nhưng giờ đây bọn họ đã biến mất.
Đại học Norton cũng chưa điều tra ra được bọn họ đang ở đâu.
Cho nên bọn họ chỉ có thể ở một nơi giống như giới cổ võ, tồn tại trên Trái đất nhưng lại đóng cửa với thế giới bên
ngoài.
Cũng giống như những cổ võ giả, bọn họ phải chịu những hạn chế nhất định, không thể thật sự hành động tùy ý.
Sao Trần Tuấn Tiên có thể không biết mức độ nghiêm trọng của chuyện này, ông thở dài, cũng chỉ đành nói: “Nhớ
giữ gìn, tương lai của trò rất quan trọng, mấy lão già chúng tôi sẽ bảo vệ thật tốt cho thế hệ trẻ các trò”
Hai tiếng đồng hồ sau, Kỷ Ly làm xong đề thi.
Trần Tuấn Tiên lại sai người mang bài làm của cô ấy đến chỗ giáo sư chấm, sau đó đích thân tiễn Doanh Tử Khâm
ra ngoài: “Buổi chiều là có kết quả, đến lúc đó tôi sẽ thông báo lại cho các trò.”
***
Giới cổ võ.
Nhà họ Lăng.
Giang Nhiên tốt nghiệp cấp ba xong thì chính thức quay về giới cổ võ.
Giang Họa Bình cũng biết cậu ta thực sự không thích học, cũng không muốn bắt cậu ta học đại học nữa.
Giang Nhiên là cổ võ giá bẩm sinh, sau khi nội tình trong người không còn bạo loạn, tu vi lại tăng thêm một bậc.
Giang Họa Bình và Lăng Trọng Lâu bàn bạc, muốn gửi Giang Nhiên đến học đường do Tư Pháp đường mở, có điều
cũng phải tham gia thi.
“Đây là thiệp mời tham dự buổi đấu giá năm nay.” Lăng Trọng Lâu trở về từ Tư Pháp đường, đưa thư mời cho
quản gia: “Ngày mai triệu tập hết thành viên trong gia tộc, phân chia theo năng lực.”
Quản gia gật đầu, lui xuống làm việc.
“Bố, cho con mấy tấm thiệp mời với.” Giang Nhiên nghe thấy, thò đầu ra khỏi máy chơi game: “Con đem cho bạn.”
“Con nói Tử Khâm với Tiểu Vũ à?” Lăng Trọng Lâu nghĩ một lát: “Được, cho con.”
Giang Nhiên quay trở về phòng mình, chụp ảnh tấm thiệp mời, gửi đi cho Doanh Tử Khâm và Tu Vũ.
[Bổ Doanh, tôi biết là có thể cậu sẽ cần đến dược liệu, đây là buổi đấu giá tổ chức mỗi năm một lần của giới cổ võ và
giới cổ y, diễn ra vào tháng sau, tôi cho người đem thiệp mời đến cho cậu.]
Lúc Doanh Tử Khâm nhận được tin nhắn này, cô vừa cùng Kỷ Ly về đến nhà Kỷ Nhất Hàng.
Cô nhìn bức ảnh Giang Nhiên gửi cho mình, lại nhìn tấm thiệp mời hôm qua vừa lấy được từ chỗ Phó Quân Thâm,
phát hiện là chúng giống nhau như đúc.
Trong giới cổ võ và cổ y có rất nhiều buổi đấu giá, nhưng cấp bậc này mỗi năm chỉ có một lần, do Tư Pháp đường
đứng ra tổ chức.
Món đồ được đấu giá đều là những dược liệu hàng đầu, còn có một vài loại vũ khí hiếm có.
Cho nên không phải gia tộc nào cũng được đi.
Giống như nhà họ Diệp, bọn họ không nhận được thiệp mời.
Doanh Tử Khâm gõ mấy chữ trả lời.
[Thiệp mời thì không cần, tôi có, sẽ đi.]
Giang Nhiên trả lời bằng một cái sticker.
Hình một con còn đang tí tởn vẫy đuôi.
Doanh Tử Khâm đặt điện thoại xuống, đi viết bản kế hoạch nghiên cứu.
Nguyên liệu thí nghiệm Hickman mua cho cô sẽ đến vào tối nay, ngày mai cô và Ôn Phong Miên sẽ chính thức bắt
đầu làm thí nghiệm.
Trong nhà bếp.
Kỷ Ly dè dặt đi đến bên cạnh bà Kỷ, nhỏ giọng nói: “Mẹ, mẹ chắc chắn không thể tưởng tượng được hôm nay con đã gặp ai đâu?
Bà Kỳ đang ướp thịt: “Ai?”
“Hiệu trưởng Trần Tuấn Tiên”
Tay bà Kỷ run lên: “Con đã gặp hiệu trưởng trường Đại học Đế Đô?”
“Không chỉ gặp thôi đâu, con còn ngồi làm bài thi trong thư phòng của thầy ấy nữa” Kỷ Ly kể lại một lượt chuyện
hôm nay: “Con cảm thấy mình trả lời không tệ, có thể vào được lớp thí nghiệm
Khuôn mặt bà kỷ trở nên nghiêm túc: “Tiểu Ly, cố gắng hết sức, nhưng đừng nói ra bên ngoài, hiện giờ tình hình
của em họ con nguy hiểm hơn” Nếu hiệu trưởng trường Đại học Đế đô đã đích thân ra mặt, thì Nhan Nhược Tuyết
không có cách nào gửi trả hồ sơ của Kỷ Ly được nữa.
“Chắc chắn” Kỷ Ly gật đầu: “Mẹ, mẹ có biết lớp thí nghiệm này một năm được đầu tư bao nhiêu tiền không?”
Cô ấy nắm tay lại đầy hưng phấn: “Một tỷ”
“Có gì lạ đầu” Bà Kỷ nói: “Năm ngoái Đại học Đế Đô kỷ niệm ngày thành lập trường, một học sinh cũ còn tặng cho
nhà trường năm tỷ lận”
Học sinh của trường Đại học Đế Đô bây giờ toàn ông to bà lớn.
***
Bốn giờ chiều, đã có điểm bài thi của Kỷ Ly.
Đề thi theo hệ số 100, Kỷ Ly được 87 điểm.
Theo quy định, chỉ cần trên 70 điểm là có thể vào lớp thí nghiệm.
Người đứng đầu kỳ thi khi trước cũng chỉ hơn Kỷ Ly ba điểm.
Bởi vì là người Doanh Tử Khâm tiến cử, điểm số của Kỷ Ly lại cao, Trần Tuấn Tiên cực kỳ xem trọng.
Ông đích thân đến ban tuyển sinh của khoa Sinh học, lấy ra hồ sơ học bạ của Kỷ Ly, đem đến lớp thí nghiệm hóa
sinh.
Trần Tuấn Tiên vừa rời khỏi thì Nhan Nhược Tuyết đã đến ban tuyển sinh của khoa Sinh học.
“Giáo sư Nhan.” Nhân viên quen biết cô ta, kính cẩn chào hỏi: “Cô có chuyện gì không?”
“Tìm một học sinh tên là Kỷ Ly cho tôi” Nhan Nhược Tuyết lạnh lùng: “Sau đó, gửi trả hồ sơ học bạ của nó”
Cô ta thật sự không ngờ rằng Kỷ Ly lại không đến tìm cô ta thật.
Cô ta có ý tốt muốn nâng đỡ Kỷ Ly, nhưng Kỷ Ly lại không nể mặt. Vậy thì cô ta cũng chẳng cần phải chiều theo
Kỷ Ly nữa. Con người cứ đến khi đánh mất mới nhận ra sai lầm của mình.
Có rất nhiều người đang giành nhau tham gia dự án nghiên cứu của cô ta, không có Kỷ Ly thì cô ta vẫn còn cả đống
người để chọn.
Nhưng Kỷ Ly không vào được Đại học Đế đô, mất một nửa tài nguyên, địa vị của cả nhà Kỷ Nhất Hàng sẽ thụt lùi
càng nghiêm trọng.
Đáng tiếc, Kỷ Ly hoàn toàn không hiểu đạo lý này.
“Gửi trả hồ sơ?” Anh nhân viên hơi bất ngờ, nhưng quả thật Nhan Nhược Tuyết có quyền lực này, anh ta cũng
không nói gì, bắt đầu tìm kiếm trong máy tính: “Xin giáo sư Nhan chờ cho một lát.”
Nhan Nhược Tuyết liền đứng chờ.
Giữa chừng, Kỷ Nhất Nguyên gửi cho cô ta một tin nhắn.
[Cô Nhan, nếu dự án nghiên cứu của cô thiếu người thì bên phía tôi có thể tiến cử cho cô mấy đứa nhỏ không tồi,
cũng không cần điểm cống hiến gì đâu, để chúng theo cô học hỏi thôi.]
Tham gia thí nghiệm sẽ được tính điểm cống hiến, theo thứ tự xếp tên trên báo cáo để tính điểm cống hiến khác
nhau.
Nhưng nếu từ bỏ điểm cống hiến, thì toàn bộ số điểm sẽ thuộc về người tổng phụ trách dự án.
Kỷ Nhất Nguyên làm vậy là đang lấy lòng, muốn hoàn toàn kéo Nhan Nhược Tuyết về phía mình.
Nhan Nhược Tuyết nheo mắt, gõ chữ trả lời.
[Được, bảo bọn họ lát nữa tới.]
“Giáo sư Nhan, em ấy không phải là học sinh của lớp thí nghiệm Sinh học” Lúc này anh nhân viên ngẩng đầu lên
khỏi màn hình máy tính, rất ngượng ngùng nói: “Không thể gửi trả hồ sơ học bạ của em ấy được.”
Vẻ mặt Nhan Nhược Tuyết lạnh hẳn đi, trên mặt đầy vẻ mất kiên nhẫn: “Sao lại không phải được, kiểm tra tiếp đi,
thời gian của tôi có hạn, nhanh tay lên”
Hồ sơ học bạ của Kỷ Ly khôngởkhoa Sinh học thì còn có thểởđầu được chứ?
“Ó, không đúng không đúng, bạn Kỳ Ly này vốn là học sinh của lớp thí nghiệm Sinh học” Nhân viên vỗ đầu, chợt nhớ ra: “Nhưng
hiện giờ thì không phải”
Nhan Nhược Tuyết đã hoàn toàn mất kiên nhẫn, giọng nói cũng toát lên sự lạnh lẽo: “Anh đùa tôi đấy à, vốn là những hiện giờ không
phải nghĩa là sao? Hồ sơ của nó bốc hơi được chắc”
“Giáo sư Nhan, tôi xin thề, những gì tôi nói đều là sự thật.” Anh nhân viên bối rối không biết phải làm sao, chi đành nói: “Bởi vì cách
đây không lâu, hiệu trưởng đã đích. thân đến mang hồ sơ học bạ của em ấy đi rồi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.