Hôn Nhân Đại Sự: Cưới Trước Yêu Sau

Chương 4:




Ngày hôm sau, Tử Tịch thức dậy với tâm trạng thoải mái và đầy quyết tâm. Cô cảm thấy như mọi thứ đang dần trở nên quen thuộc và dễ chịu hơn. Sau khi chuẩn bị bữa sáng đơn giản, cô quyết định sẽ tiếp tục khám phá thêm về cuộc sống của Vũ Thiên, cũng như về quá khứ của anh.
Tử Tịch bắt đầu với phòng làm việc của Vũ Thiên, nơi cô đã phát hiện cuốn sổ tay. Lần này, cô không tìm thấy gì đặc biệt ngoài một số tài liệu công việc và vài quyển sách kỹ thuật. Tuy nhiên, khi cô đang dọn dẹp một góc phòng, cô vô tình làm rơi một bức ảnh cũ từ ngăn kéo bàn. Đó là một bức ảnh chụp Vũ Thiên và một người phụ nữ xinh đẹp, trông họ rất hạnh phúc bên nhau.
Tử Tịch nhận ra người phụ nữ trong bức ảnh chính là cô gái mà cô đã nhìn thấy trong bức ảnh ngày hôm qua. Lòng cô bắt đầu dậy sóng những suy nghĩ không yên. Cô tự hỏi về mối quan hệ giữa Vũ Thiên và người phụ nữ này. Cô không muốn trở thành người thứ ba hay can thiệp vào cuộc sống của anh, nhưng cũng không thể bỏ qua cảm giác bất an đang dâng trào trong lòng.
Trong lúc đang trầm ngâm suy nghĩ, tiếng chuông cửa vang lên cắt ngang dòng suy tư của cô. Tử Tịch ra mở cửa và gặp một phụ nữ đứng ngoài, vẻ ngoài sang trọng và quý phái. Bà tự giới thiệu là Dương Lệ Hằng, cấp trên của Hàn Vũ Thiên.
“Chào cô, tôi là Dương Lệ Hằng, sếp của Vũ Thiên. Tôi đến thăm nhà và muốn nói chuyện với cô một chút,” bà nói với giọng điệu dịu dàng nhưng không kém phần quyết đoán.
||||| Truyện đề cử: Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên (Vô Địch Tiên Nhân - Ngạo Thế Tiên Giới) |||||
Tử Tịch mời bà Lệ Hằng vào nhà và pha trà tiếp đãi. Bà Lệ Hằng có vẻ rất quan tâm đến tình hình của Vũ Thiên và hỏi han nhiều về cuộc sống hôn nhân của họ. Tuy nhiên, qua cuộc trò chuyện, Tử Tịch cảm nhận được rằng bà đang có một mục đích khác.
“Cô có biết về người phụ nữ tên Vũ Tuệ Nhi không?” bà Lệ Hằng đột ngột hỏi, ánh mắt đầy ẩn ý.
Tử Tịch giật mình trước câu hỏi bất ngờ, nhưng cố gắng giữ bình tĩnh. “Không, tôi không biết nhiều về cô ấy. Chỉ biết là cô ấy có vẻ rất quan trọng với Vũ Thiên.”
Bà Lệ Hằng thở dài, đặt tách trà xuống và bắt đầu kể lại câu chuyện. “Vũ Tuệ Nhi là người yêu cũ của Vũ Thiên. Hai người họ đã từng rất yêu nhau và thậm chí đã có kế hoạch kết hôn. Nhưng vì một số lý do, họ đã chia tay và từ đó, Vũ Thiên không còn nhắc đến cô ấy nữa.”
Tử Tịch cảm thấy một nỗi đau âm ỉ trong lòng khi nghe câu chuyện. Cô không ngờ rằng quá khứ của Hàn Vũ Thiên lại phức tạp đến vậy. Cô tự hỏi liệu anh có còn tình cảm với Vũ Tuệ Nhi không, và liệu cuộc hôn nhân này có thực sự ý nghĩa với anh hay không.
“Cô có lo lắng về điều này không?” bà Lệ Hằng hỏi, ánh mắt đầy sự quan tâm.
“Tôi... Tôi không biết. Tôi chỉ muốn làm hết sức để cuộc hôn nhân này có thể thành công. Nhưng tôi cũng không muốn trở thành người thay thế cho ai đó,” Tử Tịch trả lời, giọng nói có chút run rẩy.
Bà Lệ Hằng mỉm cười, đặt tay lên vai Tử Tịch như muốn truyền thêm sức mạnh cho cô. “Tôi tin rằng nếu cô và Vũ Thiên thật lòng với nhau, mọi chuyện sẽ dần tốt đẹp. Cô hãy tin vào tình yêu và sự chân thành của mình.”
Tối hôm đó, Hàn Vũ Thiên trở về nhà muộn hơn thường lệ. Anh trông có vẻ mệt mỏi nhưng vẫn giữ nụ cười khi gặp Tử Tịch. “Em ở nhà có ổn không? Hôm nay anh có nhiều việc quá.”
“Em ổn. Hôm nay em có gặp bà Dương Lệ Hằng. Bà ấy kể cho em nghe về Vũ Tuệ Nhi,” Tử Tịch nói, cố gắng nhìn thẳng vào mắt anh để tìm kiếm sự thật.
Vũ Thiên khựng lại một chút trước khi thở dài. “Anh xin lỗi vì đã không kể cho em nghe về cô ấy. Tuệ Nhi và anh đã từng yêu nhau rất nhiều, nhưng cuộc sống có những thay đổi mà chúng ta không thể lường trước. Giờ đây, cô ấy đã đi xa và có cuộc sống riêng của mình.”
“Em hiểu, nhưng em cần biết liệu cô ấy vẫn còn ảnh hưởng đến cuộc sống của anh không. Em không muốn trở thành người thay thế cho bất kỳ ai,” Tử Tịch nói, lòng cô ngập tràn cảm xúc mâu thuẫn.
Vũ Thiên tiến lại gần, nắm lấy tay cô và nhìn vào mắt cô đầy chân thành. “Tử Tịch, anh đã để quá khứ lại phía sau và bây giờ anh muốn xây dựng một tương lai cùng em. Em không phải là sự thay thế cho ai cả. Em là người vợ mà anh muốn chăm sóc và bảo vệ suốt đời.”
Những lời nói của Vũ Thiên khiến Tử Tịch cảm thấy an lòng hơn. Cô biết rằng con đường phía trước không hề dễ dàng, nhưng với sự chân thành và tình yêu của cả hai, cô tin rằng họ có thể vượt qua mọi thử thách và tạo nên một cuộc sống hạnh phúc.
Đêm đó, Tử Tịch cảm nhận được sự ấm áp và tin tưởng từ Vũ Thiên. Cô hiểu rằng cuộc sống không phải lúc nào cũng dễ dàng, nhưng cô sẵn sàng đối mặt với tất cả vì tình yêu và tương lai của họ. Những bí mật dần được hé lộ, nhưng chính sự chân thành và lòng tin mới là chìa khóa để họ cùng nhau vượt qua mọi khó khăn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.