Hôn Nhân Hợp Đồng - Yêu Em Thật Lòng

Chương 158:




Trước đây Kiều Nguyệt Dung thấy ánh đèn flash nhá sáng thì sẽ tự tin nhìn vào ống kính tạo dáng, bây giờ thần trí cô ta không bình thường nữa nhưng khi nhìn thấy máy quay ống kính thì liền đứng dậy tạo dáng, mỉm cười vẫy tay chào như đang chào fans của mình vậy.
“Tôi chính là nữ diễn viên xuất sắc nhất giải Phượng Loan năm nay…ha ha…cuối cùng tôi cũng trở thành người đạt giải rồi…”
Mọi người nhao nhao vây quanh Kiều Nguyệt Dung, có người lên tiếng “Hình như cô ta sốc quá hóa điên rồi kìa.”
Có người đồng tình lên tiếng “Phải nha, tôi từng nghe nói có những người không chấp nhận được sự việc nào đó tâm lý bị tổn thương nghiêm trọng sẽ dẫn đến chuyên điên loạn luôn đó.”
“Cô ta sốc đến độ này cũng đâu có gì là khó hiểu đâu, từ một đại tiểu thư danh giá bị phanh phối thân thế thật sự là con của người giúp việc sao mà chịu nổi cú sốc này được chứ.”
Có người lên tiếng “Tôi thấy cô ta làm nhiều việc ác như thế với Kiều Tâm Vũ nên đây chính là quả báo mà ông trời dành riêng cho cô ta đó.”
Lực lượng cảnh sát đi tới áp giải Kiều Nguyệt Dung đi, cô ta liền giãy giụa “Buông tôi ra, các người là ai vậy hả? Mau buông tôi ra tôi đang là nữ diễn viên xuất sắc trẻ tuổi nhất của giới giải trí đó…các người có biết tôi là ai không mà dám vô lễ vậy hả? Tôi nói cho các người biết tôi chính là đại tiểu thư của Kiều gia đó, các người bắt tôi thì ba mẹ tôi sẽ không tha cho các người đâu.”
Một đồng chí cảnh sát lên tiếng nói với đồng đội của mình “Tôi cảm thấy đầu óc cô ta hình như không còn bình thường nữa.”
“Cứ giải về cục cảnh sát trước rồi tính.”
Tôn Di liền bước đến ôm lấy cánh tay của một đồng chí cảnh sát “Xin các chú đừng bắt con gái của tôi mà, con tôi nó bị sốc thần trí không còn tỉnh táo nữa rồi.”
“Phiền bà tránh ra nếu không sẽ bị khép vào tội cản trở người thi hành công vụ đó, cô ta có bình thường hay không chờ thẩm vấn và kết quả giám định của bệnh viện thì sẽ rõ thôi, bà mau tránh ra đi.”
Hai đồng chí cảnh sát áp giải Kiều Nguyệt Dung lên xe cảnh sát mặc kệ cô ta giãy giụa và liên tục chửi mắng.
Tôn Di gần như là sụp đổ ngã ngồi tại chỗ luôn, bà ta cảm thấy hối hận vô cùng Kiều Nguyệt Dung có ngày hôm nay là cũng là bà ta đã luôn âm thầm tiếp tay cho cô ta làm việc xấu thậm chí là bày mưu tính kế thay cho cô ta làm việc ác.
“Qủa báo….đúng là quả báo mà…hu hu hu…gieo nhân nào thì gặt quả ấy là có thật rồi…hu hu hu…Nguyệt Dung ơi tất cả là mẹ đã hại con rồi.”
Tại biệt thự của Nhất Đẳng, chuông cửa reo lên inh ỏi, Dung Ngọc Nhi đi ra mở cửa thì thấy hai đồng chí cảnh sát đứng bên ngoài nên có chút bất ngờ.
“Xin hỏi hai vị đến đây có chuyện gì không ạ?”
Một đồng chí cảnh sát giơ lên bắt giữ lên trước mặt của Dung Ngọc Nhi rồi lên tiếng đáp “Chúng tôi có lệnh bắt tạm giam Đàm Duệ Linh con dâu của bà.”
Dung Ngọc Nhi nhíu mày “Cái gì cơ? Sao con dâu của tôi lại bị bắt tạm giam chứ?”
“Cô Đàm Duệ Linh dính đến một vụ chủ mưu giết người có chủ ý, hiện nay nhân chứng vật chứng bên cảnh sát đã tiến hành thu giữ hết rồi vì vậy bà hãy mau gọi cô Đàm Duệ Linh ra đây rồi đến sở cảnh sát lấy lời khai nhanh lên.”
Tịch Thiếu Kiệt và Đàm Duệ Linh vừa ra đến cửa tính đi về Đàm gia thì nghe cảnh sát nói như thế, sắc mặt của Đàm Duệ Linh lập tức tối sầm lại, cả người run lẩy bẩy.
Đàm Duệ Linh cau mày thầm nghĩ “Chẳng lẽ mọi chuyện lại bị bại lộ rồi sao?”
Tịch Thiếu Kiệt liền sải bước đi tới chỗ hai đồng chí cảnh sát và mẹ mình đang đứng rồi lên tiếng hỏi “Vợ tôi chủ mưu giết ai chứ, các người có nhầm lẫn gì không hả?”
Một đồng chí cảnh sát lên tiếng đáp “Cô Đàm Duệ Linh đây là thuê người dàn dựng vụ tai nạn ngoài ý muốn trên sân khấu trao giải Phượng Loan năm nay khiến cho cô Kiều Tâm Vũ bị thương nghiêm trọng nguy hiểm đến tính mạng.”
Vừa nghe nhắc đến cái tên Kiều Tâm Vũ là nội tâm của Tịch Thiếu Kiệt lại dao động mạnh, anh liền gấp gáp lên tiếng hỏi “Tâm Vũ…Tâm Vũ bị làm sao vậy hả?”
“Tôi nghe nói cô ấy bị một chùm đèn lớn trên sân khấu rơi trúng người hiện tại đang cấp cứu ở bệnh viện chưa rõ sống chết thế nào.”
Vẻ mặt của Tịch Thiếu Kiệt liền thất thần “Không…không thể nào Tâm Vũ sao lại…”
Tịch Thiếu Kiệt gấp gáp muốn chạy đến bệnh viện ngay thì giọng của Đàm Duệ Linh tức giận vang lên “Tịch Thiếu Kiệt, em bị người ta vu khống bắt giữ anh không quan tâm lại muốn chạy đến tìm cô ta hay sao hả?”
Tịch Thiếu Kiệt nghe vậy liền tức giận tát quay người lại tát vào mặt của Đàm Duệ Linh một cái thật mạnh khiến cô ta choáng váng ngã ngồi trên mặt đất luôn.
Ánh mắt của Tịch Thiếu Kiệt tức giận đỏ quạch lên trong vô cùng đáng sợ, anh ngồi xổm xuống đưa tay bóp cổ của Đàm Duệ Linh rồi nghiến răng nghiến lợi lên tiếng “Cô đúng là độc ác hơn cả loài rắn độc nữa mà, tôi đã nói là Tâm Vũ hoàn toàn không còn chút tình cảm nào với tôi nữa hết chỉ có mình tôi là vẫn thầm thương trộm nhớ cô ấy mà thôi. Nếu cô căm hận thì hãy căm hận tôi đi, muốn giết thì hãy giết chết tôi đi, tại sao cô lại đi hãm hại Tâm Vũ như thế chứ?”
Dung Ngọc Nhi và hai cảnh sát kia thấy Tịch Thiếu Kiệt đang vô cùng tức giận dùng hết sức bóp cổ của Đàm Duệ Linh lại sợ xảy ra án mạng nên liền mỗi người một tay kéo anh ra.
“Khụ…khụ…khụ”
Đàm Duệ Linh ho sặc sụa khi Tịch Thiếu Kiệt bị hai đồng chí cảnh sát kéo tay của anh ra khỏi cô.
Dung Ngọc Nhi tỏ vẻ lo lắng đỡ lấy Đàm Duệ Linh “Duệ Linh à, con có sao không hả?”
Nước mắt rơi xuống từng giọt trên gương mặt kiêu ngạo của Đàm Duệ Linh, cô ta nở một nụ cười đau đớn mà khó coi hơn là khóc gấp 10 lần.
“Tịch Thiếu Kiệt, hành động này của anh chứng tỏ rằng anh vẫn luôn yêu con nhỏ đó, chỉ cần là chuyện liên quan đến Kiều Tâm Vũ thì anh sẽ mất khống chế sẽ không để em vào trong mắt của anh nữa hu hu hu.”
Tịch Thiếu Kiệt liền lên tiếng đáp trả “Chẳng phải trước khi kết hôn tôi đã nói rất rõ ràng với cô rằng tôi đã có người con gái mà mình yêu rồi, nếu cô nhất quyết muốn kết hôn với tôi thì tôi đồng ý theo lời của ba mẹ tôi nhưng tôi sẽ không yêu cô rồi mà.”
Đàm Duệ Linh nghe những lời tuyệt tình như thế thì đau lòng không thôi, cô mếu máu “Tịch Thiếu Kiệt, ban đầu em cũng là vì nghe theo lời của ba mẹ mà ép buộc bản thân phải đến xem mắt cùng anh nhưng sau khi gặp anh rồi thì em lại đem lòng yêu anh từ cái nhìn đầu tiên. Em cứ nghĩ là chỉ cần mình dùng tình cảm chân thành nhất có thể cảm hóa anh có thể khiến anh yêu em nhưng mà không, trong tim anh chỉ có một mình Kiều Tâm Vũ mà thôi. Anh nên nhớ cô ta bây giờ là chị dâu của anh đó, dù anh muốn hay không thì đây vẫn là sự thật không ai có thể thay đổi được cả.”
Tịch Thiếu Kiệt mất kiểm soát gào lên “Cô im đi đừng nói nữa…cô không có tư cách nhắc đến cô ấy.”
Đàm Duệ Linh rơi nươc mắt “Hóa ra đây chính là cái giá phải trả của việc yêu một người không nên yêu…em từng nghe qua một câu nếu chúng ta cứ cố chấp giữ lấy một người không yêu mình thì ông trời sẽ bắt mình phải trả một cái giá rất đắc đó là bị bỏ rơi…em bị anh bỏ rơi rồi đúng không hả Thiếu Kiệt?”
“Tôi và cô đã giao ước rồi, tôi sẽ không nghĩ đến Tâm Vũ nữa mà sẽ thử mở lòng với cô rồi mà, tôi còn nói chúng ta xuất ngoại sống một đời mới nhưng tôi không ngờ sau lưng tôi cô lại làm ra những chuyện tàn ác như thế.”
Đàm Duệ Linh khẽ lắc đầu vẻ mặt đầy sự đau thương “Nếu Kiều Tâm Vũ còn sống ngày nào thì anh và em vẫn sẽ đồng sàn dị mộng, cho dù có đi đến đâu thì anh vẫn không thể quên được cô ấy hết, trừ phi cô ta chết đi thì anh mới chết tâm với cô ta mà thôi.”
Tịch Thiếu Kiệt thở dài rồi quay sang hai đồng chí cảnh sát lên tiếng “Cô ta có tội, các anh cứ áp giải cô ta về sở cảnh sát điều tra đi.”
Dung Ngọc Nhi rối lên khi thấy hai đồng chí cảnh sát bắt Đàm Duệ Linh lên xe chở đi, bà nói vọng theo “Mẹ sẽ thuê luật sư bào chữa cho con Duệ Linh à.”
Sau khi xe cảnh sát chạy đi thì Dung Ngọc Nhi liền quay sang lên tiếng quát Tịch Thiếu Kiệt “Con bị điên rồi hả? Tịch Thị mất rồi, sau này con chỉ có thể dựa vào Đàm Thị mà sống thôi sao con lại ngu ngốc bảo cảnh sát bắt Duệ Linh đi chứ hả?”
Tịch Thiếu Kiệt hậm hực “Cô ta làm việc ác thì phải chịu sự trừng phạt của pháp luật chứ, hiện tại Tâm Vũ còn chưa rõ sống chết nếu như cô ấy có chuyện gì thì Đàm Duệ Linh phải trả giá.”
Dung Ngọc Nhi liền bước qua tát vào mặt của Tịch Thiếu Kiệt một cái “Đến bây giờ con vẫn còn ngu ngốc như thế sao Thiếu Kiệt, chính con khốn đó đã đứng ra giúp Tịch Kỳ Phong lấy đi dự án Thượng Huyền then chốt quyết định chỗ đứng của con ở Tịch Thị, kéo theo hệ lụy là bây giờ con trắng tay rồi con vẫn chưa sáng mắt hay sao hả?”
Tịch Thiếu Kiệt cúi đầu im lặng không đáp, anh buồn vì Kiều Tâm Vũ giúp Tịch Kỳ Phong đối đầu với mình nhưng anh không hề oán trách cô, ngay từ đầu là anh từ bỏ cô trước nên không có tư cách oán trách người khác.
Có lẽ yêu một người quá nhiều thì sẽ không thể hận được người đó nữa, chỉ có thể chấp nhận tất cả những chuyện liên quan đến người đó mà thôi, dù có đau lòng cũng không thể oán trách được.
“Mẹ thấy Duệ Linh làm vậy là đúng chứ không hề sai, Kiều Tâm Vũ đó nên chết đi từ lâu rồi mới đúng.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.