Huyền Giới Chi Môn

Chương 1147: Tiến Bộ Vượt Bậc (1)




Thạch Mục quan sát một lúc, ánh mắt liền lộ ra vẻ kinh ngạc, khí tức mà ba người phát ra đều có tiến bộ rất lớn.
Nếu như hắn dự đoán không sai thì công lực của Thái Nhi lúc này đã đạt đến trình độ của Thánh Giai hậu kỳ.
Con Thái Mao Anh Vũ này xuất thân vốn dĩ đã không tầm thường, sau khi được tỉ đệ Mã Lung đem về trong tộc thừa kế Thánh Thú Y Bát thì công lực đã tăng vọt. Mấy năm nay đi theo hắn trong tối ngoài sáng lại càng kiếm được không ít lợi lộc, công lực sớm đã đạt đến Thánh Giai trung kỳ. Hiện nay lại cộng thêm phen này khổ luyện trong Hoang Nguyệt Cổ Tỉnh, công lực đạt đến Thánh Giai hậu kỳ cũng là chuyện dễ hiểu.
Điều này làm cho Thạch Mục có chút ngạc nhiên nhưng không phải là điều bất ngờ.
Điều làm hắn thật sự bất ngờ đó là phân thân của hắn. Lúc này, phân thân của hắn đã có tu vi đạt mức Thánh Giai đỉnh cao, tương đương với trình độ của chính bản thân hắn.
Tuy nhiên khi Thạch Mục nghĩ đến tốc độ hấp thu khí Hoang Nguyệt của phân thân thì rất nhanh liền hiểu rõ và thoải mái hơn.
Bất kể nói thế nào đi nữa thì phân thân của hắn có thể nâng cao công lực, đối với hắn mà nói cũng là một cánh tay trợ giúp đắc lực. Nói cho cùng thì trong phân thân này của hắn có tồn tại một Lĩnh Vực khiếm quyết, công lực càng mạnh thì sức mạnh của Lĩnh Vực được phát huy cũng sẽ càng mạnh.
Với sức mạnh hiện giờ của phân thân Thạch Mục, cộng thêm uy lực của thanh “huyết sắc tàn kiếm” thì e rằng chính bản thân Thạch Mục nếu không dùng đến Phiên Thiên Côn thì thật sẽ chưa chắc có thể đối phó lại được.
Sau khi định thần lại, Thạch Mục chuyển ánh mắt nhìn sang An Hoa.
An Hoa lúc này toàn thân được “ngân sắc quang cầu” bao phủ. Quy mô và mức độ tỏa sáng của quang cầu này vượt xa của Thái Nhi và phân thân của hắn.
Trên người An Hoa phát ra khí tức vô cùng mạnh mẽ, so với trước đây đã mạnh hơn rất nhiều. Thậm chí trong đó còn ẩn chứa một luồng khí tức bá đạo không ai sánh kịp.
- Xem ra An Hoa không cần mất nhiều thời gian nữa liền có thể đi trước mình một bước, đột phá thăng lên Thần Cảnh rồi đấy.
Thạch Mục tự nói thầm trong lòng.
Thạch Mục trong lòng nghĩ vậy liền nhanh chóng nhắm lại hai mắt, lần nữa đi vào trạng thái tu luyện.
Chỉ còn mấy ngày nữa là đến thời hạn ba mươi ngày được phép ở trong Hoang Nguyệt Cổ Tỉnh tu luyện, hắn không muốn lãng phí một phút giây nào.
Thời gian nhanh chóng trôi qua, chớp mắt đã qua ba ngày rồi.
Thạch Mục đang trong lúc tu luyện, bỗng nhiên có một luồng sức mạnh uy lực mạnh mẽ áp đến, trong không khí cũng cuộn lên một luồng khí gần như cuộn bay cơ thể của Thạch Mục lên khỏi thạch trụ.
Thạch Mục hoang mang mở to hai mắt, sắc mặt liền thay đổi.
Luồng khí có uy lực mạnh mẽ áp đến này lại phát ra từ trên người của An Hoa. Toàn thân An Hoa lúc này đang được một vòng hào quang xích sắc bao phủ.
Vần hào quang đó sáng chói lóa, khiến hắn nhìn không rõ tình hình hiện tại của An Hoa. Từ bên trong một đạo “xích sắc hỏa xá” vừa to vừa lớn nổ bùng bay ra bốn phương tám hướng.
Trong Hoang Nguyệt Cổ Tỉnh bị chiếu rọi thành xích sắc, trong hào quang xích sắc ẩn chứa nhiệt độ cực cao, đáy giếng như đã bị biến thành trong lòng dung nham của núi lửa.
Thái Nhi và phân thân của hắn bị làn sóng của luồng khí lan đến, cuốn cơ thể của hai người cuộn bay ra ngoài.
- Có chuyện gì vậy? Làm cái quỷ gì.....
Thái Nhi đang chìm đắ trong tu luyện thì bị tỉnh lại, oa oa kêu to.
Có điều Thái Nhi đã nhanh chóng nhìn thấy nguồn gốc của luồng khí cực mạnh kia, vội vã câm nín, ánh mắt mắt vô cùng kinh ngạc.
Thái Nhi giương cánh bay lên một vòng nhỏ rồi đứng xuống trên vai của Thạch Mục.
Phân thân của hắn cũng ở trên không trung bay một vòng rồi đứng xuống bên cạnh Thạch Mục.
- Thạch đầu, tên tiểu tử An Hoa này làm sao thế? Lẽ nào hắn muốn đột phá thăng lên Thần Cảnh........
Thái Nhi kinh ngạc nói.
Thạch Mục gật đầu, biểu cảm rất bình tĩnh.
Tình huống này, lúc trước hắn đã từng tận mắt chứng kiến qua một lần, đó là lúc Yên La thăng cấp lên Thần Cảnh.
Có điều quy mô và sức mạnh của dị tượng lúc Yên La thăng lên Thần Cảnh năm xưa kém xa so với An Hoa lúc này.
Trong mắt Thái Nhi liền bất ngờ lộ ra vẻ cô cùng ngưỡng mộ.
Thạch Mục có chút bất ngờ, sau khi An Hoa ở trong Hoang Nguyệt Cổ Tỉnh tu luyện, tu vi mặc dù tăng lên không ít nhưng khoảng cách để có thể đột phá thăng lên Thánh Giai lẽ ra phải cần một khoảng thời gian nữa mới đúng. Sao có thể trong thời chóng vánh như vậy đã đột phá thăng lên Thần Cảnh rồi.
Trong mắt Thạch Mục hiện ra một tầng kim quang, nhìn về nơi sâu trong hào quang xích sắc.
Dưới ánh nhìn của Linh Mục Thần Thông, tình hình của An Hoa hiện ra rõ mồn một trong mắt Thạch Mục.
ở nơi sâu xa của “xích sắc hỏa quang”, trên đỉnh đầu của An Hoa lơ lửng một cái đại ấn hình vuông. Đó chính là Hổ Vương Tỉ Ấn.
Hổ Vương Tỉ Ấn lúc này nở ra hào quang xích sắc kỳ lạ, có vô số “xích sắc phù văn” từ trong đó bay ra, ngưng tụ thành một Mãnh Hổ Hư Ảnh, từ từ dung nhập vào trong cơ thể của An Hoa.
- Thì ra là vậy....
Thạch Mục bất chợt hiểu ra.
Hổ Vương Tỉ Ấn kia là tín vật tộc trưởng của Viêm Hổ Nhất Tộc, quả nhiên là không tầm thường. Trong đó tất nhiên ẩn chứa một loại cảm ngộ nào đó đủ để trợ giúp người luyện giác ngộ ra con đường tu luyện để thăng lên mức Thần Cảnh.
Hào quang xích sắc mà An Hoa phát ra càng lúc càng chói sáng, rất nhanh đã hóa thành hỏa diễm hừng hực, phát ra nhiệt lượng rất cao và rất mạnh, hư không cũng bắt đầu bị tác động của sức mạnh hỏa diễm rần rần lên.
Thạch Mục bay lùi ra sau, đứng sát vào vách giếng.
Thạch Mục giơ một tay lên, một đạo “xích sắc hỏa quang” từ trong tay hắn bắn ra, đó chính là hỏa lực của Cửu Chuyển Huyền Công.
Hỏa quang hóa thành một màn “xích sắc hảo quang”, chặn ở phía trước Thạch Mục.
Nhiệt độ ở phía trước liền giảm đi tám phần.
Thạch Mục nhìn sang Trận Pháp Phù Văn trên vách giếng xung quanh, ánh mắt lóe sáng.
Dưới nhiệt độ cao như vậy mà những phù văn này lại không hề bị ảnh hưởng gì, không biết là dã dùng loại vật liệu gì đẽ khắc họa thành.
Trong “xích sắc hỏa diễm”, khí tức mà An Hoa phát ra càng lúc càng cường mạnh.
Lại qua một lúc.
Theo tiếng “Oàng” trầm vang lên, “xích sắc hỏa quang” giống như cá voi hút nước quay về dung nhập vào trong cơ thể của An Hoa.
An Hoa chầm chậm mở hai mắt ra, đứng dậy, phát ra luồng khí tức khổng lồ và tất nhiên là đã đột phá lên Thần Cảnh.
Sắc mặt của An Hoa vô cùng vui mừng, quay đầu lại nhìn Thạch Mục.
- Thạch Mục huynh!
Thạch Mục ánh mắt lóe sáng, mắt của An Hoa lúc này đã biến thành màu đỏ hồng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.