Đại hội mùa thu mỗi năm một lần qua đi, bước chân mùa đông cũng dần dần đến gần.
Cuối mùa thu năm nay, vì Persephone lấy chồng ở minh phủ xa xôi nên thần lúa mì Demeter bi thương không có tâm trí làm việc, thiên giới thế gian cỏ cây điêu tàn, nơi nơi đều là một mảnh tiêu điều lạnh lẽo.
Nhưng chuyện này cũng không gây cản trở được việc chúng thần hoan lạc, Zeus tổ chức một lễ mừng long trọng, hưởng thụ các loại tế phẩm do thế gian tiến cống.
Đó cũng là cuộc ra mắt của Ganymede, tân sủng mới của Zeus, trước mặt chúng thần. Lần trước khi nghe Zeus phong một người phàm làm thần, ngay lập tức giống như một tảng đá lớn bị ném vào mặt hồ tĩnh lặng, trên Olympia nổi lên một làn sóng vô cùng lớn. Chuyện này chưa từng xảy ra, tuy rằng thần hầu rượu chức vị không lớn, nhưng một vương tử nho nhỏ đã không có huyết thống lại chẳng có cống hiến gì, chỉ bằng sắc đẹp mà trở thành một vị thần bất tử, còn mê hoặc làm cho Zeus thần hồn điên đảo dám làm mất mặt Hera… Mọi người nhịn không được trong lòng tưởng tượng, vị vương tử này rốt cuộc là quốc sắc thiên hương như thế nào…
Rốt cục đợi đến khi “Tân sủng” trong truyền thuyết theo phía sau Zeus bước ra sân khấu, chúng thần nhất thời trợn mắt há hốc mồm.
Này… Này không phải là một tiểu Hermes sao?
Tức khắc các ánh mắt đều hướng về Hermes chính quy, ai ngờ nhanh chóng làm cho Apollo ngồi bên cạnh trừng mắt lại, ánh mắt sắc bén kia làm chúng thần đều phải rụt trở lại.
“Quên đi.” Hermes yên lặng chịu đựng ánh mắt so sánh của chúng thần, làm bộ như không có chuyện gì.
Apollo nắm chặt tay người yêu, sắc mặt vô cùng khó coi, lại tìm một vật thay thế giống như vậy, rõ ràng là có ác ý với Hermes! Zeus làm như vậy, quả thực là ngang nhiên mà khiêu khích mình mà!
“Đêm đó Zeus có uống rượu, ngay cả nam nữ đều không phân biệt được, sau lại mới phát hiện Ganymede cùng ta có chút giống nhau…”
Hermes thử xoa dịu nội tâm khó chịu của Apollo, nói thật ngay cả mình cũng không tin cái chuyện ma quỷ này.
“Ân.” Apollo ngoài miệng đồng ý, đột nhiên thừa dịp Hermes chưa chuẩn bị, nắm lấy cằm ychuyển về phía mình, cúi đầu hôn thật sâu.
“Ngô…” Apollo dùng lực đạo rất lớn, Hermes muốn đẩy cũng đẩy không ra, đành cho hắn hôn đến vừa lòng thì thôi.
“Ngươi có lầm hay không, là ngay trước mặt công chúng đó!” Hermes đỏ mặt, nhỏ giọng quát.
Apollo ôm y vào ngực lại hôn hai cái, cố ý đề cao âm lượng: “Không có biện pháp nha, ai kêu ngươi đáng yêu như vậy, ta vừa thấy liền nhịn không được nga.”
“Đi, đi một bên!” Hermes lấy khuỷu tay tách giữ hai người một khe nhỏ.
Chúng thần ngược lại lại rất thích thú, vui tươi hớn hở nhìn hai người bọn họ liếc mắt đưa tình.
Ánh mắt của Zeus tựa hồ không nhìn xuống bọn họ, nhưng người rót rượu cho hắn, Ganymede lại phát hiện, Kim bôi trong tay bị hắn nắm sắp sửa vỡ tung…
Apollo quay đầu lại ngắm Zeus một cái, sắc mặt quả nhiên còn đen hơn cả mây mù, tức giận trong lòng chợt tiêu giảm một nửa.
Hắc hắc, mặc kệ ngươi có tìm thấy vật thay thế giống như thế nào đi nữa thì ta hiện tại ôm mới đúng là Hermes hàng thật giá thật!
Hermes nhìn Zeus một cái lại quay lại nhìn Apollo, trong lòng không khỏi thở dài, phải làm như thế nào mới có thể dàn xếp phụ tử bọn họ cân bằng với nhau đây?
Ganymede cẩn thận rót rượu xong cho Zeus, trong lòng run sợ đi đến bên người Hera, tuy Zeus ngày thường bảo hộ cậu rất khá, cậu cũng rất ít nhìn thấy vị nữ thần đáng sợ này, nhưng cậu sớm nghe được do sự xuất hiện của mình đã làm cho người hầu rượu trước kia, tức nữ thần Hebe phải xuất giá, Hera đối với mình lòng mang oán hận… Nghĩ đến đó, sợ hãi lại thêm ba phần.
Quả nhiên, lúc Ganymede đem bảo bình đựng rượu nghiêng về phía Kim Bôi của Hera, nữ thần vươn tay che miệng cốc lại: “Ta sẽ không dễ dàng chấp nhận một con người hèn mọn hướng ta mời rượu đâu!”
Ganymede ngây người đứng ở nơi đó, Zeus bên cạnh mở miệng : “Ganymede, ưỡn ngực lên! Ngươi đã là thần hầu rượu do ta, thần vương Zeus phong thưởng, nếu ai không thừa nhận, thì chính là tự rước lấy nhục!”
Hera đứng lên: “Phong thần thì phải thông qua Thiên Vương Thiên Hậu hai bên đồng ý! Thần vương muốn phong thưởng hắn, có thể! Ta không thừa nhận hắn, đó cũng là chuyện của ta!”
“Ngươi…” Zeus tức giận đến mặt đỏ lên.
“Thân thể ta không khoẻ, liền không tham gia yến hội lần này, xin cáo lui trước.”
Hera không chút để ý thể diện của Zeus, nghênh ngang bước đi.
Chúng thần dưới đài nhìn Thiên vương Thiên Hậu bất hòa trước mặt, kinh ngạc nói không nên lời, toàn trường bao trùm bởi một mảnh yên lặng xấu hổ.
Apollo nheo mắt nhìn chuyện đang diễn ra trên đài, trong lòng thầm tính toán, khóe miệng giương lên một tia ý cười nghiền ngẫm.
Hermes thấy Zeus buồn bực, vội vàng đứng dậy nâng chén: “Chư vị, Thiên Hậu thân thể không khoẻ, yến hội tiếp tục tiến hành! Chúng ta hãy cùng nhau mời rượu vì Zeus, cảm tạ ngài đã lãnh đạo Olympia! Hy vọng rằng thiên giới phồn vinh, nhân gian hưng thịnh, chúng ta hàng năm đều thu được tế phẩm phong phú, hàng năm đều đến lôi thần điện này cuồng hoan! Đến, mọi người cụng ly!”
Thấy Hermes dẫn đầu phá băng, chúng thần đều đứng dậy, giơ cao ly rượu nói lời chúc mừng, tràng diện thoáng cái đã sinh động trở lại.
Đối mặt sự nịnh hót của chúng thần, Zeus rốt cục phục hồi tươi cười, vui tươi hớn hở mà đem ly rượu uống một hơi cạn sạch.
Đặt ly rượu xuống, nhìn Hermes giữa sân cổ động hào khí, y giống như một quả vui vẻ, đi tới chỗ nào liền đem tiếng cười vui vẻ tới chỗ đó.
Cũng chỉ có y, mới là niềm an ủi duy nhất trong lòng mình.
Vào ban đêm, Zeus uống đến say mèm, đi đường cũng đi không xong, phải nhờ Hermes cùng Ganymede dắt đi, cùng nhau đi đến cung tây uyển.
Vào phòng ngủ, đem hắn đặt ngang trên giường, Hermes bảo người hầu chuẩn bị một ít nước ấm cùng vải ướt, phân phó Ganymede đi tìm một ít dược giải rượu, chính mình cúi người cởi giày hắn, ôm lấy hai chân nghiêng lệch của hắn sửa lại làm hắn nằm ngay ngắn, sợ kim quan trên đầu làm hắn ngủ không thoải mái, lại vươn tay gở nó xuống…
Đúng lúc đó, Zeus mở hai mắt lờ đờ mông lung vì say rượu ra, mạnh bắt lấy cánh tay của Hermes, khẽ gọi: “Ganymede…”
Hermes sửng sốt một chút, thản nhiên nở nụ cười: “Ta không phải Ganymede.”
Hermes đẩy tay Zeus ra, không ngờ lực đạo của hắn lại tăng lên, thoáng một cái liền kéo mình vào lòng ngực!
“Zeus…” Hermes một trận kinh ngạc, chống đỡ thân thể muốn đứng lên, lại bị hai tay rắn chắc chặt chẽ ôm lấy, bị kéo vào sát lòng ngực của hắn, cố ra sức giãy giụa ý muốn ly khai, “Ngươi nhận lầm người rồi!”
Tay Zeus lại càng siết chặt, nghiêng người đặt y dưới thân, mạnh mẽ hôn lên đôi môi, mút cắn vào như muốn cướp đoạt đi tất cả.
Đôi môi ngọt ngào biết bao… Apollo vừa rồi cũng hôn ngươi như vậy sao? Sớm biết thế ta sẽ không đem ngươi tặng cho hắn!
Zeus một trận ảo não, hôn thật sâu người dưới thân như để trả thù, dục vọng khắc chế đã lâu như ngọn lửa đổ thêm dầu vào đột nhiên bừng cháy.
Hermes kinh sợ, liều mạng chống đẩy hắn ra, thật vất vả mới tách ra được một chút, hướng bên ngoài cao giọng hô to: “Ganymede! Ganymede! Mau tới đây! Nhà vua đang tìm ngươi!”
Ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân dồn dập, Zeus lúc này mới buông lỏng y ra, Hermes vội vàng giãy ra khỏi thân hắn, bối rối bò xuống giường.
Cửa mở ra, Ganymede kinh ngạc nhìn Hermes co quắt bên giường, sắc mặt tái nhợt xiêm y hỗn độn.
Hermes sửa sang lại quần áo, cố gắng đứng trên mặt đất: “Hắn tưởng ta chính là ngươi, ngươi hảo hảo trông coi hắn.”
Nói xong liền tông cửa xông ra, cũng không quay đầu lại ly khai tây uyển.
………………………
Cùng lúc đó, Cung Thiên Hậu nằm phương hướng ngược lại Tây Uyển, Hera dựa vào lan can nhìn ngọn đèn dầu yếu ớt ở phía xa bên kia, Thiên Hậu Cung to như vậy càng có vẻ cô quạnh lạnh lẽo.
Nàng không nên đứng trước mặt mọi người không giữ mặt mũi cho Zeus, làm như vậy cũng giống như đẩy hắn vào lòng ngực của người khác… Loại đạo lý này, tại sao mình lại không hiểu?
Nhưng là nhìn thấy người thiếu niên kia nàng liền nhớ lại tình cảnh ngày đó Hebe nước mắt rưng rưng đi xuất giá, trong đầu liền tức giận a!
Khi Hera sinh khí cũng không che dấu, lửa giận vừa lên liền đánh mất lý trí, lập tức quên đi thân phận của mình, chửi ầm lên chỉ mong trong lòng có thể thống khoái.
Hiện tại cho dù hối hận, cũng là khó có thể vãn hồi, đối với trượng phu của mình, thật sự vừa yêu thương vừa tức giận lại vừa căm hận, trăm loại tư vị sinh ra trong lòng.
“Thiên Hậu điện hạ, vì sao một mình ngồi trong này mà thở dài vậy?”
Nghe được một giọng nam trầm thấp, Hera nao nao, lập tức lấy lại thần trí, xoay người lại nhìn, đúng là thái dương thần Apollo.
“Tại sao ngươi ở chỗ này?”
“Ta đang đợi Hermes, hắn vừa dìu Zeus vào Tây Uyển.”
“Hừ, ngươi cần qua tòa Thiên Hậu cung của ta hay sao?”
“Nơi này là Thiên Hậu cung?” Apollo ngẩng đầu nhìn, “Ai nha nha, nguyên lai là Thiên Hậu cung, ta còn tưởng là chốn lãnh cung lạnh lẽo nữa chứ.”
“Apollo! Ngươi đến là để chế ngạo ta sao?!”
“Không dám, Thiên Hậu xin bớt giận, tiểu thần chỉ là cảm thấy không đáng thay ngài thôi.”
“Ngươi mà có tốt bụng như vậy? Chứ không phải hận sao ta không lập tức thất sủng, hảo hảo mà đem mẫu thân của ngươi đến Olympia này hay sao?”
“Thiên Hậu minh giám, mẫu thân Leta của ta từ trước đến nay an phận thủ thường, hiện tại cũng ít xuất hiện ở thế gian, chưa từng mơ ước từng cọng cây ngọn cỏ của Olympia. Nhưng tên nam sủng nho nhỏ bên người kia lại không tốn nhiều sức liền chiếm cứ một góc hậu cung, thật uổng công mẫu thân ta vì hắn giữa gìn nhiều năm như vậy a!”
“Ngươi cũng nên lo lắng cho tiểu tình nhân của ngươi một chút đi, ngươi cho rằng hắn thật sự mê mệt tên tiểu nam sủng kia hay sao?”
“Không sai, đây mới đúng là điều ta lo lắng.” Apollo gật gật đầu, “Hermes là người yêu của ta, ta không để cho phép bất cứ kẻ nào có ý đồ bất chính với hắn, cho dù hắn kẻ thống trị có quyền lực cao nhất trên đời này!”
Hera thấy sắc mặt Apollo trở nên âm trầm, trong mắt lóe ra một tia không không an phận, trong lòng không khỏi cả kinh: “Ngươi muốn làm gì?”
Apollo mỉm cười kề sát bên tai Hera, thanh âm lại ngọn đao lạnh lùng: “Chúng ta cùng nhau lật đổ Zeus đi!”
Hera giật mình lui về phía sau từng bước: “Ngươi… Làm càn!”
Tuy biết Apollo luôn luôn dã tâm bừng bừng, nhưng không ngờ hắn dám lớn mật đến không che dấu chút nào.
“Lo lắng một chút đi Thiên Hậu điện hạ! Zeus phong lưu như vậy cũng do cho hắn quyền cao chức trọng không thèm kiêng nể gì, nếu hắn mất đi tất cả, sẽ biến thành một nam nhân bình thường chỉ có thể ở bên cạnh ngươi.”
“Địa vị cùng vinh quang của ta đều đến từ trượng phu của ta, nếu hắn không phải là thần vương, ta đây cũng mất đi tất cả những gì hiện tại có được!”
“Địa vị? Vinh quang? Ha ha… Hera ngươi xem xem cung điện trống rỗng phía sau lưng đi, trượng phu của ngươi bao lâu rồi chưa tới nơi này? Chúng thần ngoài mặt tôn ngươi là Thiên Hậu, nhưng ngầm lại đem ngươi trở thành trò cười. Zeus nếu tôn trọng lời của ngươi, sẽ không ruồng bỏ lời thề đem con người đưa vào hậu cung, cứ theo đà này, địa vị của ngươi tràn đầy nguy cơ, chủ nhân Thiên Hậu cung này có thể đổi tân chủ nhân bất kì lúc nào…”
“Đừng nói nữa!” Hera hít một hơi lãnh khí, “Ngươi không sợ ta sẽ đem lời nói đêm nay của ngươi nói cho Zeus sao!”
“Nếu ta sợ, sẽ không nói.” Apollo quan sát biểu tình của Hera, trong lòng đã tính toán mọi chuyện, “So sánh với việc trông coi địa vị Thiên Hậu lạnh như băng cùng vầng hào quang hư vô này, không bằng mỗi đêm chân chân thật thật mà ôm trượng phu của mình say giấc nồng. Ta vẫn tôn ngài là Thiên Hậu như cũ, hơn nữa cam đoan sẽ cho các ngươi cuộc sống an ổn cực kì tốt. Để thể hiện thành ý…”, ánh mắt Apollo hướng về phía ngọn đèn dầu sáng trưng bên tây uyển, “Ta sẽ vì ngài mà diệt trừ cái đinh trong mắt làm cho người ta không thoải mái kia.”
Hera cũng oán hận nhìn về phía tây uyển kia, hồi lâu, mới mở miệng: “Chờ ngươi làm thỏa đáng chuyện này, lại đến đàm điều kiện với ta đi!”
Nói xong liền nắm lấy váy áo thật dài, xoay người đi vào Thiên Hậu cung lạnh lẽo kia.
Vô hình trung Apollo lại tìm được một người hợp tác tiềm ẩn, nếu có thể có được sự ủng hộ của Hera, phần thắng của kế hoạch lại tăng thêm vài phần.
Nghĩ đến đây, trong lòng cảm thấy khuây khoả, quay đầu lại nhớ tới Hermes cũng nên rời khỏi Tây Uyển rồi, nhanh chóng đi tới cửa chính.
Không lâu sau, trước mặt đã thấy y chạy ra bên ngoài, bước chân dồn dập vẻ mặt kích động, giống như đang chạy trối chết, Apollo không khỏi nhíu mày.
Chạy đến trước mặt mình mà tựa hồ như không nhìn thấy gì, buồn bực vẫn thẳng hướng phía trước, lảo đảo một cái thiếu chút nữa đã ngã sấp xuống đất, hoàn hảo được Apollo đỡ lấy.
“Hermes, làm sao vậy?”
Hermes ngẩng đầu lên nhìn thì ra là Apollo, ủy khuất trong lòng lại không dám nói ra, đành phải rút tay ra quay đầu đi: “Ta không sao… Thôi về đi.”
Lần này đầu không quan trọng, Apollo liếc mắt liền nhìn thấy trên cổ y một mảnh xanh tím, nhất thời nổi trận lôi đình giận không kềm được!
“Ai làm hả? ! … Ta biết rồi, là cái lão hỗn đản kia!”
Apollo miệng mắng, nổi giận đùng đùng quay lại tây uyển tìm Zeus tính sổ!
Hermes nhanh chân giữ chặt hắn: “Chỉ là cái hiểu lầm thôi, ngươi hãy nghe ta nói…”
“Đừng cản ta! Ta muốn đi trừng trị lão sắc quỷ này!”
Lửa giận đã đốt đỏ ánh mắt Apollo, nếu cứ như vậy mà vọt vào, không biết sẽ phát sinh chuyện gì!
Dưới tình thế cấp bách Hermes vươn hai tay gắt gao ôm lấy hắn, mang theo tiếng khóc nức nở cầu xin hắn: “Apollo… Đừng đi! Đừng đi! Ta không muốn thấy các ngươi xung đột… Ta không có chuyện gì đâu, thật sự không có chuyện gì mà…”
Apollo nghe phía sau lưng Hermes khóc lên nức nở, tim nhanh chóng vỡ nứt ra, nắm đấm nắm đến mức ngón tay cũng trắng bệt ra, hàm răng tức giận đến rung lên bần bật, nhưng tình thế này người ta mạnh hơn, cho dù hiện tại vọt vào đánh cho hắn một trận, sau khi phát tiết cơn giận nhất thời, sẽ nhận phải sự trừng phạt nghiêm khắc, làm xáo trộn toàn bộ kế hoạch vốn có…
Lúc này trừ bỏ nhẫn nhịn cũng không còn phương pháp khác…
Apollo đành cưỡng chế tức giận tràn đầy trong lòng, quay đầu trấn Hermes đang chấn kinh: “Chúng ta về nhà đi.”