Kế Hoạch Chia Tay Của Tổng Tài Bá Đạo

Chương 20:




Hàn Văn Quân không nghĩ tới Thẩm Ninh lại giữ lời, thật không có đi tìm Hạ Lập Nhân, hành vi của cô chính là không đánh mà khai! Hiện trong lòng cô bối rối không thể suy nghĩ gì cả như người trong mộng, hoàn toàn không biết nên giải thích thế nào mới tốt, cô cảm giác bất kể mình giải thích thế nào đều là vô dụng.
Hạ Lập Nhân vô cùng tức tối, anh biết Hàn Văn Quân tính kế mình còn gián tiếp làm cho quan hệ của anh và Thẩm Ninh trở nên xấu hơn, nhưng không nghĩ tới đối phương ác độc hơn nhiều so với trong tưởng tượng của anh! Cô lại tới nhà tìm Thẩm Ninh, còn ở trước mặt anh nói xấu Thẩm Ninh nhiều như vậy! Ngoài mặt giống như thực quan tâm tình cảm của anh, đối với Thẩm Ninh cũng rất ôn hòa, ai biết trước mặt làm một chuyện sau lưng lại làm một chuyện khác!
Hạ Lập Nhân suy nghĩ tới hình ảnh Thẩm Ninh bị Hàn Văn Quân tìm tới cửa, tâm vừa đau vừa khó thở, anh không biết Hàn Văn Quân nói với Thẩm Ninh chuyện gì, nhưng nhất định không là lời hay ho gì! Lúc ấy Thẩm Ninh khẳng định chịu không ít ủy khuất rồi? Khẳng định sẽ bị nói rất nhiều những lời khó nghe đi? Khẳng định trong lòng vô cùng khó chịu đi?
Hạ Lập Nhân một chút cũng không tin những lời nói của Hàn Văn Quân, anh cho rằng dù A Ninh không tốt, cũng không phải cái loại ở sau lưng nói xấu người khác!
Hạ Lập Nhân tự trách, đều là anh đã sai, sai lầm của anh là để Thẩm Ninh gặp chuyện như vậy, cậu cũng đã dọn đi rồi Hàn Văn Quân lại vẫn không buông tha cậu, thật sự là rất ác độc!
"Em rốt cuộc làm gì A Ninh?!" Hạ Lập Nhân thanh âm bỗng cất cao: "Làm sao em tìm được em ấy? Địa chỉ của em ấy ngay cả anh cũng không biết, làm sao em biết? Liễu Dật sẽ không sẽ nói cho em biết chứ!" Đầu óc của anh cũng không đến nỗi ngu ngốc sau khi suy nghĩ một chút liền trừng to mắt: "Em theo dõi em ấy?!"
Chỉ có khả năng này nếu Hàn Văn Quân trước khi Thẩm Ninh dọn đi phái người theo dõi cậu thì sau khi Thẩm Ninh đến chỗ ở mới cô lập tức sẽ có địa chỉ của cậu. Chẳng trách Thẩm Ninh vừa dọn ra khỏi nhà thì buổi sáng hôm sau Hàn Văn Quân có thể tìm tới cửa đi!
"Em..." Đối mặt với người luôn lợi hại lớn tiếng chất vấn Hàn Văn Quân theo bản năng rất khiếp đảm, một chữ nói ra liền bán rẻ cô, xem như vô hình trung thừa nhận chuyện theo dõi là sự thật, cô giật mình liền tỉnh táo lại, nhưng không còn kịp nữa rồi, cô vừa mới bối rối tự mình lọt hố của mình.
"Em vì sao lại theo dõi em ấy? Từ lúc nào thì bắt đầu?" Hạ Lập Nhân muốn điên rồi, anh cũng không biết Thẩm Ninh lại gặp phải chuyện như vậy. Nếu Hàn Văn Quân không chỉ theo dõi còn muốn làm chuyện ác độc khác thì tình hình sẽ rất xấu. Hiện tại Thẩm Ninh không ở bên cạnh anh, anh cũng không có biện pháp bảo hộ cho cậu thật tốt. Anh tức giận nói:"Làm sao em trở nên ác độc như vậy! Em ấy đắc tội với em sao? Ngoại trừ theo dõi em còn đối với em ấy làm cái gì?!"
Trong phút chốc Hạ Lập Nhân đoán được Thẩm Ninh bị người khác theo dõi là sự thật, cảm thấy Hàn Văn Quân là người xấu tội ác tày trời! Khẳng định cô đối với A Ninh bụng dạ khó lường, muốn hại cậu!
Bình thường anh thích không suy nghĩ nhưng mà khi anh chịu động não thì không ai là đối thủ của anh. Hàn Văn Quân theo dõi Thẩm Ninh chuyện này càng nghĩ càng không xong, anh bắt đầu suy luận âm mưu của cô.
Có thể Hàn Văn Quân từ lâu đã cho người trộm theo dõi điều tra Thẩm Ninh? Có thể Thẩm Ninh cũng vì Hàn Văn Quân uy hiếp mới rời khỏi anh?
Đúng vậy, khẳng định là như vậy!
Anh tốt như vậy, không lý do gì Thẩm Ninh vứt bỏ anh lựa chọn Liễu Dật không khuôn phép kia, nhất định là bị người khác uy hiếp! Nhất định là Hàn Văn Quân đối với cậu làm cái gì mới khiến cho cậu đột nhiên thay đổi. Khẳng định là như vậy!
Quả thực là tức chết mà!
Hàn Văn Quân đúng là oan uổng, mấy tháng gần đây cô luôn cho người theo dõi Thẩm Ninh, nhưng thật sự không làm cái gì, trừ bỏ sáng hôm nay tới nhà tìm cậu ra, cô thật sự cũng chỉ cho người nhìn chằm chằm cậu mà thôi. Cũng không phải cô không muốn làm chút gì đó, nhưng không có cơ hội. Thẩm Ninh không ở bên cạnh Hạ Lập Nhân thì thông thường cũng cùng Liễu Dật một chỗ, cô chỉ có cho người trộm theo dõi mà thôi, hành vi này không ảnh hưởng đến cậu ta.
Nhưng Hạ Lập Nhân đã nhận định như vậy, anh lại cảm thấy là Hàn Văn Quân đang hại mình!
Anh cùng A Ninh có bảy năm tình cảm chỉ một Liễu Dật là có thể phá hư sao? Nhất định là có người ác độc đối với Thẩm Ninh làm cái gì đó mới khiến cho cậu nản chí ngã lòng mà rời đi!
Hạ Lập Nhân xem Hàn Văn Quân là bạn tốt đối phương lại còn đối xử với anh như vậy, thực sự quá đáng mà! Anh thật sự là mắt bị mù rồi!
"Lập Nhân, em không có, em thật sự không làm gì với anh ấy, anh hãy tin tưởng em!" Hàn Văn Quân ở đầu bên kia điện thoại không ngừng giải thích: "Em thừa nhận là em cho người theo dõi anh ấy nhưng mà em chỉ.."
"Chỉ là cái gì? Em theo dõi em ấy còn có lý do sao? Em có biết hành động này thực bỉ ổi không!" Hạ Lập Nhân dùng ngữ khí cực kỳ xem thường nói:"Đừng cho anh biết em đối với em ấy làm ra cái gì, anh xem em là bạn tốt, em lại đối đãi với anh như vậy, anh đúng là có mắt như mù, nếu chúng ta không là bạn bè anh thật sự một mắt cũng không muốn nhìn em! Thật làm cho anh ghê tởm!"
"Lập Nhân!" Hàn Văn Quân cho tới bây giờ không nghĩ tới có một ngày sẽ bị Hạ Lập Nhân dùng hai chữ ghê tởm này đánh giá, cô tức giận nói: "Anh nói em ghê tởm?"
"Tôi nói có sai sao?" Bây giờ Hạ Lập Nhân đối với Hàn Văn Quân thật sự là tâm đã chết, cô gái này hại anh và A Ninh thành cái dạng này, còn muốn anh nhìn cô với sắc mặt tốt? Nằm mơ!
"Em chỉ vì quá yêu anh mà thôi, em theo đuổi hạnh phúc của mình thì sai sao?" Hàn Văn Quân khàn cả giọng, cô thật sự không thể chấp nhận Hạ Lập Nhân nói mình như vậy: "Em ghê tởm? Em chỉ theo dõi anh ta mà thôi, em đã làm gì anh ta đâu? Mọi việc đều là do anh ta không phải sao? Anh ta ở bên ngoài...! Bây giờ anh ở đây mắng em có lẽ anh ta đang ở trên giường của Liễu Dật! Em ghê tởm? Hàn Văn Quân này dù sao cũng không làm ra chuyện hư hỏng gì! Chúng ta hơn hai mươi năm cảm tình, không sánh bằng anh và anh ta bảy năm sao?!"
Hạ Lập Nhân nheo mắt lại: "Cô yêu tôi?"
"Được rồi, em yêu anh, rất lâu trước kia đã yêu anh chỉ là không nói thẳng ra mà thôi, sau đó anh cùng Thẩm Ninh yêu nhau em lại càng không dám nói, hiện tại anh cùng Thẩm Ninh chia tay em muốn theo đuổi hạnh phúc của mình có cái gì sai?" Hàn Văn Quân dứt khoát nói ra hết, cô thích Hạ Lập Nhân là sự thật, hơn nữa cô cảm thấy có thể lợi dụng cơ hội này thổ lộ một lần với Hạ Lập Nhân để tranh thủ hảo cảm của anh với mình. Ở đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc ai cũng áp dụng cách này không ai chán ghét một người thích mình để làm ra vẻ mình là người tốt.
"Phương pháp của em có thể dùng không đúng, nhưng mà em chỉ vì sợ hãi, em nhát gan, em sợ anh cự tuyệt em, coi như anh cùng với Thẩm Ninh chia tay cũng chưa chắc chấp nhận em cho nên cho tới bây giờ em không dám nói cho anh biết tâm ý của em." Hàn Văn Quân nghẹn ngào, nói tiếp: "Em làm hết thảy đều là bởi vì em thích anh, em yêu anh, hơn nữa em thật không có làm cái gì hại anh ta em chỉ muốn điều tra anh ta, cho anh thấy rõ ràng con người này."
"Em biết anh không quen nhìn cách làm của em nhưng em thật sự không có biện pháp khác em.. "
"Ngừng!" Hạ Lập Nhân cắt đứt lời nói của Hàn Văn Quân.
Hàn Văn Quân: "..."
Chuyện kể rằng khi nói một nửa cảm nhận mà bị cắt ngang thật tình không tốt, đặc biệt đang lúc thổ lộ, lúc này mà bị cắt đứt không phải là muốn đẩy cô xuống hố sao!
"Cô yêu tôi? Ai cho phép cô thích tôi?" Âm thanh của Hạ Lập Nhân trở nên đặc biệt lạnh hơn lại cho là đương nhiên, nói: "Cô cho là cô là ai!"
Hết chương 20.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.