Kế Hoạch Chia Tay Của Tổng Tài Bá Đạo

Chương 78:




Chương trình vừa truyền ra liền dẫn tới phản ứng nhiệt liệt, trên mạng ùn ùn kéo đến đều là đau lòng đối với Thẩm Ninh, trước kia mọi người đều gọi anh là Thẩm Ninh hoặc là thầy Thẩm, hiện tại rất nhiều người gọi anh là Ninh bảo bảo.
Mở miệng một cái là Ninh bảo bảo nhà ta thật đáng thương, anh ấy đều như vậy còn khi dễ anh ấy, quả thực không phải là người, quả thực táng tận thiên lương!
Đúng rồi, tên tung tin đồn kia nhất định phải bắt được, tuyệt đối phải tống đi ngồi tù! Nghệ thuật gia quốc gia chúng ta mới vừa trên quốc tế ở trên quốc tế đoạt giải liền lòi ra tung tin đồn, đây là muốn làm gì! Biết ảnh hưởng ở bên ngoài có bao xấu không! Hiện tại mọi người đều hoài nghi người tung tin đồn là người quen của Thẩm Ninh, dựa theo nội dung tin đồn phân tích, có thể hiểu Thẩm Ninh tới rõ ràng như thế, vậy hơn phân nửa chính là quen biết.
Là người cùng nghề ghen tỵ với tài hoa của Thẩm Ninh sao? Cảm giác không quá giống a, loại có chút tài ba không có tâm tư lừa bịp ở loại địa phương này, điều tra nhiều tư liệu như vậy nhưng phải phí không ít tâm tư đấy, liền ví dụ tư liệu của bệnh viện đi, người bình thường không dễ làm tới rõ ràng như thế.
Chẳng lẽ Thẩm Ninh có kẻ thù thầm kín gì?
Những thứ liên quan thảo luận ở trên mạng nháo tới sôi sùng sục, ai cũng không nói được chính xác, chỉ có thể mong chờ điều tra chỗ cảnh sát.
Về tin tức sau đó liên quan tới Thẩm Ninh ngày thứ hai video xuất hiện liền vượt lên top đầu, chủ yếu nhất vẫn là xoay quanh tác phẩm triển khai.
Người đại diện của Thẩm Ninh là Ngô Tuyển, hắn tiết lộ với truyền thông, kỳ thực Thẩm Ninh rất lâu trước đó hợp đồng đã tới kỳ hạn rồi, anh không muốn tiếp tục ký, vốn còn cho rằng tới kỳ cổ chai cáu kỉnh, ai ngờ chân tướng vậy mà lại như vậy.
"Cậu ấy coi như là hoạ sĩ bán chạy nhất trong tay tôi, hành lang triển lãm tranh của chúng tôi lần nào triển lãnh tranh của cậu ấy cũng có thể bán rất nhiều tiền, sau đó cậu ấy đột nhiên liền không có tác phẩm gửi qua nữa, khi đó có một khách hàng bằng mọi giá muốn mua tranh của thầy Thẩm, nói mặc kệ tranh như thế nào cũng được, chỉ cần là tác phẩm mới sau 《Tuyệt vọng 》 đoạt giải của thầy Thẩm, hắn đều mua giá cao, nhưng đều bị thầy Thẩm cự tuyệt, cậu ấy nói cậu ấy gần đây không có tác phẩm nào mới."
"Tôi là người làm ăn, khác với nghệ thuật gia bọn họ, tôi nghĩ thầm, chỉ cần là xuất ra từ tay thầy Thẩm, tranh với và tranh cũ có gì khác biệt đâu, tôi liền bảo cậu ấy lấy mấy bức tranh cũ chưa trưng bày trong phòng vẽ tranh của cậu ấy ra bán, không cần áy náy về tiền, bởi vì tôi cảm thấy mấy tác phẩm kia đều rất tuyệt, lấy bức nào ra cũng được."
"Nhưng thầy Thẩm phi thường kiên định cự tuyệt tôi, nói mấy cái đó đều là sản phẩm thất bại, tuyệt đối sẽ không bán cho bất cứ ai."
"Giống như mọi người, tôi đến bây giờ mới biết được chuyện thầy Thẩm mù, cậu ấy trước đó muốn hủy hợp đồng hẳn chính là bởi vì mù, cậu ấy sau khi mù cũng sáng tác rất nhiều tác phẩm, nhưng chưa từng nghĩ tới đi bán kiếm tiền."
"Tôi nghĩ đây chính là cái gọi là tu dưỡng của nghệ thuật gia đi, thầy Thẩm trên loại chuyện vẽ vời này thật sự là người phi thường thuần túy, điều này làm cho tôi rất xấu hổ a, tôi vì lỗ mãng và vô lễ của tôi lúc trước nhận lỗi với thầy Thẩm, thật sự phi thường xin lỗi."
Phỏng vấn này vừa ra hình tượng Thẩm Ninh ở trong suy nghĩ của mọi người càng cao lớn hơn, nghệ thuật gia thanh cao cỡ nào a, không tiếp tục vẽ quả thực chính là tổn thất của giới nghệ thuật, mọi người đều rất lo lắng mắt Thẩm Ninh có phải không còn có khả năng phục hồi thị lực hay không.
Về điểm này cũng xuất hiện tin tức, tin tức nói, Thẩm Ninh đang ở Nhật Bản an dưỡng, một vị bác sĩ ngoại khoa nước Đức có ý vì Thẩm Ninh làm giải phẫu, đối phương mặc dù không nổi danh, nhưng là ngoại khoa quyền uy Fukushima Kenzo cực lực đề cử với Thẩm Ninh, nghe nói y thuật phi thường cao, chỉ bất quá gia thế hiển hách ở bên ngoài cũng không có hoạt động gì, giải phẫu sắp tới sẽ tiến hành.
Cái này cũng coi như là tin tức tốt, nhưng giải phẫu là có nguy hiểm, không thể bảo đảm nhất định có thể thành công, có lẽ tại chỗ liền sẽ chết trên bàn mổ cũng nói không chừng, mà không làm giải phẫu cũng chính là không nhìn thấy mà thôi, cũng sẽ không ảnh hưởng tới sức khỏe tính mạng, cho nên Thẩm Ninh tiếp nhận giải phẫu coi như là nổi lên dũng khí rất lớn, so với tính mạng anh cảm thấy ánh sáng quan trọng hơn, đối với lựa chọn của anh mọi người chỉ có thể lựa chọn cầu nguyện cho anh, hi vọng phẫu thuật của anh có thể thuận lợi, sớm lại lần nữa nhìn thấy ánh sáng, một đôi mắt xinh đẹp như vậy không nhìn thấy rất đáng tiếc a.
Bởi vì náo nhiệt gần đây phẫu thuật của Thẩm Ninh dời lại một tuần, Hạ Lập Nhân mấy ngày trước đã tới Nhật Bản, nhưng lại không dám đi nói chuyện, chỉ hàng ngày lén lén lút lút, còn dặn dò Liễu Dật không nên mật báo.
Liễu Dật đối với việc này rất là có ý kiến, "Hai người các cậu thật là có bệnh, lúc trước là cậu ấy không chịu gặp cậu, hiện tại cậu lại không chịu gặp cậu ấy, còn đều không để cho tớ nói cho đối phương biết, đúng là trời sinh một đôi. Cậu có biết cậu ấy ngày mai phẫu thuật rồi, cậu nếu không gặp cậu ấy sau này sẽ không còn được gặp lại làm sao bây giờ?"
"Ngậm cái mỏ quạ của cậu lại!" Hạ Lập Nhân quả thực muốn đánh người, "Cậu nguyền rủa người như vậy sao!"
"A, vạy cũng tốt hơn tiểu quỷ nhát gan cậu đây." Liễu Dật liếc mắt, "Tớ đều nói với cậu rồi, Thẩm Ninh cậu ấy không có giận cậu, phỏng vấn cậu cũng nhìn thấy đấy, cậu ấy đối với cậu vẫn nhớ mãi không quên, còn lo lắng cậu trách cậu ấy gạt cậu, thật sự một chút không tức giận, trước kia cậu ấy không chịu gặp cậu cậu mặt dày ngồi cửa nhà người ta, hiện tại bằng lòng gặp cậu cậu lại sợ sợ hãi hãi, cậu còn là nam nhân hay không, tớ nhìn đều cảm thấy mất mặt!"
"Nói thì nói như vậy, nhưng là tớ khẩn trương a, tớ không biết nên nói cái gì với em ấy." Hạ Lập Nhân mỗi ngày chỉ nhìn Thẩm Ninh đã khó chịu tới thở không nổi, hắn không dám đi đối mặt Thẩm Ninh, thời điểm đối phương cần hắn nhất hắn không có ở đây, hiện tại lại có tư cách gì xuất hiện.
Liễu Dật than thở, "Cậu không thể như vậy, cậu không thể chỉ suy nghĩ tâm tình của mình, thời gian dài như vậy tớ vẫn luôn ở bên cạnh Thẩm Ninh, trạng thái tâm lý của cậu ấy tớ rõ ràng nhất, cậu cảm thấy áy náy không dám đi gặp cậu ấy, nhưng chút áy náy này của cậu tính là cái gì, đây không phải Thẩm Ninh hiện tại cần, cậu ấy hiện tại là muốn gặp cậu, cậu vì cái gọi là áy náy để cho cậu ấy chờ đợi để cho cậu ấy thương tâm chính là vì tốt cho cậu ấy? Cậu có biết cậu ấy hiện tại cần nhất cái gì không? Cậu ấy chỉ muốn cậu ở bên cạnh cậu ấy, cậu phải suy nghĩ chính là tâm tình của cậu ấy, không phải là tâm tình của cậu! Cậu ấy bởi vì cậu ngay cả tranh cũng không vẽ, còn công khai thổ lộ với cậu, cậu nhưng ngay cả dũng khí gặp cậu ấy cũng không có?" Quả nhiên yêu đương sẽ làm cho người nhược trí.
"......" Hạ Lập Nhân bị nói bối rối, đúng vậy a, hắn rốt cuộc đang làm cái gì vậy a, chuyện trước kia đã phát sinh, hối hận cũng vô ích, hiện tại hắn có thể làm chính là bầu bạn ở bên cạnh Thẩm Ninh, nghĩ cái hắn cần nghĩ, làm việc Thẩm Ninh hi vọng hắn làm, mà không phải ở chỗ này tự mình hối hận và ảo não.
"Nghĩ rõ ràng rồi sao?" Liễu Dật mặt đen lên, hắn đều nói tới nước này rồi trí thông minh này nếu còn chưa thông suốt hắn thật sự muốn đánh người.
Hạ Lập Nhân đứng dậy, "Tớ bây giờ liền đi gặp em ấy."
"Coi như cậu còn cứu được!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.