Kế Thừa Phòng An Toàn Trong Trò Chơi Vô Hạn

Chương 33: Trường học khiếm thị




Sau khi xác nhận Gurren và cảnh vệ đã anh đuổi tôi chạy không còn dấu vết, Hứa Tri Ngôn lấy tấm bản đồ ra, đi theo lộ trình để đến thư viện.
Tuy nhiên, vào giờ này, cửa lớn của thư viện đang đóng chặt.
Những vết đen lốm đốm trên khóa cửa cho thấy, đã từng có người chơi đến đây, nhưng mở cửa thất bại.
Hứa Tri Ngôn không có lãng phí thời gian.
Cậu thay đổi phương hướng, bất chấp làn gió lạnh lẽo trong đêm mà đi đến Trung tâm sinh hoạt học sinh.
Cậu nhớ rằng lúc làm thủ tục đã thấy qua cánh cửa có thể thông đến thư viện.
Tòa nhà của Trung tâm sinh hoạt trống rỗng tịch mịch.
Ban ngày thì dày đặt quỷ khí, ban đêm còn hơn vậy nữa, vẻ ngoài vuông vức nhìn giống một cỗ quan tài hơn.
Không giống với thư viện.
Cửa xoay tròn ở đây buổi tối không có đóng.
Hứa Tri Ngôn tựa lên cửa kính bên ngoài, nhìn vào bóng tối bên trong, không ngừng nghĩ đến con quái vật có làn da cháy xém sau ô cửa.
Nhưng vừa rồi cậu đã lãng phí quá nhiều thời gian ở Hiệu Y Viện.
Hiện tại, khoảng thời gian hạn chế mà nhiệm vụ phụ đưa ra chỉ còn lại chưa đến 1 tiếng đồng hồ, không có thời gian đi tìm chìa khóa cửa của thư viện.
Nhìn thấy hộp cứu hỏa treo trên tường của trung tâm được trang bị đầy đủ, có 3 bình chữa cháy, cậu không do dự nữa, đẩy cửa xoay bước vào.
Bóng tối nặng nề làm người ta nghẹt thở bao trùm toàn bộ đại sảnh.
Vừa mới bước vào, Hứa Tri Ngôn nhăn nhăn mũi, trực tiếp chạy đến lối đi dẫn đến thư viện.
Nhiệt độ trong không khí đã tăng lên không ít so với bên ngoài, mùi khét nồng nặc mọi ngóc ngách, ban ngày trong ô cửa phục vụ, ẩn giấu một con quái vậy cháy khét.
"Cạch!"
"Kétttt - -"
Một cánh tay màu đen đập lên mặt kính trên ô cửa sổ, cửa xoay ban nãy còn đang chuyển động bỗng bị kẹt lại, không thể rời đi.
Cùng lúc đó trò chơi hiện ra nhắc nhở.
【Chúc mừng người chơi tiến vào trường cảnh đặc biệt - - Trung tâm sinh hoạt rực cháy
【Độ khó: E 】
【Ghi chú: Những nhân viên công tác ở đây từng bị chết cháy, mỗi khi đêm đến họ sẽ bùng cháy lại như cũ, và sẽ công kích tất cả người chơi tiến vào nơi này. 】
【Nhiệm vụ: Dập tắt quái vật 】
【Nhắc nhở: Người chơi có thể sử dụng vật tư được cung cấp tại hiện trường để đối phó quái vật, mỗi bình cứu hỏa có thể phun 3 lần, mỗi lần phun sẽ dập tắt một con quái vật. 】
Hứa Tri Ngôn không thèm nhìn màn hình, cánh cửa nhỏ nối với thư viện ở góc tường vẫn còn đang mở, cậu tăng nhanh bước chân.
Như thể cười nhạo cậu không biết lượng sức mình, khi chỉ còn một bước nữa là xông qua được thì 'cạch' một tiếng, cánh cửa eo hẹp trước mặt đóng lại.
【Nhắc nhở: Yêu cầu người chơi không làm ra những hành động giãy giụa không cần thiết ~~ bắt buộc phải giải quyết được quái vật thì mới có thể rời khỏi trường cảnh đặc biệt. 】
"......F.U.C.K"
Hít sâu một hơi, Hứa Tri Ngôn đưa ngón giữa lên với cánh cửa đang đóng.
Nhiệt độ tiếp tục tăng cao, trong ô cửa sổ gần với đại sảnh bên trái bùng lên ngọn lửa nhỏ.
Những con quái vật có làn da nâu cháy xém dần dần bò ra từ quầy kính, ngọn lửa bao bọc xung quanh chúng tỏa ra nhiệt độ nóng bỏng, gần như muốn hong khô toàn bộ hơi nước có trong không gian này.
1, 2, 3... tổng cộng có 5 con.
Khởi đầu của Hứa Tri Ngôn không hề tệ.
Độ khó cấp E nghe ra rất đơn giản, hơn nữa hộp cứu hỏa có đến 3 bình chữa cháy, cho dù có phun không chuẩn thì cũng đủ để cậu dùng rồi.
Nhưng khi cậu thật sự lấy bình chữa cháy trong hộp ra nhìn vài cái, thì cảm thấy như bị sét đánh vậy.
Đồng hồ đo áp suất trên bình chữa cháy đang chỉ vào vùng màu đỏ.
Cái bình này trống rỗng!
Đã có người dùng qua rồi!
Lũ quái vật đã trèo ra khỏi ô cửa sổ, chuyển động cơ thể ngày càng linh hoạt, ngọn lửa thiêu đốt đủ để khiến người ta tê dại ngay cả khi chưa đến gần.
Hứa Tri Ngôn hoảng loạn ném bình chữa cháy rỗng trong tay đi, liếc nhìn hai bình còn lại rồi chạy về phía cánh cửa.
Khán giả trong phòng livestream cũng đổ mồ hôi lạnh vì cậu.
【Vận khí của Tiểu Bách Vạn cũng quá tệ rồi, trước đó đã có người chơi tiến vào trường cảnh này, đạo cụ gần như được sử dụng hết rồi, bây giờ chỉ còn dư lại một bình chữa cháy là có thể dùng. 】
【Ể? Vậy tại sao streamer không sử dụng bình chữa cháy giết chết 3 con quái trước, rồi tự mình sử dụng đạo cụ giết 2 con còn lại? Chỉ có 2 con, cậu ta hẳn là giết được mà, còn chạy đến phía cửa để tìm chết à? 】
【..... Chưa chắc có thể giết được mà. 】
Những khán giả cũ của phòng phát sóng nhìn thấy câu hỏi của người mới này, tất cả đều rơi vào trầm mặc, qua một lúc sau mới có người đứng ra giải thích.
【Chủ yếu do Tiểu Bách Vạn là người mới, các tố chất cơ thể đều rất kém, luôn dựa vào đầu óc để chiến thắng, nên bây giờ chỉ là đang luống cuống thôi. 】
【Đúng vậy, những NPC này xem ra đã mất đi ý thức, bộ dáng không giống như có thể giao lưu được. 】
【Đừng nói Tiểu Bách Vạn nữa, tuy cấp độ những con quái vật này thấp, nhưng quái vật bị dập tắt sẽ bị những con khác đốt cháy trở lại, nếu không có đạo cụ thích hợp đối phó thì rất khó. 】
Như quần chúng đã nói.
Dưới tình huống thiếu thốn đạo cụ, ngay cả quái vật cấp E Hứa Tri Ngôn cũng đánh không lại.
Cậu chạy đến bên cạnh cánh cửa, lấy ra súng gây mê, ổn định tinh thần rồi nổ súng nhắm vào quái vật gần nhất.
"Pằng - -"
Phát súng đầu tiên bị lệch.
Hình thể của lũ quái vật này nhỏ hơn giáo viên quản lý ký túc xá nhiều, loại người bình thường chưa từng được luyện tập như cậu khó mà bắn trúng được.
Hứa Tri Ngôn nhìn lướt qua giao diện của mình.
Loại vũ khí xui xẻo này, mỗi một lần sử dụng đều tiêu hao của cậu 5 điểm tinh thần lực.
【Tên: Hứa Tri Ngôn 】
【Trạng thái: Suy yếu, nóng bỏng 】
【Ngưỡng tinh thần: 0- 59 】
【Điểm tinh thần hiện tại: 49 】
Lúc trước ứng phó giáo viên quản lý một phát, bây giờ lại thêm một phát, trong một lúc đã tiêu hao 1 phần 6 tinh thần lực của cậu.
Tình huống nguy cấp, Hứa Tri Ngôn cầm chắc vũ khí, bắn thêm một phát nữa.
"Pằng... "
Trúng rồi!
Nhưng sao quái vật lại không có phản ứng gì hết vậy?
Nhìn kĩ mới thấy, những viên đạn gây mê vừa chạm vào quái vật đều bị ngọn lửa thiêu rụi, bã của nó còn bị quái vật đạp dưới chân.
"......"
Trò chơi rác rưởi, lãng phí 10 điểm tinh thần của cậu!
Nhưng hiện tại tình huống khá nguy hiểm, cậu không có thời gian để đau lòng, mà chạy về hướng phòng nghỉ của Trung tâm sinh hoạt.
Phòng nghỉ có những cây cột lớn, ghế ngồi xếp thành một vòng tròn.
May mà nơi này đủ lớn, có thể để cậu và lũ quái vật chơi rượt đuổi nhau vòng vòng.
Đã có người bắt đầu nói xấu trong phòng livestream.
【Lần này tiêu thật rồi. 】
【Tần vương đảo trụ cũng vô dụng!! Lũ quái vật này da thô thịt chắc, trừ khi Tiểu Bách Vạn có thể bốc cháy cùng chúng từ đây tới sáng. 】
*Tần vương đảo trụ có ý là Tần vương vì né tránh thích khách mà đảo vòng quanh trụ. Xuất phát từ 《Sử ký- Thích khách liệt truyện 》.
【Hahahahha tôi nói mà, làm gì thần thánh được như các người khoác lác chứ? 】
【Người chơi chết vì quái vật cấp E không ít, thêm hay bớt cậu ta vào thì cũng vậy. 】
【Ể? Tại sao không đi vòng nữa? Chẳng lẽ bỏ cuộc rồi à? 】
【Chờ đã! Tôi thấy cậu ta hình như tìm được cách rồi....... 】
Màn hình phát sóng hiển thị tình huống hiện tại.
Hứa Tri Ngôn chạy đến nỗi hô hấp rối loạn, cậu dắt theo 5 con quái vật chạy vòng quanh cây cột mười mấy vòng, trong lúc đó còn đẩy ngã vài cái ghế, ý đồ không để lũ quái này tiến lên phía trước.
Nhưng tất cả những nỗ lực này đều như bôi thủy xa tân vậy.
*Như muối bỏ bể
Bôi thuỷ xa tân
杯水车薪
桮水車薪
bēi shuǐ chē xīn
Dịch nghĩa: Như muối bỏ bể
Chẳng thấm vào đâu.
【解释】:用一杯水去救一车着了火的柴草。比喻力量太小,解决不了问题。(Yòng yībēi shuǐ qù jiù yī chēzhele huǒ de cháicáo. Bǐyù lìliàng tài xiǎo, jiějué bùliǎo wèntí.)
Giải thích: Dùng một cốc nước đi cứu một xe rơm đang cháy. Ví với lực lượng quá nhỏ bé, không thể giải quyết được vấn đề.
Mấy câu thành ngữ tục ngữ,... mình sẽ để nguyên văn nhé, chỉ giải thích thêm cho mọi người hiểu thôi.
Ngoại trừ 2 con quái vật chạy đến đây trước tiên và vấp phải bàn ghế, thì 3 con còn lại cũng sắp đuổi kịp chúng.
Năm con quái vật đang bốc cháy đã biến đổi thành một quả cầu lửa khổng lồ từ năm ngọn lửa nhỏ trong lúc chạy nhảy.
Hứa Tri Ngôn quay đầu liếc nhìn lũ quái vật đang đuổi theo phía sau, cắn răng gia tăng tốc độ, đã rất lâu không tiến hành hoạt động kịch liệt, thân thể gầy yếu không thể thích ứng tốt được, cậu cảm thấy đôi chân không phải là của mình nữa, tim giống như bị ai đó cầm trong tay bóp chặt rất khó chịu.
Rốt cuộc cậu đã chạy đến bên hộp chữa cháy.
Cậu lấy ra bình chữa cháy duy nhất còn sử dụng được, kéo chốt an toàn, Hứa Tri Ngôn cảm thấy làn sóng nhiệt đã ập đến sau lưng mình.
Nghĩ cũng không nghĩ, cậu xoay đầu điên cuồng phun vào những con quái vật.
"A a a a a a a.... "
"A......"
Những con quái vật vừa nãy còn đang bốc cháy giờ tụ thành một đoàn, giãy giụa một lúc, miệng phát ra tiếng kêu thảm thiết, rồi bị dập tắt nguội lạnh.
【Chúc mừng người chơi thuận lợi thông quan trường cảnh đặc biệt (E) 】
Lời nhắc nhở hiện ra, Hứa Tri Ngôn lưng dựa tường từ từ ngồi xuống, lồng ngực phập phồng kịch liệt, khuôn mặt đỏ lừ, cả người giống như vừa được vớt từ dưới nước lên, không biết là do nóng hay là do mệt mỏi nữa.
Chỉ có một bình chữa cháy, nếu dập tắt riêng lẻ từng con thì chỉ có thể dập tắt được 3 con. Bình chữa cháy được sử dụng qua cho thấy đã có người từng đến đây, lũ quái vật này cũng từng bị dập tắt một lần, không chắc chắn được nếu dập tắt từng con thì chúng nó có bị những con khác đốt cháy trở lại không.
Vũ khí mà cậu sử dụng được quá ít, để đảm bảo an toàn, bắt buộc phải dập tắt lũ quái vật trong một lần phun, có như vậy mới 100% thông quan được.
Thông qua việc chạy vòng vòng và sự cản trở của bàn ghế mà khống chế vị trí của đám quái vật, chỉ khi bọn chúng tụ lại một chỗ thì sát thương của bình chữa cháy mới có thể chuyển từ sát thương cá nhân sang sát thương quần thể.
Lúc đó cậu cũng không còn cách nào khác, cho dù không chắc chắn thì cũng phải thử, may mà bị cậu đoán trúng.
Cứ ngồi như vậy mười mấy phút, Hứa Tri Ngôn mới từ từ hồi phục lại.
".... Má nó, con game rác."
Chửi xong cậu thấy thoải mái hơn, dựa tường từ từ đứng dậy.
Hứa Tri Ngôn sờ sờ cằm nhìn màn hình không có gì mới hiện ra, lẩm bẩm nói: "Vậy mà không cho chút phần thưởng nào sao?"
Có lẽ bởi vì trường cảnh đặc biệt này đã bị thông quan một lần nên chắc là đã phát thưởng cho người đầu tiên thông quan rồi chăng?
Nghĩ như vậy cậu không tiếp tục chờ đợi nữa.
Dịch chuyển ánh mắt lên hộp cứu hỏa, Hứa Tri Ngôn lấy ra chiếc rìu bên trong, rồi ngồi xổm xuống lục soát mấy con quái vật bị dập tắt.
Soát một hồi, cái gì cũng không có.
"Không phải chứ, sáng nay có con quái vật đã lấy tiền của mình mà,....... cũng không thể xài hết được chứ?"
Nói đoạn, cậu như nghĩ ra gì đó, đứng dậy kéo theo cái ghế dài, đi đến ô cửa cuối cùng, học bọn quái vật mà chui vào bên trong.
Vài phút sau, Hứa Tri Ngôn ghét bỏ lấy từ trong ngăn kéo ra tờ 200 đồng rồi mang chiến lợi phẩm trở về đại sảnh.
Cầm chắc rìu cứu hỏa, cậu men theo cánh cửa nhỏ mà đi.
Phòng livestream cũng khôi phục lại bầu không khí vui vẻ.
【Đù đù đù, vậy cũng được? 】
【Hahahahahaha trò chơi không phát phần thưởng thì tự mình lấy là được. 】
【Không hổ là Tiểu Bách Vạn! Mỗi ngày lại là một kỹ năng keo kiệt khác! 】
【Chúng nó chắc cũng đang cảm thán, thế giới này vậy mà lại có người mặt dày vô liêm sỉ như vậy! Đã tặng ra rồi còn lấy trở về ha ha ha ha ha! 】
【Kỹ năng bị động: Huyết mạch thổ phỉ đúng không? 】

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.