Kẻ Tình Nghi Số Một

Chương 38:




Tác giả: Lâm Ngư Hành
Editor: Solitude
======
Tin tức độc hại về đoàn phim 《Yêu thầm mười lăm năm》 trên mạng đã gây xôn xao dư luận, người từ khắp nơi sôi nổi chỉ trích người phụ trách đoàn phim, thậm chí Thời Dã cũng chịu liên lụy, bị anti-fan cùng công kích.
【Có phải Thời Dã có độc không? Phim vừa mới quay đã S hai người, đây là thể chất gì? Lên hot search liên tục, phim này bỏ đi!】
【Đau lòng nguyên tác đại đại, giao phim cho một người như vậy, hoàn toàn bị hủy.】
【Không thổi không hắc, không phải fan nhan SY, đó giờ cũng không thích xem phim SY đóng, muốn hỏi một chút hồi đó SY hot lên làm sao, lưu lượng đỉnh cấp chỉ bằng này? Tôi thấy cũng không kém mấy yêu tinh hại người.】
【Nghe bảo nữ sinh S trên sân thượng lần trước còn là fan Thời Dã, cái này thì làm sao sau này bọn này dám thích Thời Dã nữa, không sợ S à?】
【SY yêu tinh hại người, SY xuống địa ngục đi, SY lui vòng!】
【Tẩy chay SY.】
* S: chết.
** SY: Thời Dã.
Nhìn thấy tin tức thế này, fan Thời Dã cũng nổi giận, sôi nổi xắn tay cấu xé anti.
【Anti mới có độc, anti chừa chút khẩu đức đi, không sợ spam 500 tin lại nhận được giấy mời của luật sư sao?】
【Anti cút xéo!】
【Anh Dã nỗ lực biết bao nhiêu, fan bọn tao đều rõ ràng, chỉ có anti mới có thể hắc anh Dã như vậy. Anh Dã xuất đạo đỉnh cao, tất cả phim điện ảnh và truyền hình có bộ nào không được điểm cao, bộ nào không phải ảnh đổi lấy bằng sự chăm chỉ và tình yêu thương. Cái tốt của anh Dã, bọn này biết. Tình yêu của anh Dã, bọn này bảo vệ!】
【Không sai, anh Dã của bọn này không cần anti hỗ trợ, cái bọn độc miệng bọn mày nên tích miếng khẩu đức, đừng đi quá xa.】
【Dã Vương Dã Vương, chiếm núi làm vua; Thời Dã sự nghiệp, tất thành nghiệp lớn!】
Trong lúc nhất thời, các fan đăng bài với khẩu hiệu tương tự tạo thành spam quy mô lớn, toàn mạng đều lướt thấy câu như vậy, mà Dã Vương cũng thành danh hiệu mới nhất của Thời Dã, vinh danh vị trí số một trên bảng hot search.
Tiền Đa Đa bị những ô ngôn toái ngữ trên mạng làm cho sốt ruột vô cùng, nhưng cố tình đương sự bày bộ dáng không sao cả, thậm chí còn tự mình làm bữa tối phi thường không tồi.
“Của tôi đâu?”
Tiền Đa Đa ngồi bên bàn ăn màu gỗ thô, thân thể tròn trịa phối hợp với gương mặt đáng thương hề hề kia, trông thật chẳng ra làm sao.
||||| Truyện đề cử: Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi! |||||
“Anh ăn ở đây sẽ ảnh hưởng đến tôi ăn uống.”
Cơm nhà Thời Dã làm, tuy rằng nhìn bình bình, nhưng hương vị đúng không tồi.
Chỉ là bình thường bận rộn với công tác, cậu rất ít có thời gian tự nấu nướng.
Gần nhất, sợ là một thời gian nữa cậu sẽ không có việc làm.
“Thời Dã, lương tâm của cậu không đau sao?”
Tiền Đa Đa cố ý ôm ngực, vẻ mặt đau khổ.
Thời Dã không đánh giá cao biểu diễn của gã, chỉ vừa ăn vừa hỏi: “Có phải đoàn phim bên kia tạm thời đình công không?”
Tiền Đa Đa gật đầu: “Chuyện lớn như vậy, đoàn phim muốn tiếp tục fan cũng sẽ không đồng ý, vả lại phải đảm bảo an toàn của diễn viên nữa!”
Một ngày chưa tìm ra hung thủ, đoàn phim nhất định còn tồn tại nguy hiểm, điểm này, Tiền Đa Đa tự nhiên biết rõ.
Nhưng bởi vì mà công việc chậm trễ lại khiến Tiền Đa Đa đau đầu.
“Vậy sắp tới không nhận công việc khác nữa, vừa hay tôi cần một thời gian nghỉ ngơi.
Có lẽ, còn muốn giúp người nào đó tra án.
Nghĩ đến đây, Thời Dã không khỏi câu môi dưới.
Tiền Đa Đa như thể gặp quỷ, há to miệng: “Thời Dã, có phải vừa rồi cậu cười không?”
Thời Dã nhàn nhạt liếc gã một cái, không trả lời.
Nhưng đáp án rõ ràng.
Tuy vậy Thời Dã luôn nghiêm túc nghiêm cẩn với công việc, nếu cậu nói muốn nghỉ ngơi, Tiền Đa Đa cũng không có ý kiến gì.
“Vậy tôi về trước, vụ công việc tôi sẽ sắp xếp.”
“Vất vả rồi.”
Tiền Đa Đa hấp tấp rời đi, Thời Dã một mình ăn cơm, càng cảm thấy buồn chán.
Lấy di động ra, nhấn mở WeChat của Diêm Thập Nhị.
Nhập vào.
Xóa đi.
Lại nhập vào.
Tiếp tục xóa đi.
Cứ lặp lại như thế, cuối cùng Thời Dã gửi dấu chấm câu ‘.’ qua.
Trong nhà Từ Giai Giai, Diêm Thập Nhị đang lật giở cuốn nhật ký.
Những gì ghi trong nhật ký không phải nội dung hằng ngày mà cũng chẳng liên quan đến sinh hoạt của cô nàng, từng trang đều đầy những lời lẽ lăng mạ người khác của Từ Giai Giai.
Những nội dung kia, từng câu từng chữa đều là chửi bới, khiển trách mãnh liệt, hoặc là lên án khó hiểu.
Đương nhiên, cũng không phải nhằm vào một người, mà là rất nhiều người không tên tuổi.
Thiên Phàm vốn đứng bên cạnh Diêm Thập Nhị, nhìn nội dung trên cuốn nhật ký, miệng há thành hình chữ O, nhịn không được kinh ngạc cảm thán: “Lão đại, Từ Giai Giai này sao lại muốn làm anh hùng bàn phím à?”
======

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.