Khi Nữ Vương Yêu

Chương 21:




...Reng...
Tần Hạ Nhiên nhất máy
" Uy."
Người gọi là nhân viên tiếp tân, nghe tiếng Tần tổng không một chút độ ấm tiểu tiếp tân rùng mình
" Tần tổng có Phi tổng và La phó tổng muốn gặp ngài."
Tần Hạ Nhiên nhìn Diệp Kha Thư đang bận rộn sắp xếp tài liệu, nàng cong lên khóe môi đầy ẩn ý
" Được. Cho họ lên đây."
15 phút sau cửa phòng vang lên, nhận được lệnh, hai nam nhân tiến vào phòng của Tần tổng. Tần Hạ Nhiên hướng sôpha ngồi xuống, lại hướng hai nam nhân kia lên tiếng
" Phi tổng, La phó tổng mời ngồi."
Hai nam nhân tuân lệnh ngồi xuống nhưng trong lòng lại bồn chồn không thôi. Diệp Khả Thư không nghĩ lại gặp hai nam nhân kia ở đây, cô thật không muốn gặp bọn họ a. Nhưng họ là khách của Tần tổng, cô miễn cưỡng pha trà cho họ. Lúc cô đương định lui ra lại nghe Tần tổng lên tiếng.
" Tiểu Thư, lại đây ngồi cùng tôi."
Câu nói này không chỉ làm Diệp Khả Thư mà còn Phi Hằng và La Minh Triết kinh ngạc không thôi. Diệp Khả Thư bất đắc dĩ ngồi cạnh Tần tổng.
Tần Hạ Nhiên dùng ánh mắt băng lãnh nhìn hai nam nhân kia, đợi khi họ đướng ngồi không yên mới lên tiếng
" Hai người tìm tôi có việc?"
La Minh Triết hướng Tần Hạ Nhiên nịn nọt
" Tần tổng lần trước là tôi không đúng, ngài có thể xem xét lại hợp đồng được không?"
Tần Hạ Nhiên cười lạnh
" Muốn xem xét lại không phải là không thể. Nhưng tôi có điều kiện."
Phi Hằng nhanh chóng chớp lấy thời cơ
" Được, được. Chỉ cần ngài xem xét lại hợp đồng điều kiện gì cũng được."
" Nghe điều kiện của tôi trước đã."
Hai nam nhân kia im lặng hồi hợp chờ Tần Hạ Nhiên nói tiếp.
" Tôi muốn La phó tổng quỳ xuống xin lỗi Tiểu Thư."
Diệp Khả Thư kinh ngạc. Đây là cái điều kiện gì a? Thật không nghĩ Tần tổng lại chiếu cố cô như vậy.
La Minh Triết không nghĩ lại bị nữ nhân xem thường như vậy. Tay hắn siết thành nắm đấm, mặt đỏ ngầu vì tức giận. Hắn đứng dậy tiến đến chổ Tần Hạ Nhiên với vẻ mặt hung ác.
Diệp Khả Thư cảm giác không ổn, cô đứng dậy, chắn phía trước Tần Hạ Nhiên. Mọi chuyện xãy ra quá nhanh đến khi Tần Hạ Nhiên phản ứng chỉ nghe tiếng " rắc ", La Minh Triết kêu rên đau đớn ôm lấy cánh tay, Phi Hằng tiến đến đở hắn.
Tần Hạ Nhiên nhanh chóng nhấn báo động. La Minh Triết cùng Phi Hằng bị khống chế ra khỏi Tần thị.
Tần Hạ Nhiên lo lắng kiểm tra thân thể Diệp Khả Thư. Đến khi xác định cô không sao nàng lên tiếng tróc móc
" Em...Em ngu ngốc. Không biết làm vậy sẽ nguy hiểm sao?"
Diệp Khả Thư thấy Tần tổng là đang làm quá. Cô cười cười
" Không sao a. Tần tổng yên tâm, tôi biết võ."
" Không cho em lại làm chuyện ngu ngốc như vậy nữa."
Diệp Khả Thư không trả lời, nói sang chuyện khác
" Tôi thấy hay là Tần tổng tìm vệ sĩ đi."
" Không phải có em bảo vệ tôi rồi sao?"
Diệp Khả Thư chết lặng. Nhà tư bản đúng là sâu hút máu a. Bây giờ Tần tổng lại muốn cô làm vệ sĩ cho nàng ta sao? Không phải vừa bảo cô không được đánh nhau sao? Giờ lại muốn cô trở thành vệ sĩ? Tần tổng đây là có nói lý lẽ không a.
Buổi tối tại phòng VIP bar All, Diệp Khả Thư lắc đầu nhìn hai người đang tình tứ trước mắt, đưa ly rượu lên miệng, hớp một ngụm nhàn nhạt hỏi
" Tiểu Vi cậu nói xem Phi Hằng là người thế nào?"
Đường Hoa dừng lại động tác nựng mặt An Vi, nhìn Diệp Khả Thư nghiêm túc hỏi
" Thế nào lại hỏi hắn?"
Diệp Khả Thư đem mọi chuyện sơ lược lại cho hai người kia nghe. An Vi nhướng mày
" Cậu lo lắng Tần tổng sao?"
Đường Hoa cũng đồng dạng dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn Diệp Khả Thư. Cô đang định biện minh thì điện thoại vang lên. Nhìn nhìn điện thoại, là Tần Hạ Hạ gọi, cô bắt máy
" Uy."
" Chị đang đâu?"
" Có việc sao?"
" Định rủ chị cùng giải sầu."
" Bar All."
" Được, liền ngay tại cửa."
Từ lúc xác định bằng hữu quan hệ, Tần Hạ Hạ lại biết thân phận tiểu thư ký của cô, nàng ta hay tìm cô giải sầu. Mà cô lại không thể từ chối nàng ta. Tắt điện thoại, Diệp Khả Thư uống cạn ly rượu, đứng lên hướng Đường Hoa cùng An Vi nói
" Tớ có việc đi trước."
An Vi bất an hướng bóng lưng cô lên tiếng
" Cậu cẩn thận một chút."
" Ân."
Cánh cửa đóng lại An Vi như quả bóng xì hơi, Đường Hoa ôm nàng vào lòng
" Đừng lo lắng. Tớ sẽ sắp xếp ổn thỏa mọi chuyện."
An Vi ôm lại Đường Hoa, nàng là đang hạnh phúc vì có một người hiểu mình như vậy, có lẽ là do ông trời thương tình nên đã mang Đường Hoa đến bên nàng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.