Không thể tin được, không muốn tin tưởng, không cần tin tưởng…… Liều mạng chạy, nước mắt không ngừng được, chảy xuống da thịt trong suốt liền trực tiếp bị gió thổi lạc……
Những hoa cỏ được tu bổ mỹ lệ lúc này thành lưỡi dao tối sắc bén, thỉnh thoảng ở da thịt dưới áo ngủ mềm mại lưu lại những hoa ngân sâu không rõ, mặc dù không nghiêm trọng, nhưng là rất đau.
Dâm mĩ cảnh tượng không ngừng quay về trong đầu. Trần trụi thân thể, tóc đen trút xuống bụng nam nhân, nam nhân biểu tình hưởng thụ…… Ta thật là khờ, cư nhiên…… Cư nhiên hôm nay mới biết được…… Nguyên lai bọn họ…… Ta sớm nên…… Nhìn ra đến……
Không cho phép khóc, không được khóc…… Có cái gì phải khóc chứ. Nhưng âm thanh cố đè ép vẫn nức nở phảng phất như ấu thú bị thương không ngừng tiết ra. Không biết chạy tới đâu, tuy rằng biết nơi này vẫn thuộc phạm vi Vân gia, nhưng nàng thật sự không có khí lực chạy tiếp, ngã ngồi phía sau một bụi hoa. Hai tay gắt gao che miệng, giống như làm thế có thể ngừng khóc, nhưng hết thảy đều phí công, chẳng những không chuyển biến tốt đẹp, nước mắt ngược lại rơi càng nhiều…..
Dung trang vì người nào đó tỉ mỉ chăm sóc lúc này đã bị nước mắt trôi đi tán loạn. Đóa hoa kiều diễm bên cạnh giống như đang cười nhạo nàng chật vật. Phương Tuyết hung hăng trảo bứt nó, không để ý bàn tay mềm mại bị gai nhọn lá cứng đâm bị thương, chỉ biết gắt gao nhìn chằm chằm đóa hoa mảnh mai trong tay bị nàng vò nát thành một bãi, trong mắt đều là oán độc cùng tuyệt vọng……
Vân Tả Ý, Vân Vũ Chí, Vân gia, các ngươi nợ ta, ta sẽ không quên……
…………..
” Phương Tuyết nàng làm sao vậy? Tiểu Vũ, ta đi nhìn xem.”
” Đại ca, ngươi chưa dạy xong huyệt đạo .” Vân Vũ Chí ngắm ngắm thân thể không một tấc áo của mình, không vội không hoãn kéo dài thời gian, tâm tình vô hạn tốt đẹp. Ha ha ha, động tác diễn vừa rồi của mình thực đúng chỗ a, không biết nữ nhân kia hiện tại đang làm gì, nếu luẩn quẩn trong lòng rồi tự mình kết thúc thì rất tốt……
” Cái kia, về sau sẽ dạy đi. Phương Tuyết vừa rồi biểu tình thật sự rất không thích hợp……” Nhớ tới vẻ mặt Phương Tuyết khiếp sợ cùng không tin, tuy rằng thực mạc danh kỳ diệu, nhưng Vân Tả Ý vẫn có điểm lo lắng. Vân Tả Ý nhíu mày hỏi Vân Vũ Chí :” Nàng làm sao vậy?” Vì sao có loại biểu tình này ?
Ha ha, còn có thể làm sao chứ, đương nhiên là thấy được cảnh không nên xem, chạy ra ngoài khóc rồi. Bất quá lời này đương nhiên không thể nói cho Vân Tả Ý :” Ha ha, có lẽ bởi vì đại ca luôn không bồi tiếp nàng. Đêm nay nhịn không được tới tìm đại ca.” Vân Vũ Chí thuận miệng nói xong, đây là chính hắn đoán, cùng sự thật cũng đúng tám chín phần mười.
Nhìn mắt Vân Tả Ý , Vân Vũ Chí nói tiếp:” Đại ca, ngươi còn muốn đi ra ngoài tìm nàng sao? Có lẽ nàng sẽ……” Câu nói kế tiếp tuy rằng không nói ra, nhưng người nghe liền hiểu. Hơn nữa căn cứ tính cách Phương Tuyết, nếu Phương Tuyết tìm đến hắn là do nguyên nhân này, đi ra ngoài tìm nàng kết quả rất có thể sẽ như Vân Vũ Chí nói.
Vân Vũ Chí nhìn Vân Tả Ý đã hơi dao động , không ngừng cố gắng tiếp :” Đại ca, huynh đêm nay trước dạy xong huyệt đạo cho đệ đi, như vậy hai ta đều có thể sớm đi nghỉ ngơi, muốn tìm Phương Tuyết ngày mai cũng không muộn a.
” Chính là……”
” Đại ca……”
Kết quả cuối cùng không cần dị nghị, Vân Tả Ý bị giữ lại.
………..
Phương Tuyết ở tại chỗ ngây ngốc một đêm. Sau một đêm gió lạnh thổi, trong lòng cận có một chút hy vọng cũng bị hoàn toàn đánh nát…… Nguyên lai…… Hắn là như vậy địa không cần ta. Ngay cả giải thích, cũng không nguyện……
Cao Mai tổng cảm thấy hôm nay cháu gái kiêm con dâu của mình hơi khác ngày thường một chút. Cẩn thận quan sát một hồi, mới phát hiện Phương Tuyết hôm nay trang điểm dày hơn bình thường, nàng không khỏi kỳ quái :” Phương Tuyết. Ngươi trước kia không phải không thích nùng trang sao?”
” A, ta…… Hôm nay tính toán đổi một loại thử xem.” Phương Tuyết hơi hơi cúi đầu. Trang điểm kỹ càng cùng sa hoa trang sức đủ để che lấp dấu vết khóc một đêm của nàng.
“A, như vậy a. Ha ha, nùng trang cũng rất thích hợp ngươi. Hôm nay có một yến hội, ngươi liền theo giúp ta đi đi, nhất định sẽ kinh diễm toàn trường.”
“Vâng.” Phương Tuyết như trước cúi đầu trả lời.
Vân Tả Ý rất kỳ quái, Phương Tuyết tối hôm qua bộ dáng không phải thực cấp sao, như thế nào hiện tại giống như tối hôm qua chuyện gì cũng không phát sinh.
Vân Vũ Chí lại càng kỳ quái, thỉnh thoảng hồ nghi liếc về phía Cao Phương Tuyết. Nữ nhân kia dễ dàng bỏ qua như vậy ?
Nhưng sự thật là thế. Một ngày trôi qua. Hai ngày trôi qua. Cứ việc Vân Vũ Chí vẫn bị vây trong trạng thái cảnh giới cao độ, sự tình gì cũng không phát sinh. Chuyện đêm đó giống như mộng đẹp ác chỉnh nữ nhân kia của hắn. Nhưng Vân Vũ Chí biết, dựa theo tính cách Cao Phương Tuyết, loại không có hành động này biểu hiện mới tối quỷ dị……
……………
” A!” Nhân viên ban lập kế hoạch từ gian trà nước đi ra, đột nhiên kêu to sợ hãi.
Những nhân viên khác chưa kịp tỏ vẻ bất mãn, liền đều ngây dại. Ánh mắt bọn họ không sai chứ ? Người kia thực sự là Vân tổng tập đoàn Vân thị của bọn hắn? Vân tổng sao tới chỗ bọn họ…..
Không nhìn bốn phía lặng ngắt như tờ, Vân Hàm Phong đi vội vàng. Sách đỏ trên tay tựa hồ rất trầm trọng.
” Cốc cốc cốc”
” Mời vào.” Vân Tả Ý ngẩng đầu, đồng dạng bị người trước mắt gây kinh ngạc một chút. Ánh mắt hạ xuống, muốn tìm nguyên nhân vì sao Vân Hàm Phong chủ động gặp hắn:” Có việc sao?” Đồng thời ánh mắt hắn đã thấy được mặt trên sách đỏ dòng chữ to bằng kim chúc — Hoành Vũ học viện.
” Có việc……” Vân Hàm Phong trả lời có vẻ khá vô lực.
“Thông báo của trường học?”
” Ý nhi , ngươi…… Chính mình xem đi.”
Vân Tả Ý tiếp nhận thư thông báo. Kỳ thật học viện trước kia cũng không phải không có phát quá thông tri thư. Có đại hoạt động gì cũng đều lấy phương thức này thông tri học viện đệ tử trên các tinh cầu, nhưng là hắn không biết vì sao Vân Hàm Phong lại khẩn trương với thông tri thư này như thế, lại tự mình đưa đến tận đây.
Nhẹ nhàng mở ra
Thông tri
Học viên số:19900207
Tính danh: Vân Tả Ý
Vì càng toàn diện bồi dưỡng đệ tử tinh anh, học viện đặc biệt cử hành đại hình hoạt động ‘một mình vượt qua nhược điểm bản thân’. Hoạt động chính thức bắt đầu vào 10 ngày sau, hạn những đệ tử không ở học viện trong vòng ba ngày chạy về học viện, đến lúc đó cụ thể an bài.
Hoạt động lần này sẽ từ giáo sư học viện xem xét thành tích. Người thất bại sẽ ghi nhập hồ sơ, lùi lại thời gian tốt nghiệp một năm. Hy vọng thận trọng đối đãi. Để hoạt động diễn ra công bằng, nhược điểm của đệ tử sẽ từ siêu trí não trung ương học viện đưa ra. Lần này hoạt động tiến hành mỗi 25 ngày. Học viện sẽ công bố thành tích từng lần một, đệ tử có thể tự tra điểm. Hoạt động sau khi kết thúc, học viện sẽ đem những thành tích biểu hiện tốt phát thưởng tại lễ kỷ niệm ngày thành lập trường. Đồng thời sẽ khảo sát hoạt động lần này, nếu như đạt được hơn phân nữa đệ tử duy trì, sau này hoạt động vẫn tiếp tục sử dụng.
Khác: Tất cả đệ tử đều phải tham gia, trừ bỏ số ít người đang có nhiệm vụ bất đắc dĩ từ chối, nếu không ấn theo quy định của hoạt động xử lý thành thất bại.
Đối tượng : Tất cả từ năm hai tới năm năm cấp đệ tử
Hoạt động thời gian:100 ngày
Vân Tả Ý xem xong mặt đen một nửa. Đây là trò gì chứ?
” Ý nhi ……”
“Vâng ?” Vân Tả Ý còn đắm chìm trong thôn báo thình lình của học viện, tùy ý đáp lại, nhưng rất nhanh liền trả giá cho sự không chuyên tâm này.
” Ngô, ngươi làm gì?” Vân Tả Ý dùng sức đẩy ra Vân Hàm Phong , đề phòng lui về phía sau mấy bước.
” Đừng như vậy, ta…… chỉ là…… muốn ôm ôm ngươi.”
Vân Tả Ý nhìn Vân Hàm Phong bị chính mình hung hăng đẩy ra, trên mặt thần sắc bi thương, cũng không thấy vui gì, còn có điểm hối hận, nhưng biểu tình vẫn lạnh lùng như trước, chẳng qua không có tái lui về sau.
” Ngươi lại muốn đi sao? ” Vân Hàm Phong thấy bộ dáng Vân Tả Ý, chỉ phải cười khổ. Mấy ngày này, Ý nhi vẫn đều trốn hắn, hiện tại rốt cục có lý do quang minh chính đại rời đi hắn, Ý nhi nhất định thật cao hứng đi……
” Ngươi không phải thấy sao?.” Vân Tả Ý nhăn lại mi, hắn không thích Vân Hàm Phong với bộ dạng này, hoàn toàn đã không có trong trí nhớ hình ảnh hăng hái, chi còn lại tràn đầy mỏi mệt cùng một tia thật cẩn thận. Là mình ma đi hắn kiêu ngạo sao?
Chính là mình không có làm chuyện quá mức quá phận a, chẳng qua không muốn cùng hắn tiếp cận quá mức mà thôi……