Khoái Nhạc Trạch Cấp Tống

Chương 5:




 
“Ô…… Cứu mạng…… Không được làm nữa…… Mông sắp nở hoa rồi a!”
“ Ô…… Đáng thương cho thân ta,chẳng qua là mang hàng đến giao,vậy mà cả trinh tiết cũng đem tặng không cho y.”
Từ buổi sáng đã bị tên đại *** ma này dùng ‘Tiểu yêu  tao tao’  chỉnh cho chết đi sống lại,sau đó còn bị y hung hăng làm mất đi nửa cái mạng, Lưu Bộ Tiến bắt đầu lên cơn quẫn trí…
Ô…… Cứu mạng a! Ai tới cứu ta a!
Ta không muốn chết bi thảm tại đây,dưới cái ‘*** côn’ biến thái  kia a a a a!
Đại khái là ông trời nghe được lời hắn kêu cứu,ngay lúc này, điện thoại của Lưu Bộ Tiến đột nhiên vang lên.
Ô…… Rốt cục cũng có người cứu ta.
Nhìn thấy điện thoại để ngay bên giường, Lưu Bộ Tiến rất muốn bắt lấy, nhưng lại lo lắng nam nhân kia sẽ ngăn cản.
“Nghe đi”
Hác Lập Hải một bên bảo trì luật động dưới thân, một bên bắt lấy điện thoại đưa cho hắn.( chậc!!)
Thật tốt quá! Ta nhất định phải cầu cứu.
“ uy.”
Lưu Bộ Tiến hưng phấn mà nói.
“ Uy cái đầu ngươi! Lưu Bộ Tiến! Ngươi đã mang hàng đến tận Phi Châu rồi hả? Đi cả buổi chiều cũng chưa chịu trở về?”
Từ điện thoại di động truyền đến tiếng rống giận dữ của Tổ trưởng, làm cho Lưu Bộ Tiến khóc không ra nước mắt.
Ô…… Tổ trưởng, ngươi hãy nhìn rõ mọi việc đi, không phải ta không muốn về,mà là do tên khách hàng  biến thái này không cho ta về a!
“Hừm, ân…… Ta… Ta còn ở trong nhà của khách hàng……”
“Chỉ giao một món hàng mà lại lâu như vậy, ngươi ở lại nhà người ta ăn cơm luôn sao?”
Ô…… Tổ trưởng, ta không phải ăn cơm,ta là bị ăn a……(=)))
“ Tổ trưởng… Vị khách hàng này…… Là một vị khách khó tính…… Cho nên……”
Nói ta khó tính?
Hác Lập Hải lạnh lùng cười,càng xỏ xuyên mạnh hơn –
“ Ô a a –“
“ Kêu lớn tiếng như vậy để làm chi? Gặp quỷ à?”
Ô…… Đúng vậy, ta là gặp quỷ,lại còn là vô địch đại sắc quỷ!
Đáng tiếc công ty  có quy định không được quan hệ với khách hàng trong thời gian làm việc,hai người đàn ông với nhau càng không thể chấp nhận.
Cậu nhân viên đáng thương một câu kêu cứu cũng không dám nói ra.
 
“ Lưu Bộ Tiến, ta cảnh cáo ngươi, nếu đang ở nơi nào giả thần giả quỷ, trong vòng một giờ nếu không trở về, ngươi cũng không cần về nữa!”
“ Nhưng mà ta……”
“ Không có nhưng gì hết! Chính ngươi hãy tự lo liệu đi!”
Điện thoại bị một tiếng răng rắc cắt đứt.
“ Chậc, đáng thương quá, ta nghĩ ngươi đại khái là sắp bị cuốn gói rồi, nhưng mà không sao, ngươi hãy làm người mẫu cho ta luôn đi, ta sẽ trả ngươi gấp đôi mức tiền lương.”
“Cám ơn nga, ngươi cho ta là ngu ngốc sao? Ông không dám tham mệnh kiếm,mà mất mệnh hoa!”
Mỗi ngày cứ bị cái tên thể lực vô địch này đè xuống làm đến năm sáu lần, ta xem ta chưa sống đến bốn mươi tuổi thì đã tinh tẫn nhân vong (toi mạng).
“ Yên tâm đi. Về sau ta tuyệt đối sẽ không gây sức ép cho ngươi, ta nghĩ…… Quy định một ngày làm ba lượt cũng được rồi.(…. Quỷ chứ hok phải người mà)
Hưởng qua hương vị tuyệt vời của hắn, Hác Lập Hải thực tủy biết vị ( ăn rồi sinh nghiện), đã không thể khắc chế được bản thân nữa.
“ Ngươi đi chết đi! Ông một lần cũng không muốn.”
Lưu Bộ Tiến thở phì phì nói: “Có lẽ ở trong mắt ngươi thì việc này không có gì quan trọng, nhưng ta thực sự rất thích công việc hiện tại, tuyệt đối sẽ không thay đổi, ngươi đừng có hi vọng nữa.”
“ Thật sự không đổi?”
Hác Lập Hải tà tà cười, bắt đầu đong đưa tần suất nhanh hơn.
“Á a…… Ngươi là tên tiểu nhân đê tiện…… Nga nga…… Hảo thích a……”
“ Đổi hay không đổi?”
“ A a…… Không đổi…… Chết cũng không đổi…… Nga nga…… Không được…… Ruột cũng sắp bị ngươi đâm thủng rồi — a a –”
Mãi cho đến khi bị y làm cho đến hôn mê bất tỉnh,Lưu Bộ Tiến cũng nhất quyết không thỏa hiệp.
Hác Lập Hải ôm hắn vào lòng, lẳng lặng ngắm nhìn khuôn mặt hắn.
Thật sự thích công việc giao hàng này đến như vậy sao?
Được rồi……
Nếu ngươi muốn, ta sẽ giúp ngươi.
 
Sáng sớm hôm sau, Lưu Bộ Tiến nơm nớp lo sợ đi vào công ty.
Ô…… Cái tên đại *** ma kia thật đáng giận, ngày hôm qua mặc kệ hắn sống chết van xin như thế nào,y nhất định cũng không cho hắn trở lại công ty,ngay cả nhà cũng không được về.
Trên đời này còn có lẽ trời hay không a?
Nếu có ai hỏi hắn công việc nào là nguy hiểm nhất thế giới, hắn nhất định phải giơ hai tay hai chân, hô to lên đó là làm nhân viên giao hàng.
Vuốt cái mông bị đau gần chết, Lưu Bộ Tiến thật sự lo lắng không biết có nên xin ‘Bảo hiểm ngiệp vụ’ hay không.
“ Muốn chết! A tiến, ngươi ngày hôm qua đã chạy đi đâu?”
 
Lí Cơ Lâu vừa nhìn thấy bạn tốt, lập tức chạy vội đến.
“ Ta đi giao hàng hóa a.”  Lưu Bộ Tiến nói hợp tình hợp lý.
“ Là đưa đến nhà của Hác tiên sinh phải không?”
“ Ách… ừm ”
“ Sau khi giao xong cũng không quay về?”
“ Ách… ừm ”
Còn hơn là không quay về nữa, ngay cả nhà ta cũng chưa trở lại.
“ Hai người có đánh nhau không?”
“ Ách… ừm ”
Ta dùng mông đánh với cái ‘ *** côn’ kia đến chết đi sống lại!
“Ai thua ai thắng?”
“ Ách… Xem như lưỡng bại câu thương đi.”
Mặc dù  ta bị thương thảm trọng hơn……
Ô…… tiểu cúc hoa đáng thương của ta a……
“ Đối phương không chiếm được tiện nghi là tốt rồi.”
“ Ách… ừm ”
Cái tên *** ma kia chẳng những chiếm tiện nghi của ta, hơn nữa còn là tiện nghi thật to a.
Ô…… Ta đã thủ ba mươi năm trinh tiết a!
“ Tốt lắm, ngươi đến làm việc là tốt rồi, nhanh đến văn phòng của lão bản đi, hắn hôm nay muốn gặp ngươi.”
“ Cái gì? Lão bản muốn gặp ta?”
Lưu Bộ Tiến vừa nghe đến đã bắt đầu khẩn trương: “A Cơ, hắn  không phải muốn cho ta nghỉ việc chứ?”
“ Ta cũng không biết.”  Lí Cơ Lâu trong lòng cũng có chút lo lắng.
Bình thường lão bản chưa bao giờ quan tâm đến nhân viên mới, đều là giao cho tổ trưởng quản lí. Như thế nào hôm nay lão bản lại muốn đích thân gặp mặt A Tiến?
Thật sự là kỳ quái.
“ Quên đi. Ở đây đoán mò cũng vô dụng. Ngươi vẫn là mau vào đi thôi, đừng làm cho lão bản chờ lâu, nhớ rõ thái độ phải thật là khiêm tốn nha, ngàn vạn lần đừng tranh luận.”
Lí Cơ Lâu dặn dò hắn thật kĩ.
“ Ta đã biết.”
Lưu Bộ Tiến vội vàng sửa sang lại quần áo, đi tới văn phòng của lão bản ở lầu hai.
Cốc cốc
“Lão bản, ta là Lưu Bộ Tiến đây.”
“ Nga. Là Tiểu Lưu a, mau vào đi.”
“Vâng” Lưu Bộ Tiến nơm nớp lo sợ mở cửa đi vào.
 
“ Tiểu lưu a, mau ngồi đi.”
Lâm lão bản vừa nhìn thấy hắn, liền thân thiện đứng lên tiếp đón: “Có muốn uống chén trà hay không? Ta mới vừa châm đây, rất thơm.”
Lão bản nhiệt tình ngoài ý muốn làm cho Lưu Bộ Tiến càng thêm sợ hãi.
Ô…… Thảm rồi. Đây không phải chính là ‘Trà đưa tiễn’ sao? Vậy là ta sắp ‘hảo hảo lên đường’ rồi a?
“ Không cần,lão bản, ta không uống!”
“ Tiểu Lưu không thích uống trà a? Vậy để ta đi lấy cà phê nha?”
Ô……,còn không phải là bắt ta phải đi sao, ngươi nhất định không bỏ qua cho ta sao?
Không uống, chết cũng không uống!
“ Không cần! Ta không uống, cám ơn lão bản.”
“ Như vậy a, cũng khó trách, ngươi khẳng định là một người rất sành ăn ha,thức uống của ta làm sao xứng với ngươi……”
Lâm lão bản chép miệng.
“ Lão bản, ngươi nói cái gì?”
Lưu Bộ Tiến không nghe rõ.
“ Nga, không có gì. Tiểu lưu a, kỳ thật hôm nay mời ngươi đến, là có một việc cần nhờ ngươi hỗ trợ.”
“ Lão bản, ta là nhân viên của công ty, ngươi muốn ta làm cái gì,thì ta sẽ làm cái đó, ngươi không cần khách khí như vậy.”
Lưu Bộ Tiến thật sự không thể tiếp nhận nổi thái độ quá mức ân cần của lão bản.
Má ơi, lão bản trong hồ lô rốt cuộc đang bán loại dược gì a?
Nếu muốn đuổi ta thì cứ trực tiếp nói ra,sao cứ phải cố làm ra vẻ huyền bí?
Khiến cho lòng ta bất ổn muốn chết.
“Là như vậy, Tiểu Lưu, công ty chúng ta hôm nay thập phần may mắn vì đã nhận được một dự án đấu thầu vô cùng quan trọng, ta hy vọng ngươi thay mặt ta đi đàm phán.”
“ Ta? Đi đàm phán vụ đấu thầu?”
Lưu Bộ Tiến sợ tới mức nhảy dựng lên: “ Lão bản, ngươi có lầm không, ta chỉ là một nhân viên nhỏ, đối với chuyện đấu thầu một chút cũng không hiểu a.”
“ Ngươi không hiểu cũng không sao, ta sẽ phái người đi cùng với ngươi.”
“Nhưng ta……”
“ Tiểu Lưu!”
Lão bản đột nhiên vọt tới trước mặt hắn, khom người xuống thật sâu: “ Tất cả đều nhờ ngươi!”
“A?”
“Tương lai vận mệnh của công ty đặt cả vào tay ngươi!”
“Ngươi có nói giỡn không đó, lão bản?”
 
Lưu Bộ Tiến quả thực dở khóc dở cười.
Lão bản đang chơi trò chơi với hắn sao?!
Hắn chỉ là một nhân viên giao hàng tép riu,có tài cán gì mà nắm được cả vận mệnh của công ty chứ?
“ Ta sao phải mang công ty ra để đùa giỡn? Chuyện này trừ ngươi ra thì không ai có thể làm được!”
“Nhưng mà ta không biết phải làm như thế nào a?”
“ Ngươi cái gì cũng không cần làm, ngươi chỉ cần đi cùng quản lí đến nơi đấu thầu là được. Tiểu Lưu, chỉ cần ngươi ra mặt, mọi sự sẽ ok!”
Nhìn thấy lão bản cao hứng phấn chấn tươi cười, Lưu Bộ Tiến thật muốn hộc máu.
Lão bản có phải đã uống lộn thuốc rồi không?
Cho rằng ta là con của tổng thống sao?
Cái gì mà chỉ cần ta ra mặt thì mọi sự đều ok?
Nếu ta thực sự có bản lĩnh như vậy,thì sao lại bị thất nghiệp suốt một năm,rồi chạy tới nơi này làm nhân viên?
Thật sự là bệnh thần kinh!
—————————-
Lưu Bộ Tiến bất đắc dĩ đảo cặp mắt trắng dã.
Hai ngày sau,
Lão bản thật sự đã phái hắn cùng quản lí đi đến nơi đấu thầu, Lưu Bộ Tiến thật muốn dở khóc dở cười.
Quên đi, hắn là lão bản mà, hắn cao hứng muốn làm như thế nào thì liền bắt nhân viên làm như thế.
Dù sao có quản lí đi cùng, ta cũng cảm thấy thoải mái.
Buổi đấu thầu được cử hành tại quảng trường thập phần hiện đại xa hoa,bên trong chuẩn bị rất nhiều món ăn lót dạ ngon miệng, làm cho Lưu Bộ Tiến phi thường vui vẻ.
“ Quản lí, buổi đấu thầu này thực long trọng a? Ta thấy có rất nhiều công ty giống chúng ta đều đến đây.”
Lưu Bộ Tiến cầm lấy một khối bánh ngọt nhét vào miệng,một bên nhìn vào những người xung quanh.
“Viên Lưu là nhà xuất bản lớn nhất nước ta, mỗi ngày bán được nhiều sách như vậy, nếu có thể trở thành công ty giao hàng độc quyền cho họ, khẳng định là một bước lên trời, công ty giao hàng nào lại không muốn cơ hội này chứ, nhất định phải có được hợp đồng với họ,công ty chúng ta  đương nhiên cũng không ngoại lệ.”
Vương quản lí giảng giải rõ ràng cho hắn nghe.
“ Chúng ta có cơ hội không? Ta thấy các công ty lớn cũng đều đến đây.”
Lưu Bộ Tiến vừa nhìn thấy công ty giao hàng qui mô nhất hiện nay là Phì Miêu cũng có mặt.
“công ty chúng ta quy mô so ra kém hơn các đại gia kia nhiều, vốn cũng không muốn tham gia cạnh tranh, nhưng sáng hôm nay đột nhiên lão bản chạy đến nói cho ta biết,chúng ta vừa nhận được thư mời, thật là kinh hỉ mà. Đúng rồi, ngươi có quan hệ gì với NXB Viên Lưu vậy? Có phải là có thân thích làm việc ở bên đó?”
vương quản lí tò mò hỏi.
Hôm nay lão bản báo cho y biết, muốn y dẫn cậu nhân viên giao hàng này đến đại hội đấu thầu, y còn tưởng mình nghe lầm chứ.
Chỉ là lão bản cái gì cũng không chịu nói, chỉ nói hắn là ‘con mèo vàng’ của công ty, tuyệt đối có thể mang đến vận may, dặn dò đến mấy lần, bắt y phải canh giữ Lưu Bộ Tiến thật kĩ, ngàn vạn lần không được để cho hắn chạy!
“ Thân thích? Không có a, ta không có thân thích làm việc ở Viên Lưu, một người ta cũng không quen.”
Lưu Bộ Tiến lắc lắc đầu.
“Như vậy a…… Thật là kỳ quái.”
vương quản lí khó hiểu nhíu lại đôi chân mày.
“Xin chào mọi người, đấu thầu hội bắt đầu.”
Một vị nữ nhân xinh đẹp chủ trì cầm microphone,tiếng nói thập phần dễ nghe: “ Thỉnh các công ty chuẩn bị tốt tư liệu, chúng ta sẽ mời từng công ty vào phòng họp để bàn bạc, mọi người hãy đợi ta công bố trật tự danh sách.
“ Không biết công ty  chúng ta xếp hạng mấy ha?”
Lưu Bộ Tiến tò mò hỏi quản lí bên cạnh hắn.
“Xem ra phải đợi lâu,công ty nhỏ như chúng ta khẳng định là bị xếp hạng cuối cùng.”
“Số 1, Công ty giao hàng Khoái Hoạt.”
Người chủ trì vừa công bố dãy số, toàn hội trường thoát ra một mảnh xôn xao.
“ Có lầm hay không vậy? Cái loại công ty nhỏ xíu như thế sao lại được xếp hạng số 1 a?”
“ Đúng vậy, bình thường trong các loại đấu thầu kiểu này, Phì Miêu của chúng ta hẳn là phải được xếp thứ nhất.”
“ Thật kỳ quái,công ty Khoái Hoạt hẳn là ngay cả thư mời còn không có,sao lần này chẳng những bọn họ có thể tới tham gia cạnh tranh, còn được sắp xếp đầu bảng, không thể tưởng tượng nổi ……”
Nữ chủ trì hoàn toàn không để ý tin đồn phía dưới đại sảnh, tiếp tục mỉm cười: “ Số 1,công ty Khoái Hoạt,xin mời vào bên trong.”
“ Ha ha, lần này công ty chúng ta có cơ hội nở mày nở mặt rồi!”
Vương quản lí mang theo cậu nhân viên đi vào phòng họp dưới ánh mắt ghen tị và ngưỡng mộ của mọi người.
Buổi nói chuyện diễn ra phi thường thuận lợi, Vương quản lí khoe khoang công ty của mình đến nước miếng tung bay,khiến nhân viên tiếp đãi phải mỉm cười gật đầu.
“ Tốt lắm,công ty các ngươi đã có tư liệu thực đầy đủ, điều kiện cũng thực phù hợp, có thể liệt vào đối tượng ưu tiên.”
“Thật tốt quá, cám ơn!”
Vương quản lí cười toe tóet.
Lưu Bộ Tiến ngồi ở bên cạnh,một câu cũng không thể nói ra, hoàn toàn không giúp được gì, nhưng khi nghe công ty  mình có cơ hội thắng thầu, thì thập phần vui vẻ.
“ Bất quá……”
“Bất quá cái gì?”
Vương quản lí cùng Lưu Bộ Tiến đồng thời khẩn trương hỏi.
“ Bất quá công ty chúng ta đối với nhân viên giao hàng luôn rất chú trọng, không biết nhân viên công ty các ngươi tính chất vốn có như thế nào?”
“ Ai nha! Ngươi hỏi đúng người rồi, hôm nay ta có dẫn theo nhân viên giao hàng của công ty đến, nếu có vấn đề gì, ngươi có thể hỏi hắn!”
Vương quản lí rạo rực nói.
“ Đúng đúng, ta chính là nhân viên của Khoái Hoạt,luôn dùng tinh thần nhiệt huyết để phục vụ khách hàng.Tuyệt đối sẽ không làm cho quý công ty thất vọng!”
Lưu Bộ Tiến vội vàng đứng lên khom người chào bọn họ.
“ Trời ạ! Lưu tiên sinh không cần khách khí như vậy!”
Đám nhân viên của Viên Lưu vừa thấy thế, tất cả đều hoảng sợ, kích động đứng dậy.
A, bọn họ làm sao biết ta họ Lưu? Lưu Bộ Tiến nghi hoặc nhìn họ.
“Tốt lắm, cám ơn”
Vương quản lí đứng dậy hơi khom người chào, muốn dẫn Lưu Bộ Tiến rời đi.
“ Từ từ,Lưu tiên sinh xin dừng bước, vì muốn thí nghiệm phẩm chất phục vụ  của quý công ty, mời ngươi ở lại cùng chúng ta tiến hành mật đàm.”
“ A? Ta sao?”
Lưu Bộ Tiến khẩn trương hỏi.
Thảm rồi, không có quản lí ở bên cạnh, vạn nhất họ hỏi cái gì trọng yếu,thì ta phải trả lời như thế nào a?
Vương quản lí cũng lo lắng,sợ hắn không biết cách tiếp chuyện, vội vàng nói: “Hay để ta ở lại cùng hắn.”
“ Không thể, đây là buổi phỏng vấn đặc biệt. Chỉ cần nhân viên của ngươi thôi, bây giờ mời Vương quản lí cùng đi với chúng ta ra ngoài.”
“Thôi được, vậy ngươi ở lại làm cho tốt, biết không? Ngàn vạn lần không được đắc tội với người ta, bọn họ yêu cầu cái gì cũng phải tận lực thỏa mãn nha.”
Vương quản lí ân cần dạy bảo Lưu Bộ Tiến.
“ Ta đã biết rồi, yên tâm đi Vương quản lí, vì công ty của chúng ta, Lưu Bộ Tiến ta dù có băng sông vượt lửa, muôn lần chết cũng không chối từ!”
Lưu Bộ Tiến nói thập phần dõng dạc! (=)) lần nào nói câu này xong cũng bị thịt)
“ Hảo! Nếu có thể kí được hợp đồng, ta khẳng định sẽ nói lão bản khen thưởng ngươi, đến lúc đó có thể ngươi sẽ thăng chức không ít đâu nha.”
“Cám ơn Vương quản lí!”
Lưu Bộ Tiến vừa nghe vậy,lập tức cười đến toe tóet.
Oa, chẳng những có thể trở thành nhân viên chính thức, còn được tiền thưởng? Hi, không biết sẽ được bao nhiêu tiền a?
Nếu kí được hợp đồng, ta có thể sửa lại căn nhà cũ, còn có thể……
Đợi cho tất cả mọi người đều ly khai, Lưu Bộ Tiến vẫn ngồi một mình trên ghế, si ngốc mộng tưởng hão huyền.
Ngồi đợi gần mười phút, cũng không thấy ai tiến vào. Lưu Bộ Tiến có điểm sốt ruột,đứng ngồi không yên, như thế nào còn không có người đến a?
Đúng rồi, lợi dụng thời gian này,phải sửa sang lại dung nhan một chút (=))),mất công lưu lại ấn tượng không tốt cho người ta.
Lưu Bộ Tiến nhìn thấy trên tường có một cái gương lớn,hắn bước đến phía trước, bắt đầu nhìn vào gương kéo kéo áo, vuốt vuốt tóc, sau đó tùy tiện cạo cạo răng nanh, móc gỉ mũi, ngoáy ngoáy lỗ tai.( ha ha bó tay luôn,em thụ điệu wo’ hà)
Công cuộc chỉnh ‘dung nhan’ vẫn tiến hành thuận lợi.
Hắn trăm triệu lần cũng không nghĩ đến những việc hắn làm từ nãy đến giờ,đều bị người đứng phía bên kia tấm gương  nhìn kĩ, không sót một động tác nào ……
“ Ha ha…… Kẻ dở hơi này… “
Một nam nhân cao lớn thon dài, ngũ quan thâm thúy mê người đang đứng phía sau mặt gương thủy tinh cười đến ngặt nghẽo.
Bộ dáng cậu nhân viên kia nhe răng nhếch miệng thật sự là đáng yêu tới cực điểm.
“ Không thể nào, Hác đại tác phẩm gia của ta, đây là người ngươi thích?”
Một vị nam tử trung niên tuổi chừng bốn mươi, làn da ngăm đen, diện mạo phi phàm, đang ngồi bên cạnh Hác Lập Hải, kinh ngạc nhíu mày.
“Cái gì mà là người ta thích? Đừng nói bậy.”
“Thôi đi,nếu không để ý hắn thì sao ngươi phải phí tâm cơ như vậy, còn đặc biệt chạy đến nhờ ta hỗ trợ?”
Nam tử trung niên này chính là tổng tài của NXB Viên Lưu,không biết hắn đã trải qua biết bao nhiêu sóng to gió lớn,nên mới vừa nhìn thấy biểu hiện của Hác Lập Hải thì  đã đoán ra sự tình bên trong.
“ Không cần ác nhân như ngươi nói ra, tất cả đều không phải là lỗi của ngươi sao, không hiểu vì sao lại muốn ta viết nam nam tiểu thuyết, hại ta  phải liều mạng tìm cảm hứng, miễn cho ta danh hiệu ‘Tình sắc hoàng đế’ đi.
“ Không nên chuyển đề tài, nói thực đi, ngươi cùng nam nhân kia rốt cuộc là có quan hệ gì?”
“ Hắn a…..”
Hác Lập Hải nhìn gương mặt ngốc nghếch của nam nhân kia, mỉm cười: “Hắn là nguồn cảm hứng của ta.”
“ Thật xin lỗi, ta thật sự không thể lý giải nổi thẩm mỹ của ngươi.”
Thành Phục Thân đã lăn lộn ở bộ văn hóa hơn hai mươi năm,trước mắt đều là những nam nữ kiệt xuất, tràn ngập khí chất tuấn mỹ, thật sự rất khó tưởng tượng đại tác phẩm gia tuyệt vời nhất của hắn lại vừa ý một người bình thường như vậy.
“ Không hiểu thì thôi, ta lười giải thích.”
Hác Lập Hải nhún vai.
“ Ta chính là đại diện của ngươi,lần này ta mang cơ hội lớn giao cho công ty Khoái Hoạt,ngươi cũng phải giữ lời, gia hạn hợp đồng làm việc với ta thêm hai năm nữa.
“ Đương nhiên, ta đã đáp ứng rồi, có bao giờ không giữ lời chưa?”
“ Tốt lắm. Ta sẽ nhờ người chuẩn bị tốt hợp đồng cho ngươi.”
“Đúng rồi, nói đến A Thủ, vì sao dạo này lại không thấy mặt hắn?”
“ Aizz, lại cáu kỉnh với ta. Cũng không biết đã chạy đi nơi nào.”
Thành Phục Thân ánh mắt lộ ra một chút sủng nịch.
“ Tuy rằng ngươi cùng mẹ hắn đã ly hôn, nhưng vẫn thật quan tâm A Thủ, khó có người nào làm được như ngươi.”
Hác Lập Hải biết mười năm trước Thành Phục Thân đã ly hôn mẹ của A Thủ,nhưng vẫn chiếu cố đến đứa con riêng của nàng.
“ Ở cùng một chỗ đến mấy năm rồi, ta vẫn xem hắn như con của mình, đáng tiếc hình như hắn không muốn đón nhận, luôn phát cáu với ta, aizz.” ( vừa nhìn qua đã bik là em Thủ iu dượng của mình)
Thành Phục Thân bất đắc dĩ thở dài.
Đường đường là đại nhân vật hô phong hoán vũ, vậy mà đụng đến chuyện con cái thì hoàn toàn bế tắc.
“ Yên tâm, A Thủ qua hai ngày sẽ chủ động về nhà, hắn làm sao có thể rời bỏ ngươi.”
“ Hy vọng vậy.”
Thành Phục Thân cười khổ một chút.
“Nếu hắn tới tìm ta, ta sẽ bắt hắn mau chóng trở về, ngươi đừng lo lắng.”
“ Vậy cám ơn ngươi., giờ ta  phải đi,ngươi ở lại nhĩ hảo chiếu cố ‘cảm hứng’ của ngươi đi, ha ha……”
Thành Phục Thân  trừng mắt nhìn y, cười lớn rồi đi ra ngoài.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.