Đầu tháng chín, kỳ thi tuyển sinh của trường quân sự Chellman chính thức bắt đầu. Bởi vì trong số thí sinh lần này có xuất hiện một omega, kết quả của cuộc tuyển sinh nhận được sự chú ý của rất nhiều tầng lớp trong xã hội.
Mọi người đều biết, kỳ thi tuyển sinh của trường Chellman có ba vòng, hơn nữa yêu cầu cực kỳ nghiêm khắc, những thí sinh cuối cùng được lựa chọn đều là những tài năng hiếm có.
Vòng đầu tiên là kiểm tra thể chất và cường độ thần kinh, chỉ khi cả hai đều đạt mức B trở lên mới qua. Vòng thứ hai là thi viết, trong đó bao gồm hai mươi mấy môn nhỏ như chỉ huy quân sự, quản lý quốc phòng, trang thiết bị vũ khí, tổng quát về trùng tộc, thiên văn học, lý thuyết tàu vũ trụ, lý thuyết robot, lực học, hoá học, vật lý, địa lý… mỗi môn phải được hơn tám mươi lăm điểm (trên tổng số 100). Vòng thứ ba là kỹ năng sinh tồn nơi hoang dã, nhà trường sẽ đưa thí sinh đến một hành tinh nhỏ bất kỳ bị trùng tộc chiếm đóng, yêu cầu họ sống sót qua mười lăm ngày dưới điều kiện trang bị vũ khí thô sơ.
Hai vòng đầu nghe thì có vẻ rất khó nhưng hoàn toàn không có nguy hiểm gì, còn vòng cuối thậm chí có thể nguy hiểm đến tính mạng. Trong mười lăm ngày này, các thí sinh cần giết chết nhiều trùng tộc nhất hết sức có thể rồi tìm đến địa điểm tập hợp cuối cùng. Nhà trường sẽ phân phát thiết bị cầu viện cho các thí sinh, khi họ gặp phải nguy hiểm liên quan đến tính mạng thì có thể ấn chuông, giáo viên hướng dẫn sẽ lập tức đến giải cứu. Đương nhiên, hành vi này cũng đồng nghĩa với việc tự động bỏ quyền.
Cứu viện không phải lúc nào cũng đến ngay được, sẽ có những lúc bị trì hoãn giữa đường, vậy nên gần như năm nào cũng có thí sinh thiệt mạng, ngay cả những alpha khoẻ mạnh cũng không ngoại lệ.
Cũng bởi thế, dù Chellman không có quy định không tuyển omega, nhưng suốt gần bảy trăm năm từ khi thành lập đến nay chưa từng xuất hiện một thí sinh omega nào, Cecil là trường hợp đầu tiên.
Mọi tầng lớp trong xã hội đều chú ý tình hình sát hạch của Cecil. Hầu như tất cả mọi người đều tin rằng hắn sẽ bị loại ngay từ vòng đầu tiên. Một omega tuyêt đối không thể sở hữu thể chất cấp B+.
Nhưng rất tiếc, lần này mọi người đều đoán sai, Cecil vượt qua phần xét nghiệm một cách thuận lợi. Hắn khống chế cường độ thần kinh ở cấp S, thể chất ở cấp B. Tiếp theo còn một cuộc sát hạch kỹ năng sinh tồn nơi hoang dã, nếu ngay lúc này đã khiến cho nhóm người nào đó đề phòng cao độ, chắc chắn sẽ có rất nhiều người giở thủ đoạn với hắn trong cuộc sát hạch. Hắn không sợ phiền phức, nhưng ít được chút nào hay chút nấy.
Osborne chờ ngoài phòng xét nghiệm, trông thấy con người vừa đi vừa nghịch tóc, bên môi treo nét cười bâng quơ nọ, hắn gần như không thể dời mắt. Mới vài ngày không gặp, người nọ có vẻ càng trở nên xán lạn, tựa như một vầng thái dương nho nhỏ.
Osborne cứng nhắc bước qua, hỏi – “Cậu qua rồi?”
“Đúng vậy, sau khi cắt bỏ tuyến omega, thể chất của tôi tăng cao hơn rất nhiều, vừa đủ đạt tiêu chuẩn.” – Chu Doãn Thịnh liếc nhìn hắn một cái.
Ánh mắt lạnh nhạt hờ hững kia khiến Osborne cảm thấy trái tim vô cùng khó chịu. Hắn gật đầu, giọng điệu nghiêm túc – “Phần thi thứ ba không phải trò đùa đâu, cậu phải nghĩ cho kỹ.”
“Tôi biết, tôi đã ký đơn cam kết chịu rủi ro.” – Chu Doãn Thịnh khoát tay một cách hời hợt.
Osborne nhíu mày, nét mặt càng trở nên cứng ngắc. Hắn mấp máy miệng, lại đột nhiên nhận ra mình căn bản không có tư cách can thiệp vào bất cứ quyết định gì của thiếu niên. Tuy mới quen vài ngày, nhưng không hiểu sao hắn lại có một dự cảm rằng thiếu niên này rất cố chấp, một khi cậu ấy muốn làm gì, dù phải huỷ diệt thế giới cậu ấy cũng nhất định phải hoàn thành mục tiêu.
Tính tình cậu ấy kiêu ngạo không khác gì vẻ ngoài của cậu ấy vậy.
Vì nhận thức này, Osborne không thể không từ bỏ ý định thuyết phục thiếu niên. Hắn đứng tại chỗ nhìn người nọ đi xa, trong lòng trống rỗng.
Tin Cecil qua vòng sát hạch đầu tiên tạo nên sóng to gió lớn trên U-internet. Rất nhiều người không dám tin tưởng, yêu cầu phía nhà trường công khai số liệu. Nhưng điều này thuộc về bí mật cá nhân, phía sau lại có ông Bernard gây sức ép, nhà trường sẽ không và cũng không dám làm vậy. Họ đăng một bài viết thanh minh lên website chính thức của trường, đề nghị mọi người bình tĩnh chờ đợi phần sát hạch cuối cùng.
Một người ngay cả thể chất còn chưa đạt tiêu chuẩn mà vẫn cố hối lộ để tham dự vào vòng sát hạch cuối cùng, nếu hắn đã muốn chết đến vậy thì cũng chẳng ai cản được. Phải biết rằng để chọn ra những học viên xuất sắc nhất, đồng thời nhằm thể hiện tính công bằng, trong sạch của cuộc thi tuyển sinh, nhà trường sẽ phát sóng trực tiếp cũng như nhận xét video chiến đấu của các học viên trên hành tinh đã định, căn bản không có bất kỳ khả năng gian lận nào.
Đây cũng là một cách để gia tăng lượng đăng ký dự tuyển vào trường. Mỗi năm, số lượng thiếu niên nhiệt huyết bị những video chiến đấu này lừa đến ghi danh nhiều không kể xiết, đóng góp rất nhiều nhân tài ưu tú cho các quân đoàn ở tuyến đầu trong cuộc chiến chống trùng tộc.
Nghĩ đến vòng thi thứ ba là hoàn toàn công khai, rất nhiều người đều bình tĩnh lại, hơn nữa còn thật lòng hy vọng Cecil có thể vượt qua cuộc thi viết thứ hai một cách thuận lợi. Hầu hết những người có suy nghĩ này đều mang ác ý trong lòng. Đối với họ mà nói, omega chỉ có thể ở nhà sinh con, cắt tuyến omega quả thật là hành vi không thể tha thứ. Họ rất chờ mong được trông thấy cảnh tượng Cecil bị trùng tộc doạ sợ đến vãi ra quần, nước mắt nước mũi giàn giụa bày tỏ sự hối hận vì hành vi bốc đồng của mình trên màn hình. Có bao nhiêu năng lực thì nên gánh vách bấy nhiêu trách nhiệm xã hội, trách nhiệm xã hội của một omega chỉ có sinh con. Sớm muộn gì Cecil cũng sẽ phải nhận một bài học nhớ đời.
Những ngôn luận cực đoan ngạo mạn này đều đến từ alpha và beta, thậm chí còn có một một ít omega, điều này khiến Chu Doãn Thịnh không thể ngừng cười lạnh. Hắn vốn chỉ định vượt qua vòng hai với số điểm vừa sát tiêu chuẩn, nhưng lúc này tâm trạng hắn không vui, bèn đáp đúng hết tất cả, hơn nữa còn ra khỏi phòng thi từ rất sớm.
Bởi vì bài thi được chấm điểm bằng máy, thí sinh chỉ cần nộp đáp án lên là nửa tiếng sau sẽ có kết quả. Hắn ôm một cốc nước lạnh ngồi đợi ngoài đại sảnh.
“Cecil, làm bài thế nào?” – Osborne không khống chế được bản thân, biết thiếu niên đang làm bài kiểm tra bên trong, hắn vẫn luôn đứng ngoài chờ. Chellman là lãnh địa của alpha và beta, một omega chờ đợi một mình ở đây sẽ xảy ra rất nhiều nguy hiểm không thể đoán trước. Hắn thực sự không hiểu vì sao thiếu niên này lại cố chấp đến vậy, nhưng từ tận đáy lòng, hắn đánh giá cao hành động dũng cảm phá tan mọi thành kiến của người nọ. Hắn hi vọng người nọ có thi qua, nhưng cũng sợ cậu ấy thi qua, bởi vì điều này có nghĩa cậu ấy sẽ gặp nhiều nguy hiểm hơn.
Đêm qua hắn gặp ác mộng, mơ thấy thiếu niên nằm giữa vũng máu, một con bướm đêm Lymantrid khổng lồ đậu trên người cậu ấy, vươn giác quan bên mép hút nội tạng cậu. Hắn rất sợ, điên cuồng chạy về phía thiếu niên, tỉnh dậy mới phát hiện ra cả người mình ướt sũng.
Hắn chưa bao giờ lo lắng cho một người đến thế, cho dù là Joshua cũng không thể tác động đến cảm xúc của hắn một cách mãnh liệt như vậy. Hiện tại, hắn đang rất phiền não, không biết mình rốt cuộc nên làm thế nào với Cecil. Có lẽ phải đợi đến khi cậu ấy thông qua cuộc sát hạch một cách thuận lợi, hắn mới có thể hoàn toàn yên tâm.
Hiện giờ, Cecil chính là trách nhiệm của hắn, hắn nhất định phải bảo vệ cậu ấy khỏi mọi thương tổn. Nghĩ vậy, tâm trạng rối rắm của Osborne mới bình thường trở lại.
Lúc này, một alpha dáng người cao lớn và vài beta mặt mũi khôi ngô đứng cách đó không xa đang nhìn chằm chằm Cecil bằng ánh mắt không mấy thân thiện. Họ đến từ gia tộc Aldrich.
Gia tộc Aldrich từng phục vụ cho gia tộc Bernard, sau khi ông Bernard bị thương, gia chủ gia tộc này đã kế nhiệm chức vụ thống soái của ông. Vốn dĩ mối quan hệ giữa gia tộc Bernard và gia tộc Aldrich rất thân mật, nhưng hai mươi năm trước, ông Bernard đột nhiên tuyên bố cắt đứt quan hệ với gia tộc Aldrich. Người ngoài đều đồn đãi sự cố dẫn đến việc ông Bernard bị thương nặng kia là âm mưu do gia tộc Aldrich sắp đặt.
Cũng bởi vậy, người không muốn thấy gia tộc Bernard trỗi dậy nhất không phải ai khác ngoài gia tộc Aldrich. Tuy Cecil là omega, người của gia tộc Aldrich vẫn sẽ coi hắn như cái gai trong mắt.
Osborne nhìn lại những người nọ bằng ánh mắt lạnh buốt, lại thấy thiếu niên vẫn hồn nhiên ngồi hút nước, bờ môi đỏ sẫm bị vệt sữa thấm ướt, trông vô cùng ngọt ngào, ánh mắt hắn không khỏi tối lại.
Hắn bắt mình rời mắt khỏi người nọ, khẽ nhắc – “Nếu cậu thành công bước vào vòng ba, tôi nghĩ cậu cần đặc biệt đề phòng người của gia tộc Aldrich. Có thấy alpha tóc đỏ kia không? Cậu ta tên là Barnett, là thành viên ưu tú nhất trong thế hệ đồng lứa của gia tộc Aldrich, thể chất 2S, giỏi điều khiển robot. Cậu cố gắng tránh xa cậu ta một chút.”
“Tên đó là hậu sinh ưu tú nhất của gia tộc Aldrich? Vậy nếu anh ta ngỏm, chẳng phải gia tộc Aldrich sẽ tổn thất thảm trọng?” – Chu Doãn Thịnh nhìn về phía nhóm người kia, con ngươi loé sáng.
Osborne không ngờ hắn lại trả lời như vậy, khoé miệng hơi co giật.
“Nghe này, lúc sát hạch nhớ tránh xa cậu ta một chút, alpha sở hữu thể chất 2S có thể xem như cực mạnh, cậu căn bản không phải đối thủ của cậu ta.” – Hắn cố kiềm nén ý muốn vuốt ve mái tóc bông mềm của thiếu niên, bổ sung – “Tập trung vào cuộc thi, cố gắng sống sót, đừng nghĩ mấy thứ lung tung.”
Cecil không hận Osborne. Cậu biết mình sau này rơi vào hoàn cảnh như vậy hoàn toàn là do mình khăng khăng cố chấp, không chịu tỉnh ngộ. Thậm chí cậu còn từng huyễn tưởng nếu không lấy Osborne, cậu sẽ không chết nơi tha hương. Vậy nên Chu Doãn Thịnh có thể đối đãi với vị hôn phu cũ này bằng thái độ ôn hoà bình thản.
Đôi mắt hoa đào ướt át liếc Osborne một cái, hắn nhếch môi cười hỏi – “Họ đều nói anh là người mạnh nhất vũ trụ, vậy trị số của cơ thể anh là bao nhiêu? Thế nào so với Barnett?”
Osborne chưa từng tiết lộ số liệu cơ thể mình cho bất kỳ ai, trong đó bao gồm Joshua, cậu ta cũng từng dò hỏi hắn vài lần. Nhưng ma xui quỷ khiến, hắn lại thẳng thắn với thiếu niên trước mặt – “Cả cường độ thần kinh và thể chất của tôi đều là 3S, hơn nữa vẫn chưa đạt đến mức tối đa.”
Chu Doãn Thịnh gật đầu. Hắn đã sớm đoán được kết quả này, nếu không Osborne cũng không thể một mình chống lại đòn phản kích của nữ hoàng trùng tộc, yểm trợ cho Joshua và Kyle rút quân một cách an toàn. Hắn không thẹn với danh hiệu “người mạnh nhất vũ trụ”.
Osborne yên lặng nhìn thiếu niên, thấy vẻ mặt người nọ vẫn bình thản, đôi con ngươi đen láy không toát ra bất cứ cảm xúc sùng bái nào, hắn không khỏi có đôi phần thất vọng.
“A, có kết quả rồi.” – Đúng lúc này, thiếu niên chỉ về phía màn hình hiển thị.
Chữ đỏ là những thí sinh bị loại, chữ xanh là những thí sinh được thông qua. Kết quả được sắp xếp theo số báo danh, nhìn qua là thấy.
“Cậu số bao nhiêu?” – Osborne liếc nhìn thiết bị liên kết của thiếu niên.
“0164.” – Chu Doãn Thịnh chờ màn hình hiển thị cuộn xuống, tìm thấy kết quả của mình ở trang thứ hai, hiển nhiên tất cả đều được trọn điểm, đồng thời cũng là thành tích tốt nhất trong lịch sử tuyển sinh của trong Chellman từ trước đến nay.
Mọi người đều chú ý đến số điểm phản khoa học này, nhưng do chỉ có số báo danh mà không hiện tên thí sinh, mọi người cũng không biết vị thiên tài này rốt cuộc là ai. Vẻ mặt Osborne hơi nghệt ra, mãi đến khi thiếu niên đi thật xa mới vội vàng đuổi theo, thật lòng nói – “Cậu thực sự rất giỏi.”
“Đương nhiên.” – Chu Doãn Thịnh vứt chiếc cốc không vào máy xử lý rác thải, hỏi – “So với Joshua thì sao?” – Nhắc đến Joshua, hắn lại có cảm giác khó diễn tả, như thể gặp được bản sao của mình.
“Cậu đừng so sánh với cậu ấy.” – Osborne vô cùng lúng túng.
“Cũng đúng, cuộc đời tôi đã sang một trang mới, tôi chính là tôi, không cần phải so sánh với bất kỳ ai.” – Cho dù cậu ta trùng tên trùng tướng mạo với tôi. Chu Doãn Thịnh lại cười rộ lên, đôi mắt sáng ngời như được những tia nắng tô điểm khiến Osborne cảm thấy loá mắt. Hắn lúng túng nhìn đi chỗ khác.
“Tạm biệt.” – Chu Doãn Thịnh vẫy tay, thong thả rời đi.
Cách đó không xa, ông Bernard đang trò chuyện cùng hiệu trưởng trường Chellman. Ông đã biết thành tích thi cử của cháu trai mình, từ xa đã có thể nghe thấy tiếng cười sang sảng của ông. Thấy cháu trai bước đến, ông vỗ mạnh lên vai hắn vài cái, nói liền mấy câu “thằng bé này giỏi”. Không biết từ khi nào, ông đã hoàn toàn không coi cháu mình như một omega.
Osborne đứng tại chỗ rất lâu, mãi đến khi hai người chào từ biệt hiệu trưởng lên phi thuyền mới rời đi.
———————————-
Một tuần sau, vòng sát hạch thứ ba cuối cùng cũng đến. Hệ thống máy chủ U-internet sẽ lựa chọn ngẫu nhiên số hiệu của một hành tinh con bất kỳ rồi gửi thông báo đến thiết bị liên kết cá nhân của tất cả các thí sinh.
CT073, hành tinh có hoàn cảnh sinh tồn khốc liệt nhất trong toàn bộ vũ trụ. Hành tinh này được bao phủ bởi hải dương rộng lớn và những khu rừng nguyên sinh rậm rạp, khí hậu nóng ẩm quanh năm, là nơi thích hợp nhất cho trùng tộc sinh trưởng. Con người vốn đã định từ bỏ hành tinh này, nhưng sau khi phát hiện ra trữ lượng nhiên liệu hoá thạch khổng lồ dưới lòng đất, các công ty khoáng sản lớn liền ùn ùn kéo đến.
Nhằm đảm bảo ích lợi của quốc gia và sự an toàn của công nhân khai thác mỏ, hàng năm quân đội đều sẽ tổ chức một hoạt động tiêu trừ trùng tộc quy mô lớn. Các thí sinh sẽ cùng xuất phát với quân đội, họ sẽ được phân công đến những khu vực không quá nguy hiểm, gặp nguy hiểm liên quan đến tính mạng vẫn có thể ấn chuông cầu viện.
Đương nhiên, có được cứu hay không thì chỉ có thể dựa vào vận may. Đây là chiến trường, tử vong là điều khó tránh khỏi.
Các thí sinh lên tàu vũ trụ khởi hành đến CT073, phát hiện ra chuẩn tướng Osborne – người mạnh nhất vũ trụ cũng ở trong hàng ngũ đội cứu hộ, cảm xúc căng thẳng của họ dịu đi rất nhiều.
“Trang bị sẵn sàng vũ khí, chuẩn bị xuống tàu.” – Một sĩ quan ra lệnh.
Các thí sinh lập tức mở chiếc hòm màu bạc đặt cạnh tay mình ra, bên trong không có gì khác ngoài hai khẩu súng hạt nhân và hai thanh kiếm laser. Có người hưng phấn, có người căng thẳng, cũng có người sắc mặt trắng bệch, hít thở nặng nề. Mà omega duy nhất trong các thí sinh lại không có bất cứ cảm xúc gì, chỉ nghiêm túc kiểm tra trang bị.
Những thí sinh khác đã biết thành tích thi viết của Cecil, đều đang chờ đợi để xem biểu hiện của hắn trong trận dã chiến.
Barnett giắt vũ khí lên hông, nhìn về phía thiếu niên – “Cecil, dầu gì chúng ta cũng cùng lớn lên bên nhau, tao còn từng tuyên bố muốn lấy mày nữa. Tuy giờ mày đã cắt bỏ tuyến omega, trở thành một con quái vật vô giới tính, nhưng nể tình mặt mày vẫn còn ngon nghẻ, tao có thể cho mày gia nhập đội tao, miễn là ban đêm mày có thể làm tao thoả mãn là được.”
Chu Doãn Thịnh còn chưa kịp đáp, một beta ngồi cạnh Barnett đã nói – “Thôi đi Barnett, đừng làm khó người ta. Không có tuyến omega, cậu ta sẽ không mở được lối vào, chắc chắn không chịu nổi kích thước của ông đâu. Ông muốn Cecil chết dưới người ông à?”
Những thí sinh phụ thuộc vào gia tộc Aldrich phát ra tiếng cười ác ý.
Từ đầu đến cuối, Chu Doãn Thịnh đều làm như không thấy. Hắn cảm thấy mình không cần so đo với người chết.
Trong bụng Osborne như có ngọn lửa đang thiêu đốt. Cứ nghĩ đến chuyện họ mang ác ý như vậy với Cecil, hắn liền muốn xé xác họ ngay tại chỗ. Hắn cố gắng kiềm chế thần kinh sắp bùng nổ, lạnh lùng nói – “Chellman chỉ tuyển những học viên có nhân phẩm có thực lực, còn nói thêm câu nào nữa thì cút cho tôi!”
Gia tộc Aldrich có ngạo mạn đến đâu đi chăng nữa cũng không dám to còi với gia tộc Matthew. Đến lúc này, bọn họ mới nhớ Cecil cắt bỏ tuyến omega là vì Osborne. Với tính của Osborne, hắn chắc chắn sẽ bảo vệ Cecil vì áy náy. Bọn họ tạm kìm nén ác ý, chỉ chực chờ đến khi xuống tàu sẽ dạy cho Cecil một bài học. Một omega mà thôi, giết dễ như chơi.
Vì độ khó của cuộc sát hạch rất cao, thậm chí gây nguy hiểm đến tính mạng, tất cả thí sinh đều ghép nhóm từ trước. Nhưng rất rõ ràng, là một omega, không có bất kỳ ai chủ động mời Chu Doãn Thịnh gia nhập nhóm mình, bởi vì rất có thể hắn sẽ gây cản trở cho mọi người. Nhẹ thì không thể thông qua cuộc sát hạch, nghiêm trọng hơn chút thậm chí sẽ mất mạng.
Chu Doãn Thịnh cũng chẳng cần ghép nhóm với ai, chỉ lầm lũi loay hoay với hai khẩu súng hạt nhân của mình.
Nhưng hắn còn chưa lo, có người đã cuống cả lên. Osborne liên tục nhìn hắn vài lần, thấy hắn vẫn không có bất cứ phản ứng gì, không thể không nhìn về phía một thiếu niên tóc vàng ngồi trong góc.
Người nọ bĩu môi, bất đắc dĩ đứng dậy, chìa tay với Chu Doãn Thịnh – “Xin chào, tôi là Darren Matthew, cậu có muốn gia nhập nhóm chúng tôi không? Cậu xem, kia là thành viên nhóm tôi. Cả nhóm tổng cộng có ba alpha và hai beta, trong đó bao gồm cả tôi, thêm cả cậu… ờm… là omega nữa, thực lực trung bình cũng không thấp lắm. Cậu đồng ý gia nhập chứ?”
Ba alpha đúng là đủ để bảo vệ một omega chân yếu tay mềm, những nhóm khác cũng đều có sáu, bảy người, nhưng đều chỉ có một hoặc thậm chí không có alpha. Dẫu sao thì quần thể đứng trên đỉnh xã hội này cũng cực kỳ thưa thớt.
“Các cậu là phân đội của gia tộc Matthew? Osborne bảo các cậu đến trả nợ?” – Chu Doãn Thịnh cười như không cười.
Osborne cúi đầu xem danh sách thí sinh, làm bộ như rất bận rộn.
Thiếu niên nọ phồng má, hừ lạnh không thèm đáp. Điều này chẳng phải quá rõ rồi hay sao, không thì ai ăn no rửng mỡ đi mời một người có sức chiến đấu bằng âm.
Chu Doãn Thịnh không để ý đến thái độ của cậu ta, khoát tay nói – “Osborne không nợ tôi gì cả, vậy nên các cậu không cần trả nợ thay anh ta. Nhưng tôi quả thực cần vài người đồng đội. Các cậu yên tâm, tôi sẽ không gây cản trở cho mọi người.” – Một mình hắn thôi cũng có thể hoàn thành nhiệm vụ một cách dễ dàng, nhưng quá trình sát hạch sẽ được trực tiếp trên U-internet, hắn phải cất giữ một chút thực lực.
Người nọ tương đối vừa lòng với câu đầu của hắn, sau đó lại đảo mắt một cách khinh bỉ – “Cũng không đến nỗi cản trở, dù sao thực lực của tôi rất mạnh, đủ để bảo vệ cậu.”
“Vậy thì cám ơn cậu trước.” – Chu Doãn Thịnh mỉm cười.
Thiếu niên nọ bị đôi mắt sáng ngời của hắn làm cho hoa mắt, hai má dần dần ửng hồng. Cậu ta ngồi luôn bên cạnh Chu Doãn Thịnh, cẩn thận giảng giải về tính năng của mấy món vũ khí cho Chu Doãn Thịnh, thái độ càng lúc càng ôn hoà.
Sắc mặt Osborne sầm xuống, liên tiếp trừng mắt với em họ. Tuy hôm đó hắn không trực tiếp trả lời câu hỏi của Cecil, nhưng nội tâm hắn đã sớm thừa nhận Cecil rất giỏi, rất cuốn hút. Nếu Cecil chủ tâm dẫn dắt, sẽ có rất nhiều alpha trung thành với cậu ấy, cho dù cậu ấy đã cắt bỏ tuyến omega.
Cậu ấy chỉ mới bày tỏ một chút thiện ý với em họ, em họ đã ngập sâu vào trong đó, tình huống này vượt xa dự liệu của hắn, khiến tâm trạng hắn vô cùng nôn nóng. Hắn suýt nữa không kiềm chế được ý muốn đi đến bên đó tách hai người họ ra.
Hắn biết suy nghĩ này rất không bình thường, vì vậy hắn cố gắng nhớ lại gương mặt xinh đẹp thuần khiết của Joshua, buộc mình bình tĩnh lại.
Mười lăm phút sau, tàu vũ trụ đến điểm hạ cánh trên không, thành viên từng nhóm kết nối thiết bị liên kết của mình với nhau, sau đó đứng trên máy bay địa hình nghiêm túc nghe giáo viên hướng dẫn nhắc nhở. Sau khi trình bày cặn kẽ những điều cần chú ý, Osborne mở cửa cabin cho mọi người đáp xuống.
“Gặp nguy hiểm nhớ đừng có cố. Chỉ cần ấn chuông cầu viện, tôi sẽ đến ngay lập tức. Nhớ chưa?” – Hắn giữ lấy thiếu niên cuối cùng chuẩn bị nhảy xuống.
“Tôi nhớ rồi, cám ơn anh.” – Chu Doãn Thịnh mỉm cười, sau đó dứt khoát nhảy xuống rừng rậm rộng lớn bên dưới.
Osborne đứng cạnh cửa cabin mãi một lúc lâu mới chỉ huy tàu vũ trụ bay về phía công ty khoáng sản của Đế quốc Lennon. Ở đó, họ có thể giám sát tình hình của các thí sinh thông qua vệ tinh. Tất cả những video chiến đấu đẫm máu này sẽ được phát sóng đồng thời trên internet, tạo nên đợt sóng theo dõi mỗi năm một lần.
Có công ty cá độ còn mở cá cược lựa chọn người giành giải quán quân. Hiển nhiên, người ít được chú ý nhất năm nay là Cecil, còn người được coi trọng nhất là Barnett đến từ nhà Adlrich và Darren đến từ nhà Matthew.
Nhưng ngay vài phút trước, biết Darren và Cecil cùng chung một nhóm, tỷ lệ trả về của cậu ta tăng một cách rõ rệt, mà trên danh nghĩa của Cecil thì chỉ có một khoản đặt cược, tuy trông hiu quạnh nhưng số tiền lại rất lớn, ước chừng hai trăm triệu Pentacles.
Mọi người đều mắng người nọ đần, lại không biết rằng lúc này ông Bernard cũng đang mở thiết bị liên kết cá nhân, mắng bọn họ có mắt như mù.
Sau khi tiếp đất, Chu Doãn Thịnh cũng nhận được tin nhắn của chuyên viên quản lý tài chính 007, hỏi hắn có muốn đặt cược cho mình hay không. Hắn truy cập vào tài khoản cá nhân của Cecil, đặt toàn bộ số tiền gửi ngân hàng vào chính mình.
“Tất cả đều nhận được toạ độ địa điểm tập hợp rồi chứ?” – Darren tập hợp các thành viên lại.
“Nhận được rồi.”
“Tốt, chúng ta đi dọc theo dòng nước, ở đó có nhiều côn trùng, tầm nhìn cũng thoáng đãng.”
Mọi người không có dị nghị gì. Dù sao an toàn đến địa điểm tập hợp cũng không phải tiêu chuẩn duy nhất để qua cuộc sát hạch, mà còn phải xem số lượng côn trùng mà bạn săn được. Hai trăm thí sinh có lượng săn ít nhất sẽ bị đào thải vô điều kiện.
Các thành viên nhìn về phía Cecil bằng ánh mắt thương hại. Họ chỉ hứa với anh Osborne sẽ mang Cecil trở về an toàn, nhưng cũng không thể giúp hắn giết trùng tộc. Trên đầu có vệ tinh giám sát, căn bản không có cơ hội gian lận. Xem ra lần này đã có ứng viên cho vị trí thứ nhất từ dưới lên.
“Theo sau tôi, đừng đi lạc. Cậu chỉ cần sống sót trở về, không cần phải giết côn trùng.” – Darren nắm lấy bàn tay nhỏ hơn tay mình một cỡ, phong thái bảo vệ quá rõ rệt.
Chu Doãn Thịnh liếc cặp mắt đào hoa nhìn cậu ta một cái, không nói tiếng nào.
Đi được mấy trăm mét, thiết bị liên kết liền mất tín hiệu. Không có thiết bị chỉ dẫn, họ căn bản không thể đoán định phương hướng chính xác, cũng không thể nhận được tín hiệu cảnh báo trùng tộc đang đến gần, điều này chẳng khác nào bịt mắt thám hiểm trong rừng rậm.
“Triển khai tinh thần lực.” – Darren cắn răng nói. Cường độ thần kinh cấp S chỉ có thể thám thính tình hình trong phạm vi hai mươi mét, tác dụng rất hữu hạn, hơn nữa còn sẽ hao tổn sức chiến đấu. Nếu thiết bị liên kết vẫn không có tín hiệu, sức chiến đấu suy giảm sẽ khiến họ rơi vào hoàn cảnh vô cùng nguy hiểm.
Sắc mặt mọi người tức thì thay đổi.
“Nếu mọi người tin tôi, hãy để tôi phụ trách thám thính đi.” – Chu Doãn Thịnh chủ động nói. Những người này có thiện ý với hắn, hắn sẵn sàng báo đáp bọn họ.
“Cậu?” – Darren hơi chần chừ.
“Tuy thể chất của tôi không được tốt lắm, nhưng cường độ thần kinh của tôi rất cao.” – Chu Doãn Thịnh thong thả rút súng ra.
Không muốn đả kích sự tích cực của thiếu niên, Darren cuối cùng cũng đồng ý, nhưng cậu ta vẫn âm thầm triển khai tinh thần lực, gia tăng đảm bảo an toàn cho đồng đội. Chuyện này mọi người đều ngầm hiểu trong lòng.