Không Lấy Hoàng Thượng Hắc Ám

Chương 56: Thỏa hiệp lẫn nhau (nhị)




Lũng Thái hậu lúc này rối rắm muốn chết, không có tâm trạng cùng Đông Phương Tuấn Lạc lằng nhằng nhưng vẫn như từ mẫu mỉm cười: “Hoàng nhi, ngươi nhất định là nhìn lầm rồi, Tịch Ngọc, đứa bé kia yêu Hoàng thượng còn không kịp nữa, làm sao hại Hoàng thượng được… Mẫu hậu hôm nay là đến để xem Cố Hiền phi một chút, cũng không nghĩ tới các ngươi đều ở đây”
.
Dứt lời, như một cơn gió mát hướng Phiêu Tuyết vẫy vẫy tay: “Phiêu Tuyết, tới đây để cho ai gia nhìn một cái… Hôm đó dâng trà mẫu hậu cũng không kịp nhìn kĩ ngươi, đứa nhỏ này…”
Nàng vừa nhìn thấy Cố Phiêu Tuyết sẽ nhớ tới người nam nhân kia. Đông Phương Tuấn Lạc hướng Phiêu Tuyết phiêu nhìn sang, Phiêu Tuyết lộ ra cái mỉm cười như mặt trời, làm bộ nhu thuận đi ra phía trước, “Thái hậu nương nương…”
.
Lũng Thái Hậu hôm nay thái độ…… chậc chậc…… “Cố Tể tướng có khỏe không?”
Nàng đột nhiên liền hỏi những lời này. Phiêu Tuyết cười nói: “Phụ thân hoàn hảo, tạ ơn Thái hậu nương nương nhớ đến…”
“Cố gia phù trợ Đông Ly hoàng thất nhiều năm như vậy, Đông Phương gia ta quả thật bạc đãi Cố gia các ngươi, chỉ là ngươi nếu đã gả vào hoàng thất… Chết cũng là người của hoàng thất… Sau này ngươi cùng Tịch Ngọc giống nhau gọi ta mẫu hậu”
.
Nàng trên cao nhìn xuống Phiêu Tuyết: “Nhìn công lao khổ cực của Cố gia phân thượng, mẫu hậu cũng có phần lễ vật muốn đưa ngươi ”
Lũng Thái Hậu liếc Đông Phương Tuấn Lạc một cái: “Hoàng nhi, ngươi có thích Cố Hiền phi hay không? Phong Cố Hiền phi là quý phi được không?”
Phong Hậu nàng tuyệt đối sẽ không đáp ứng. Đông Phương Tuấn Lạc sớm dự đoán được kết quả này, vội vàng đơn thuần tươi cười nói: “Tốt tốt…… Sáng nay nàng nướng chim cho trẫm ăn, trẫm thích nàng”
(*phụt* cái lý do chính đáng dễ sợ) Lũng Thái Hậu lại nhìn về phía Trí Năng cao tăng: “Ý cao tăng thế nào?”
Trí Năng cao tăng tự nhiên ngầm hiểu lời nói của nàng, lúc trước hắn đã ngờ tới kết quả như thế, Hoàng hậu? Thời cơ chưa tới… Thời cơ chưa tới… “Lão nạp cảm thấy không thể tốt hơn… Lão nạp đêm qua xem tinh tượng (sao trên trời), quỹ đạo hoàng thất có chút biến đổi, Cố quý phi có thể chính là điều đó”
.
Ý tứ chính là trên bầu trời xảy ra vấn đề nhỏ, lão Thiên thay đổi ý chỉ, Cố Hiền phi có thể làm quý phi, cũng không phải không thể làm hoàng hậu. Đông Phương Tuấn Lạc mỉm cười, đây chính kế sách mà hắn đã học, không nên ngay từ đầu đã muốn há mồm ăn hết mười phần, chỉ nên nắm chắc năm phần, cho dù ai cũng sẽ cam tâm tình nguyện, hơn nữa làm cho trong lòng thoải mái. Này không tệ, vẻ mặt Lũng Niệm Từ nhất thời thanh tĩnh lại, ngay cả vẻ mỉm cười cũng nhu hòa hơn rất nhiều: “Nếu Hoàng thượng không có dị nghị, vậy ai gia liền làm chủ, phong Cố thị là quý phi, phẩm cấp cùng Tịch Ngọc giống nhau ”
Phiêu tuyết lập tức quỳ xuống: “Nô tì tạ ơn Thái Hậu nương nương —”
Mọi người hút không khí, kết cục đã định, mới vừa gả vào trong cung ngày thứ hai, cũng không phải vì công lớn, cũng không phải có con nối dòng, Cố Hiền phi liền biến thành Cố quý phi! Hơn nữa lại có “trăm điểu hướng phượng”
, xem ra tuyệt không nên xem nhẹ nữ nhân này.
Những nô tài thông minh chút điểm đều sớm quỳ xuống, nhất tề hô to lời chúc mừng. Ai ngờ một câu nói của Đông Phương Tuấn Lạc lập tức phá hư cảnh tượng náo nhiệt này: “Trẫm không đồng ý, mẫu hậu, trẫm muốn đem Lũng quý phi tống vào lãnh cung, nàng nuôi rắn hù dọa trẫm!”
Chuyện mới vừa bị Lũng Thái hậu hồ lộng cho qua lại được nhắc lại. Sắc mặt Lũng Thái Hậu lúc này tối sầm, tống lãnh cung?! Lại nghĩ tới Lan Tịch cung mới vừa rồi toàn máu tanh, nàng muốn bảo vệ nàng nhưng lại sợ lời đồn đãi của người trong thiên hạ.
Nàng cười: “Tịch Ngọc là ương ngạnh chút ít……”
Tìm đường sống trong cõi chết, đạo lý này nàng vẫn hiểu được: “Theo mẫu hậu thấy, tước của nàng một phẩm cấp, để cho nàng nhận lấy giáo huấn, được không? Cứ định như vậy đi……”
Nàng tựa như hỏi thăm nhưng rõ ràng không thể nhượng bộ, dù sao người cầm quyền mới là nàng. Đông Phương Tuấn nhướng lông mày: “Được rồi, vậy để cho nàng làm hiền phi đi”
trẻ nhỏ nói ngôn ngữ của trẻ nhỏ, từ nay về sau hiền phi biến quý phi, quý phi biến hiền phi. Hắn tà mị hướng Phiêu Tuyết cười, chỉ có hai người mới biết được nơi này có cái “tin vịt”
gì.
(hắc hắc..tin vịt cơ đấy tềnh iu, hai anh chị này tình chàng ý thiếp ghê ta)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.