Phiêu Tuyết vừa nghe bật cười khúc
khích, mặt mày cong cong, dưới mạng che mặt có thể thấy một đường cong
cong hình trăng khuyết.
Nam Cung Hiên Dật này thật sự là…… tức chết
người không đền mạng.
Tô Nghi – Tô đại nhân nhìn Nam Cung
Hiên Dật, chắp tay hoàn lễ: “Bái kiến Hiên Vương gia…… Hôm nay tiểu nhân còn có công sự phải làm, sòng bạc Cát Tường bao che loạn thần tặc tử,
không biết Hiên Vương gia đến sòng bạc Cát Tường này có chuyện gì, nếu
như không có việc gì thần cả gan mời Hiên Vương gia hồi phủ, không nên
giao du với bọn xấu này”
Nam Cung Hiên Dật cười nhìn hắn một
cái: “Bổn vương gia không có việc gì, chỉ là đến cho vui, thế nào? Bổn
vương gia làm phiền ngươi làm công sự?”
“Thần không dám……”
Tô Nghi mặt mày cúi thấp “Chỉ là hôm nay thần phụng mệnh Hoàng Thượng, mong Hiên Vương gia thứ lỗi”
“Vậy sao?”
Nam Cung Hiên Dật nhướng mi.
Phiêu Tuyết nghe bọn họ ầm ĩ, nghĩ rằng Tô Nghi này nói dối thật sự là mặt không đổi tâm không loạn.
“Vậy bọn họ cũng là phụng mệnh Hoàng
Thượng?”
Vẻ mặt Nam Cung Hiên Dật tràn đầy nụ cười, chỉ vào Phương Ngôn
cùng Vệ đại nhân hỏi.
“Nếu không phải, vậy dựa vào cái gì không cho bổn
vương xem cuộc vui?”
“Cái này……”
Vệ Khâm Xu nhất thời nghẹn
lời, Vệ Lương Bân không biết tốt xấu nói: “Các ngươi ầm ĩ chuyện các
ngươi, chúng ta là tới tìm người”
Nam Cung Hiên Dật tựa tiếu phi tiếu: “Vậy vừa lúc, bổn vương cũng đến tìm người”
Vi Di trợn mắt: “Ngươi!”
Nam Cung Hiên Dật là vương gia khác họ
đương triều nắm nhiều binh mã nhất, chọc vào hắn cũng không có kết cục
tốt.
Vi Di đang muốn chửi ầm lên, cuối cùng vẫn nhịn xuống.
Phương Ngôn nhíu mày nhìn những người
này, thân là đứng đầu phái phản Lũng đương nhiên không muốn gặp Tô Nghi
và Vi Di, về phần Tuấn Lạc cùng cây cỏ ven đường Vệ Khâm Xu hắn không
biết có bao nhiêu thích thú và căm ghét, vì thế không nhịn được giáo
huấn: “Đều là người có uy tín danh dự, ầm ĩ cái gì”
Vi Di hừ một tiếng, vung tay lên: “Người đâu, tiến vào hậu đường, lục soát!”
“Ngươi dám!”
Nam Cung Hiên Dật bật lại.
Vẻ mặt Vệ Khâm Xu như muốn nói ‘các
ngươi náo loạn không liên quan đến chuyện của ta’, tự cho là có thể tách khỏi Vi Di, Tô Nghi, vì thế rảnh tay gọi những người mình mang đến:
“Các ngươi cũng vào đi, bắt bọn tiểu nhị cho ta, những người bên trong
vừa rồi đánh mạt chược Tây Dương cũng bắt tới cho bản quan”
Có một thị vệ lặng lẽ nhắc nhở: “Đại nhân, trừ bỏ tiểu nhị, khách nhân sòng bạc đều đã bị Vi đại nhân bọn họ bắt”
Vệ Khâm Xu biến sắc, “Vậy chúng ta bắt tiểu nhị trước, những người còn lại đợi bản quan bắt đến từ chỗ Vi đại nhân”
Phương Ngôn nghe thấy nhóm người này
thất chủy bát thiệt (náo động), to cả đầu, không biết Hoàng Thượng gọi
hắn tới rốt cuộc là có ý gì, hơn nữa Hoàng Thượng đến bây giờ còn chưa
xuất hiện, nhưng Hiên Vương gia lại xuất hiện, trầm tư một lát đột nhiên bừng tỉnh đại ngộ, vì thế cũng bắt đầu cùng Nam Cung Hiên Dật phản bác
lại, “Nếu không có việc gì đều trở về nghỉ ngơi đi, quan vì dân chúng,
các ngươi bây giờ đều là nhiễu dân”
Hắn chỉ thẳng vào mũi Tô Nghi mắng:
“Ngươi nói có dụ lệnh của Hoàng Thượng vậy có thể lấy ra cho bản quan
nhìn một cái không?”
Lại chỉ vào Vi Di.
“Ngươi nói sòng bạc Cát Tường
bao che loạn thần tặc tử, lấy cái gì làm chứng?”
Vi Di lại hừ một tiếng: “Phương đại
nhân chỉ giáo cho? Hiên Vương gia không cho chúng ta vào lục soát người, lấy gì làm căn cứ? Bất quá nói đến chứng cớ, có một đám hỏa thương bây
giờ còn ở trong nha môn ra vẻ, Phương đại nhân có muốn xem không? A,
đúng rồi, ta còn trói lại một người, đây chính là một thương nhân lai
lịch không nhỏ, hỏa thương chính là từ thương đội của hắn lục soát ra,
người đâu, dẫn tới”
Vi Di bỗng nhiên định liệu trước cười một tiếng.
“Vâng”
Người phía sau hắn đáp lời.
Một lát sau, Trương Mặc lập tức bị dẫn tới.
Chưởng quầy vẫn canh giữ bên cửa xem bọn họ náo nhiệt đột nhiên khinh ngạc hô: “Trương Mặc công tử!!”
Lúc này Trương Mặc đang bị trói gô đưa
lên, nhưng toàn thân bị xích sắt trói cũng không giảm bới khí khái, trên mặt tràn ngập kiên định.
“Công tử!”
Chưởng quầy béo vọt lên, lập tức lo lắng nói với Trương Mặc: “Bang chủ ở bên trong, nhất định sẽ lấy lại công đạo cho công tử!”
Nói xong liền hung hăng liếc Tô Nghi một
cái: “Tô đại nhân, các ngươi khinh người quá đáng”
Sòng bạc Cát Tường vừa mới khai trương đã tốn không ít bạc chào hỏi, nay lại dẫn người tới khám xét là có ý gì?!
Khuôn mặt Tô Nghi tương đối tươi cười,
làm quan kiếm tiền hơn phân nửa đều là từ trên người thương nhân vét
đến, hắn cũng không nguyện ý thật sự chọc vào chưởng quầy béo này, việc
hôm nay hắn vốn không muốn ồn ào lớn như vậy, cùng lắm thì chỉ giả bộ
giam giữ lấy tiền chuộc thôi, có trách thì phải trách ‘Tiên nhân quả’
kia sau khi bắt giữ lại biến thành hỏa thương, hắn không có cách nào mới báo cáo với Vi Di, dù sao ở trong triều Vi Di cũng chỉ ở dưới Trung Thư Lệnh, hắn cũng muốn nịnh bợ nhân vật số một này, việc này sau lại liên
lụy đến sòng bạc Cát Tường, hắn cũng không nghĩ việc này cứ càng nháo
càng lớn như vậy, vì hai bên đều không thể đắc tội hắn đành phải tươi
cười đáp trả.“Chưởng quầy, chúng ta cũng là theo lệnh cấp trên, thân bất do kỷ”
(không do mình định đoạt)
Làm người đến tận đây coi như là đã tận cùng khôn khéo rồi.
Chưởng quầy béo nổi đoá, còn muốn chửi
ầm lên, bỗng nhiên từ sau truyền ra một giọng nói thanh lệ: “Chưởng
quầy, mời các vị đại nhân tiến vào……”
Chưởng quầy nuốt khẩu khí xuống, quay
thân thể béo phì trở về: “Hôm nay vừa đúng lúc chường quầy lớn nhất của
sòng bạc Cát Tường chúng ta ở đây, mời các vị đại nhân vào uống mấy chén trà”
Tô Nghi sửng sốt, đến bên tai Vi Di nói với hắn một câu: “Thế nhưng còn có chưởng quầy lớn nhất, chỉ sợ người
này cũng là người đứng sau Y Lan hí phường”
Vi Di phỏng đoán, nếu vậy nếu hắn đi vào sẽ gặp……
Vệ Khâm Xu cũng cảm thấy có chút ngoài
dự tính, sòng bạc Cát Tường này xem ra còn có hậu trường thật lớn phía
sau, nếu lỗ mãng đi vào trói người đắc tội người phía trên có thể không
ổn, rõ ràng đi vào, hảo hảo thương thảo mượn đến vài người có vẻ không
quá cứng nhắc.
Hai người Phương Ngôn và Nam Cung Hiên
Dật đều sửng sốt, chỉ là Phương Ngôn có chút không hiểu, Hoàng Thượng
hôm nay kêu hắn tới đây diễn rốt cuộc là diễn cái gì?
Còn Nam Cung Hiên Dật lại rất hứng thú, vở tuồng hôm nay thật sự là rất náo nhiệt, mới bắt đầu đã náo nhiệt như thế, không biết đến cuối thì đám người kia còn có vẻ mặt gì.
Nghĩ đến đây, đôi môi duyên dáng của hắn không nhịn được mà cong một nụ cười vô cùng đẹp mắt.
“Cô nương nhà chúng ta cho mời, các ngươi còn không tiến vào?”
Bạch Ngọc ở bên trong rốt cục không nhịn được nữa thúc giục.
Phiêu Tuyết lại rất lạnh nhạt, dứt
khoát cầm lên chén xuân trà Long Tĩnh mà uống, để cho bọn hồ ly này cân
nhắc nữa đi, bọn họ đông người thì sao? Xem nàng như thế nào dùng khí
thế đè chết bọn họ.