Kí Sự Nghiệp Quật Của Công Cặn Bã

Chương 1: [1] Kí sự 'nghiệp quật'




Hơn chín giờ sáng, Nghiêm Tư Vinh thức dậy với vẻ mặt thoả mãn.
Nằm gọn trong lòng ngực y chính là một cậu trai thoạt nhìn rất non tơ, trên thân đều phủ kín vết đỏ và vệt tinh dịch khô cạn làm cho người thấy đều phải mặt đỏ tim đập. Trong phòng còn thoảng qua mùi vị sắc tình mập mờ của hôm qua vẫn còn chưa bay hết; nhóc trai cũng sắp tỉnh giấc, phát ra một tiếng hừ khẽ tựa như chú mèo con.
Tuy tỉnh ngủ, nhưng chỗ kia của y vẫn còn chưa xìu xuống, cho nên vừa nghe thấy một tiếng này, lại có xu hướng đang ngẩng đầu lên.
Nghiêm Tư Vinh không phải là kẻ sẽ để bản thân mình phải chịu thiệt. Mà, y dốc sức lao tâm lao phổi suốt bốn tháng hơn để hoàn thành một cái hạng mục, cũng đã cấm dục hơn bốn tháng. Thật vất vả mới gài được đối thủ vấp phải vài vấn đề khó, nhính được chút thời gian để đi thả lỏng tâm tình, hiện tại lại gặp một mặt hàng thượng hạng như này, đúng là đâu thể chiến đấu chỉ ít ỏi vài hiệp được.
Chắc là nhóc trai này mới lần đầu tiên đi bar chơi để tìm kiếm mới lạ, không ai đi cùng, không hiểu quy tắc ăn chơi, uống lấy ly trà trái cây đã cho thêm rượu của người khác mời, say khướt mơ màng bị gã đàn ông đáng khinh ôm vào trong ngực tùy tiện sờ mó.
Dưới quán bar tối tăm lập lòe ánh sáng, lúc đầu Nghiêm Tư Vinh không định can thiệp. Bởi vì dù chỉ là tình một đêm, quý ngài họ Nghiêm trẻ tuổi cũng có yêu cầu rất cao, y đang cầm di động nhớ xem có bạn giường nào hợp với gu lúc này của y hay không. Tiếp theo y liền nghe thấy tiếng khóc nức nở lẫn trong lời năn nỉ của nhóc trai kia, vừa gợi tình lại vừa ngoan ngoãn. Còn lộ ra một vòng eo nhỏ đang vặn vẹo thấp thoáng cố sức chống cự.
Phần lớn danh sách số điện thoại trên di động đều là một vài người đẹp đẹp đẽ sắc sảo, hoặc là một số nhóc đáng yêu ngây thơ đã lâu không gặp.
Trước mắt đúng lúc là cơ hội anh hùng cứu người đẹp.
Nghiêm Tư Vinh không phí bao nhiêu sức lực đã bắt lấy người vào tay, nhóc trai đáng yêu say mèm này dụi vào lòng của y, lại cực kì nhiệt tình. Sau đó chính là thuận theo tự nhiên mà lên tầng 19 vào phòng tình thú mà mây mưa suốt một đêm.
Nỗi phiền muộn cả mấy tháng nay dường như cũng theo tinh dịch đều cùng bắn ra bên ngoài.
Hiện tại, tâm tình y rất là tốt.
Nhóc trai đáng yêu tội nghiệp ở trong lòng ngực anh đã thức dậy, đôi mắt ươn ướt như muốn khóc đúng là rất hấp dẫn người nhìn. Cho nên y xoay người đè người ở dưới thân, vừa thấp giọng dụ dỗ "đừng khóc, không sao đâu, ngoan"; vừa thuần thục lại đâm đi vào.
Đến khi kết thúc đã là xế trưa, Nghiêm Tư Vinh rũ mi nhìn nhóc trai nằm ngất ở trên giường. Y kẹp lấy một tấm danh thiếp đen ánh kim từ trong túi âu phục ra, lấy bút ghi thêm vào số WeChat tư nhân đặt vào đầu giường. Tiếp theo, ra phòng khách gọi máy bàn nội bộ kêu phục vụ phòng chuẩn bị bữa ăn và quần áo mới đưa lên đây. Sau khi y đã tắm rửa xong đã nhanh gọn mà trả tiền lập tức chạy lấy người.
Đã ở bên cạnh người tình trẻ đẹp này quá lâu rồi, y cần phải về nhà để sắp xếp lại một lượt, để chuẩn bị một vài tài liệu nên sử dụng vào ngày mai.
Chờ đến lúc bốn giờ chiều, ngay khi y đang muốn gọi điện luật sư riêng làm một văn bản bao nuôi hoàn chỉnh, thì đột nhiên trợ lý đã gửi tin nhắn đến.
Cái vị hay bắt bẻ lại khó nhằn ở bên công ty cung ứng trực thuộc tập đoàn nhà họ Cố bữa trước đã đồng ý ra gặp mặt bàn bạc đã.
Chỗ hẹn là tiệm trà Vinh An.
Nhà họ Nghiêm chuyên buôn bán dụng cụ y khoa và kinh doanh thuốc men là chính, tính ra vốn là một nhà buôn lớn duy nhất ở tại tỉnh Tấn. Bảng danh sách dụng cụ y khoa có đầy đủ đa dạng mặt hàng đến mức gần như có thể cung cấp được toàn bộ thị trường cầu. Kinh doanh lớn, có chút chọc người đỏ mắt, bên cung ứng lại không muốn bán với giá ưu đãi, muốn chiếm nhiều lợi nhuận hơn nữa, việc này cũng không gì đáng trách.
Đáng giận nhất chính là mấy năm nay, nhà họ Cố đã làm lũng loạn thị trường nguyên vật liệu, chào bán cao hơn gấp đôi so với giá thành trung bình, đúng là đã vượt mức dự toán cao nhất của Nghiêm Tư Vinh.
Mà, do y không biết giá cả bên cung của mấy năm trước ra sao, nên mới trở về hỏi lão già ở nhà lại gặp phải đám anh em bát nháo trong nhà cố tình 'bỏ đá xuống giếng' một trận. Bị trả lại hồ sơ mấy lần, Nghiêm Tư Vinh chỉ đành phải chịu thua trước.
"Nhưng lần đàm phán này có hơi quá vội vã đi!"
Ngay trong lúc đang đi lên lầu, y mới từ tốn suy tư: "Bây giờ đã bị từ chối mình rồi, thì nhà họ Cố còn cần gì phải liên hệ lại muốn bắt tay làm hoà hay sao đây, không phải là tên khốn Cố Thận Hành kia muốn ém hàng đội giá lên cao để đám người sốt vó buộc phải chấp nhận giá cả chênh lệch mới chịu ném hàng ra cung cấp cơ mà? Vậy anh cần gì đánh bài tình cảm với mình nữa, còn dặn dò phải là đích thân mình đi gặp mặt bàn bạc nữa chứ."
***
Phòng riêng rất là thanh nhã, Cố Thận Hành còn chưa tới.
Trợ lý rót cho Nghiêm Tư Vinh ly trà trước. Y chỉ là ngồi dựa vào sô pha chờ một lát, không biết sao đã thiếp đi mất.
Khi tỉnh lại lần nữa, Nghiêm Tư Vinh còn tưởng rằng bản thân mình đang nằm mơ.
Bốn bức tường đều trắng toát, đỉnh đầu là một chùm đèn sáng choang thật lớn chuyên dùng cho giải phẫu, xung quanh đều có xe đẩy bày đầy dụng cụ y khoa dùng để phẫu thuật. Tứ chi của y đều đã bị trói, tay chân hoàn toàn không nhúc nhích nổi, chỉ thấy ở nơi xa, có một người trẻ tuổi mặc áo blouse trắng đang ngồi trước chiếc máy tính, đang xử lý tư liệu gì đó.
"Mình bị đưa vào bệnh viện sao, mình đã xảy ra chuyện gì, đây là nơi nào?"
Y có cả một chuỗi vấn đề muốn hỏi, lại phát không ra âm thanh nào cả. Ngón tay nôn nóng muốn nhấc lên, chụp lấy dây trói, lại chỉ có thể vô lực rớt xuống.
Như là đã làm xong việc của mình, người trẻ tuổi mặc áo blouse trắng xoay người lại, mà tay còn đang kéo theo một chiếc xe đẩy bày đầy dụng cụ y khoa đến.
Trong chớp mắt khi thấy rõ khuôn mặt của cậu ta, Nghiêm Tư Vinh có chút khiếp sợ, Cố Thận Hành......
Không đúng, không phải là Cố Thận Hành, có thể là anh em của Cố Thận Hành, vì Cố Thận Hành không có nốt ruồi trên hầu kết.
- Hôm qua, anh đã chạm vào cậu nhóc đáng yêu của tôi.
Người trẻ tuổi cầm dao phẫu thuật nói ra một câu trần thuật.
Nghiêm Tư Vinh chuyển động đại não hỗn độn của mình cực nhanh.
Nhóc trai hôm qua cũng không giống như là có chủ; lúc sáng tỉnh lại vốn không có bài xích gì; mà đám 'chim hoàng yến' lại rất ít khi được cho phép đơn độc đi đến quán bar như kia. Trừ phi là giận dỗi bạn trai lén trốn ra uống rượu nhưng cái loại tình huống này, y lại không phải chưa từng gặp qua, còn có bản lĩnh cực kì dùng hoa ngôn xảo ngữ dụ dỗ được cả bạn trai chính chủ đánh tới cửa mà ngủ luôn với người ta.
Trong hai năm về nước để chơi bời này thì y đã chứng kiến quá nhiều loại sóng to gió lớn rồi, nên giờ cả người lập tức có chút bần thần, vì chưa thấy qua loại trường hợp muốn đoạt mạng như này, nhưng vẫn cứ cho rằng mọi chuyện vẫn còn nằm trong tầm khống chế của mình.
- Thực xin lỗi.
Nghiêm Tư Vinh lộ ra biểu tình thành khẩn cực kì, hối lỗi nói:
- Tôi không biết cậu nhóc ấy đã có chủ. Tôi có thể bồi thường.
Lưỡi dao giải phẫu chĩa vào cổ áo được y gài đến kín kẽ, phảng phất như có thể tùy lúc cắt xuống. Y lập tức hồi hộp, gấp gáp nuốt nuốt nước miếng.
Lúc xế trưa trước khi đi bản thân đã tự để lại danh thiếp, đối phương cố ý lớn tiếng dùng tên tuổi nhà họ Cố; trợ lý riêng của y biết rõ chiều nay y có một cái hẹn, mà chỗ hẹn cũng không nằm trong gia sản nhà họ Cố, theo dõi......
Y bỗng cảm thấy người ở trước mắt này là muốn dạy cho y một bài học—— có thể để cho đối phương hả giận nhưng sẽ không đến mức phải uy hiếp đến tánh mạng y.
Đối phương khá là phẫn nộ; nếu không cũng sẽ chẳng trói y đến nơi đây. Phần lớn phẫn nộ, xuất phát lớn nhất có thể chính là lòng tự trọng đàn ông.
Lưỡi dao lướt theo hầu kết đi xuống, thoáng như là muốn đang cắt mở phần da thịt bọc lấy cả người y, mũi dao dừng ở tại chỗ dây kéo quần.
Nghiêm Tư Vinh trong lòng cảnh báo kéo mãn.
- Tôi có thể tìm một bạn đời càng tốt hơn nữa cho cậu! Tuyệt đối sẽ không phản bội cậu như cái loại này đâu!
- Đó không phải là bạn đời của tôi, nếu là bạn đời của tôi, vậy thì nằm ở đây phải chính là hai người.
Người trẻ tuổi vui vẻ thoải mái mà cầm dao cắt đi lớp quần áo trên người y.
- Tình nhân trẻ tôi cũng có thể tìm cho cậu, lại còn non......
Quần áo mùa hè vốn mỏng manh, thậm chí Nghiêm Tư Vinh còn có thể cảm nhận xúc cảm lạnh băng của dao phẫu thuật.
- Nhóc đó là...... của tôi, hưm, nói như này đi, tôi đưa một ba tỷ tư để cho nhóc ta, nhóc ta tự nguyện sinh con.
- Nhưng đó là một nhóc trai!
- Cho nên nhóc đó là do tự tay tôi cực khổ khó khăn lắm mới dưỡng ra được trong môi trường nuôi cấy, là thành phẩm thí nghiệm của tôi, anh muốn bồi thường ra sao hả?
Nghiêm Tư Vinh chợt cảm thấy làn da nơi hạ thể lạnh lẽo, ngay lập tức trước mắt y gần như là đã biến thành màu đen, rối rắm phân thần đi xử lý thông tin từ miệng người trẻ tuổi vừa nói ra.
"...... Môi trường nuôi cấy...... Thành phẩm thí nghiệm...... Vậy thì tại sao lại còn muốn chạy vào quán bar chứ."
- Nhóc ta nói lần đầu tiên của mình, không muốn cho dụng cụ y khoa lạnh như băng này, muốn tự mình đi chọn đàn ông, nên tôi mới thả cho nhóc ta đi ra ngoài.
Vậy thì tại sao vì còn muốn tìm y tính sổ hả!
- Nhưng mà anh lại làm rách cả túi thai đã sắp trưởng thành của nhóc ta...... Tôi có nên khen anh là thiên phú dị bẩm không đây.
Người trẻ tuổi thở dài, mới nói tiếp:
- Ai, làm sao bây giờ đây, vốn dĩ sau cuối tuần này thì thực nghiệm lập tức có thể bắt đầu rồi.
Sống dao phẫu thuật lạnh lẽo kích thích hạ thể của Nghiêm Tư Vinh, hời hợt xẻo xuống, tầng da mỏng manh vốn có thể cắt rách bất cứ lúc nào, ngay lập tức hạ thể bắt đầu cảm thấy thoáng rát đau dần.
- Tôi sẽ nhanh chóng tìm người để cậu chọn lựa!
- Nhanh nhất là bao lâu đây?
- Một tuần!
Nghiêm Tư Vinh nhìn chằm chằm khuôn mặt của cậu trai này, không có chút tự trọng mà la lớn:
- Ba ngày! Không, hai ngày! Chi ra sáu tỷ tám, lên giá gấp hai, cuối cùng cũng sẽ có người nguyện ý làm thôi mà.
Y lỡ miệng nói ra hết những điều đang suy nghĩ ở trong lòng hét ra.
- Cho nên nha, tôi ghét nhất loại nhà tư bản không có lương tâm như anh nhất, thực nghiệm y học là phải để người ta tự nguyện đồng ý làm thực nghiệm hơn nữa còn phải biết ơn nha. Tiểu Nhạc là người tự nguyện - chuẩn bị muốn sinh ra một đứa con của riêng mình nên tôi mới đồng ý. Rủi như người anh tìm, vừa sinh con ra lập tức bỏ rơi thì phải làm sao bây giờ hử, tôi đây cần chính là một người hỗ trợ cho kỹ thuật sinh dục, chứ không phải là kẻ tạo người rồi vứt bỏ nha.
Cậu trai trẻ phát ra giọng điệu dịu dàng từ tốn, nói ra những lời lẽ quả thực làm cho người nghe phải tức đến hộc máu.
- Nhà nước cho phép kỹ thuật y khoa này của cậu được sản xuất hay sao, cậu còn dám bày đặt mở miệng ra lấy đạo lí luân thường ra để giải quyết sao, làm cho người nghe cũng thấy quá là hai mặt đi.
Trong lòng Nghiêm Tư Vinh nóng nảy gấp gáp, kích thích đầu óc đã bắt đầu suy nghĩ làm sao để trả thù nhà họ Cố.
Cậu trai trẻ kia cởi quần y ra, nhỏ nhẹ thư thả nói:
- Trước đây tôi từng tra được một vài thông tin, anh muốn mang thai hộ mà đúng không, hình như là đã tìm hiểu không ít tài liệu đi? Đã là người đồng tính thì không nên gây họa cho tử cung phụ nữ đâu. Loại chuyện sinh con này, cứ nên tự mình sinh ra thì tốt hơn đó.
Rất là tăng động, mô típ cực kì cũ kĩ, chính là miếng bánh vàng tươi.
Không logic gì cả, ngàn vạn lần không cần mang đầu óc để đọc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.