Thân thể nhanh chóng lui về phía sau, Phần huyết biến đại thành lần nữa thi triển, thiêu đốt tinh huyết. Lực lượng mạnh mẽ từ trong cơ thể hắn lan tràn ra, tập kích toàn thân hắn. Lực lượng càng cường đại hơn, tốc độ cũng nhanh hơn. Kiếm quang biến thành màu đỏ như máu, mang theo một tia màu vàng.
Kiếm vung lên, kiếm kỹ phòng thủ bất động như núi được thi triển. Trong nháy mắt đã chống đỡ mấy chiêu kiếm kỹ Địa cấp đánh trúng.
Ngay sau đó hắn thi triển kiếm kỹ thân pháp Kinh Hồng, tốc độ bỗng nhiên tăng lên nhiều, nhanh tới mức không thể tưởng tượng nổi. Trong nháy mắt khi mấy Kiếm Vương kia còn không kịp phản ứng đã bay vút qua. Kiếm cũng phá vỡ kiếm cương hộ thể của một Kiếm Vương trong đó, xẹt qua cổ họng hắn. Kiếm ý, kiếm khí đáng sợ cát nát cổ người này.
Mấy Kiếm Vương khác nhanh chóng kịp phản ứng lại, đuổi tới. Lão giả kia cũng hoàn toàn đánh tan đạo kiếm quang màu vàng nhạt kia, mang theo kiếm truy kích tới.
Thực lực của lão giả này là mạnh nhất, là Kiếm Vương trung giai. Sở Mộ cũng không có nắm chắc đối kháng.
Không chút do dự, Sở Mộ lại lần nữa đánh ra một chiêu Phá Vân Kiến thanh thiên, chém về phía chiến hạm. Đồng thời lấy ra một đạo kiếm ý trong thế giới tinh thần. Khí tức hoang vu mà thê lương lần nữa tràn ngập, lan tràn. Giống như cả thiên địa dưới cỗ khí tức này cũng bị ăn mòn vậy.
Đây là một trong ba đạo kiếm ý mà Tam cung chủ lưu lại cho Sở Mộ. Là Thiên Hoang kiếm ý, trực tiếp tập trung vào lão giả và mấy Kiếm Vương kia, làm cho bọn hắn run rẩy không thôi. Sắc mặt đại biến, linh hồn cũng run rẩy. Khí tức tử vong tràn ngập khiến cho bọn hắn không dám nhúc nhích chút nào.
Chiến hạm ở dưới đạo kiếm quang màu vàng kia bị xé rách. Sở Mộ toàn lực bộc phát, hóa thành một đạo kiếm quang màu đỏ thay đổi phương hướng rời đi.
Chiến hạm trăm thước bị nghiền nát, dưới đạo kiếm quang màu vàng kia bị mở ra, phân thành hai nửa rơi xuống bên dưới. KHông ít người trên chiến hạm bị kiếm quang màu vàng kia bổ trung, trực tiếp tử vong.
Thiếu chủ Lý thị trên chiến hạm biến sắc, lập tức bộc phát, lao ra khỏi chiến hạm, rơi xuống phía dưới.
Lão giả kia cũng kịp thời phản ứng, vội vàng bay qua nắm lấy tay thiếu chủ lý thị.
Trong tiếng ầm ầm, chiến hạm bị chém thành hai nửa ầm ầm rơi xuống. Cuối cùng rơi xuống mặt đất, tiếng oanh động cực lớn vang lên, mặt đất chấn động, bụi đất tung bay. Khói bụi cuốn lên cao chừng mấy trăm trượng, cuồn cuộn giống như sóng lớn vậy.
Sắc mặt thiếu chủ Lý thị tái nhợt, môt nửa là tức giận, một nửa là kinh hãi. Vẻ mặt lão giả kia thì vô cùng âm trầm, mấy Kiếm Vương kia cũng vô cùng tức giận.
Bọn hắn đường đường là một Kiếm Vương trung giai, lại thêm mấy Kiếm Vương cấp thấp, còn có một chiến hạm có thể đuổi giết Kiếm Vương cấp thấp. Thế nhưng lần này lại bị một Kiếm giả Thần Ngưng cảnh chém giết hai Kiếm Vương cấp thấp, còn bị xé nát chiến hạm này. Ngay cả thiếu chủ thiếu chút nữa cũng gặp nạn bỏ mình.
Trong cơn giận dữ, trong lòng bọn hắn còn có chút sợ hãi. Nếu không phải đệ tử Phi Thiên các kia không muốn sử dụng đạo kiếm ý khủng bố kia thì lúc này cái mạng nhỏ của bọn hắn đều ở lại chỗ này.
Loại cảm giác vừa phẫn nộ lại vừa cảm thấy may mắn khiến cho bọn hắn vô cùng nghẹn khuất.
Đuổi?
Đương nhiên bọn hắn phải đuổi theo. Nhưng mà vấn đề là đuổi không kịp.
Chiến hạm bị phá hủy, bằng vào tốc độ của bọn hắn căn bản không có cách nào so sánh với đối phương. Đương nhiên, bọn hắn cũng hiểu rõ, đó là tình huống đối phương bộc phát bí pháp. Không có cách nào kéo dài. Nếu như bọn hắn muốn đuổi theo thì vẫn có thể đuổi theo được.
Vấn đề là ở chỗ, đạo kiếm ý tản mát ra khí tức khủng bố, hoang vu mà thê lương kia.
Đó là kiếm ý đẳng cấp gì bọn hắn không rõ ràng lắm. Chỉ có một điểm duy nhất bọn hắn có thể khẳng định đó là, đạo kiếm ý kia có thể lập tức giết chết bọn hắn. Mà bọn hắn không có lực phản kháng nào. Cho dù là lão giả Kiếm Vương trung giai kia cũng không được. Đoán chừng, cho dù là Kiếm Vương cao cấp đối mặt với đạo kiếm ý này cũng chỉ có một con đường chết.
Ai mà không quý trọng tính mạng mình chứ?
Coi như thiếu chủ lên tiếng bảo bọn hắn đuổi giết. Đoán chừng sau khi đuổi theo một hồi bọn hắn cũng tìm thời cơ trở lại, lại tìm một lý do là mất dấu....
- Đáng chết.
Sắc mặt thiếu chủ Lý thị tái nhượt, nghiến răng nghiến lợi. Trong lòng tràn ngập hận ý. Trong cơ giận dữ, hai mắt cơ hồ có lửa phún ra.
Tổn thất quá lớn, một chiếc chiến hạm, hai Kiếm Vương cấp thấp mà không đạt được gì. Hắn còn thiếu chút nữa mất mạng.
- Đệ tử Phi Thiên các...
Lý Đào rút kiếm, chém loạn bốn phía. Khiến cho trên mặt đất chung quanh có vô số vết nứt, một lúc lâu mới dừng lại.
- Nhất định ta sẽ không bỏ qua cho ngươi.
Lão giả lại âm thầm lắc đầu, suy nghĩ của hắn hơn vị thiếu chủ này rất nhiều...
Đầu tiên: căn bản không biết tên đối phương, muốn truy ra, rất khó khăn.
Tiếp đó, tuy rằng Lý thị bọn họ không kém. Nhưng mà so với Phi Thiên các vẫn không đủ dùng. Đệ tử Phi Thiên các kia nhiều thủ đoạn như vậy. Trong Phi Thiên các nhất định là đệ tử thiên tài được coi trọng. Một khi trở về Phi Thiên các, quyết tâm đối phó với Lý thị. Khi đó Lý thị nhất định sẽ gặp nguy hiểm.
- Phải mau chóng trở về, đem việc này báo cáo cho gia chủ.
Lão giả này âm thầm tự nhủ.
Không có chiến hạm, mấy Kiếm Vương bọn hắn chỉ có thể mang theo Lý Đào ngự không phi hành. Tốc độ đương nhiên không có cách nào so với lúc cưỡi chiến hạm được.
...
Một đạo kiếm quang màu đỏ phá không xẹt qua. Tiếp đó màu đỏ kia biến mất không thấy gì nữa. Cố nén cảm giác thân thể không khỏe, suy yếu, Sở Mộ lấy ra một hạt Kim Vân Huyết dương đan phục dụng. Dược lực lan tràn. Loại cảm giác thiếu hụt tinh huyết trong cơ thể lúc này mới giảm đi. Máu tươi trong cơ thể dần dần được bổ sung.
Chợt có kiếm quang rơi xuống mặt đất, lực lượng thần niệm quét ngang qua, lan tràn ra bốn phương tám hướng. Nhìn xem có nguy hiểm gì hay không. Sau khi xác nhận không có nguy hiểm, hắn dừng vận chuyển Thần Hoang kiếm quyết. Một chút Thần Hoang kiếm quyết còn sót lại phân giải thành Thiên Hoang kiếm nguyên.
Thu hồi lực lượng thần niệm, mở không gian chiến thú rồi triệu hồi Bá Vương ra.
Bá Vương vừa ra, lập tức vui sướng chạy chung quanh Sở Mộ.
Không gian chến thú mặc dù tốt, có thể khiến cho thực lực của nó tiếp tục tăng trưởng. Nhưng đâu có rộng lớn so với bên ngoài.
- Được rồi, ta chuẩn bị khôi phục một chút. Ngươi ở bên cạnh hộ pháp cho ta.
Sở Mộ vỗ vỗ cái đầu đang cúi xuống thân mật của Bá Vương, cười nói.